Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 308 - Chương 60: Huyết Nguyên, Yêu Nguyên

Chương 60: Huyết nguyên, Yêu nguyên Chương 60: Huyết nguyên, Yêu nguyênChương 60: Huyết nguyên, Yêu nguyên

Kiếm ý bàng bạc trong nháy mắt liền vọt tới Thiên nguyên của Từ Hàn.

Cửa ải khó khăn cuối cùng của Tam Nguyên cảnh mà tu sĩ tầm thường phải mấy năm khổ tu mới có thể phá tan, lại trong nháy mắt sụp đổ ở trước mặt kiếm ý gào thét như biển.

Khí thế trên người Từ Hàn tiếp tục bốc lên.

Từ ý nghĩa nào đó hắn đã phá vỡ Tam Nguyên cảnh, trở thành tu sĩ Thông U cảnh sơ kỳ, kiếm chủng trong cơ thể hắn cũng nhận được phụng dưỡng sau khi Tam Nguyên bị phá vỡ, chồi non nhỏ chậm rãi trở nên cường tráng, từng mảnh lá nhỏ màu xanh biếc bắt đầu từ cành cây các nơi vươn ra. Bước tiếp theo hắn chỉ cần tập hợp thêm uy lực của ba trăm sáu mươi lăm khiếu huyệt, đả thông U môn, liên có thể đại thành Thông U cảnh.

Với kiếm ý vẫn tụ đầy trong cơ thể hắn hiện giờ, muốn làm được điểm này cũng không khó.

Thế nhưng đúng lúc này, xúc tu hình con rắn nhỏ từ trên Hình Thiên kiếm lại xoay quanh bao phủ toàn bộ cánh tay phải của Từ Hàn, đầu xúc tu đi tới chỗ cánh tay phải nối liền với thân thể.

Đầu xúc tu lúc đó phát ra một trận hí minh hưng phấn, giống như là con rắn đói bụng rốt cục nhìn thấy con mồi béo ngậy. Sau một hồi run rẩy, những xúc tu kia nhảy chồm một cái, vậy mà từ các phương hướng đâm vào lồng ngực cùng lưng Từ Hàn.

"AI"

Đau đớn khi huyết nhục bị xé rách làm cho Từ Hàn phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thần trí mơ hồ lại ở dưới đau đớn như vậy thanh tỉnh vài phần.

Mà những thứ ra tay kia lại không có ý quan tâm đến hắn, sau khi bọn chúng đâm vào thân thể Từ Hàn, liền nhúc nhích một hồi ở trong cơ thể hắn, sau đó tập kết ở một điểm nào đó ở chỗ ngực phải Từ Hàn, quấn quanh cùng một chỗ.

Lực lượng tàn sát bừa bãi trong cơ thể Từ Hàn khi đó tựa như bị triệu hồi, bắt đầu không ngừng vọt tới nơi đó.

Theo lực lượng tràn vào, hào quang đỏ như máu nở rộ, sự vật từ xúc tu quấn quanh hóa thành được những lực lượng này nuôi dưỡng, hóa thành một cái quả cầu thịt hình tròn, như có linh trí bắt đầu từng lân nhấp nhô rất nhỏ.

Đây là...

Từ Hàn trong lòng chấn động, hắn từ trong khí tức của sự vật kia cảm giác được một loại đồ vật giống như đã từng quen biết.

Nguyên!

Đúng, thứ kia hình thành một cái "Nguyên" ở trong cơ thể Từ Hàn.

"Nguyên" giống như Nhân nguyên, Thiên nguyên, Địa nguyên.

Chỉ là khí tức của nó vô cùng âm lãnh, mang theo sát khí nông đậm, Từ Hàn không biết xưng hô cái "Nguyên" thứ tư trong cơ thể này là như thế nào, chỉ có thể tạm thời gọi nó là Huyết nguyên.

Giống như lực lượng còn sót lại của Thiên kiếp ở trong cơ thể hắn giúp hắn mở ra mấy trăm khiếu huyệt, thêm một cái "Nguyên" liền ý nghĩa nhiều ra một loại lực lượng. Theo lý mà nói hẳn là chuyện tốt, nhưng Từ Hàn lại không có một chút ý cao hứng. Bởi vì theo kiếm ý trong cơ thể tràn vào, ánh đỏ chung quanh Huyết nguyên đại thịnh, mà một khi kiếm ý tràn vào thì sẽ bị ánh đỏ kia xâm nhiễm, hóa thành màu máu. Theo quá trình xảy ra, kiếm ý màu máu càng tích tụ nhiều trong cơ thể Từ Hàn, tựa như mơ hồ có ý xâm nhiễm thân thể Từ Hàn. Từ Hàn khi đó liền tỉnh ngộ lại, cái gọi là Huyết nguyên này là lực lượng nào đó trong Hình Thiên kiếm tiến hóa ra, nếu bị nó tiếp tục ăn mòn như vậy, chỉ sợ hắn sẽ mất đi khống chế đối với thân thể mình.

Nhưng hơn phân nửa lực lượng trong cơ thể hắn đều là do Hình Thiên kiếm hấp thu chân linh của vị kiếm khách Thiên Thú cảnh kia mà đến, mặc dù chúng nó đều chiếm cứ trong cơ thể Từ Hàn, nhưng hắn vốn không có một chút năng lực khống chế đối với những lực lượng này, càng không đề cập đến chuyện triệu tập bọn chúng đối kháng Huyết nguyên.

Mắt thấy kiếm ý màu máu kia càng lúc càng nông đậm, Từ Hàn lại thúc thủ vô sách.

Cánh tay phải quấn vải trắng của hắn khi đó lại chấn động mạnh, yêu khí màu tím đột nhiên tràn vào trong cơ thể Từ Hàn.

Biến cố như vậy đến cực kỳ đột ngột, thậm chí có thể nói không có một chút báo trước.

Chỉ thấy những yêu khí màu tím kia tụ tập bên cạnh Huyết nguyên, sau đó hóa thành một cái sự vật hình tròn phiếm màu tím, mà kiếm ý xung quanh cũng bắt đầu tụ tập vào sự vật đầy yêu khí màu tím kia, rất nhanh liền hình thành một cái Yêu nguyên ở bên cạnh Huyết nguyên, giống hệt như nó!

Hai thứ bắt đầu điên cuồng hấp thu kiếm ý xung quanh, không ngừng cắn nuốt chuyển hóa thành kiếm ý màu máu cùng kiếm ý màu tím.

Từ Hàn đại khái đoán được, cánh tay phải của Đại quân bị huyết khí của Hình Thiên kiếm kích thích tự động thức tỉnh.

Nó đương nhiên không cam lòng bị một thanh kiếm khống chế, bởi vậy bắt đầu cùng nó cướp đoạt quyền khống chế thân thể Từ Hàn.

Nhưng chuyện này cũng không thể sinh ra dù là một chút thay đổi đối với hiện trạng của Từ Hàn, bởi vì bất kể Hình Thiên kiếm hay là cánh tay Yêu đạt được thắng lợi, đối với Từ Hàn mà nói, kết cục chờ đợi hắn vẫn chỉ là trở thành khôi lỗi của bọn nó như cũ.

Từ Hàn làm sao có thể cam tâm bị một thanh kiếm hoặc một cánh tay khống chế?

Hắn cắn răng bắt đầu suy tư làm thế nào đối kháng hai thứ này.

Nếu Yêu nguyên và Huyết nguyên đều muốn thông qua chuyển hóa kiếm ý trong cơ thể Từ Hàn từ đó khống chế hắn, vậy hắn làm sao không thể, lợi dụng Tam nguyên Thiên Địa Nhân của mình hấp thu những lực lượng này, từ đó cướp đoạt quyền khống chế?

Từ Hàn nghĩ tới đây, liền không còn chút chân chờ nào, tâm tư hắn vừa động, Thiên Địa Nhân nguyên trong cơ thể xoay tròn, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt lực lượng chung quanh như Huyết nguyên và Yêu nguyên.

Cách tiếp cận như vậy không phải là không có hiệu quả.

Nhưng Yêu nguyên cùng Huyết nguyên kia hiển nhiên mạnh hơn Tam nguyên Thiên Địa Nhân một bậc, cho dù Từ Hàn toàn lực vận chuyển Tam nguyên này, tốc độ thôn phệ lực lượng vẫn kém xa một phần mười.

Cứ tiếp tục như vậy, dường như hắn vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị thôn phệ như cũ.

Từ Hàn nhận ra hắn cần nhiều "Nguyên" hơn.

Thế nhưng loại vật "Nguyên" này sao có thể tự sinh ra được? Nếu nói cho người khác nghe việc này, người bên ngoài nhất định sẽ cười Từ Hàn là người si nói mộng. Nhưng hắn lại chứng kiến hai cái "Nguyên" sinh ra ngay ở trong cơ thể mình.

Hắn đã hiểu rõ quá trình này, nói cho cùng chính là một cỗ lực lượng thuần túy ngưng kết cùng một chỗ, lấy lực lượng bàng bạc rót vào, từ đó hình thành một cái sư vật giống như Tam nguyên Thiên Địa Nhân trong cơ thể.

Đương nhiên lời này tuy nói đơn giản, nhưng nguy hiểm trong đó lại khó dùng ngôn ngữ để hình dung, hơi sơ sẩy Từ Hàn sẽ bởi vì lực lượng tụ tập sinh ra dị biến bạo thể mà chết.

Nhưng đối với Từ Hàn hiện tại mà nói, hiển nhiên hắn cũng không có thời gian do dự. Hắn tình nguyện bạo thể mà chết, cũng sẽ không cam lòng trơ mắt nhìn thân thể mình bị cánh tay Yêu hoặc là Hình Thiên kiếm cướp đi.

Mạng sống của chính hắn, hắn muốn nắm trong tay mình.

Nếu như không thể, vậy liên chỉ chết mà thôi.

Từ Hàn chưa từng có chân chờ gì trong loại chuyện này.

Vì thế hắn bắt đầu cẩn thận ngưng tụ lực lượng trong cơ thể mình, ý đồ tạo ra một "Nguyên" mới.

Thế nhưng mỗi khi hắn ngưng tụ kiếm ý cùng một chỗ, sau đó tưới kiếm ý lên, kiếm ý bị hắn ngưng tụ cùng một chỗ làm "Nguyên" ban đầu liền tan rã chỉ trong nháy mắt.

Sau mấy lần thử không có kết quả, Từ Hàn rốt cục ý thức được, kiếm ý ngưng tụ thành "Nguyên", bản chất vẫn là kiếm ý, lại dùng lực lượng giống như vậy tưới tiêu, kiếm ý ngưng tụ tập thể tất nhiên không cách nào thừa nhận lực lượng như vậy, cho nên tan rã, bởi vậy muốn ngưng tụ ra một "Nguyên" mới, vậy nhất định phải tìm được lực lượng mạnh hơn kiếm ý.

Nhưng trong cơ thể hắn nào có lực lượng như vậy chứ?

Từ Hàn lâm vào suy nghĩ sâu xa, mà Yêu nguyên cùng Huyết nguyên trong cơ thể vẫn không ngừng chuyển hóa lực lượng của hắn, từng bước từng bước ăn mòn thân thể hắn.

Nguy cơ chưa hề tiêu giảm, ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Điểm này trong cơ thể Từ Hàn là như thế, mà thế cục trong Thiên Sách phủ cũng là như vậy. ...

Kiếm khách trung niên kia mặc dù bởi vì chân linh bị thôn phệ mà mất đi chiến lực, nhưng bốn vị đồng bạn của y lại nghe tiếng giết vào, sau một chốc kinh ngạc ngắn ngủi, đương nhiên muốn xuất thủ mang theo nam tử khí tức uể oải rời đi.

Nhưng kiếm khách trung niên kia đã chứng kiến sự tồn tại của Huyền Nhi, Diệp Hồng Tiên há có thể mặc kệ đối phương rời đi.

Vì vậy, hai bên một lần nữa bắt đầu một trận chiến mới.

Diệp Hồng Tiên dựa vào chân linh trong cơ thể mình ngược lại có thể đánh nhau ngang hàng cùng một vị cường giả Thiên Thú cảnh, nhưng ba vị còn lại đã hoàn toàn áp chế hơn trăm gã Thiên Sách quân.

Rất nhanh Thiên Sách quân bắt đầu xuất hiện thương vong.

Diệp Hồng Tiên thấy thế không ổn, liền muốn giết vị kiếm khách trung niên kia, có thể tuyệt hậu hoạn, nhưng đối phương hiển nhiên cũng ngửi ra được mùi vị từ thái độ của Diệp Hồng Tiên đối với kiếm khách trung niên kia, gã liều mạng che chở, điều này làm cho Diệp Hồng Tiên mấy lần ra tay đều vô công trở về, mà Thiên Sách quân lại theo thời gian trôi qua bắt đầu xuất hiện bại tướng, không tới một khắc ngắn ngủi đã có hơn mười người chết ở trên tay những cường giả Thiên Thú cảnh kia. Diệp Hồng Tiên trơ mắt nhìn tình cảnh này, trong lòng lại đang nhỏ máu.

Những Thiên Sách quân này đều là bộ hạ cũ của Phu tử năm đó, ngủ đông gần mười năm ở các nơi trong Đại Chủ, chỉ cân Thiên Sách lệnh vừa ra, liền không chút suy nghĩ tụ tập dưới trướng Thiên Sách phủ. Tướng sĩ trung thành và tận tâm như thế là thứ hiếm có trong thiên hạ, giờ phút này cho dù đối mặt với cường giả Thiên Thú cảnh cường hãn vô cùng, cho dù biết rõ không có phần thắng, trong mấy trăm người cũng không có một người lâm trận chạy trốn.

Diệp Hồng Tiên nghĩ tới đây, tâm tình trong lòng dâng trào, nàng nghiêng mắt nhìn vị thiếu niên khoanh chân ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, nàng biết trong thời gian ngắn Từ Hàn chắc chắn không cách nào giúp đỡ, hôm nay Thiên Sách phủ chỉ có thể dựa vào nàng.

Diệp Hồng Tiên trong lòng trâm xuống, lập tức không có bất kỳ chần chờ gì, cự điểu màu đỏ sau lưng nàng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu dài, Diệp Hồng Tiên liền lân thứ hai bao bọc kiếm ý đầy trời, giết vào trong những cường giả Thiên Thú cảnh kia. ...
Bình Luận (0)
Comment