Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 95 - Chuong 95: Chong Tal

Chuong 95: Chong tal Chuong 95: Chong talChuong 95: Chong tal

Nghe thấy vậy, Hàn Nhị khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Những thợ săn khác cũng thả lỏng một chút.

Trong tình huống bình thường, những người gặp phải nguy hiểm chắc chắn sẽ cầu cứu, Hướng đội trưởng này đã yêu cầu mọi người không đi, điêu đó có nghĩa là tình hình thực sự không nghiêm trọng lắm, khả năng bọn họ đã sẵn sàng cho việc trốn thoát, và nếu có người đến đó vào lúc này có thể sẽ trở thành chướng ngại chứ không giúp được gì.

Vương Đào và những thợ săn khác đều không đi ra mà tiếp tục chờ đợi ở cổng.

Không bao lâu sau, binh lính trên tháp là những người đầu tiên nhận ra động tĩnh.

"Hướng đội trưởng trở vê!"

Sau khi mọi người đợi một lúc, họ nhìn thấy ba chiếc xe quân sự đang chạy với tốc độ cao ve phía căn cứ, mà theo sau lưng bọn họ có mười mấy con Zombie Phong Ma đang chạy theo rất nhanh, sát ngay đằng sau.

Có một quy định bất thành văn trong căn cứ người sống sót, đó là nếu có nhiều zombie đuổi theo sau lưng mình, vậy chớ có chạy về phía căn cứ mà hãy cố gắng xua đuổi lũ zombie.

Đương nhiên, nếu số lượng zombie không nhiều, vậy thì ngược lại là không sao cả, dù sao hỏa lực của căn cứ cũng không phải giả.

Phía sau ba chiếc xe có hơn chục con Zombie Phong Ma, số lượng không nhiều nên bọn họ trực tiếp trở về căn cứ cũng không có vấn đề gì.

Ngay cả Vương Đào cũng không dám nói mình có khả năng 100% đánh bại được đám Zombie Phong Ma này, nhưng dưới làn mưa đạn, những con Zombie Phong Ma điên cuồng này căn bản không thể chống lại được.

Ở dưới tình huống đội ngũ Hướng Hồng Bân và những binh lính trong căn cứ cùng nhau nổ súng, mười mấy con Zombie Phong Ma này gần như là bị diệt hết, chỉ có ba con chạy đi.

Những người khác đều vung vẩy nắm đấm, nhưng Vương Đào lại nhíu mày. Zombie Trung Phong gia ma Han Nhi gap phải trước đó, nó sẽ cố gắng an nấp, hiện tại ba con Zombie Phong Ma này còn biết chạy trốn ... zombie rát đáng sợ, nếu zombie biết động não nữa vậy thì càng đáng sợ al

Ram ram 一一

Cánh cổng nhanh chóng được mở ra, ba chiếc xe gần như không có ý định giảm tốc độ nào lao vọt vào trong căn cứ, sau đó thì phanh gấp và dừng ở trong lều tránh mưa.

Cổng đóng lại được đóng lại, đồng thời binh lính và nhân viên làm việc trong căn cứ nhanh chóng chạy tới kiểm tra xe và nhân sự.

Cho dù là Ủy viên trở về thì cũng phải kiểm tra xem trong xe có zombie ẩn nấp hay không, đây không phải là không tin tưởng người, nhưng nếu trong xe có zombie mà không ai phát hiện ra vậy chắc chắn sẽ mang tới thảm họa cho căn cứ.

Cho nên trong chuyện này, tất cả mọi người đều phải bị kiểm tra, chẳng qua là người bình thường phải tiếp nhận kiểm tra ở ngoài cửa, người có địa vị có thể tiếp nhận kiểm tra ở bên trong.

Lúc này, cửa chiếc xe dẫn đầu mở ra, một người đàn ông cao 1,7 mét, dáng người vam vỡ trang bị vũ khí đầy đủ, khoảng ba mươi bốn mươi tuổi bước xuống xe.

"Đậu xanh rau muống!"

Hắn gãi chân một cách điên cuồng, sau đó hung hăng đá mạnh vào viên sỏi trên mặt đất.

"Hắn chính là Hướng Hồng Bân."

Hàn Nhị ở bên cạnh giới thiệu.

Vương Đào gật gật đầu, hắn hơi kinh ngạc với thuộc tính của Hướng Hồng Bân.

[HP: 721/815]

[Thuộc tính ẩn: Dũng mãnh]

[Dũng mãnh: Không sợ nguy hiểm, càng đánh càng mạnh]

[Tạp chất trong cơ thể: 0%]

Vương Đào cảm thấy, Hướng Hồng Bân này hiện tại là người mạnh nhất mà hắn từng gặp.

Lượng máu hơn 800 của hắn, ít nhất phải giết được hơn một trăm con zombie, lượng máu kém lượng máu 1040 của Vương Đào cũng không xa.

Mặc dù Vương Đào nhiều máu hơn so với hắn, nhưng Vương Đào là cố tình đi giết zombie và ra ngoài để tìm giết zombie khi không còn zombie nữa, bởi vì Vương Đào giết zombie ngoài việc có thể tăng lên hạn mức cao nhất của thanh máu, đồng thời hắn còn có thể lấy được đồ vật tuôn ra từ trên người zombie.

Tuy rằng Hướng Hồng Bân hoặc những người khác trong căn cứ có thể cảm nhận được việc giết zombie sẽ để cho bọn họ trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng có lẽ bọn họ sẽ không cố ý đi tìm zombie để giết, dù sao bọn họ giết zombie sẽ không tuôn ra đồ vật, mục đích ra ngoài của bọn họ hoặc là tìm kiếm vơ vét vật tư, hoặc là cứu người sống là chính ...

Cho nên Vương Đào nhìn thấy lượng HP của Hướng Hồng Bân thì cảm thấy rất ngạc nhiên.

Đương nhiên, ngạc nhiên không chỉ ở lượng HP mà còn có thuộc tính ẩn và tạp chất trong cơ thể của hắn.

Vương Đào cảm thấy thuộc tính ẩn 'Dũng Mãnh' này của Hướng Hồng Ban rất không tệ, đây chính là thuộc tính trực tiếp gia tăng sức chiến đấu, có lẽ cái này có thể giải thích vì sao hắn có được hơn 800 máu. Về phần tạp chất trong cơ thể, điều này nói rõ hắn từng dung hợp tinh hạch zombie, nhưng hắn không có thanh mana đây chính là dấu hiệu của việc dung hợp thất bại ... bởi vì người chưa dung hợp tỉnh hạch zombie sẽ không xuất hiện thuộc tính tạp chất trong cơ thể.

Thật là một người lợi hại al Vương Đào có chút cảm thán.

Một nhân viên mặc bộ đồ bảo hộ màu trắng nhanh chóng cầm ô đi tới kiểm tra mắt Hướng Hồng Bân, nhưng Hướng Hồng Bân không hề trút giận lên nhân viên.

Những người khác lần lượt xuống xe, không để ý đến bên ngoài đang mưa to, sau khi xuống xe hơi cúi đầu không nói gì, Vương Đào cảm thấy tinh thần của bọn họ rất thấp.

"Chồng tal

Sau khi Hàn Nhị nhìn thấy một bóng người xuống xe, lập tức kích động chạy tới.

Vương Đào đưa mắt nhìn, chính là Tôn Vĩ Quang chồng của Hàn Nhị, bên cạnh hắn còn có Âu Doanh Doanh.

Tôn Vĩ Quang và Âu Doanh Doanh giúp đỡ nhau xuống xe, cả hai đều có vẻ hơi nơm nớp lo sợ, như thể bị dọa đến không nhẹ.

"Vĩ Quang!"

Hàn Nhị lúc này đột nhiên hô to.

Tôn Vĩ Quang nghe được tiếng gọi này thì giật nảy cả mình, hắn vội vàng nhìn về phía nơi tiếng gọi phát ra thì thấy Hàn Nhị trên người mặc đồng phục cảnh sát.

Tôn Vĩ Quang và Âu Doanh Doanh đều ngây người.

Hai người dụi dụi mắt, có chút không dám tin, bọn họ nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới vậy mà còn có thể gặp lại Hàn Nhị ở căn cứ Thủy Trạch.

Hàn Nhị ... không phải cô ta đã chết rồi saol

Tôn Vĩ Quang vô thức buông Âu Doanh Doanh ra, thiếu chút nữa thì khiến Âu Doanh Doanh ngã nhào một phát.

Âu Doanh Doanh cũng không dám nổi giận, dù sao cảnh tượng Hàn Nhị trước đó đã dẫn theo bọn họ một đường vượt mọi chông gai còn rõ mồn một trước mắt, cô ta vẫn còn có chút sợ Hàn Nhi.

"Ngươi, ngươi vậy mà không chết!" Tôn Vĩ Quang mở miệng nói theo bản năng, nhưng nói xong lời này hắn lại cảm thấy có chút không thích hợp, vội vàng thay đổi lời nói: "Ý ta là, nhìn thấy ngươi không chết thì tốt quái"

Hàn Nhị thì không để ý tới những chỉ tiết này, thậm chí cô còn trách cứ khi nhìn thấy Tôn Vĩ Quang thả Âu Doanh Doanh khiến Âu Doanh Doanh suýt chút nữa thì ngã.

"Vĩ Quang ngươi xem có thể cẩn thận một chút hay không, thiếu chút nữa thì làm cho Âu Doanh Doanh ngã sấp mặt rồi!"

"Ta —_—_ 中

Tôn Vĩ Quang vươn tay ra, trong lúc nhất thời vậy mà không biết nên đỡ lấy Âu Doanh Doanh hay không, Âu Doanh Doanh cũng không biết mình có nên nhận cái đỡ này của Tôn Vĩ Quang hay không.
Bình Luận (0)
Comment