Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 533 - Chương 533: Đúng Vậy, Ta Vẫn Luôn Ở Đây

Chương 533: Đúng vậy, ta vẫn luôn ở đây Chương 533: Đúng vậy, ta vẫn luôn ở đâyChương 533: Đúng vậy, ta vẫn luôn ở đây

Nhưng tình cảm giữa nam và nữ thì chắc chăn là có, dù sao vẻ ngoài Vương Đào vừa đẹp trai, thực lực lại mạnh, một người đàn ông ưu tú như vậy rất được nữ nhân thích.

Từ phương diện tình cảm tới nói, nàng ta có chút thích Vương Đào, bằng lòng sống cùng một chỗ với Vương Đào, từ phương diện lý trí mà nói, nếu như có thể giữ Vương Đào ở lại căn cứ Tử Kinh, vậy chắc chắn sẽ mang đến chỗ tốt vô tận.

Lam Ngọc Liên trước đó còn có chút do dự, hoặc là nói bản thân nàng còn chưa nhận thức đến nội tâm của mình.

Nhưng trong mấy ngày gần đây, nàng ta suy nghĩ rất nhiều, nói chuyện rất nhiều với Lục Anh Phượng, Lục Anh Phượng thậm chí còn thi thoảng cổ vũ nàng đi theo đuổi hạnh phúc của mình, loại người đàn ông tốt như thế này, không nắm lấy cơ hội vậy thì không còn! Cộng thêm chủ đề với Vương Đào vừa rồi có hơi chút mập mờ...

Cho nên, Lam Ngọc Liên đã trực tiếp bày tỏ tình cảm của mình với Vương Đào.

Đương nhiên, chuyện nàng ta nói mình bằng lòng lên giường với Vương Đào này, ít nhiều có chút sốc nổi, dù sao nàng ta cũng không phải kiểu nữ nhân cởi mở, đặt ở trước đây vậy nàng ta chắc chắn không nói ra được loại lời này.

Nhưng vẫn câu nói kia, hiện tại là tận thế, không có thời gian để cho nàng yêu đương, hơi do dự chút khả năng này cũng không phải chỉ đơn thuần là có duyên không có phận mà là sinh tử biệt ly!

Hơn nữa, người sống một đời, ai có thể sống mà không có một phút bốc đồng? Có lẽ sau này nàng ta sẽ hối hận với quyết định của ngày hôm nay, nhưng bất kể nói như thế nào, nàng ta hiện tại là không hối hận!

Vương Đào có thể cảm nhận được sự chân thành của Lam Ngọc Liên, đúng là nàng ta muốn giữ mình lại và đúng là nàng ta thích mình.

Nhưng Vương Đào lắc đầu.

"Ta là không thể ở lại được."

Trong lòng Lam Ngọc Liên đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo. Vương Đào không có một chút cảm giác nào đối với nàng sao? Lam Ngọc Liên vội vàng nói:

"Ta còn nợ ngươi nhiều như vậy, trả không nổi, nhưng ta không thể thất hứa, đã hiện tại ta không trả nổi vậy chỉ có thể dùng chính bản thân mình tới gan nợ! Ngươi không thể di

Hốc mắt Lam Ngọc Liên hơi đỏ lên, trong mắt nổi lên sương mù, Vương Đào từ chối thẳng thừng như thế khiến trong nội tâm nàng ít nhiều có chút ủy khuất.

Vương Đào nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nàng nói:

"Như thế này đi, ta chắc chắn sẽ đi tới căn cứ quân sự, dù sao thì đây cũng là mục tiêu của ta, không có khả năng bỏ dở nửa chừng, tuy nhiên ta đồng ý với ngươi, nếu như căn cứ quân sự thực sự rất nguy hiểm, vậy ta sẽ trở lại tìm ngươi, nếu như căn cứ quân sự rất an toàn, vậy ta vẫn sẽ trở vê đón ngươi đi, ngươi cảm thấy thế nào?"

Lam Ngọc Liên không nói gì, lập tức kiễng chân lên và hôn. ... Năng lực Âm Dương Điều Hòa này rất lợi hại.

Thanh năng lượng của Vương Đào và Lam Ngọc Liên chẳng mấy chốc đã khôi phục đầy trở lại.

Đồng thời hạn mức cao nhất trên thanh năng lượng của Vương Đào còn trực tiếp tăng thêm 10001

Mây mưa qua đi.

Lam Ngọc Liên nằm trong ngực Vương Đào, ôm thật chặt eo của Vương Đào, nàng ta ngẩng đầu nhìn Vương Đào, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ.

"Thật không thể ở lại sao, cho dù là vì ta

Nếu như nói, ở trước khi cô và Vương Đào còn chưa cùng khôi phục năng lượng, tình cảm của Lam Ngọc Liên đối với Vương Đào còn có chút không quá xác định, nàng ta khả năng thật cũng chỉ có thích một chút xíu, vậy bây giờ ... nàng ta cảm thấy bản thân mình giống như thực sự yêu Vương Đào.

Vương Đào cúi đâu nhẹ nhàng hôn vào trên trán của Lam Ngọc Liên một cái.

Hắn không trả lời, nhưng thái độ đã rất rõ rang.

"Đàn ông vô tình...'

Lam Ngọc Liên nen vào trên ngực Vương Đào mấy phát, sau đó cảm thấy không hết hận lại đi cắn thêm mấy cái.

Đương nhiên, nàng ta không có cam lòng dùng lực.

Nhìn thấy Lam Ngọc Liên dụi dụi vào ngực mình như một con mèo con, Vương Đào nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mượt và tấm lưng mịn màng của nàng.

Trong lúc nhất thời, hai người đều không lên tiếng.

"Ca ca, trời sắp tối rồi."

Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai hai người.

Hai người cùng lúc quay đầu lại, nhìn thấy Giang Thi Tuyết đang nghiêng đầu ở bên giường.

"A —_— "

Lam Ngọc Liên lập tức nắm lấy chăn, phủ lên cả người của nàng ta, giống như đà điểu núp ở trong ngực Vương Đào.

"Tiểu Tuyết ngươi... không phải ngươi một mực ở chỗ đó đó chứ?"

Vương Đào xoa xoa mi tâm, cảm thấy có hơi đau đầu.

Vừa rồi hai người đều tập trung cho việc hồi phục năng lượng vậy mà quên đi bên cạnh còn có một người nữal

"Đúng vậy, ta vẫn luôn ở đây."

Giang Thi Tuyết tự nhiên nói.

Lam Ngọc Liên trong ngực co lại càng chặt hơn.

"Được rồi được rồi, chúng ta trở về."

Vương Đào có chút bất đắc dĩ mà nói.

Dù sao Giang Thi Tuyết khác với những người khác, cứ coi nàng giống như một con zombie là được rồi.

Vương Đào vỗ vào cái mông của Lam Ngọc Liên.

"Đi thôi, nếu không trở về thì trời sẽ tối, nói không chừng Lục Anh Phượng cũng bắt đầu tìm ngươi..." Lam Ngọc Liên vặn vẹo trong ngực Vương Đào một chút, nhưng không đứng dậy.

Vương Đào có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nàng rất cao, khả năng là xấu hổ.

Thế là, ở trong một tiếng kinh hô của Lam Ngọc Liên, Vương Đào lập tức vén chăn lên.

Thấy Lam Ngọc Liên vẫn cúi đầu, một bộ dáng vẻ không dám gặp người, Vương Đào chỉ có thể vất vả một chút, tự mình mặc quần áo giúp nàng.

Lam Ngọc Liên không phản kháng nữa, nàng rất thích sự dịu dàng của Vương Đào.

Vương Đào nhìn vào một vệt máu trên giường, trong lòng thở dài, hắn cũng không muốn trêu chọc nhiều nữ nhân như vậy, nhưng không biết phải làm sao, sức hấp dẫn quá lớn al

Sau khi hai người dau đã mặc xong quần áo, Vương Đào xoa xoa đầu của Giang Thi Tuyết.

"Đi thôi."

"Được - 中 Sau khi đi ra khỏi Hội sở, Lam Ngọc Liên nhìn Vương Đào một cách đáng yêu.

"Ngươi lái xe đi..."

"Được."

Vương Đào lái xe, Lam Ngọc Liên ngồi ở vị trí ghế lái phụ bên cạnh, Giang Thi Tuyết thì ngồi ở ghế đằng sau.

Vương Đào phát hiện, Lam Ngọc Liên nữ nhân này mặc dù trông rất độc lập tự chủ, nhưng trên thực tế cũng là một người rất dính người.

Dọc đường đi từ Hội sở đến căn cứ Tử Kinh, nàng ta không ngừng nhìn chằm chằm vào Vương Đào, thi thoảng còn chọc một cái và chạm vào hắn, nếu như không phải Vương Đào còn đáng lái xe, cảm giác giống như nàng có thể nhào lên bất cứ lúc nào.

Tình ý dạt dào trong mắt nàng ta chỉ cần không phải kẻ ngốc cũng có thể cảm nhận được.

Tất nhiên, cũng có thể là cả hai vừa mới xác lập mối quan hệ và vẫn đang trong giai đoạn không thể tách rời...
Bình Luận (0)
Comment