Chương 51: Dien rồi
Chương 51: Dien rồiChương 51: Dien rồi
Trong sân của tiểu khu Hạnh Phúc ít zombie, Vương Đào dứt khoát đỗ xe ở bên trong tiểu khu, thuận tiện hắn cũng khóa luôn cổng của tiểu khu lại.
Lúc này, thời gian hiệu quả của Dược tê Ẩn Nấp cũng kết thúc, Vương Đào cảm thấy thân thể của mình lại tràn đầy lực lượng.
Một tay hắn cam búa sừng dê, một tay nhấc theo một thùng dầu từ trên xe bước xuống.
Sau khi có được siêu năng lực, lá gan của Vương Đào cũng lớn hơn một chút.
Tuy nhiên hắn không có trực tiếp đi vào tòa nhà số 4 mà là đi tới tòa nhà số 1,2, 3 trước, đóng cửa của từng tòa nhà lại.
Bên trong mấy tòa nhà này rõ ràng là còn có zombie, lúc đóng cửa thế nhưng là nghe thấy được tiếng zombie đang đi cầu thang xuống.
Vương Đào tạm thời không có thời gian đi để ý tới bọn chúng, nhưng hắn phải ngăn cản những zombie này tấn công mình khi hắn đang chiến đấu. Cổng tiểu khu đã được khóa kin, cửa một cánh của ba tòa nhà cũng được đóng lại, hiện tại chỉ còn lại những con zombie trong tòa nhà số 4.
Vương Đào đi tới trước cửa tòa nhà số 4, nhìn vào đám zombie ở cầu thang, hắn không tiến vào mà là trèo lên mái hiên trên cửa sổ một cánh (cửa chính) của tòa nhà.
Sau đó, hắn dùng búa gõ nhẹ vào thùng dầu bằng sắt.
Thùng thùng ——
Tiếng gõ vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của lũ zombie trong hành lang.
"Ôi ôi..."
Đám zombie bắt đầu tìm kiếm âm thanh nên lần lượt đi ra, ở sau khi đi ra ngoài, bọn chúng thật giống như ngửi thấy mùi con người trên người Vương Đào, sau đó dần dần có hơi điên cuồng.
Tuy nhiên Vương Đào bây giờ đang ở trên mái hiên phía trên cửa tòa nhà, zombie không thể tiếp cận được hắn, chỉ có thể điên cuồng và bất lực ở bên dưới.
Một lúc sau, zombie bên dưới càng ngày càng nhiều, một đống đầu người đen nghịt, ước chừng có hơn 20 con, trông rất đáng sợ.
Nếu Vương Đào ngã xuống, vậy hắn chắc chắn phải chết.
Nhưng Vương Đào không hề hoảng sợ, sau khi thấy thời cơ không sai biệt lắm, hắn nhìn về phía cửa sổ tầng hai đang mở, cách hắn khoảng hai mét.
Đây chính là cửa sổ căn hộ 201, là hắn mở ra trước khi đi ra ngoài.
Vương Đào đầu tiên là ném can dầu vào, sau đó cởi xuống toàn bộ áo của mình, lộ ra cơ bắp đầy vết sẹo.
Ngay khi áo được cởi ra, mùi máu tươi của con người giống như càng đậm hơn, zombie bên dưới càng ngày càng điên cuồng hơn.
Vương Đào lập tức cầm bộ quân áo dính máu ném ra ngoài.
"Ôi ôi _—__1"
Đám zombie ngửi thấy mùi, lập tức lao về phía quần áo.
Vương Đào thì nhảy về phía cửa sổ và dễ dàng nhảy qua.
Sau khi đi vào, Vương Đàm cầm đồ vật chạy tới cửa rồi mở cửa ra từ bên trong.
"Ôi ôi..."
Trong chớp mắt khi mở cửa ra, một con zombie thiếu một cánh tay lao về phía Vương Đào.
Vương Đào vốn đã chờ sẵn mở cửa để giết, hắn nhìn cũng không nhìn, một đạp đạp ra ngoài.
Âm!
Con zombie bị đá thẳng vào cửa căn hộ 202.
Vương Đào lúc này mới có thời gian nhìn thoáng qua, sau đó hắn nổi giận mắng một tiếng.
"Đậu xanh!"
Con zombie mà hắn vừa đá bay hóa ra lại là ông chú đầu hoil
Sau khi ông chú đầu hói đứng lên lại lao về phía hắn, Vương Đào lập tức nghiêng người né tránh đòn tấn công của nó, thuận thế đẩy nó một cái lập tức đẩy nó vào trong căn hộ 201, thuận tay đóng cửa và khóa lại.
Sau đó hắn xoay người một cái, lập tức nhảy thẳng xuống tầng một. Đám zombie ngoài cửa có lẽ cũng có chút ngơ ngác, không ngờ, đột nhiên có người từ hành lang nhảy xuống, nhìn vào đám zombie trước mặt, Vương Đào không chút hoảng sợ, phịch một tiếng đóng cửa tòa nhà số 4 lại.
Sau đó thì không để ý tới các loại gào thét đẳng sau lưng và lao lên tầng. ...
Bên trong căn hộ 401.
Cửa vào phòng ngủ thứ hai.
Một thanh niên đeo kính, dáng vẻ lịch sự nhưng xanh xao đang ngồi dưới đất, trong tay câm con dao làm bếp, vừa gõ cửa, vừa ăn miếng bánh mì cuối cùng trên tay rồi yếu ớt hét lên:
"Mỹ nữ, ngươi mở cửa ra, ta cam đoan không giết ngươi!"
Bên trong không có người trả lời hắn.
"Mỹ nữ, ngươi tin tưởng ta, ta thật sự không cố ý giết ông chú đó, ta cũng chỉ là bị buộc bất đắc dĩ mà thôi al"
Vẫn như cũ không có người nào trả lời.
"Mỹ nữ, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi chủ động mở cửa ra, không phải vậy ... đừng trách ta al ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Ngươi còn chờ cái gì? Chờ ông chồng một mình chạy trốn kia của ngươi sao? Đừng nghĩ nhiều, không có người nào sẽ đến cứu ngươi! Cam chịu số phận đi, đi theo ta, ta cam đoan không để cho ngươi chết!"
"Đậu xanh! Gái điếm thối! Ta muốn ngươi sống không bằng chết! Ta muốn bóp chết ngươi!"
Thanh niên đeo kính đột nhiên trở mặt, hung tợn giống như kẻ điên.
Lời này vừa mới nói ra thì nghe thấy bên trong phòng ngủ truyền đến một tiếng khóc mơ hồ.
Sau khi thanh niên đeo kính nghe được, lập tức thay đổi chủ đề.
"Nếu như ngươi chủ động mở cửa ra, ta đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi bằng lòng làm vợ của ta, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ đối với ngươi thật tốt!"
Nhìn thấy bên trong vẫn không mở cửa, thanh niên đeo kính không muốn chờ nữa.
Hắn vịn tường đứng lên, sau đó cầm lấy con dao làm bếp lên và bắt đầu cạy khóa cửa. "Mẹ kiếp, con khốn ngươi chờ đấy! Chờ ta bắt được ngươi ta sẽ lột sạch ngươi, ta muốn chơi chết ngươi, ta sẽ cắt ngươi thành nhiều mảnh, ta muốn ném ngươi vào bên trong đám zombie...'
Thời điểm thanh niên đeo kính đang lải nhải thì đột nhiên nghe thấy âm thanh gì đó ngoài cửa.
"A, những con zombie chó chết kia lại đến đây -"
Thanh niên đeo kính đột nhiên tạm ngừng, hắn phát hiện, cửa nhà mình đang mởi
Lộc cộc -
Thanh niên đeo kính nuốt nước miếng một cái, sau đó nắm chặt con dao làm bếp và khập khiễng dựa vào tường đi về phía cửa.
Đột nhiên, một bóng đen cao lớn đột nhiên lao tới, thanh niên đeo kính còn chưa nhìn thấy rõ thì phát hiện hai chân mình đã rời khỏi mặt đất.
"Ách ách —— "
Vương Đào nhìn vào người bị chính mình dùng một tay bóp lấy cổ nhấc lên, ánh mắt lạnh lùng, sau khi thấy hơi thở của người thanh niên này càng ngày càng khó khăn, Vương Đào buông tay ra, thanh niên đeo kính ngã nhào trên mặt đất.
Vương Đào hung hăng đạp một đạp vào bụng của hắn, sau khi nhìn thấy hắn chỉ còn lại một chút máu, Vương Đào lúc này mới tha hắn.
Sau đó Vương Đào đi tới cửa phòng ngủ thứ hai, hắn gõ cửa một cái.
"Mở cửa, là ta!"
Bên trong không có người trả lời.
Vương Đào cũng không nói nhảm, hơi lui lại nửa bước, sau đó đột nhiên đạp tới một cái.
Âm!
Cửa phòng lập tức bị hắn đá văng ra.
"A =... 中
Một tiếng hét khan khan phát ra từ góc phòng.
Nhìn người phụ nữ tóc tai bù xù, Vương Đào sải bước tới.
"Đừng giết ta ... đừng giết ta ... ta không muốn chất..." Đinh Vũ Cầm ngồi dưới đất điên cuồng vung tay chân.
Vương Đào ngồi xổm xuống, không cần tốn nhiều sức tóm lấy tay của Đinh Vũ Cầm, sau đó nắm lấy cằm của cô, ép cô ngẩng đầu lên.
“Chị dâu, là ta."
Đinh Vũ Cầm hoảng sợ nhìn sang.
Nhìn vào thân hình cao lớn cường tráng cởi trân, khắp người đầy vết sẹo, trên mặt đeo chiếc khăn che mặt rách nát trước mặt.
Cô lập tức ngây dại ra, không dám tin dụi dụi con mắt của mình.
"Vương... Vương Đào?"
"Là ta.'
"Vương Đào! Ô ô! Là thật sao! Ta còn tưởng rằng ngươi không cần ta nữa! Ta còn tưởng rằng ta chết rồi! Ta không phải đang nằm mơ..."
Đinh Vũ Cầm vui đến phát khóc, nói năng có chút lộn xộn.
Vương Đào võ võ nhẹ vào bờ vai của cô.
"Chị dâu, là ta, ta về rồi."
Nhìn thấy Vương Đào đưa tay ra, Đinh Vũ Cầm lập tức nhào vào trong ngực Vương Đào.
"Ô ô... ta tưởng ngươi..."
Vương Đào võ lưng Đinh Vũ Cầm, đỡ cô đứng dậy rồi hỏi.
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Người bên ngoài là chuyện gì xảy ra?"
Nhắc tới chuyện này, Đinh Vũ Cầm lập tức lo lắng.
"Người kia điên rồi! Hắn dẫn zombie tới! Hắn muốn giết chúng ta! Chú hói đầu kia vì cứu ta... ÔÔ....