Chương 539: La thượng tá, ta là Vương Đào, ta ở ...
Chương 539: La thượng tá, ta là Vương Đào, ta ở ...Chương 539: La thượng tá, ta là Vương Đào, ta ở ...
"Ừm, ta lại đi gọi hòm tiếp tế"
Vương Đào mở miệng cười nói.
Nói đến đây, Lam Ngọc Liên nghĩ tới chuyện lần trước đây Vương Đào trực tiếp gọi để cho hòm tiếp tế rơi vào trên đầu bọn họ.
Hai mắt nàng có hơi sáng lên, sau đó giống như tiểu nữ sinh ôm lấy cánh tay của Vương Đào vặn vẹo qua lại.
"Vương Đào, ta muốn biết ngươi làm như thế nào!"
Lục Anh Phượng ở bên cạnh lập tức quay đầu, nàng đã mệt mỏi khi nhìn thấy vẻ làm nũng và đáng yêu của Lam Ngọc Liên, tuy nhiên nàng vẫn dựng tai lên để nghe.
"Ha ha, bởi vì ta quen biết với một phi công - nên tính là quen biết đi, sau khi liên lạc với hắn qua bộ đàm, ta đã yêu cầu hắn thả hòm tiếp tế."
"A2"
Hai cô nàng đều có chút ngây người. Quen biết với phi công thì xem như thôi, vậy mà còn có thể liên hệ được với phi công?
Sau đó hai nàng lại kích động, dù sao nếu như có thể liên hệ được với phi công, bảo phi công một mực thả hòm tiếp tế cho bọn họ thì chẳng phải thật tuyệt sao?
"Đừng nghĩ nhiều."
Vương Đào có thể cũng biết được hai nàng đang nghĩ gì, hắn lập tức lắc đầu.
"Những phi công này dường như có nhiệm vụ, bọn họ sẽ không chỉ quanh quẩn ở đây, cho nên ta cũng chỉ có thể liên hệ với họ một lúc, hơn nữa ta và hắn cũng không phải quen thân lắm, hắn nể tình hắn mới thả hòm tiếp tế, nếu như hắn không nể tình vậy ta cũng không còn cách nào, với cả, có phải là phi công mà ta biết hay không còn chưa chắc...
"Như vậy a... như thế cũng đã rất lợi hại rồi! Ngươi đi liên hệ với người ta đi, hy vọng ngươi có thể may mắn liên hệ được với người ta, ta sẽ bảo những người khác đi phối hợp với ngươi ...'
Lam Ngọc Liên có hơi thất vọng, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại lắc đầu, của ngươi ngươi tránh cũng không thoát, không phải của ngươi cưỡng cầu cũng vô dụng.
“Uhm, vậy ta đi ra ngoài trước."
Vương Đào gật gật đầu.
"Để cho Tiểu Phượng đi cùng với ngươi đi."
"Được."
Lục Anh Phượng lái xe, mang theo Vương Đào và Giang Thi Tuyết cùng đi ra khỏi căn cứ.
Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân đã ra ngoài săn giết zombie từ buổi sáng rồi, hiện tại người còn đang ở bên ngoài.
Đường bay của máy bay lần này có hơi lệch chút, nhưng Lục Anh Phượng đã rất quen thuộc với thành phố Tử Kinh, ở trước khi máy bay bay tới, đã chờ đợi ở chỗ mà máy bay phải bay qua.
Vương Đào lấy bộ đàm ra bắt đầu thử việc liên hệ với phi công.
"La thượng tá, ta là Vương Đào, ta ở..."
"La thượng tá...'
“Tư tư... Tư tư...
Tạm thời không liên lạc được, lúc này xe của Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tu Nghiên cũng đã tới đây, mấy người tập trung lại với nhau.
"Hôm nay khả năng không được may mắn cho lắm, hoặc là liên lạc không được, hoặc là phi công trên máy bay kia không phải là Thượng tá La Quốc Trung..."
Nhìn vào máy bay càng ngày càng bay tới gần, Vương Đào bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Bình thường mà nói thì ở vào khoảng cách này là đã có thể liên hệ được với đối phương, nhưng bây giờ lại không thấy động tĩnh gì, cũng không biết tình huống như thế nào.
"Không sao, nếu như có hòm tiếp tế được thả, chính chúng ta đi nhặt thì cũng chẳng khác gì."
Lục Anh Phượng nói lời an ủi.
Vương Đào gật đầu, tuy nhiên hắn không có từ bỏ, tiếp tục thử liên hệ.
"La thượng tá, ta là Vương Đào, ta ở..."
“Tư tư... Tư tư...
Thẳng tới máy bay bay qua trên đầu, phía đối diện vẫn như cũ không có âm thanh phản hồi. Mấy người Vương Đào đều có hơi thất vọng, không chỉ thất vọng vì không thể liên lạc được với phi công mà còn thất vọng vì máy bay suốt chặng đường không thả hòm tiếp tế nào, chẳng lẽ lần này không thả một cái hòm tiếp tế nào sao?
Tuy nhiên đúng vào lúc này, Giang Thi Tuyết một mực chuyên tâm nhìn chằm chằm vào máy bay đột nhiên giật giật tay áo của Vương Đào.
"Ca ca, ngươi xem."
Hả?
Mọi người vội vàng ngẩng đầu.
Chỉ thấy máy bay vừa mới bay qua trên đỉnh đầu của mọi người thì hòm tiếp tế được thả, hơn nữa còn không chỉ có một mà rất nhiều hòm tiếp tế cùng lúc rơi xuống!
"Hắn nhận được tin tức của tai"
Vương Đào lập tức có chút vui mừng.
Trong một lần lại thả ra nhiều hòm tiếp tế như vậy, rõ ràng không phải là may mắn mà là hắn thực sự liên hệ được với phi công.
Về phần tại sao không trả lời, có lẽ trang bị vô tuyến điện trên máy bay xảy ra vấn đề gì đó, chỉ có thể nhận được tín hiêu mà không thể gửi tín hiệu đi? Cũng có thể là còn nguyên nhân khác nào đó nữa, dù sao Vương Đào khẳng định là có thể liên lạc tới được, hơn nữa có khả năng còn là vị La thượng tá kial
Vương Đào vội vàng mở miệng nói vào trong bộ đàm:
"Cảm ơn! Ta đã lấy được rượu, sau này ta sẽ mời ngươi uống rượu!"
Trong căn cứ Tử Kinh có rượu, mặc dù là loại sản phẩm giá trị cao, nhưng với thân phận này của Vương Đào, tự nhiên cứ tùy tiện mà cầm, hắn bảo Lam Ngọc Liên chuẩn bị cho hắn một chút rượu ngon.
"Tư tư... Tư tư...
Vẫn không có bất kỳ câu trả lời nào, Vương Đào cũng không biết đối phương có nhận được hay không.
"Được rồi, đi nhặt hòm tiếp tế đi!"
Những hòm tiếp tế này giống như lần trước, trên cơ bản đều rơi vào bên trong một mảnh khu vực, mọi người chẳng mấy chốc đã nhặt được hết các hòm tiếp tế.
Vương Đào nhìn nhanh và phát hiện ra rằng ngoại trừ một số dụng cụ, thuốc ức chế, bộ dụng cụ y tế (Túi chữa bệnh), thực phẩm mà anh đã từng thấy trước đây thì không có gì khác.
"Ngươi mang đồ về đi, ta đi săn giết zombie."
Vương Đào nói với Lục Anh Phượng.
Hắn đi ra ngoài, hắn định đi tới quán rượu Đan Phong xem một lát, nhìn xem có gì thay đổi không.
Về phần những hòm tiếp tế kia, dù sao đều là người một nhà, hắn cần gì, trở vê lập tức cầm lấy từ trong tay của Lam Ngọc Liên là được rồi.
"Được."
Vương Đào gọi cho hai người Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tư Nghiên, cộng thêm Giang Thi Tuyết nữa, bốn người lái xe đi về phía phương hướng của quán rượu Đan Phong.
Trên đường đi, Vương Đào gặp phải mấy con Zombie cấp ba phiên bản yếu.
"Khả năng những con zombie ở Trung tâm thể thao đó đều đã lan rộng khắp thành phố..."
Những con zombie này đối với mấy người Vương Đào mà nói thì tự nhiên không có vấn đề gì cả, nhưng đối với những người khác mà nói thì vẫn là rất nguy hiểm, tuy nhiên đây cũng là cơ hội, quan trọng là hắn muốn phiên bản yếu này đánh giết đều là loại yếu, độ khó săn giết zombie muốn giảm đi không ít.
Xe cách quán rượu Đan Phong còn một đoan nữa thì ngừng.
Bốn người Vương Đào xuống xe, cẩn thận từng li từng tí đi vê phía quán rượu
"Không phải sẽ còn hiện ra tình huống như lần trước chứ?"
Nhiếp Tư Nghiên có chút lo lắng nhỏ giọng nói.
Lần trước bọn họ đều trúng huyễn cảnh của con quái vật cấp 4 kia, hơn nữa nàng ta thuộc loại xui xẻo nhất, thiếu chút nữa thì bị Vương Đào giết đi, cho nên cho dù nàng hiện tại đã là Dị Năng giả cấp ba, nhưng trong nội tâm nàng vẫn còn có chút bóng ma.