Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 510 - Chương 510: Cứu Người Dù Sao Cũng Phải Cứu Lãnh Đạo Ra Trước Chứ Phải Không?

Chương 510: Cứu người dù sao cũng phải cứu lãnh đạo ra trước chứ phải không? Chương 510: Cứu người dù sao cũng phải cứu lãnh đạo ra trước chứ phải không?Chương 510: Cứu người dù sao cũng phải cứu lãnh đạo ra trước chứ phải không?

Như vậy cũng rất hợp lý, dù sao thời điểm Từ Tiểu Quân từ cấp một thăng tới Dị Năng giả cấp hai, Vương Đào cho hắn bốn viên Tinh hạch Tấn Thăng cấp hai, mà thời điểm Nhiếp Tư Nghiên thăng lên Dị Năng giả cấp hai thì lại chỉ dùng một viên Tinh hạch Tấn Thăng, chỉ trong điểm này là đã có thể thấy được sự chênh lệch rồi.

Vương Đào cũng so tài với Giang Thi Tuyết một chút, chủ yếu là thử uy lực đôi dao găm kia của nàng một chút.

Tục ngữ nói, dài một tac mạnh một tấc, ngắn một tấc hiểm một tấc.

Ở thời điểm hắn chiến đấu với Giang Thi tuyết, cũng cảm thấy rất hiểm, nếu như không để cho Giang Thi Tuyết tiếp cận người, hắn có thể chắc thắng, nhưng chỉ cần để cho Giang Thi Tuyết tiếp cận được, Vương Đào có loại cảm giác có thể sẽ mất mạng bất cứ lúc nào!

Sau đó Vương Đào lại để cho Giang Thi Tuyết và Từ Tiểu Quân so tài một chút, kết quả Từ Tiểu Quân căn bản không thể đấu lại Giang Thi Tuyết, bị Giang Thi Tuyết khắc chế hoàn toàn!

Cho dù hắn là Dị Năng giả cấp ba nhưng vẫn không phải là đối thủ của Giang Thi Tuyết.

Về phần Nhiếp Tư Nghiên tương đối tốt hơn một chút, nàng ta là Dị Năng giả thuộc về tốc độ, linh hoạt, không có bị khắc chế hoàn toàn giống như Từ Tiểu Quân, có điều vẫn không bằng Giang Thi Tuyết, Giang Thi Tuyết cấp hai mạnh hơn cả hai Dị Năng giả cấp bai

Hai con dao găm tăng thêm cho Giang Thi Tuyết là 1 cộng 1 lớn hơn 2, đối với Giang Thi Tuyết mà nói thì đúng kiểu như hổ thêm cánh.

Đáng tiếc duy nhất chính là, Vương Đào cũng không biết nên như thế nào mới có thể để cho Giang Thi Tuyết thăng cấp lên cấp ba, hắn rất mong chờ thực lực của Giang Thi Tuyết sau khi thăng cấp lên cấp ba .…

Buổi chiều, công cuộc sửa xe bên chỗ Lam Ngọc Liên còn chưa có sửa xong.

Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân đã hành động.

Zombie vào ban ngày ít hung bạo hơn so với buổi tới, số lượng cũng không có nhiều đến như vậy.

Sau khi Nhiếp Tư Nghiên tìm được một cơ hội tốt, bảo Từ Tiểu Quân đi dụ một số con zombie, sau đó lại sử dụng siêu năng lực Khiêu Dược, đi tới bên ngoài khu huấn luyện nhảy cầu.

Bởi vì là ban ngày nên trên mái nhà của khu huấn luyện nhảy cầu có người phòng thủ, bọn họ sớm đã phát hiện Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân, đồng thời báo cáo với Tướng quân.

Tuy nhiên khi bọn họ nhìn thấy Từ Tiểu Quân cái tên to con kia cam một chiếc rìu lớn, giết tới giết lui trong đám zombie, bọn họ rất chấn kinh.

"Lại, lại là một Dị Năng giả cấp ba nữa?"

Một lát sau, Nhiếp Tư Nghiên đã nhảy lên tới mái nhà một lần nữa.

"Nhiếp tỷ!"

Mấy tên Dị Năng giả sau khi nhìn thấy Nhiếp Tư Nghiên đến thì lập tức chào hỏi rất cung kính. "Ừm"

Nhiếp Tư Nghiên gật đầu, sau đó lập tức nhảy xuống.

Đông ——

Ba người Tướng quân đã đang chờ nàng.

"Nhiếp nữ sĩ đã có biện pháp nào chưa?"

Ba người cũng có chút ngoài ý muốn nhìn vào Nhiếp Tư Nghiên.

Thời điểm Nhiếp Tư Nghiên rời đi vào đêm hôm qua nói là nghĩ biện pháp làm sao cứu bọn họ, lúc này mới có khoảng thời gian nửa ngày trôi qua mà đã nghĩ ra được biện pháp rồi?

"Ta có một biện pháp không tính là biện pháp tốt, trước tiên thử một lần trước đã"

"Biện pháp gì?"

Mọi người xung quanh đều có chút kích động mà nhìn về phía Nhiếp Tư Nghiên.

Nhiếp Tư Nghiên quay đầu quan sát một vòng, sau đó chỉ vào một nữ nhân gầy yếu nói:

"Ngươi, tới đây."

Nữ nhân kia theo bản năng nhìn thoáng qua Tướng quân, sau khi thấy Tướng quân gật đầu với nàng, lúc này mới đi tới bên cạnh Nhiếp Tư Nghiên.

Nhiếp Tư Nghiên nói với ba người Tướng quân.

"Bản thân ta cũng xem như là có chút thực lực, bên ngoài còn có đồng đội của ta đang tiếp ứng ta, cho nên ta cảm thấy trước tiên ta có thể cứu một số người ra ngoài."

Nói xong cũng không cho mấy người Tướng quân có thời gian để nói, nàng lập tức dùng cánh tay kẹp lấy nữ nhân còn đang có chút không hiểu gì kia, sau đó tung người nhảy lên mấy lần nhảy tới trên nóc nhà, sau đó lại từ nóc nhà nhảy xuống.

"A _ "

Nữ nhân kia bị dọa đến nhắm mắt lại, ôm chặt lấy Nhiếp Tư Nghiên.

Nhiếp Tư Nghiên ôm lấy nàng nhảy tới bên cạnh Từ Tiểu Quân.

“Ta đi trước!"

Sau khi nói một tiếng, bước chân Nhiếp Tư Nghiên không ngừng, lập tức chuồn đi.

Sau khi Từ Tiểu Quân lại giết thêm mấy con zombie nữa thì cũng lập tức sử dụng Trùng Phong, ngay lập tức thoát khỏi chiến đấu, sau đó cũng chạy mà không quay đầu lại.

Sau khi zombie xung quanh đã mất đi mục tiêu, thân thể lại vặn và vặn vẹo chạy về vây công khu huấn luyện nhảy cầu.

Bên trong khu huấn luyện nhảy cầu, mấy người Tướng quân đều há to miệng, nhưng không phát ra âm thanh.

Phương pháp cứu người này ... trước không nói tới hiệu suất ra làm sao, nhưng ngươi cứu người dù sao cũng phải cứu lãnh đạo ra trước chứ phải không?

Ngươi tốn nhiều công sức như vậy, vậy mà lại chỉ đi cứu một tên Dị Năng giả cấp một bình thường là có ý gì?

Nhìn vào những người may mắn còn sống sót này có chút dáng vẻ kích động sôi trào sau khi hết mộng bức, sắc mặt ba người Tướng quân đều không được tốt đẹp cho lắm.

Lúc này, một tên nhân viên phòng thủ ở trên mái nhà chạy xuống.

"Tướng quân! Nhiếp nữ sĩ nàng còn có một đồng đội, giống như cũng là Dị Năng giả cấp bai" "... Đậu xanh! Còn có một Di Năng giả cấp ba nữa?"

Ngục Đầu lập tức không bình tĩnh được.

"Nhanh! Liên lạc với Lam Ngọc Liên, cho nàng tinh hạch! Bảo nàng cứu chúng ta ra ngoài trước!”...

"Ngươi chờ ở chỗ này, đừng có đi đâu cả."

Sau khi Nhiếp Tư Nghiên trở lại tòa nhà, mở miệng nói với nữ nhân may mắn còn sống sót này.

Người sống sót này dọc theo con đường vừa rồi không phải bị sợ tới choáng váng thì chính là còn đang ở trong trạng thái mộng bức, cho tới bây giờ nàng ta mới phản ứng lại - nàng ta được cứu!

Nàng ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, bản thân mình vậy mà lại là người đầu tiên được cứu!

"Vâng! Toàn bộ nghe theo sự căn dặn của Nhiếp tỷ!"

Sau khi Nhiếp Tư Nghiên sắp xếp xong cho người này thì đi tìm Vương Đào, vừa đúng Lam Ngọc Liên cũng đã trở vê.

"Chiếc xe đã được sửa chữa xong, mặc dù chưa sửa xong hoàn toàn nhưng chắc có thể quay về căn cứ."

Lam Ngọc Liên nói lời giải thích với Vương Đào.

"Được, vậy ngươi xem đó mà sắp xếp đi."

Vương Đào gật đầu nói.

Nơi này có không ít người bị thương, cần phải đưa bọn họ trở về nghỉ ngơi, đồng thời bản thân đám người mình cũng phải đổi mấy chiếc xe, những chiếc xe tu sửa tạm thời này khả năng không sử dụng được quá lâu.

"Vương ca, ta đã cứu được một nữ nhân về rồi..."

Nhiếp Tư Nghiên tới kể lại chuyện nàng cứu người một lần.

"Làm rất tốt!"

Vương Đào võ vào bờ vai của nàng, sau đó vừa cười vừa nói:

"Khả năng không bao lâu nữa, Tướng quân chắc là sẽ liên lạc trở lại..."

Vương Đào vừa mới nói xong câu đó, bộ đàm trên người Lam Ngọc Liên lập tức vang lên.
Bình Luận (0)
Comment