Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 509 - Chương 509: Chỉ Cứu Một Người

Chương 509: Chỉ cứu một người Chương 509: Chỉ cứu một ngườiChương 509: Chỉ cứu một người

sao?

"Hiện tại chắc chắn không được rồi, này mới chỉ có một chút al Không ép khô bọn họ thì không có khả năng cứu! Dù sao ngươi không có khả năng cứu mấy tên đối thủ về làm cho mình đâu đầu phải không? Dù sao bọn họ đợi thêm một lát cũng không chết được, cứ thật tốt cạo da của bọn họ đi, tốt nhất để cho bọn họ sau này vĩnh viễn không cách nào cạnh tranh được cùng với các ngươi ...'

Vương Đào cười híp mắt mở miệng nói.

Lam Ngọc Liên há to mồm, nàng ta cảm thấy Vương Đào còn có nhiều ý định xấu xa hơn so với nàng.

Lúc này, Nhiếp Tư Nghiên đột nhiên nói:

"A đúng rồi, ta còn nghe trộm được một chuyện!"

Nhiếp Tư Nghiên nhanh chóng kể lại chuyện về căn cứ tự hủy mà Tướng quân nói trước đó ra một lần. Sau khi mấy người Lam Ngọc Liên nghe được thì đều trợn tròn cả mắt.

"Ác như vậy!"

Vương Đào cũng có chút mộng.

Hắn từng gặp kẻ hung ác, nhưng chưa từng thấy hung ác đến vậy.

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, lời nói của tướng quân ... má nó còn giống như có phần đạo lý - nếu như căn cứ thật bị chiếm đóng, vậy chắc chắn sẽ có không ít người sống sót bị lây nhiễm trở thành zombie, càng là có người sống sót cường đại biến dị thành zombie thì càng mạnh! Trực tiếp làm nổ tung căn cứ đi từ một loại góc độ nào đó để mà nói cũng đúng là thủ đoạn giảm thiểu zombie...

Nhưng thật có thể hạ ra được cái quyết định này, đoán chừng không có mấy người làm được, Tướng quân này là kẻ hung hãn! Một tên điên có lý trí!

Về phần trong căn cứ có phải là thực sự có bom hay không, đây có phải là Tướng quân cố tình lừa người hay không... Vương Đào thà rằng tin là có, cẩn thận một chút suy cho cùng là không sai được. "Căn cứ đó quá nguy hiểm! Chúng ta cũng không thể ở lại một chỗ nguy hiểm như vậy!"

Vương Đào lập tức mở miệng nói.

Mấy người cũng đều gật đầu.

"Đúng vậy, chúng ta nên rời khỏi căn cứ đó -"

Tuy nhiên Lam Ngọc Liên còn chưa nói hết lời thì đã nghe thấy Vương Đào nói tiếp:

"Chúng ta nhất định phải chiếm được căn cứ này, thứ nguy hiểm đó nhất định phải nằm trong tay chúng ta mới được!"

Lam Ngọc Liên không nói nên lời.

"Nhưng căn cứ có khả năng sẽ phát nổ..."

Từ Tiểu Quân gãi đầu một cái nói.

"Tướng quân không phải nói người không phải do ông ta bổ nhiệm thì chính là người chiếm lấy căn cứ không hợp pháp, ý tứ đúng trong lời nói này là, người được hắn bổ nhiệm mới là hợp pháp, cho nên vấn đề quan trọng nằm ở trên người này, chỉ cần giải quyết hắn là được, mà hắn bây giờ đang bị nhốt ở bên trong khu huấn luyện nhảy cầu, chúng ta có nhiều thời gian... Lam Ngọc Liên ngươi cảm thấy như thế nào?"

Sau khi Vương Đào nói xong thì nhìn về phía Lam Ngọc Liên.

"... Tất cả đều nghe theo ngươi!"

Lam Ngọc Liên gật đầu nói.

Nàng ta cũng không có tiếng nói gì trước mặt Vương Đào, nàng ta cho rằng Vương Đào nói dường như cũng đúng?

"Rất tốt, tiếp theo chính là tăng thực lực lên, thuận tiện suy nghĩ một chút xem nên cứu bọn họ như thế nào ... hiện tại đi về trước đi, buổi tối dù sao vẫn là quá nguy hiểm."

Hai người Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân mặc dù mạnh, nhưng lại không thể nhìn ban đêm nên buổi tối vẫn còn có chút nguy hiểm.

"Rõ!"

Mọi người gật đầu.

Trên đường trở về, Vương Đào đưa cho Giang Thi Tuyết một đôi Dạ Ma Chỉ nhận.

"Tặng cho ngươi, ngươi xem một chút xem có thích hay không."

Sau khi Giang Thi Tuyết cam lấy hai con dao găm này, trong mắt có chút sợ hãi lẫn vui mừng, nàng có thể cảm nhận được hai con dao găm này rất mạnh, nàng ta thử một chút, thế mà lại có thể gia tăng tốc độ tấn công của nàng!

"Cảm ơn ca ca, ta rất thích - "

Giang Thi Tuyết vui vẻ nhìn vào Vương Đào và nói.

"Thích là tốt rồi."

Vương Đào mỉm cười xoa đầu của nàng. ...

Trở lại tòa nhà, đã là qua 12 giờ đêm.

Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng đều đi nghỉ ngơi, dù sao hiện tại nơi này còn rất nguy hiểm, cần phải giữ trạng thái tốt.

Vương Đào cho Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân cũng đi nghỉ ngơi, hắn thì cùng Giang Thi Tuyết cùng nhau xem tinh hạch thu được trong ngày hôm nay, tiến hành chọn chọn lựa lựa một phen.

Lần này Tướng quân rất hào phóng, tinh hạch cho cũng không phải đều là những loại tỉnh hạch rác rưởi kia, mặc dù trên cơ bản đều là phẩm chất màu trắng, nhưng dưới việc Vương Đào có thể hợp thành, trong nháy mắt là có thể biến thành màu cam, màu đỏ.

"Những tinh hạch này chắc là lại có thể tạo ra không ít Dị Năng giả cấp hai đỉnh phong ... tuy nhiên Tướng quân này rõ ràng là còn giữ lại rất nhiều, bọn họ chắc là cũng giết được không ít Zombie cấp ba, nhưng này ngay cả một viên Tinh hạch cấp ba cũng không chìa ra ... phải ép ra mới được!"

Vương Đào sờ lên cằm suy nghĩ, chẳng mấy chốc hắn đã có một ý tưởng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Sau khi mọi người tỉnh lại, Lam Ngọc Liên nói với Vương Đào:

"Hôm nay chúng ta chuẩn bị đi sửa lại xe một chút, chắc phải tốn chút thời gian mới sửa được, nơi này còn có rất nhiều thương binh, ta muốn chở bọn họ trở về căn cứ trước...

"Được."

Vương Đào gật đầu.

Lam Ngọc Liên dẫn một đám người xuống dưới sửa xe, ban ngày zombie tương đối ít, zombie nơi này đều bị khu huấn luyện nhảy cầu thu hút đi, cho nên vẫn tương đối an toàn.

Chờ sau khi đám người Lam Ngọc Liên đi xuống tầng, Vương Đào nói với Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tư Nghiên:

"Sáng nay các ngươi cố gắng đi làm quen với sức chiến đấu cấp ba một chút đi, buổi chiều là có thể đi tới khu huấn luyện nhảy cầu cứu người."

"A? Chúng ta đi cứu người sao? Nhưng ta có được không..."

Nhiếp Tư Nghiên có vẻ như không được tự tin cho lắm.

Nàng ta hiện tại mặc dù là Dị Năng giả cấp ba, nhưng cứu người và giết người thì không giống, độ khó của cái trước càng lớn hơn chứ đừng nhắc tới có rất nhiều người và rất nhiều zombie vây quanh ...

Vương Đào cười nói:

"Không cần ngươi cứu quá nhiều người, tùy tiện tìm một người tương đối thuận mắt, đưa bọn hắn trở về là được."

"Chỉ cứu một người sao? Vậy không thành vấn đề!"

Nhiếp Tư Nghiên lập tức vỗ ngực nói. Mặc dù mang theo một người chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới phát huy của nàng, nhưng lại nàng lại không cần phải liều mạng với zombie, vấn đề không lớn.

Hơn nữa lần này còn có Từ Tiểu Quân ở một bên phối hợp tác chiến nữa a.

Cả một buổi sáng, Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân đều đang làm quen với lực lượng mới của mình, đồng thời tiến hành luận bàn một cách thân thiện.

Vương Đào cảm thấy Từ Tiểu Quân vẫn là mạnh hơn một chút, nếu như ở vào thời khắc vật lộn với sinh tử mà nói, Nhiếp Tư Nghiên chắc chắn không phải là đối thủ của hắn, đương nhiên, nếu như vật lộn sinh tử mà nói, Nhiếp Tư Nghiên có thể chạy mất, Từ Tiểu Quân sẽ không đuổi kịp.
Bình Luận (0)
Comment