Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 429 - Chương 429: Ngươi Là Ai? Ở Đâu? Gặp Nguy Hiểm Gì?

Chương 429: Ngươi là ai? Ở đâu? Gặp nguy hiểm gì? Chương 429: Ngươi là ai? Ở đâu? Gặp nguy hiểm gì?Chương 429: Ngươi là ai? Ở đâu? Gặp nguy hiểm gì?

Hiện tại đổi nghề về sau, phần lớn người đều đi bên ngoài vơ vét vật tư, nàng mấy cái kia dị năng giả thủ hạ đến thủ hộ căn cứ, dù sao bọn họ cái này phòng game arcade vẫn còn lớn, bảo an không thể buông lỏng... Cho nên tự nhiên là không còn lại người nào.

Cảm nhận được ánh mắt của Vương Đào, Nhiếp Tư Nghiên lại nhanh chóng mở miệng.

"Khụ khụ, chuyện gì cũng không thể lừa được Vương ca ngươi, nhưng thật ra là không đủ người ....'

Lúc này Vương Đào mới thu hồi ánh mắt.

"Nếu như ta lại phát hiện ngươi có hành vi lừa gạt ta, vậy ngươi cũng đừng có quay về nữa."

Không cần biết là ở vào tình huống nào, Vương Đào đều không thích có người cố tình giấu giếm hắn cái gì đó.

"RõI"

Nhiếp Tư Nghiên lập tức cúi đầu, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Cũng không biết có phải là trước đó bị Vương Đào đánh hay không, cô ta cảm thấy bản thân mình đặc biệt sợ Vương Đào, chỉ cân Vương Đào nhìn vào cô đều toát mồ hôi lạnh... Tuy nhiên, trong tiềm thức cô lại muốn đi cùng với Vương Đào, dù sao thực lực của Vương Đào rất mạnh!

Bản thân Nhiếp Tư Nghiên cũng cảm thấy bản thân mình có phải là hơi quá rẻ tiền hay không...

Vương Đào nhìn vào Nhiếp Tư Nghiên cúi đầu không nói thêm gì nữa, trong lòng thì tự hỏi, nếu như Nhiếp Tư Nghiên làm xong chuyện thì nên ban thưởng cô ta như thế nào, dù sao Vương Đào luôn là một người thưởng phạt rõ ràng.

Hiện tại Nhiếp Tư Nghiên chỉ có hai siêu năng lực, cũng đều là cấp 1, một loại là Đầu Trich Tinh Thông, một loại là 'Giải Mộng.

Thời điểm gặp được Vương Đào trước đó, cô ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, Đầu Trịch Tinh Thông tự nhiên không kịp dùng.

Mà siêu năng lực Giải Mộng thì là năng lực đánh thức con người khỏi giấc ngủ

Năng lực này vừa đúng cùng bộ với mấy tên Dị Năng giả 'Hon Thụy Yên Vụ' thuộc hạ của cô.

Theo lời nói của Nhiếp Tư Nghiên, trước đó bọn họ gặp được mấy con zombie có thể phóng thích Hôn Thụy Yên Vụ, sau khi giết chết zombie, ngoại trừ mấy viên Tinh hạch Hôn Thụy Yên Vụ ra thì còn có một viên Tinh hạch Giải Mộng.

Cái này tương đương với thuộc độc và thuốc giải.

Nhiếp Tư Nghiên dung hợp Tinh hạch Giải Mộng, cô ta để cho bốn tên thủ hạ của mình dung hợp Tinh hạch Hôn Thụy Yên Vụ, như vậy bọn họ cùng ra ngoài hành động sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Về phần tại sao hai loại siêu năng lực của cô ta chỉ là cấp 1 ... thật ra thì nhắc tới, cô ta vừa may mắn lại vừa xui xẻo.

Nói cô may mắn là bởi vì Tinh hạch Tấn Thăng cấp 2 mà cô ta dung hợp là một viên có phẩm chất Bình thường màu trắng, với tỷ lệ 20% đã để cô dung hợp thành công, đây tuyệt đối là rất may mắn.

Mà nói cô không may là bởi vì ban đầu cô ta có thể dung hợp được bốn loại siêu năng lực. Lúc đó vào thời điểm cô chuẩn bị dung hợp loại siêu năng lực thứ tư rất cẩn thận, một mực không tìm được loại thích hợp, vừa đúng khi đó Hoàng Hằng cần sức chiến đấu của cô, cho cô một viên Tinh hạch Tấn Thăng màu trắng, kết quả cô thật đúng thành công thăng cấp lên cấp 2.

Sau đó ở vào thời điểm thăng lên cấp 2, cô ta lại truyên thừa loại siêu năng lực cấp 2 kia cho Hoàng Vĩ em chồng cô.

Này đương nhiên không phải cô muốn, mà là Hoàng Hằng yêu cầu, bởi vì siêu năng lực được truyền thừa là sẽ không có tác dụng phụ...

Đối với chuyện này, Nhiếp Tư Nghiên thật ra thì có lời oán thán, nhưng cô không cách nào phản kháng Hoàng Hằng, chỉ có thể làm theo.

Tuy nhiên sau đó để cho Nhiếp Tư Nghiên không nghĩ tới chính là, sau khi cô ta lên tới cấp 2 thì không cách nào dung hợp tinh hạch cấp 1, mà trong tay cô lại không có tỉnh hạch cấp 2 thích hợp, điều này dẫn tới hiện tại cô vẫn chỉ có hai loại siêu năng lực cấp 1, một cái trong đó còn không có bất kỳ sức chiến đấu nào ... Đây cũng là nguyên nhân vì sao nói, thực lực của cô là yếu nhất trong số bốn người.

Vương Đào cảm thấy, nếu như Nhiếp Tư Nghiên biểu hiện tốt thì sẽ tăng thực lực của cô ta lên một chút, nếu không cũng quá cản trở.

Trong tay Vương Đào có rất nhiều tinh hạch, thậm chí còn có Tinh hạch Bác Ly, có thể lập tức đổi siêu năng lực cho cô... tuy nhiên cụ thể làm như thế nào thì phải xem biểu hiện sau này của Nhiếp Tư Nghiên. ...

Giữa trưa, xe của Vương Đào đi tới khách sạn Đan Phong cách đó không xa.

Nhiếp Tư Nghiên thì còn phải đi thêm một đoạn đường nữa, nhưng cô cũng không dám yêu cầu xa vời Vương Đào sẽ đưa cô tới, chỉ có thể tự mình qua đó.

Tuy nhiên đúng vào lúc này, bộ đàm trong xe vang lên.

"Tư tư... Tư tư...'

Mấy người theo bản năng nhìn về phía bộ đàm trong xe.

“Tư tư ... cứu mạng! Có ai không? Xin cứu cứu chúng ta... tư tư...'

Tiếng nói quen thuộc này, làm sao cảm giac quen nhu vay?

Vương Đào theo bản năng nhìn vào Nhiếp Tư Nghiên.

Nhiếp Tư Nghiên đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó thì cảm nhận một cỗ khí lạnh từ bàn chân vọt thẳng tới đỉnh đầu!

Cô ta có hơi run rẩy mà mở miệng nói:

"Đây, đây là ta sao?! Không đúng, đây là giọng nói của ta!"

Vương Đào nhìn vào cái bộ đàm, nhíu chặt mày.

Nói thật, nếu như không phải Nhiếp Tư Nghiên giờ phút này ngay ở trong xe, hắn thật đúng cho rằng đây chính là Nhiếp Tư Nghiên, giọng nói bên trong bộ đàm giống y như giọng nói của cô!

"Chẳng lẽ ngươi còn có một người chị em song sinh sao?"

Vương Đào ngẩng đầu đưa mắt nhìn Nhiếp Tư Nghiên.

"Không!"

Nhiếp Tư Nghiên vội vàng khoát tay.

Đâu óc cô ta hiện tại có hơi rối, dù sao giọng nói trong bộ đàm là của mình, mà bản thân mình lại đang ngồi ở đây, loại cảm giác này rất quái lạ.

Vương Đào suy nghĩ một lát rồi ấn nút bộ đàm hỏi:

"Ngươi là ai? Ở đâu? Gặp nguy hiểm gì?"

"Ngươi là ai..."

Một lát sau.

"Tư tư... A? Có người! Thật sự có người! Ta tên là Nhiếp Tư Nghiên, chúng ta bị một đám người xấu bao vây! Bọn họ muốn giết chúng ta! Cứu mạng!"

Âm -

Nhiếp Tư Nghiên cảm thấy đầu của mình như muốn nổi

Lần này không chỉ có hắn, ngay cả Từ Tiểu Quân ở phía sau cũng bắt đầu có chút đổ mồ hôi lạnh.

Vương Đào cũng cảm thấy có chút tê cả da đầu.

Vừa rồi hắn cho rằng, khả năng này là một số người cố tình bắt chiếc Nhiếp Tư Nghiên đi ra để lừa người, sau đó vứt nồi cho Nhiếp Tư Nghiên cõng.

Sau khi nghe được câu trả lời của đối phương, Vương Đào không nghĩ như vậy.

Bởi vì những lời này của đối phương không chỉ giọng nói, giọng điệu giống hệt Nhiếp Tư Nghiên, mà mỗi câu mỗi chữ đối phương nói đều giống hệt như khi Nhiếp Tư Nghiên đi dụ dỗ lừa gạt người khác trước đây!

Nó gần giống như một bản sao dán!

Chuyện này chỉ có mấy người Nhiếp Tư Nghiên và Vương Đào biết, người trong bộ đàm kia làm sao có khả năng biết được?

Cho nên ... đây không phải là có người cố ý bắt chước!

Vương Đào lập tức quay đầu lại nhìn về phía Giang Thi Tuyết.
Bình Luận (0)
Comment