Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 57 - Chương 57: Ngươi Có Lỗi Với Ta

Chương 57: Ngươi có lỗi với ta Chương 57: Ngươi có lỗi với taChương 57: Ngươi có lỗi với ta

19 con zombie, ngoại trừ mang tới cho Vương Đào lượng HP tối đa là 95, còn tuôn ra 19 cái bọc cho hắn.

Ở thời điểm Đinh Vũ Cầm đi phân loại vật tư thì Vương Đào đang kiểm tra chiến lợi phẩm của mình.

Đương nhiên là một số vật liệu chế tạo mà trước kia hắn đã có được ra thì còn có mấy vật liệu chế tạo mới.

[Băng Gạc x1], [Cáp Điện x1], [Pin x1], [Linh Kiện Điện Tử x1]...

Những vật liệu chế tạo này tạm thời không biết dùng để chế tạo cái gì, nhưng có thể sử dụng riêng lẻ, ví dụ như băng gạc có thể dùng để cầm máu, pin có thể phát điện.

Nhưng hắn tạm thời chắc chắn sẽ không sử dụng, dù sao những thứ này có thể bỏ vào trong không gian ba lô, tiết kiệm thời gian và công sức, nếu thực sự cần thiết thì mới cân nhắc đến những vật phẩm trong không gian ba lô.

Ngoài những vật liệu chế tạo này, còn có một thứ khác chưa từng xuất hiện trước đây. [Đồng Phục An Ninh x1]

[Đông Phục An Ninh: Đồ bền +1, Chống rách +1]

Đối với đồng phục an ninh này, Vương Đào hơi ngạc nhiên.

Ngay cả quần áo cũng có thể tuôn ra? Hơn nữa còn mang theo thuộc tính!

Nếu như hắn nhớ không nhầm, đồng phục an ninh màu đen này có cùng kiểu dáng với bộ đồng phục an ninh của tiểu khu.

Nhưng nhân viên bảo vệ trong tiểu khu là một người lớn tuổi, mặc bộ đồng phục an ninh rộng thùng thình, không giống như ông không bảo vệ người khác mà là để người khác đến bảo vệ mình.

Tâm niệm vừa động, bộ đồng phục an ninh này lập tức xuất hiện ở trong tay Vương Đào.

Trọn bộ quần áo bao gồm mũ, áo, quần dài và một đôi giày cao cổ màu đen trợ giúp chiến đấu, được thiết kế mô phỏng theo đồng phục chiến đấu của cảnh sát.

Vương Đào ướm thử thì phát hiện nó có kích thước tương đương với mình.

Đối với bảo an hay không bảo an, Vương Đào không quan tâm, hắn quan tâm là chất lượng.

Đừng nói, mang theo thuộc tính chính là khác biệt, quân áo bình thường, hắn có thể lập tức xé rách quân áo bình thường, nhưng đồng phục an ninh này hắn lại không xé rách ngay lập tức được.

Điều này là do đặc tính của quần áo, độ bên không tệ, chủ yếu là khả năng chống rách rất tốt.

Vương Đào lập tức mặc vào trên người thử một chút.

Bộ đồng phục này mặc vào vừa vặn, trông rất thể thao ... dù sao, nếu không nhìn vào huy hiệu trên vai thì nó mang tới cho người cảm giác trông rất giống đồng phục chiến đấu của cảnh sát.

"Không tệ! Kể từ bây giờ ta sẽ mặc nó khi ra ngoài!

Buổi chiều.

Vương Đào đi đưa máy phát điện diesel lên nóc tòa nhà, đổ nhiên liệu và khởi động.

Âm ầm ——

Âm thanh của máy phát điện diesel khá lớn, nhưng lại nằm trên nóc tầng sáu, Vương Đào đã đặt một số vật liệu cách âm xung quanh nên không thu hút sự chú ý của đám zombie trên đường.

Máy phát điện diesel không thể sử dụng liên tục mà chỉ cần sạc đầy nguồn điện ngoài trời nên âm thanh không có vấn đề gì, dù sao nhất định phải tắt vào ban đêm.

"Buổi tối có thể tắm nước nóng!"

Bây giờ đã là tháng tư, thời tiết vẫn còn hơi lạnh, tắm nước nóng sẽ rất thoải mái. ...

"Vương Đào, ta đi về trước..."

Ăn cơm tối xong, Đinh Vũ Cầm đột nhiên nói.

"Ừm? Trở về đó làm gì? Đợi lát nữa cũng nên nghỉ ngơi, ngươi còn muốn quay về ở một mình trong căn phòng trống không?"

Vương Đào cảm thấy ky lạ mở miệng hỏi.

"Ta về nhà thay giặt quần áo ..."

Đinh Vũ Cầm đỏ mặt trợn mắt nhìn Vương Đào.

"A - chờ một chút, quần áo? Ta đi cùng với ngươi."

Không biết nghĩ tới điều gì, hai mắt Vương Đào sáng lên. Hai người lại cùng nhau đi tới căn hộ 502, không hiểu vì sao lân này khi Đinh Vũ Cầm đưa Vương Đào về nhà, cô lại có chút lo lắng không thể giải thích được.

Lần trước Vương Đào rõ ràng đã tới đây...

"Ta đi lấy quần áo, ngươi ... chờ một chút."

Nói xong, Đinh Vũ Câm một mình đi vào phòng ngủ chính.

Vương Đào cũng không vội đi theo mà nhìn những bức ảnh cưới treo trên tường.

"Trước đó cảm thấy hình dáng của chị dâu đã được photoshop, nhưng hóa ra nó hoàn toàn là thật và không hề có chỉnh sửal"

Vương Đào lại nhìn về phía Triệu Nguyên bên cạnh Đinh Vũ Cầm ở trong bức ảnh, trong lòng thầm lẩm bẩm:

“Triệu ca, ngươi yên tâm đi, ta đã hứa với ngươi sẽ chăm sóc chị dâu, ta nhất định sẽ giữ lời!"

Khi Đinh Vũ Cầm cầm mấy bộ quần áo thay giặt vội vàng đi ra thì thấy Vương Đào đang xem ảnh cưới của cô, trong lòng cô đột nhiên có một loại cảm giác bối rối không thể giải thích được, như thể cô đang làm chuyện xấu sau lưng chồng mình.

"Vương Đào ngươi, ngươi đừng nhìn!"

Đinh Vũ Cầm vội vàng đi tới trước mặt Vương Đào, dùng tay chặn tâm nhìn của hắn.

"Cái gì? Chị dâu còn ngại ngùng à? Hôm qua ta cảm thấy rất chủ động al

Vương Đào cười nói.

Nhưng sau khi nói ra những lời này, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ của Đinh Vũ Cầm lúc đỏ lúc trắng, trong mắt lập tức ứa nước mắt.

"Khục, chị dâu, ta trêu ngươi thôi."

Lúc này Vương Đào mới nhớ tới, tình cảm giữa Đinh Vũ Cầm và Triệu Nguyên rất tốt, ở thời gian này địa điểm này mà trêu đùa kiểu này quả thực không quá phù hợp.

Đinh Vũ Cầm cắn môi, phức tạp nhìn vào Vương Đào, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ là hai tay che mặt ngồi xổm trên mặt đất, khe khẽ nức nở.

Phụ nữ đúng là rắc rối.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc thì Đinh Vũ Cầm lại đứng lên, cô lau nước mắt, quay đầu sang chỗ khác, nhỏ giọng nói với Vương Đào:

"Quần áo đã lấy được rồi, chúng ta trở vê đi."

Vương Đào lập tức nhíu mày.

"Chị dâu là giận ta?”

"Không có."

Vương Đào đột nhiên đưa tay tới kéo Đinh Vũ Cầm một cái, ôm cô vào trong lòng, Đinh Vũ Cầm vô thức muốn phản kháng, nhưng rõ ràng là cô không thể phản kháng.

"Còn nói là không giận!"

Vương Đào nhéo nhéo má Đinh Vũ Cầm, thấy Đinh Vũ Cầm vẫn không có phản ứng, hắn liền đưa tay xuống dưới.

“. Vương Đào, ta xin ngươi, ngươi, chúng ta đi tới nhà ngươi được khong

Đinh Vũ Cầm cầu xin Vương Đào trong nước mắt.

"Chị dâu, ngươi là cảm thấy ngươi có lỗi với Triệu ca sao?”

Vương Đào dừng lại hỏi.

Đinh Vũ Cầm không trả lời, nhưng trong mắt cô càng ngày càng nhiều nước mắt.

"Chị dâu ngươi giúp ta đi lấy điện thoại di động ra, ngay ở trong phòng ta."

Vương Đào đột nhiên buông tay ra nói.

Đinh Vũ Câm nhanh chóng thoát khỏi vòng tay Vương Đào, không bao lâu, cô đã đi lấy điện thoại của Vương Đào tới đây.

Sau khi đưa điện thoại di động cho Vương Đào, Đinh Vũ Cầm lập tức lui lại mấy bước, cách xa Vương Đào.

"Chị dâu sao lại đứng xa như thế làm gì, đến ngồi bên cạnh ta."

Vương Đào võ vỗ vào chiếc ghế sofa bên cạnh, nhưng Đinh Vũ Cầm vẫn bất động

Điều này khiến Vương Đào đột nhiên cau mày.

"Chị dâu, ngươi quên chúng ta đã thỏa thuận rồi sao? Ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời al

Đinh Vũ Cầm bất đắc dĩ mà đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh Vương Đào, Vương Đào trực tiếp đưa tay ôm nàng vào trong lòng. Đinh Vũ Cam cũng không giãy giụa, chỉ là mở miệng nói trong nước mắt:

"Vương Đào, ta xin ngươi, ngươi đừng ngược đãi ta, xin ngươi hãy tha cho ta, ở nhà ngươi ngươi muốn bảo ta làm cái gì thì ta làm cái đó, nhưng không phải ở đây..."

Vương Đào không để ý tới cô, lập tức mở điện thoại ra xem lịch sử trò chuyện rồi đưa cho Đinh Vũ Câm.

"Tự ngươi xem đi."

Đinh Vũ Cầm vô thức nhìn lại.

Đối tượng trong đoạn chat này không ai khác chính là Triệu Nguyên chồng của cô.

Triệu Nguyên nói rất nhiều về việc nhờ Vương Đào chăm sóc Đinh Vũ Cầm, Vương Đào là người trả lời cuối cùng nói: Triệu ca, ta đây, ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng chăm sóc tốt cho chị dâu!

Khoảng thời gian trả lời này, không phải ve sau Vương Đào mới trả lời, mà là mấy ngày sau ngày tận thế đến!

Sau khi đọc những lịch sử trò chuyện này, sắc mặt Đinh Vũ Cầm có vẻ hơi bối rối.

Vương Đào nhân cơ hội lên tiếng: "Chị dâu, ngươi cho rằng ta chăm sóc ngươi là vì thân thể của ngươi sao? Ta là loại người nông cạn như vậy sao? Ta làm là vì lời hứa của mình!"

"Ta đã đồng ý với Triệu ca, vậy ta tự nhiên sẽ nói được thì làm được!"

"Hơn nữa Triệu ca đã giao ngươi cho ta, ngươi không biết điều này có ý nghĩa gì sao? Ngươi không cần ta giải thích rõ ràng đúng không?”

"Cho nên, ngươi không hề có lỗi với Triệu ca, đây là hai người các ngươi đều đồng ý, ngược lại, ngươi có lỗi với ta -"

"Ta cho ngươi đồ ăn lại bảo vệ ngươi, bởi vì ngươi ở nhà, ta thậm chí từ bỏ cơ hội đi đến căn cứ người sống sót... Ta vì ngươi đã làm nhiều như vậy, chị dâu, ngươi lại coi thường ta sao? Ngươi nói xem, có phải ngươi có lỗi với ta hay không?"
Bình Luận (0)
Comment