Chương 9: Thiếu niên, có bán mèo không?
Chương 9: Thiếu niên, có bán mèo không?Chương 9: Thiếu niên, có bán mèo không?
Huyền nhi bỗng nhiên ra tay khiến mọi người chấn động.
Cho dù Từ Hàn cũng không dự liệu được chuyện này.
"Huyền nhi!" Hắn chợt luống cuống tay chân, vội vàng gọi một tiếng, đang muốn tiến người lên.
Nhưng một màn tiếp theo lại làm cho mọi người bao gồm cả Từ Hàn đều giật mình.
Chỉ thấy theo Huyền nhi há miệng hô to một tiếng, con sói đen khổng lồ kia đầu tiên là sửng sốt, theo bản năng muốn nâng móng vuốt lên đánh bay tiểu gia hỏa chắn ngang trước mình, nhưng một trảo này mới giơ lên, trong con ngươi to như đèn lồng của nó lại chợt sáng lên một tia dị sắc.
Sau đó móng vuốt của nó dừng lại giữa không trung.
Đại khái là dừng lại không tới một hơi thở, mọi người còn chưa kịp phản ứng, mà ngay trong hơi thở tiếp theo.
Cự lang vừa rồi còn có bộ dáng hung thần ác sát kia lại đột nhiên quỳ bốn chân xuống đất, cụp lỗ tai, phát ra từng trận tiếng ô ô với Huyền nhi.
Đó là một loại bộ dáng không nên xuất hiện trên thân sói, hơn nữa lại là một con Lang vương khí thế hung ác như vậy.
Nhưng nó quả thật làm như vậy, không ngừng vẫy đuôi, nói không nên lời là đang cầu xin tha thứ hay là đang lấy lòng.
Sau đó trong miệng nó càng là nhúc nhích một trận, một viên đan dược màu tím bị nó phun ra, đó là Yêu đan mà nó vừa nuốt vào, giờ phút này phun ra hiển nhiên là vì lấy lòng Huyền nhi.
Mà Huyền nhi nhìn viên Yêu đan kia, vươn móng vuốt nhẹ nhàng chạm tới, trên móng vuốt sạch sẽ liền bị dính đầy chất nhầy.
Điều này hiển nhiên làm cho Huyền nhi có chút không cách nào tiếp nhận, nó liên tục lắc lư móng vuốt của mình, dường như muốn vứt bỏ chất nhầy phía trên, mà cự lang thấy tình trạng này lại càng vội vàng tiến lên vươn đầu lưỡi ý đồ trợ giúp Huyền nhi liếm đi chất nhầy phía trên đó, thế nhưng đầu lưỡi khổng lồ của nó dính đầy nước bọt, hiển nhiên chỉ có thể làm cho mọi chuyện càng lúc càng nghiêm trọng.
Ý thức được điểm này, Huyền nhi giống như xù lông phát ra một tiếng thét chói tai với cự lang: "Meol"
Cự lang kia giống như bị điện giật vội vàng rụt trở về, dùng đầu dán lên mặt đất phát ra tiếng ô ô, giống như là đang giải thích hành vi của mình, lại giống như là đang cảm thấy ủy khuất.
Huyền nhi dường như có chút không kiên nhẫn với tiếng ô ô của cự lang kia, nó lần thứ hai vươn móng vuốt đẩy Yêu đan kia đến trước mặt đối phương.
Đây vốn là thứ của cự lang, nhưng khi lấy được từ trong tay Huyền nhi, cự lang kia lại giống như lấy được chí bảo, nuốt Yêu đan kia vào trong bụng, con ngươi to lớn của nó tựa như đèn lồng híp lại thành hình trăng tròn, nó ý đồ dùng cái đầu to lớn của mình cọ cọ thân thể Huyền nhi, nhưng dường như lại lo sợ làm Huyền nhi bị thương, bởi vậy chỉ có thể vừa chạm liền lui, bộ dáng kia trong mắt mọi người buồn cười đến cực điểm.
Mọi người cũng vào lúc này rốt cục từ trong một loạt biến cố ngoài dự liệu này phục hồi tinh thần lại.
Bọn họ trước tiên quay đầu nhìn vê phía chủ nhân của con mèo đen này, cũng chính là Từ Hàn.
Một hồi ác chiến sắp tới cứ như vậy bị Từ Hàn dùng phương thức hài hước hóa giải ở trước mắt mọi người, cả đám lúc trước còn ôm đủ loại nghi ngờ đối với Từ Hàn giờ phút này cũng không thể không thu hồi ý niệm trong đầu.
Mà kinh ngạc trong đáy lòng Từ Hàn so với mọi người cũng chỉ nhiều hơn chứ không ít.
Huyền nhi đến tột cùng là ai?
Từ Hàn không thể phán định chắc chắn, nhưng bất kể Yêu khí quấy rây mèo đen lúc trước, hay là sau lần biến thân ở Thiên Sách phủ đều làm cho Từ Hàn ý thức được Huyền nhi cũng không phải là thứ tâm thường, mà hiện tại nó thậm chí còn chưa từng ra tay, liền để cho bầy sói phải lùi vê. Từ Hàn vốn có hiểu biết rất ít đối với Yêu tộc, nhưng giờ phút này cũng ý thức được Huyền nhi ở trong Yêu tộc dường như là tồn tại cực kỳ cường đại...
"Huyền nhi." Hắn lập tức khẽ gọi một tiếng.
Huyền nhi liên phát ra một tiếng thanh minh, xoay người nhảy lên đầu vai Từ Hàn, lúc này nó không còn vẻ mặt vênh váo tự đắc ở trước mặt những Lang tộc này, ngược lại cực kỳ nhu thuận dùng đầu cọ cổ Từ Hàn. Hành động như vậy trong mắt một người một mèo là cực kỳ bình thường, nhưng rơi vào trong mắt người ngoài lại hoàn toàn khác biệt.
Con mèo đen này có được năng lực như thế, mà Từ Hàn có thể hàng phục được nó thì sẽ cường đại như thế nào? Ý nghĩ như vậy không thể tránh khỏi nổi lên trong lòng mỗi người.
Từ Hàn cũng không có tâm tư phỏng đoán ý nghĩ của mọi người, hắn quay sang nhìn Huyền nhị, hỏi: "Chúng nó nghe ngươi? -
"Meo meo!" Huyền nhi nhẹ giọng gọi lên.
Từ Hàn ở chung sớm chiều đương nhiên trước tiên hiểu được ý của mèo đen, khi đó hắn khẽ gật đầu,Vậy ngươi để cho chúng nó lui ra đi."
"Meo meo!" Huyền nhi lại kêu một tiếng, nó nghiêng đầu suy nghĩ một chút, thân thể liên nhẹ nhàng nhảy đến trước mặt một đống Yêu đan rơi xuống đất.
Sau đó nó vươn móng vuốt ra đùa bỡn trong Yêu đan, cuối cùng phân ra khoảng một phần mười đan dược, phát ra một tiếng kêu dài với cự lang kia.
Cự lang vốn đang cúi gằm đầu thấy thế trên mặt lập tức lộ ra một tia vui mừng.
"Ngao ôi!" Nó phát ra một tiếng thét dài với bây sói phía sau, bầy sói khi đó liên tụ tập ở phía sau lưng nó, sau đó lần lượt đi tới chỗ đám người Từ Hàn, hành động như vậy đương nhiên làm cho thân thể mọi người chấn động, vẻ mặt trở nên khẩn trương lên.
Thế nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện những con sói đen này cũng không có ý thương tổn bản thân, ngược lại cực kỳ có quy củ đi tới trước mặt đống Yêu đan kia, một con sói ngậm một viên Yêu đan, sau đó liền nhanh chóng lui ra, trong lúc đó còn không quên vẫy đuôi về phía mèo đen giống như cự lang kia.
Rất nhanh, mỗi một con trong bầy sói đều được phân ra một viên Yêu đan, lúc này rốt cục đến phiên con Lang vương khổng lồ kia.
Thân hình của nó quả thực quá lớn một chút, cho dù biết rõ nó sẽ không thương tổn mọi người, nhưng khi nó đi vào trong đám người, mọi người vẫn nhịn không được lùi về phía sau vài bước, để lại cho nó một không gian thật lớn.
Không biết là Huyền nhi cố ý làm, hay là nó thiếu thiên phú trên phương diện số lượng, đợi đến khi cự lang đi tới trước mặt, Yêu đan được Huyền nhi phân ra đã không còn miếng nào. Cự lang thấy thế lập tức cất thẳng đầu, nó nhìn về số lượng Yêu đan khổng lồ chất đống ở phía sau Huyền nhi, trên gương mặt không thiếu vẻ thèm nhỏ dãi, nhưng cuối cùng cũng không dám đề dũng khí đi cướp đoạt.
Nó chỉ có thể vẫy vẫy cái đuôi về phía Huyền Nhi, phát ra một tiếng ô ô, lập tức liền muốn lui ra.
"Meo." Nhưng khi đó Huyền nhi lại phát ra một tiếng gọi khẽ.
Bước chân cự lang kia đang lùi đi lập tức dừng lại, nó quay đầu nhìn về phía Huyền nhi, chân trước quỳ xuống, đầu lại dán trên mặt đất một lần nữa.
Huyền nhi khi đó vươn móng vuốt của mình ra, ấn vào đầu cự lang.
Khi đó một luồng ánh tím rực rỡ đột nhiên nổ tung từ chỗ hai con vật tiếp xúc, người bên ngoài nhìn không rõ ràng, nhưng Từ Hàn vào lúc đó thân thể lại chấn động, khi đó Yêu khí, là Huyền nhi đang truyên Yêu khí cho cự lang kia.
Hơn nữa không giống với Yêu đan tầm thường, cỗ Yêu khí kia rõ ràng càng thuần túy hơn, mà theo Yêu khí rót vào, Từ Hàn cũng có thể cảm giác được rất rõ ràng, khí tức quanh người cự lang điên cuồng tăng lên với một tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Từ Hàn tuy ý thức được điểm này nhưng lại không hiểu được, còn Lưu Sanh lại nhìn ra biến hóa như vậy, gã cho dù bị bầy sói vây quanh cũng chưa từng biến sắc, khi đó trong con ngươi rốt cục lộ ra một chút khác thường.
Sau khoảng chừng mấy chục hơi thở, Huyền nhi thu hồi móng vuốt của mình.
Cự lang kia cũng chậm rãi mở mắt mình ra, đến nơi này đạt được rất nhiều ích lợi khiến nó muốn tỏ vẻ cảm tạ với Huyền nhi lần nữa, mà Huyền nhi lại rất bất mãn dang ra móng vuốt của mình, cự lang lúc này mới lưu luyến không rời, một bước ba lần quay đầu lại mang theo bầy sói cường đại của mình rời đi.
Mọi người nhìn bóng lưng bầy sói rời đi, cả đám vẫn đắm chìm trong khiếp sợ như cũ.
Mà Lưu Sanh khi đó lại đi tới trước mặt Từ Hàn, nghiêm trang hỏi: "Con mèo này bao nhiêu tiên?"