Chương 72: Tiến vào căn cứ người sống sót
Chương 72: Tiến vào căn cứ người sống sótChương 72: Tiến vào căn cứ người sống sót
Ngoại trừ siêu năng lực của Hàn Nhị ra, Vương Đào cũng cảm thấy khá hứng thú đối với thuộc tính ẩn của nàng.
Hắn nhớ rõ ràng, lân trước khi gặp Hàn Nhị ở nhà máy nước, Hàn Nhị không có thuộc tính ẩn, khi đó thanh máu của Hàn Nhị đã vượt qua 100, nói rõ cô đã từng giết chết zombie, nghĩ đến vận may của cô cũng không tốt.
Thuộc tính ẩn của Hàn Nhị cũng khá thú vị
[Bắt giữ: Dễ dàng bắt được kẻ hiềm nghi phạm tội]
Thuộc tính ẩn này nhìn thì có vẻ lợi hại, nhưng bây giờ ở tận thế, dường như cũng không có tác dụng gì phải không? Hơn nữa kẻ tình nghi phạm tội này được định nghĩa như thế nào? Bản thân Vương Đào đã từng giết người, mặc dù người đó là một tên điên hạ người hạ mình, tuy nhiên theo như pháp luật thời hòa bình, hắn cũng là nghi phạm, nhưng vấn đề là hiện tại không còn luật phap .…
Vương Đào không hiểu, nhưng sau này nếu có cơ hội, hắn có thể quan sát một chút, dù sao cũng là một cái thuộc tính ẩn.
Đối với phần dưới cùng kia [Tạp chất trong cơ thể: 0%], đây hẳn là ý trên mặt chữ.
Một viên tinh hạch zombie cấp 1, độ tinh khiết chỉ có 50%, 50% còn lại là tạp chất, cho nên ở sau khi dung hợp tinh hạch, không cần biết là thành công hay không tạp chất cũng sẽ tích tụ trong cơ thể.
"0%" không có nghĩa là không có, có khả năng bốn bỏ làm năm (làm tròn lên), dù sao sau khi Vương Đào tự mình học được siêu năng lực, trong thuộc tính của hắn cũng không có thuộc tính 'Tạp chất trong cơ thể này.
Thời điểm tạp chất trong cơ thể đạt tới 100%, phỏng chừng sẽ hoàn toàn biến thành zombiel...
"... Được rồi, tình huống cụ thể là như thế này..."
Hàn Nhị xoắn xuýt một lúc mới quyết định lên tiếng.
Cô cảm thấy Vương Đào rất có thể là người có siêu năng lực, cô vẫn chưa biết gì về siêu năng lực, nếu có người cùng loại có thể đến trao đổi giao lưu với nhau, thật ra thì cũng rất tốt.
"Con nữ zombie mà chồng ta và Âu Doanh Doanh làm kinh động đến, rõ ràng khác với những con zombie khác, nó cao hơn những con zombie khác một cái đầu, be ngoài đặc biệt hung dữ, khuôn mặt nó quả thực giống như một con quỷ..."
"Điều quan trọng nhất là, nó bước đi không có tiếng động, các giác quan của nó cực kỳ nhạy bén! Ta thậm chí còn không nhận ra nó xuất hiện khi nào, mà ngay khi ta bước nhẹ nhàng về phía nó một bước, nó đã phát hiện ra ta! Tuy nhiên mục tiêu của nó cũng rất rõ ràng, chính là hai người trong cửa hàng trà sữa, nếu như không phải ta nổ súng mà nói thì nó chưa chắc sẽ đuổi theo ta...
"Khi nó đuổi theo ta, tốc độ của nó cũng không chậm, nhưng nó lại không biết tránh né, sau khi theo ta xông vào cửa hàng, ta có mấy phát bắn trúng đầu của nó, sau đó thì bị ta bắn nổ đầu ... tuy nhiên ở sau khi nó ngã xuống đất, một viên tinh thể hình thoi màu đỏ rơi ra từ trên cái đầu vỡ vụn của nó và lăn tới dưới chân của ta. Lúc đó ta cũng không hiểu là chuyện gì đã xảy ra, sau khi nhìn thấy viên tỉnh thể màu đỏ đó thì ta có loại xung động muốn ăn nó vào, nhưng nó dính đầy máu và trông thật kinh tởm..."
"Thế là, ta đi rửa sạch nó bằng nước, sau đó, cơ thể ta dường như mất kiểm soát vậy, tới lúc ta phản ứng lại thì đã nuốt viên tinh thể đó vào ... thậm chí ta cũng không biết rõ rằng viên tinh thể đó đã được rửa sạch hay chưa, đặc biệt là ở sau khi ăn viên tinh thể đó vào, ta cảm thấy đầu óc mơ hồ, buồn ngủ, lúc đó ta còn tưởng mình bị nhiễm bệnh... Giây phút tỉnh táo cuối cùng, ta còn đang hối hận vì sao mình không thể khống chế được cái miệng của mình..."
"Kết quả, ta cũng không có bị lây nhiễm, ta chỉ là ngủ một giấc, tuy nhiên một giấc ngủ này có hơi dài, ngủ đâu đó khoảng hai ba ngày, ta cũng không có cảm giác đói bụng nào, sau đó thì -
Hàn Nhị hít sâu một hơi, sắc mặt có hơi kích động.
"Sau đó ta phát hiện, ta nhận được một cái năng lực thần kỳ - ta vậy mà loáng thoáng có thể cảm nhận được có bao nhiêu con zombie ở bên ngoài!" "Ta không biết nên miêu ta cho ngươi như thế nào, cái loại cảm giác này là không cách nào diễn tả bằng lời nói, dù sao ta đúng là có thể cảm nhận được ở bên ngoài nhà có zombie, đồng thời còn có thể cảm nhận được cả số lượng!"
Nói đến đây, trong mắt Hàn Nhị lóe lên tia sáng.
Thật ra trước đây cô ấy rất tuyệt vọng về ngày tận thế, cô vẫn luôn dùng niềm tin tới cưỡng ép chống đỡ lấy mình, nhưng bây giờ sau khi thu được siêu năng lực này, cô dường như thực sự nhìn thấy được hy vọng!
"Con zombie to lớn mà ngươi giết dường như xuất hiện khi ta đang ngủ, sau khi tỉnh lại, ta loáng thoáng cảm nhận được nó đang ở ngay bên cạnh, mà giữa ta và nó chỉ là một bức tường gạch rất mỏng ... cho nên ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao hình thể của nó to lớn như vậy, đáng tiếc, cuối cùng ta vẫn bị phát hiện, mặc dù ta đã de phòng và thậm chí luôn theo dõi nó nhưng ta căn bản không thể phản ứng kịp khi nó đập nát bức tường, bị nó đụng bay ra ngoài..."
Nói đến đây, Hàn Nhị vẫn còn có chút sợ hãi.
Siêu năng lực của cô không liên quan gì đến năng lực chiến đấu, thuần túy là năng lực phụ trợ, hơn nữa cô vốn đã bị thương, súng hết đạn nên cơ bản không có năng lực chiến đấu nào, nếu không có Vương Đào, cô chắc chắn sẽ chết nếu bị zombie tấn công thêm lần nữa.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Cám ơn ngươi đã cứu tal Hiện tại ta không có gì để báo đáp ngươi, chờ đi tới căn cứ người sống sót, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp tới báo đáp ngươi!"
Hàn Nhị nhìn vào Vương Đào, mở miệng nói rất nghiêm túc.
Vương Đào hào phóng nhận lời cảm ơn của Hàn Nhị, còn về báo đáp gì đó ... Vương Đào là loại người đòi hỏi báo đáp saol
"Được, vậy ta sẽ chờ."
"Ta chắc chắn sẽ không nuốt lời!"
Hàn Nhị cam đoan xong lại có chút tò mò mà hỏi:
"Ngươi tên là gì? Ta báo đáp ngươi dù sao cũng phải biết tên và tướng mạo của ngươi chứ phải không?” Vương Đào lập tức tháo kính và mặt nạ ra, để lộ khuôn mặt của hắn.
“Ta tên Vương Đào."
Hàn Nhị có chút kinh ngạc, nhìn thấy dáng người cường tráng của Vương Đào, cô tưởng Vương Đào là một ông chú có khuôn mặt dữ tợn, không nghĩ tới tướng mạo hắn vậy mà lại đẹp trai như vậy.
"Chào ngươi, ta tên Hàn Nhị, ngươi biết, vậy bây giờ chúng ta... có thể vào được chưa?”
Hai người đã ở bên ngoài căn cứ sống sót được một thời gian, điều này khiến Hàn Nhị cảm thấy rất bất an.
"Đương nhiên."
Vương Đào gật gật đầu, sau đó khởi động lại xe và lái xe chậm rãi về phía trường đại học Thủy Trạch.
Ở cổng vào của trường đại học Thủy Trạch có một tháp canh làm bằng gỗ, ở khi chiếc xe của Vương Đào xuất hiện thì lập tức thu hút sự chú ý.
Chẳng mấy chốc đã có bốn người lính vũ trang hạng nặng mặc quân phục bước ra khỏi cánh cửa nhỏ. Bốn người lính chia họng súng xuống, nhưng ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào xe của Vương Đào, một người trong đó bước tới bên ngoài xe của Vương Đào nói:
"Xin chào ngươi người sống sót, nơi này là căn cứ người sống sót tại Đại học Thủy Trạch, nếu như các ngươi muốn đi vào căn cứ vậy vui lòng ra đây và hợp tác với chúng ta để tiến hành kiểm tra!"
Vương Đào đưa tay ra ngoài cửa xe, làm động tác đồng ý.
Người lính đó nói gì đó vào bộ đàm, chẳng mấy chốc, cổng trường được cải tạo đã mở ra, tuy nhiên đây là một cổng đôi, bên trong cổng có hai người mặc đồ bảo hộ màu xám, tay cầm đèn bị đang chờ đợi.
Vương Đào chậm rãi lái xe đi vào, khi đi tới chỗ người lính, Vương Đào tháo kính xuống hỏi:
"Xin hỏi, thủ tục kiểm tra là gì?"
Sau khi người lính kia nhìn chằm chằm vào mắt Vương Đào một chút thì lập tức cười nói:
"Kiểm tra một chút xem trong xe của ngươi có giấu zombie hay không, cũng kiểm tra hai mắt của các ngươi một chút - người bị nhiễm virus zombie, đồng tử không giống với người bình thường, ta thấy ngươi không có vấn đề, yên tâm đi."
Vương Đào đột nhiên có chút kinh ngạc, nhìn đồng tử của hắn là có thể biết được? Vậy hắn phải nghiên cứu học tập một chút.