Chuong 73: Virus Zombie
Chuong 73: Virus ZombieChuong 73: Virus Zombie
"Chiếc xe không te al Một chiếc xe điện hiếm co
Khi Vương Đào lái xe chậm rãi hướng về căn cứ, người lính đi theo hắn ở bên ngoài xe đã chủ động lên tiếng.
"Cũng tạm được đi, vẫn là phải đi những nơi ít người, nếu không xe điện sẽ không chạy được."
Vương Đào lắc đầu.
Đúng vậy! Nếu chúng ta thật sự gặp phải một làn sóng lớn zombie thì không có chiếc xe nào có thể đi được...
Người lính gật đầu tràn đầy đồng cảm.
"Hút thuốc không?"
Vương Đào từ trong túi lấy ra một bao thuốc lá, rút một điếu ra đưa cho người lính.
Nhìn thấy thuốc lá, người lính có chút động tâm, nhưng hắn vẫn lắc đầu từ chối.
"Quy định của các ngươi nghiêm ngặt như vậy sao?"
Vương Đào có chút ngoài ý muốn, đây là tận thế, còn tuân thủ quy định như vậy? Người lính gãi đầu một cái.
"Vậy thì cũng không phải, các ngươi cần phải thông qua kiểm tra trước, sau khi đảm bảo rằng các ngươi và mọi thứ trong xe của ngươi đều không có vấn đề gì..."
"A, ta hiểu được!"
Vương Đào giật mình, không phải quy định nghiêm ngặt cỡ nào, mà là bọn họ rất cẩn thận, đều ôm lấy sự cảnh giác đối với người xa lạ.
Vương Đào có thể hiểu được, thế là thu thuốc lá lại.
Chẳng mấy chốc, xe đã tiến vào trạm kiểm soát bên trong căn cứ.
"Xin chào ngươi người sống sót, mời xuống xe để tiếp nhận kiểm tra."
Hai người Vương Đào và Hàn Nhị cùng nhau xuống xe, hai người mặc quần áo bảo hộ màu trắng cầm đèn pin đi tới chỗ Vương Đào và Hàn Nhi.
"Hãy tháo mặt nạ của ngươi ra và nhìn ta."
Vương Đào tháo mặt nạ xuống, sau đó nhìn vào người trước mắt.
Đối phương lấy ra một chiếc đèn pin, chiếu vào mắt Vương Đào, sau đó cẩn thận quan sát, tiếp đó thì làm động tác ok với người phía sau.
Bên phía Hàn Nhị cũng đã kiểm tra xong, giống vậy không có vấn đề.
Sau đó mấy người kia bảo Vương Đào và Hàn Nhị chờ thêm một lát, bọn họ muốn đi kiểm tra xe một chút.
Vương Đào có chút tò mò mà hỏi:
"Nhìn đồng tử cũng có thể nhìn ra bị lây nhiễm virus zombie hay không sao?"
Một người mặc trang phục bảo hộ màu trắng trong đó nói lời giải thích:
"Người bị nhiễm virus zombie, con ngươi sẽ trắng bệch, bộ phận tròng trắng của mắt sẽ có một số tia máu đen, triệu chứng càng nặng, nói rõ lây nhiễm càng sâu, nếu như các ngươi sau này gặp phải người như vậy thì nhất định không được buông lỏng cảnh giác."
"Hóa ra là như vậy...'
Vương Đào trước đây chưa từng tiếp xúc với những người trong thời kỳ virus ủ bệnh nên không có cơ hội phát hiện ra những chỉ tiết như vậy. "A2"
Lúc này, người đang kiểm tra cốp xe đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Những người khác và binh lính xung quanh tò mò đi tới - nếu có nguy hiểm, bọn họ sẽ không phát ra loại âm thanh này, mà sẽ kêu to "Nguy hiểm' hoặc là "Có vật khả nghỉ”.
Vương Đào có chút kỳ quái bọn họ phát hiện được cái gì, hắn nhớ rõ trên xe mình ngoại trừ một số đồ ăn ra thì cũng không có bỏ vào thứ gì khác.
"Xem này, nhiều đồ ăn như vậy, còn có cả thuốc lát"
Đột nhiên, có một người lính vô thức mở miệng nói.
Vương Đào di hai bước, lúc này hắn cũng nhìn thấy thứ mà khiến mọi người kinh ngạc.
Không phải chỉ là một ít đồ ăn có hạn sử dụng ngắn mua ở cửa hàng tiện lợi thôi sao? Khả năng hơi nhiều một chút, nhưng lượng cơm của hắn rất lớn, không đến mực ngạc nhiên như vậy chứ, về phần thuốc lá gì đó, bản thân hắn cũng không hút thuốc lá, những thuốc lá này có rất nhiều là chiến lợi phẩm khi hắn lục soát thi thể, hắn là nghĩ đến việc sau khi đi vào căn cứ người sống sót thử một chút xem có thể đổi được một số vật tư khác hay không.
Hàn Nhị cũng nhìn thấy những đồ ăn kia, cô vô thức muốn nuốt một ngụm nước bọt, đã hai ngày cô chưa ăn gì rồi.
"Này có vấn đề gì không?"
Vương Đào hỏi.
"Không có vấn đề gì! Ta chỉ là có hơi kinh ngạc ngươi vậy mà mang theo nhiều đồ ăn như vậy, còn có nhiều thuốc lá như vậy ... thuốc lá là đồ tốt al
Người lính kia mở miệng nói có đôi chút ngượng ngùng.
"Như vậy a, ha ha, ta cũng là vận may tốt, đều là nhặt được trên đường."
Nghe được điều này, mấy người lính đều liếc mắt.
Nhìn thân hình vạm vỡ của Vương Đào và vũ khí đẫm máu trên xe của hắn, ai có thể tin rằng những thứ này là do may mắn nhặt được?
Đương nhiên, không phủ nhận có yếu tố may mắn, nhưng Vương Đào chắc chắn đã giết không ít zombie, đặc biệt là những bao thuốc kia, không ít bao thuốc trên bao còn có vết máu.
"Vậy có ai muốn những bao thuốc này không?”
Vương Đào cầm lấy một bao thuốc lá tràn đầy vết máu.
Hộp thuốc lá dính không ít vết máu, nhưng bên trong lại sạch sẽ, dựa theo suy nghĩ không lãng phí, Vương Đào tự nhiên cầm theo những bao thuốc này đi.
Nhưng hắn cũng không có cố tình lau sạch những vết máu bên ngoài bao thuốc, mà chỉ xếp riêng những bao thuốc có vẻ ngoài trông không tốt này đặt chung vào một chỗ.
"Đương nhiên, loại thuốc lá này ở bên trong căn cứ thế nhưng là loại mặt hàng bán chạy al Có phải ngươi lo lắng về vấn đề virus zombie không? Vậy thì không cần lo lắng, dựa vào thí nghiệm của chính phủ trước đó cho thấy, sau khi virus zombie rời khỏi ký chủ 72 giờ sẽ mất đi hoạt tính, cũng chính là không còn độc, nếu như lo lắng thì cất những bao thuốc này hơn ba ngày là được rồi...
"Ừm? Còn có cách nói này?"
Vương Đào thật bất ngờ.
"Đây đều là các chuyên gia trải qua thí nghiệm thu được, nhưng lúc đó Internet bị ngắt kết nối, cho nên không có cách nào truyền tin tức này đến từng người sống SÓI..."
Một người lính nói lời giải thích.
"Vậy thì điều này muốn tốt hơn ta tưởng tượng..."
Vương Đào có chút cao hứng, vậy sau này những thứ mang theo vết máu đều có thể thu thập được, đương nhiên, bản thân hắn không cần, dù sao hắn cũng có chút không thoải mái nhưng có thể giao dịch với những người khác.
Đánh giá từ vẻ ngoài của những người này, chắc chắn phải có một chợ buôn bán hoặc thứ gì đó tương tự như thế này trong căn cứ sống sót này, không cần phải lo lắng về việc không bán được đồ.
Xe chẳng mấy chốc cũng đã được kiểm tra xong, kiểm tra này cũng không có cẩn thận đến mức như những gì Vương Đào nghĩ, trên cơ bản chính là nhìn xem mắt hắn có bình thường hay không, nhìn một chút xem bên trong có cất giấu zombie hay không, còn vết máu gì đó, các loại vũ khí đều không kiểm tra, thậm chí không ai trong số họ tìm thấy khẩu súng lục trong xe.
"Được rồi, các ngươi đều không có vấn đề gì, có thể tiến vào, nhưng các ngươi cần phải đi đăng ký một chút, hiện tại các ngươi đều đã có tư cách tạm thời, nếu như muốn đổi tư cách thường trú thì hãy đến tòa nhà hành chính..."
Người lính giải thích rồi thả cho hắn đi.
Hàn Nhị bên cạnh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trước đây cô từng bị người sống sót lừa gạt, mặc dù cô tin tưởng vào căn cứ người sống sót Thủy Trạch này, nhưng dù sao cũng chưa hoàn toàn tiến vào, hiện tại cô thấy mình không hề bị người gây khó dễ gì, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng xuống.
Vương Đào cũng không có vội vàng rời đi mà là lấy ra mấy bao thuốc dính máu, phân biệt đưa cho mấy người lính và nhân viên kiểm tra.
"Cái này... "Lần đầu gặp mặt, sau này chiếu cố nhiều hơn."
Mấy người không thay đổi sắc mặt thu thuốc lá vào.
"Ha ha, chúng ta đều là những người sống sót đang vật lộn trong ngày tận thế, bởi vậy chúng ta cần phải chiếu cố lẫn nhau!"
Lúc này, người lính lúc đầu trò chuyện với Vương Đào tiến lại gần đụng đụng vào Vương Đào, sau đó thì thâm:
"Ta thấy ngươi cũng là người có bản lĩnh, cho nên tiết lộ cho ngươi một chút, ngươi tốt nhất là đi làm cái thân phận thường trú, hiện tại căn cứ đang nhận người nên làm được rất dễ dàng, thân phận này sẽ có rất nhiều chỗ tốt, mặt khác, ngươi chắc cũng biết, người trong căn cứ Thủy Trạch này ai cũng phải làm việc, cá nhân ta khuyên ngươi nên nộp đơn xin làm vệ binh hoặc thợ săn, đặc biệt là thợ săn ..."