Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 532 - Chương 532: Ta Là Nghiêm Túc!

Chương 532: Ta là nghiêm túc! Chương 532: Ta là nghiêm túc!Chương 532: Ta là nghiêm túc!

"Ngươi có thể biết được tác dụng của viên tỉnh hạch này?”

Lam Ngọc Liên có chút ngạc nhiên mà hỏi.

"Ta có một số năng lực đặc thù, có lẽ ta có thể nhìn ra được một chút."

Vương Đào nói lời giải thích.

"Khó trách! Khó trách tinh hạch nào ngươi cũng biết!"

Lam Ngọc Liên chợt nhớ ra rằng khi nàng và Vương Đào cùng nhau tiêu diệt zombie trước đó, Vương Đào luôn có thể phân biệt ra được tác dụng của những viên tinh hạch kia, nàng ta trước đó cho rằng Vương Đào là người có kiến thức rộng rãi, hiện tại xem ra, Vương Đào là có một số năng lực đặc thù!

Tuy nhiên bây giờ là tận thế, có thể sống đến hiện tại, ai mà không có chút năng lực đặc thù, chuyện này rất bình thường, hơn nữa chuyện này dù sao cũng là bí mật của Vương Đào, Lam Ngọc Liên rất thức thời không có hỏi nhiều.

Nàng ta hiện tại chỉ là cảm thấy rất hứng thú đối với viên tinh hạch này, dù sao nàng ta trước đây tìm người thử nghiệm nhiều lần như vậy mà đều không thể thành công, điều này làm nội tâm nàng có chút ngứa.

Thế là nàng ta vội vàng hỏi:

"Vậy viên tinh hạch này có phải là để cho nam giới dung hợp hay không?”

"Đúng."

Vương Đào gật đầu trả lời.

"Vậy siêu năng lực này có thể khôi phục được năng lượng hay không?”

"Đúng, hơn nữa còn không phải một người khôi phục, mà là có thể để cho hai người cùng lúc khôi phục lại năng lượng."

Vương Đào lại gật đầu nói.

“Cùng lúc cho hai người khôi phục! Lợi hại như vậy!" Lam Ngọc Liên có hơi giật mình, sau đó nói: "Vậy ngươi có muốn dung hợp hay không?”

"Đương nhiên, tinh hạch này rất không tệ, ta chắc chắn là sẽ dung hợp."

Vương Đào tiếp tục gật đầu.

Đến hiện tại hắn chỉ thấy loại tinh hạch này là có thể khôi phục năng lượng, hơn nữa còn có thể thêm giới hạn của năng lượng, này nhất định phải dung hợp al

Mà ở sau khi Lam Ngọc Liên nghe thấy Vương Đào muốn dung hợp, lập tức mở miệng nói:

"Đây vừa đúng có một viên màu đỏ, ngươi dung hợp chắc là ổn, hay là bây giờ ngươi dung hợp đi! Hôm nay ta dùng trị liệu quá nhiều, tiêu tốn rất nhiều năng lượng, ta muốn ngươi khôi phục giúp ta một chút! Dù sao đây chính là siêu năng lực hiếm có có thể bổ sung năng lượng, ta muốn cảm nhận một chút!"

Nghe được lời này của Lam Ngọc Liên, thân sắc Vương Đào càng cổ quái hơn.

"Ngươi có chắc là ngươi muốn thử một lần không?"

"Đương nhiên rồi! Dù sao viên tinh hạch này ta đã bảo quản tới mấy tháng, thế nào đi nữa thì cũng phải cảm nhận một chút chứt"

"Ha ha..."

Nhìn vào dáng vẻ có hơi nóng lòng muốn thử của Lam Ngọc Liên, Vương Đào đột nhiên cười, sau đó càng cười càng lớn tiếng.

"Sao vậy?" Lam Ngọc Liên có hơi không được hiểu cho lắm.

"Ta rất tò mò, nếu như sau khi ngươi biết phương pháp sử dụng chính xác của loại siêu năng lực này, liệu ngươi có còn muốn thử hay không..."

"Phương pháp sử dụng? Chắc là tương tự như khả năng bổ sung máu phải không? Chẳng lẽ loại siêu năng lực này rất kỳ hoa sao, ví dụ như ... cho ta một đòn thì mới có thể bổ sung máu? Ha ha, sẽ không có loại tinh hạch nào kỳ hoa như vậy chứ?”

Lam Ngọc Liên cũng bị lời nói của chính mình làm cho tức cười.

Nhưng Vương Đào đột nhiên cười híp mắt mà nói:

"Đúng là phải đánh một trận, nhưng là ở trên giường, đương nhiên, ở chỗ nào khác cũng không phải là không được..."

"A2"

Lam Ngọc Liên sững sờ hơn mười giây, sau đó nàng dường như nghĩ ra điều gì đó và lập tức đỏ mặt, cả khuôn mặt nàng lập tức đỏ bừng lên.

"Ngươi ... ta ... không phải ... ai nhai" Nàng ta nói năng có chút lộn xộn, không biết nên giải thích như thế nào.

Cuối cùng dứt khoát lập tức xoay người, làm đà điểu.

Vương Đào cũng không có tiếp tục đùa nàng, mà là âm thầm rút siêu năng lực Trùng Thứ của mình ra, sau đó bên trong bốn viên tinh hạch này dùng 'Hai viên màu trắng' cùng với 'Một viên màu tim hợp thành một viên tinh hạch Sử thi, còn thừa lại một viên màu đỏ.

Nhân lúc Lam Ngọc Liên không để ý, Vương Đào lập tức dung hợp viên tinh hạch Sử thi này.

Một lát sau, Vương Đào có thêm một loại siêu năng lực mới là Âm Dương Điều Hòa.

Hắn đang chuẩn bị nói mình đã dung hợp thành công cho Lam Ngọc Liên biết, chỉ thấy Lam Ngọc Liên đưa lưng về phía hắn đột nhiên nói với giọng nhỏ:

"Khục, ta vừa suy nghĩ xong... cũng không phải là không được..."

"Hả?"

Vương Đào hoài nghi mình nghe nhầm.

Hắn nhìn về phía Lam Ngọc Liên. Mặc dù Lam Ngọc Liên đưa lưng về phía bản thân mình, nhưng Vương Đào có thể thấy được hai tai nàng đều đã đỏ lên.

Nữ nhân này là nghiêm túc sao?

Vương Đào còn chưa kịp hoài nghi xong, chỉ thấy Lam Ngọc Liên đột nhiên xoay người lại, lập tức ôm lấy Vương Đào.

Sắc mặt nàng mặc dù đỏ, nhưng vẫn ngẩng đầu lên, dũng cảm đối mặt với Vương Đào.

“Ta là nghiêm túc!"

Không có người đàn ông nào mà không thích nữ nhân xinh đẹp, đặc biệt là thời điểm nữ nhân xinh đẹp chủ động ôm ấp yêu thương, đoán chừng không có được mấy người đàn ông có thể bình tĩnh.

Cảm nhận được sự mềm mại trong ngực, Vương Đào cũng không có làm ra vẻ thận trọng, hắn nhẹ nhàng ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Lam Ngọc Liên, nhìn vào đôi mắt to ngập nước kia, có chút tò mò mà hỏi:

"Tại sao?"

Mặc dù Vương Đào thừa nhận mình có thể có chút sức hấp dẫn cá tính, nhưng Lam Ngọc Liên rõ ràng không phải loại nữ nhân mê trai, để cho nàng ta chủ động ôm ấp yêu thương, này rõ ràng khiến Vương Đào cảm thấy rất bất ngờ.

"Ta không muốn để cho ngươi đi! Căn cứ quân sự rất nguy hiểm, đến đó đều là thập tử vô sinh! Ngươi hay là ở lại căn cứ Tử Kinh đi, như vậy mới có thể phát huy tối đa giá trị của ngươi! Ta cũng có thể nhường lại vị trí thủ lĩnh cho ngươi, chúng ta cùng nhau chống lại thảm họa..."

Nhìn thấy vẻ chân thành trong mắt Lam Ngọc Liên, Vương Đào có hơi cảm động, sau đó hắn ra vẻ thất vọng nói:

"Chỉ bởi vì chuyện này sao? Hóa ra ngươi muốn ta ở lại để làm việc cho ngươi al

".. Được a, ta thừa nhận, thật sự thì ta thích ngươi, nhưng chỉ một chút thôi."

Lam Ngọc Liên có chút thẹn thùng, nhưng cũng không có che giấu.

Hiện tại là tận thế, có đôi khi khả năng không gặp được bao nhiêu người sống sót, chứ nói gì đến việc gặp được người khác giới phù hợp.

Lam Ngọc Liên cảm thấy có thể gặp được Vương Đào một người khác giới chất lượng tốt như thế này đã là sự may mắn của nàng.

Nếu Vương Đào chọn ở lại căn cứ Tử Kinh, thì nàng có thể tiếp xúc với Vương Đào nhiều hơn và hiểu hắn nhiều hơn, nếu nàng cảm thấy phù hợp vậy thử cùng một chỗ xem sao.

Nhưng bây giờ, Vương Đã đã nói rõ là muốn rời đi, còn là đi vào chỗ nguy hiểm như thế, vậy chẳng khác nào tự mình đi vào chỗ chết, cho nên nàng không có thời gian để kéo dài.

Nếu nói nàng rất thích Vương Đào, vậy cũng không đến mức, dù sao hai người tiếp xúc với nhau cũng không tính là nhiều, nếu nói yêu tới chết đi sống lại vậy thì quá giả.
Bình Luận (0)
Comment