Chương 427: Huỳnh Hỏa hội
Chương 427: Huỳnh Hỏa hộiChương 427: Huỳnh Hỏa hội
Cấp lãnh đạo đánh nhau? Này cũng được sao?
Tuy nhiên tin tức để cho bọn họ khiếp sợ hơn còn ở đẳng sau.
Nhiếp Tư Nghiên tiếp tục nói:
"Kết quả, Hoàng Vĩ và Liêu Hà chết rồi...
"2 2 2"
"Hoàng lão đại cũng đã chết rồi."
"Ị Ị |
Chuyện này không chỉ những người may mắn còn sống sót này mà ngay cả chính đám người đầu trọc những tên tâm phúc của Nhiếp Tư Nghiên cũng đều trợn tròn mắt, đều có loại cảm giác sấm sét giữa trời quang.
Lão đại chết rồi?
Em trai của lão đại và vợ hai của lão đại cũng chết rồi?
Bốn Dị Năng giả cấp 2 của Khô Lâu hội bọn họ vậy là lập tức chết mất ba người?
Mặc dù nói, có một số người lúc bị Hoàng lão đại nhục mạ cũng sinh ra một số ý nghĩ hận không thể để cho Hoàng lão đại chết sớm một chút, nhưng này cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi, lý tính mà nói, mọi người không hy vọng Hoàng lão đại có chuyện gì xảy ra, dù sao bọn họ đều là được Hoàng lão đại che chở nên mới sống được cho đến bây giờ.
Nếu như không có Hoàng lão đại, cường giả Dị Năng giả cấp 2 này, vậy những người bình thường như bọn họ, đặc biệt là Dị Năng giả cấp 1 sau này còn có thể sống như thế nào ... Khô Lâu hội có thể sẽ rơi ra khỏi hàng ngũ thế lực cỡ trung al
Theo quy định đã được thiết lập ở thành phố Tử Kinh, chỉ có thế lực được thành lập bởi Dị Năng giả mới được đa số người dân công nhận, mà chỉ có thế lực do Dị Năng giả cấp 2 thành lập mới có thể xưng là thế lực cỡ trung.
Khô Lâu hội trước kia có tới bốn Dị Năng giả cấp 2, đặc biệt là Hoàng lão đại, sức chiến đấu rất mạnh, cho nên thực lực tổng hợp của Khô Lâu hội ở thế lực cỡ trung, còn tính là được.
Nhưng bây giờ, dân số của bọn họ chẳng những giảm mất đi tới tám chín phần! Dị Năng giả cấp 2 càng là chết mất đi ba người! Chỉ còn lại một Dị Năng giả cấp 2 còn là Nhiếp Tư Nghiên người có sức chiến đấu không phải rất mạnh này ...
Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Xong, Khô Lâu hội xem như xong rồi...
Thế lực cỡ trung, loại thanh danh này ngược lại không sao cả, thứ mà bọn họ quan tâm cũng không phải là thanh danh mà là nói, nếu như thực lực của một tổ chức bị suy giảm lớn, vậy chắc chắn sẽ có những tổ chức khác tới bỏ đá xuống giếng!
Khô Lâu hội trước đây cũng đắc tội không ít người, bọn họ nói không chừng sẽ giãm cho hai cước.
Cũng có một số người ngấp nghé vật tư của Khô Lâu hội, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy rất hứng thú đối với Khô Lâu hội hiện tại, dù sao chuyện Hoàng lão đại mới bán đi hơn hai trăm người chắc chắn đã truyền ra ngoài, đây đều là tinh hạch và thuốc ức chế a...
Về phần Nhiếp Tư Nghiên nói đến cùng là thật hay là giả, Nhiếp Tư Nghiên lại đóng vai nhân vật như thế nào ... đã không có người nghĩ tới, đã ba người Hoàng lão đại đều không xuất hiện, vậy bọn họ chắc chắn là đã xảy ra chuyện rồi, hiện tại muốn cân nhắc không phải là nội tình cụ thể mà là sau này nên làm như thế nào ...
Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của mọi người, Nhiếp Tư Nghiên mở miệng nói:
"Nếu như có người muốn rời khỏi thì có thể rời đi."
Không ai động.
Tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, xem như thực lực của Khô Lâu hội giảm mạnh, nhưng dù sao thì vẫn còn có một Dị Năng giả cấp 2 tọa trấn, nếu như bọn họ rời đi vậy thì thực sự không còn một chút che chở nào...
"Nhiếp tỷ, sau này ngươi chính là lão đại mới của chúng tai"
Đầu trọc bên cạnh Nhiếp Tư Nghiên đột nhiên lớn tiếng nói.
Những người khác cũng đều vội vàng nói theo, nếu như Nhiếp Tư Nghiên đi, vậy Khô Lâu hội này thật sẽ phải giải tán.
Nhìn vào ánh mắt mong chờ của mọi người, Nhiếp Tư Nghiên đưa mắt nhìn lên tầng, sau đó thở dài nói:
"Đã mọi người tin tưởng ta như vậy, vậy ta tự nhiên cũng không thể để cho mọi người thất vọng, nhưng ta dự định sau này sẽ không tham gia vào hoạt động buôn bán người, thuận tiện đổi cái tên để phân định ranh giới rõ ràng với Khô Lâu hội ....'
Cái tên Khô Lâu hội này là một ý tưởng ngẫu nhiên mà Hoàng Hằng nghĩ ra vào thời điểm đó, nó không có ý nghĩa gì, đơn giản là vì hắn ta cảm thấy bá khí.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm khi nghe Nhiếp Tư Nghiên đồng ý.
Mặc dù việc Nhiếp Tư Nghiên muốn đổi nghề có hơi nằm ngoài dự liệu, nhưng ngoại trừ đám người đầu trọc hơi nghi hoặc một chút ra thì những người còn lại ngược lại là không sao cả, thậm chí còn có chút vui mừng, bởi vì những người này đều là những người có công trạng kém nhất, hoặc là không có năng lực làm việc này, hoặc là tâm lý mâu thuẫn không muốn làm, cho nên đổi nghề đối với bọn họ mà nói ngược lại là một chuyện tốt.
Nhiếp Tư Nghiên lại nói:
"Vậy sau này chúng ta đổi tên thành Huỳnh Hỏa hội đi!"
Huỳnh Hỏa là tên của phòng game arcade này.
"Gặp Hội trưởng!"
Đầu trọc là người có ánh mắt nhất, lập tức hô một tiếng, những người khác chỉ hơi chậm nửa nhịp, cũng hô sát theo sau.
Nói thật, thời điểm nhìn những người này một mặt cung kính gọi mình là Hội trưởng, trong lòng Nhiếp Tư Nghiên vẫn có chút thoải mái.
Thứ quyền lực này, không cần biết là đàn ông hay là đàn bà đều dễ bị mê hoặc.
Tuy nhiên cô ta cũng chỉ là ngẩn ngơ một lát, chẳng mấy chốc đã lấy lại tinh thần.
"Đã mọi người đều gọi ta là Hội trưởng, vậy ta chắc chắn không có khả năng bỏ mặc mọi người, ta sẽ nghiên cứu kế hoạch phát triển tiếp theo và cố gắng để mọi người có cuộc sống tốt đẹp, tuy nhiên chuyện xấu ta nói trước, nếu có ai làm ảnh hưởng đến sự phát triển của chúng ta, vậy cũng đừng trách ta không khách khít"
"Rõ!"
Trong lòng mọi người run lên, lập tức đồng ý.
"Được rồi, đi xuống trước đi, những ngày gần đây chắc là không có nhiệm vụ gì, tất cả mọi người nghỉ ngơi cho thật tốt.
“R6
Sau khi đuổi những người này đi, Nhiếp Tư Nghiên lên tâng đưa mắt nhìn mấy người đầu trọc đẳng trước.
"Giải tán đi."
“R6
Đầu trọc nhìn vào bóng lưng lên tâng của Nhiếp Tư Nghiên, trên mặt như có điều suy nghĩ.
Hắn biết, chuyện Hoàng lão đại tử vong chắc chắn không có đơn giản như những gì Nhiếp Tư Nghiên nói, có khả năng có liên quan với mấy tên bằng hữu kia của Nhiếp Tư Nghiên! Hắn thế nhưng là chưa quên mấy người xa lạ kia còn đang ở trên tâng.
Tuy nhiên chuyện này không liên quan gì tới hắn, hắn chỉ cần kiên định đi theo Nhiếp Tư Nghiên là được, hắn không biết, nhờ vào lòng trung thành của bọn hắn, nếu như không phải những lời nói tốt của Nhiếp Tư Nghiên, mấy người hắn vào lúc này đoán chừng đều đã ở trong ngục giam rồi...
Tầng ba.
Sau khi Nhiếp Tư Nghiên đi lên, vừa rồi cô còn có chút hăng hái, lập tức một mặt cung kính đi tới bên cạnh Vương Đào, rồi quỳ một chân trên đất.