Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 98 - Chương 98: Ủy Viên Vương Đào

Chương 98: Ủy viên Vương Đào Chương 98: Ủy viên Vương ĐàoChương 98: Ủy viên Vương Đào

Lưu Hà đẩy xe lăn Vệ Chấn Quốc, mấy người cùng Vương Đào cùng di tới một tòa nhà khác, vừa đi vào thì thấy Hướng Hồng Bân đang hút thuốc trong góc.

"Các ngươi còn tới làm gì? Còn muốn tiếp tục công khai xử lý tội lỗi của ta hay là muốn cười vào mặt ta?"

Sắc mặt Hướng Hồng Bân có chút không kiên nhẫn.

Vệ Chấn Quốc không có trực tiếp trả lời vấn đề của hắn mà chỉ vào Vương Đào nói:

"Dị Năng giả, trở thành Ủy viên thứ tám trong căn cứ của chúng ta, ngươi có ý kiến gì không?”

"Dị Năng giả?"

Hướng Hồng Bân đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó thì một mặt kích động chạy tới nhìn chằm chặp vào Vương Đào.

"Ngươi thật sự là Dị Năng giả sao?"

Vương Đào cũng không nói nhảm mà trực tiếp thể hiện siêu năng lực của mình.

Giống như lần trước, làm một động tác búng ngón tay, một luồng sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường từ đầu ngón tay truyền ra ngoài, phạm vi không lớn, nhìn qua cũng không mạnh mẽ lắm, nhưng thực sự là siêu năng lực.

Vương Đào có nhiều cách để kích hoạt siêu năng lực, tuy nhiên hắn cảm thấy như vậy mới đẹp trai.

Tuy nhiên để hắn và những người khác đều không nghĩ tới chính là, Hướng Hồng Bân đột nhiên đưa tay, chụp vào sóng xung kích mà Vương Đào kích tạo ra.

"Đừng —- "

Tiếng hô đừng của Vương Đào còn chưa kịp ra khỏi miệng, chỉ thấy Hướng Hồng Bân giống như gặp phải chất nổ nào đó, đột nhiên ngã về phía sau.

Âm-

Hắn đặt mông ngồi trên đất, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh, đồng thời khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi.

[115]

[606/815]

Vương Đào có chút không nói nên lời, người này sao lại liều lĩnh như vậy? Hỏi cũng không hỏi lập tức dùng tay đón siêu năng lực? Sóng xung kích của hắn thoạt nhìn trông khá nhỏ, nhưng uy lực của nó là có thật, dù sao hắn cũng chưa quá thành thạo, đây là trạng thái yếu nhát mà hắn có thể khống chế được.

Nhưng dù vậy, Hướng Hồng Bân trực tiếp bị đánh bay mất đi hơn trăm máu, lập tức đánh thành nội thương, còn may của hắn là sóng xung kích, nhỡ đâu gặp phải siêu năng lực loại hình cắt chém gì đó, đoán chừng tay của Hướng Hồng Bân lập tức không còn ...

"Ngươi không sao chứ!"

Nhâm Kiệt vội vàng đỡ Hướng Hồng Bân dậy.

"Không sao không sao ... khụ khụ...'

Hướng Hồng Bân nhổ ra một cục đờm có máu, sau đó ánh mắt có chút nóng bỏng mà nhìn vào Vương Đào.

"Đúng là Dị Năng giải Có phải ngươi ăn tinh hạch zombie hay không? Trở thành Dị Năng giả có cảm giác gì? Như thế nào mới có thể biết mình có siêu năng lực hay không?”

Miệng Hướng Hồng Bân nói như súng may ma hoi vay.

Vương Đào không nói nên lời, tuy nhiên Vệ Chấn Quốc giải vây giúp hắn.

"Sau này nếu ngươi có thắc mắc gì thì hãy đi hỏi hắn, bây giờ là vấn đề chung của chúng ta - đối với việc đông chí Vương Đào trở thành Ủy viên thứ tám trong căn cứ, ngươi có ý kiến gì không?"

"Không có ý kiến, đương nhiên không có ý kiến! Trước đó chúng ta đã nói rồi, Dị Năng giả trong căn cứ có thể trực tiếp thăng chức thành Ủy viên!"

Hướng Hồng Bân vội vàng gật đầu nói.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

"Được."

Vệ Chấn Quốc gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Lưu Hà, Nhâm Kiệt và Phùng Minh An ở bên cạnh.

"Chúng ta cũng không có ý kiến!"

Ba người nhìn nhau cùng lúc mở miệng.

"Rất tốt!"

Vệ Chấn Quốc nhìn vào Vương Đào nói: "Dựa theo quy định của ủy ban của chúng ta, khi quyết định những vấn đề lớn, số người ủng hộ đạt tới 2/3 trở lên là có thể quyết định, hiện tại chúng ta có tổng cộng bảy thành viên Ủy ban và năm người trong số họ đã đồng ý, hai thành viên Ủy ban còn lại hiện đang ở bên ngoài, năm người chúng ta có mặt ở đây thế nhưng là đã đủ, hiện tại năm người chúng ta đều đồng ý ngươi trở thành Ủy viên Ủy ban của căn cứ, ngươi có đồng ý hay không? Tất nhiên, đừng vội bày tỏ quan điểm của mình, ta phải nói rõ chức trách của một Ủy viên cho ngươi hiểu rõ ..."

Sau khi Vệ Chấn Quốc lại nói ra một số quyền lợi và nghĩa vụ tương quan, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Đào.

"Ta đồng ý."

Ba ba bai

Mấy người vội vàng võ tay.

"Chúc mừng đồng chí Vương Đào - a không, sau này gọi là Ủy viên Vương Đào!"

Nhậm Kiệt bắt tay Vương Đào một cách nồng nhiệt, hắn vốn là Phó Chủ tịch huyện Thủy Trạch, nhưng hắn đã không còn quen với chức danh này, càng quen với chức danh Ủy viên hơn, hắn tin tưởng Vương Đào cũng sẽ thích.

Quả nhiên, Vương Đào lập tức cười híp mắt mở miệng nói:

"Sau này còn phải phiền phức Ủy viên Nhậm chiếu cố nhiều hơn!"

Sau khi mọi người khách khí với nhau một lúc, bọn họ lại dẫn Vương Đào lên tâng cao nhất của tòa nhà hành chính, nơi này là không gian làm việc dành riêng cho các thành viên Ủy ban, có thể nhìn bao quát toàn bộ căn cứ Thủy Trạch.

Tuy nhiên dưới tình huống bình thường, mọi người rất ít khi có mặt đầy đủ ở đây, bởi vì mọi người hoặc là ra ngoài tìm kiếm vật tư, hoặc là nghỉ ngơi trong nhà, hoặc là quá mệt nên lười leo lên cầu thang...

Hiện tại dù sao cũng là tận thế, không có loại công việc nhàn nhã làm việc chỉ ngồi ở văn phòng, mỗi người đều phải phát huy ra được tác dụng của mình, bao gồm cả Ủy viên.

Trong đại sảnh của tầng cao nhất có một cái bàn tròn, trước bàn có bảy chiếc ghế, tượng trưng cho bảy người có địa vị cao nhất trong căn cứ Thủy Trạch. Nhâm Kiệt lại mang thêm một cái ghế đến, cũng mời Vương Đào ngồi xuống.

Khỏi phải nói, ngồi ở chỗ này, cả người có loại cảm giác khác hẳn.

Tuy nhiên Vương Đào vẫn không quên rằng thứ hắn dựa vào để sống sót trong ngày tận thế chính là sức mạnh (lực lượng) trong tay, loại cảm giác hơn người này, hơi cảm nhận một chút là được rồi chứ không thể đắm mình trong đó.

"Hai vị Ủy viên còn lại vẫn luôn chưa trở về sao?"

Vương Đào tò mò hỏi.

Tại căn cứ Thủy Trạch hiện tại thêm hắn nữa là có tổng cộng tám Ủy viên, theo thứ tự là Vệ Chấn Quốc, Hướng Hồng Bân, Lư Cương trước kia trong Quân đội An ninh (lực lượng an ninh); Phùng Minh An, Tống Cảnh Hồng trước kia làm trong Sở Cảnh sát; Nhâm Kiệt trước kia là Phó Chủ tịch huyện, Lưu Hà chuyên gia kỹ thuật điện tử, còn lại chính là Vương Đào.

Trong căn cứ Vương Đào đã gặp được năm người, chỉ còn lại Lư Cương và Tống Cảnh Hồng. Nghe nói Lư Cương là một người trẻ tuổi có độ tuổi ngang ngửa với Vương Đào, Hướng Hồng Bân và Vệ Chấn Quốc đều xem như là cấp trên của hắn, hắn có thể trở thành Ủy viên, dựa vào chính là kỹ thuật bắn súng của hắn, kỹ thuật bắn súng của hắn là mạnh nhất trong toàn bộ căn cứ.

Tống Cảnh Hồng là một cảnh sát lâu năm, đồng thời là lãnh đạo cũ của Hàn Nhị, nghe Hàn Nhị nói rằng ông ấy là một người rất tốt, rất thích dìu dắt thế hệ trẻ, bản thân hắn là một người liêm khiết thanh bạch, dù trong ngành hay ngoài ngành danh tiếng cũng rất tốt.

Hai người này, Vương Đào vẫn là muốn làm quen một chút.

"Lư Cương thì vào buổi sáng mà ngươi tới đã đi ra ngoài, hắn đi săn giết zombie đặc thù đã có mấy ngày chưa trở về."

Vương Đào có hơi giật mình.
Bình Luận (0)
Comment