Chương 76: Yêu hóa!
Chương 76: Yêu hóa!Chương 76: Yêu hóa!
Ý cười trên mặt Từ Hàn vốn đã dần dần hiện ra, lúc đó chợt ngừng lại.
Bởi vì khi người áo đen kia cởi mũ của y ra, Từ Hàn rốt cục cũng thấy rõ bộ dáng của người nọ.
Con ngươi trong suốt nhưng lại sâu không thấy đáy, sống mũi cao thẳng, đôi môi có chút tái nhợt.
Đó là một khuôn mặt nên thuộc về thư sinh.
Cũng là một gương mặt mà Từ Hàn quen thuộc hơn bao giờ hết.
"Nguyên... Tu Thành!" Hai tròng mắt Từ Hàn ngưng tụ, sát khí hiện ra.
Hắn theo bản năng vươn tay, muốn rút kiếm trên lưng ra.
Theo lý thuyết quan hệ giữa hắn cùng Nguyên Tu Thành có thể coi như không tệ, ít nhất trong mấy năm ở Sâm La điện, Nguyên Tu Thành đã cho hắn không ít trợ giúp.
Nhưng Từ Hàn cùng Nguyên Tu Thành đều hiểu được, đó chẳng qua chỉ là chuyện mỗi người đều cần lợi dụng lẫn nhau.
Đương nhiên nguyên nhân thực sự làm cho tròn lòng Từ Hàn tuôn ra sát khí đối với nam nhân trước mắt này cũng là bởi vì, y hiện tại lại xuất hiện ở nơi này!
Đối với thân phận của đối phương, Từ Hàn không chỉ một lần từng suy đoán.
Y dường như có ngàn vạn liên quan cùng Thiên Sách phủ, ngay cả Phủ Chủ lệnh Thiên Sách phủ kia đều là do y đưa đến trong tay Từ Hàn, nếu như từ lúc hắn gia nhập Sâm La điện, phương pháp Long Xà song sinh này đã khắc ở trên người hắn, vậy vị Nguyên Tu Thành trước mắt này hiển nhiên mới là người có tác động mạnh nhất sau lưng tất cả những chuyện này.
Là y dẫn Từ Hàn đến Sung châu, cũng là y giao nhiệm vụ ám sát đệ tử Linh Lung các cho hắn, nếu không phải có lần gặp mặt kia, Từ Hàn cũng sẽ không phản bội Sâm La điện, đương nhiên cũng sẽ không có chuyện ngày hôm nay.
Sự xuất hiện của y, bất kể là ngăn cản Lưu Sanh cùng Từ Hàn gặp nhau, hoặc là giúp Thiên Sách phủ thanh lý nhân tố khiến bọn họ bất an như hắn, đối với Từ Hàn mà nói đều không tính là một tin tức tốt.
Bởi vậy xuất phát từ hành vi theo bản năng tự bảo vệ mình, Từ Hàn lui lại mấy bước, đồng thời rút kiếm ra khỏi vỏ, cảnh giác nhìn nam nhân trước mắt này.
Chân Nguyệt ở một bên tuy rằng không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trong phản ứng của Từ Hàn cũng nhìn ra tình huống dường như không ổn, vào lúc đó cũng rút kiếm ra khỏi vỏ.
Mà Nguyên Tu Thành lại tựa như không để tâm đến hành động của hai người, y cười nhạt, khẽ bước đi lên, ánh mắt đánh giá Từ Hàn từ trên xuống dưới, trong miệng có chút cảm thán nói: "Không thể tưởng được, mấy năm không gặp, ăn mày nho nhỏ năm đó vậy mà trưởng thành đến mức này."
Ngữ khí của y ngược lại cực kỳ thành khẩn, tựa như cảm thán như vậy cũng không phải là lời nói dối trá, mà là phát ra từ tận lòng.
Từ Hàn cũng không có tâm tư tán gẫu với y, hắn trâm mày nhìn Nguyên Tu Thành, hỏi: "A Sanh hiện tại đang ở nơi nào?"
"Hiện tại hắn rất an toàn, ngươi có thể yên tâm." Nguyên Tu Thành nghe vậy cười nói, trên mặt y là ý cười ấm áp khác hẳn với vẻ lạnh lùng trên mặt Từ Hàn.
Chỉ là thiện ý như vậy lại không được Từ Hàn đáp lại chút nào. Hắn vẫn lạnh lùng nhìn đối phương, hàn ý trên mặt không có dấu hiệu tiêu tan, trong miệng lại càng không có ý định phát ra tiếng.
Nguyên Tu Thành thấy tình trạng này, hơi sửng sốt nhưng rất nhanh liên tỉnh ngộ lại, nam nhân này khi đó lắc đầu, nói: "Vẫn là bộ dáng cũ."
Sau đó y cũng thu hồi tính cách lôi thôi dài dòng, lúc đó trực tiếp nói: 'Hắn sắp chết rồi."
"Hả?" Lần này đến phiên Từ Hàn sửng sốt, hắn nhìn chằm chằm Nguyên Tu Thành, một lúc lâu sau mới nói: "Có ý gì?.'
Nguyên Tu Thành tiến về phía trước, dùng một loại ngữ điệu cực kỳ lạnh như băng nói: 'A Sanh dùng mạng của mình đổi lấy mạng của ngươi ở cổ lâm Thanh châu sắp chết rồi."
Từ Hàn nghe nói vậy, hai tròng mắt ngưng tụ.
Kiếm ý vốn đang súc thế chờ phát động trong cơ thể chợt tuôn ra, ba ngàn đạo kiếm ảnh màu vàng chợt hiện lên, giống như mũi tên sắc nhọn trên dây cung kéo căng, phong bế hoàn toàn con đường tiến lui của Nguyên Tu Thành.
Đôi mắt Từ Hàn lộ ra hung quang, cắn răng hỏi: "Hắn ở đâu?”
"Ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi biết sao?" Nguyên Tu Thành nhướng mày, thần sắc thoải mái hỏi ngược lại.
"Ta sẽ để cho ngươi mở miệng." Từ Hàn lạnh lùng đáp lời.
Lời này vừa dứt, thân thể hắn chấn động, thanh Thân kiếm màu đen trong tay phát ra một tiếng kêu dài, ba ngàn kiếm ảnh kia khi đó theo tiếng mà động, thẳng tắp đánh về phía Nguyên Tu Thành.
Nhưng cho dù như thế, thần sắc trên mặt nam nhân áo đen này vẫn lạnh nhạt như cũ.
Chỉ thấy ống tay áo dài trong tay y vung lên, khi đó kiếm ảnh Từ Hàn đánh tới đều bị phất lui dưới ống tay áo này.
Sau đó y lại nhìn về phía Từ Hàn, nói: "Cho dù ngươi giết ta, ngươi cũng không cách nào cứu hắn, không bằng chúng ta ngồi xuống tán gẫu một chút."
Nhưng Từ Hàn lại không có tâm tư để ý đến y chút nào, trường kiếm trong tay hắn rung động, quần áo quanh thân bay phất phới, dường như có thể phát động lần tiến công thứ hai bất cứ lúc nào.
"Có lẽ ngươi nên nhìn cái này một chút." Thái độ cường ngạnh của Từ Hàn làm cho Nguyên Tu Thành có chút đau đầu, y suy nghĩ một chút, từ trong tay áo lấy ra một thứ trước khi đối phương lần nữa tiến công.
Khi đó một viên Tinh thạch trong suốt theo chân nguyên trong cơ thể Nguyên Tu Thành rót vào, trong Tinh thạch sáng lên hào quang.
Một luồng lưu quang hình ảnh khi đó liền hiện lên trước mắt Từ Hàn.
Từ Hàn không kịp đi nghiên cứu sâu Tinh thạch này đến tột cùng là vật gì, lại có công hiệu thần kỳ như thế, ánh mắt của hắn từ lúc hình ảnh lưu quang đầu tiên hiện lên liên bị hấp dẫn chặt chẽ, không cách nào dời đi.
Đó là một gian phòng nhỏ hẹp hai trượng, dường như được dựng nên ở dưới đất, ngoại trừ ánh lửa sâu thắm trên nến trong phòng, liền không còn một chút ánh sáng nào nữa.
Mà trong phòng có một bóng dáng đang tứ chi chạm đất, lấy một loại tư thế cổ quái giống như dã thú đứng ở nơi đó. Rống!
Rống!
Rống!
Trong miệng gã không ngừng phát ra từng đợt gào thét trâm thấp, trong thanh âm kia bao trùm phẫn nộ, thống khổ, giãy giụa, lại cũng không giống thanh âm của người, ngược lại càng giống dã thú nào đó.
Đầu gã theo miệng gầm nhẹ mà chậm rãi nâng lên, Từ Hàn khi đó rốt cục thấy rõ bộ dáng khuôn mặt kia.
"A Sanh!" Hắn nhịn không được phát ra một tiếng kinh hô, theo bản năng muốn tiến về phía trước, mới bước ra một bước này, hắn liền tỉnh ngộ lại, trước mắt cũng không phải là thực thể, mà là một ảo ảnh mà thôi.
Hình ảnh bên trong vẫn tiếp tục.
Khuôn mặt kia tất nhiên là diện mạo của Lưu Sanh, nhưng trên mặt lại phủ đầy từng đường vân màu tím, giống như mạch máu nhô ra dưới lớp da của gã, hai tròng mắt của gã đỏ như máu, trong miệng dường như còn vươn ra hai cái răng nanh.
Điều này làm cho Lưu Sanh giờ phút này thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Mà ngay sau đó, thân thể gã chợt nhảy lên, giống như dã thú bắt đầu dùng đầu, dùng hai tay đã sinh ra móng vuốt sắc bén cào vào tường cửa phòng này, giống như là muốn ý đồ chạy ra khỏi nơi này. Mà bất kể vẻ mặt gần như điên cuồng của gã lúc này, hay là trong miệng không ngừng gầm nhẹ, đều không ngoại lệ nói cho Từ Hàn biết, Lưu Sanh giờ phút này đang thừa nhận thống khổ cực lớn nào đó.
Đúng lúc này, tay Nguyên Tu Thành đặt trên Tinh thạch kia chợt nắm chặt, lưu quang đầy trời kia khi đó liền bất ngờ tản đi.
"Thế nào, lần này ngươi nguyện ý nói chuyện cùng Nguyên mỗ sao?" Nguyên Tu Thành lúc đó nói.
Sắc mặt Từ Hàn hơi đổi, nhưng cuối cùng vẫn không thể không thu hồi trường kiếm trong tay, nhìn chằm chằm Nguyên Tu Thành hỏi: "A Sanh đến tột cùng làm sao vậy?"
"Nói vậy ngươi cũng biết đến bán yêu này chứ?”
Từ Hàn nghe vậy, thân sắc ngưng trọng khẽ gật đầu.
Hắn đương nhiên biết cái gọi là bán yêu, Thiên Sách phủ mấy lần mưu tính, không phải là muốn đẩy Tần Khả Khanh thân là bán yêu lên ngai vàng Hoàng đế hay sao.
"Ý ngươi là bởi vì A Sanh là bán yêu cho nên mới có tình huống như vậy?" Hắn rất nhanh liền tỉnh ngộ lại, lúc đó trâm giọng hỏi.
"Thông minh." Nguyên Tu Thành tán thưởng gật đầu."Sâm La điện vì đào tạo ra bán yêu ổn định, hao phí mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm tâm huyết, mà Lưu Sanh là người thành công nhất của bọn họ cho đến nay."
"Thượng cấp Sâm La điện rất hài lòng đối với việc này, thậm chí không tiếc bỏ ra một số tiền lớn bồi dưỡng hắn, giao trọng trách rất nặng. Nhưng chuyện như vậy trong những ngày này bỗng nhiên lại có biến hóa.”
"Biến hóa gì?" Từ Hàn nghe đến đó, cuối cùng nhịn không được lên tiếng hỏi.
"Thứ nhất, Sâm La điện sau khi thông qua nghiên cứu lâu dài đối với Lưu Sanh, đã tìm được biện pháp bồi dưỡng ra bán yêu. Thứ hai, tuy Lưu Sanh là vật thí nghiệm thành công nhất của Sâm La điện cho đến nay, nhưng hắn vẫn không phải là một bán yêu hoàn chỉnh. Ừm..." Nói đến đây, Nguyên Tu Thành dừng một chút lại mới nói: "Chuẩn xác mà nói, hắn là bán yêu, nhưng lại là mục đích chế tạo bán yêu, cũng chính là cái gọi là Thân chủng."
"Thần chủng?" Từ Hàn ngẩn người, trước kia hắn ngược lại có nghe qua cách nói như vậy, hắn từng cho rằng Thân chủng cùng bán yêu chỉ là xưng hô khác biệt, giờ phút này nghe được, mới phát hiện dường như hai thứ này còn có chỗ khác nhau.
"Mục đích cuối cùng của Sâm La điện khi chế tạo Thần chủng đến tột cùng là cái gì, ta cũng không biết được, nhưng ta nghĩ đơn giản chính là coi trọng chiến lực không thể địch nổi của vật này hoặc là mơ ước bất tử bất diệt, nhảy ra khỏi gông xiêng tuổi thọ của Luân Hồi. Nhưng dù thế nào đi nữa, Sâm La điện là một nơi rất máu lạnh, bọn họ thích dùng phương thức lạnh lẽo để đo lường giá trị của một thứ đối với bọn họ."
"Lưu Sanh đã từng là vật được Sâm La điện có thể dốc hết tất cả chí bảo bảo hộ, mà theo phương pháp chế luyện bán yêu tiến hành thành công, sự tồn tại của hắn không còn trở nên trọng yếu như vậy nữa. Đúng như ta đã nói trước đây, hắn cũng không phải là một Thần chủng hoàn chỉnh, lực lượng trong cơ thể hắn cực kỳ không ổn định, bởi vậy cần một thứ gì đó để chấn nhiếp hoặc có thể nói là ổn định cỗ lực lượng này."
"Ngươi nói Long khí?" Từ Hàn cũng không ngốc, hắn nghe đến đó, lại liên tưởng đến hành động của đám người Lộc tiên sinh, rất nhanh đáy lòng đã có đáp án.
"Ừm”" Nguyên Tu Thành lại khẽ gật đầu,'Long khí đương nhiên là tốt nhất, cũng là biện pháp duy nhất trước mắt có thể dùng một lần yên ổn vĩnh viễn."
"Vì thế Sâm La điện cũng đã thử lấy Giao long mình nuôi dưỡng đưa ra Long khí rót vào trong cơ thể hắn, nhưng Giao long lấy phương pháp luyện yêu nuôi dưỡng ẩn chứa Long khí quả thực quá mức thưa thớt một chút, muốn đạt tới bán yêu cầu lột xác thành Thần chủng quả thực quá khó khăn, thậm chí cho dù dốc toàn bộ lực lượng Sâm La điện, cũng chưa chắc có thể thỏa mãn khẩu vị của Lưu Sanh. Bởi vậy, Sâm La điện liên dùng một biện pháp khác, lấy Yêu khí tạm thời ổn định tình huống trong cơ thể hắn."
"Nhưng theo thời gian trôi qua, nhu cầu của Lưu Sanh đối với Yêu khí càng lúc càng lớn, Yêu đan một tháng của một mình hắn đủ để Sâm La điện bồi dưỡng ra mấy vạn Tu La. Bởi vậy thượng cấp gần đây liền hạ quyết định buông tha cho hắn."
"Đương nhiên dựa vào nguyên tắc tận dụng đến tận cùng, chúng ta giam giữ hắn lại, quan sát biến hóa sau khi hắn mất đi Yêu đan."
"Mà như ngươi nhìn thấy, hắn đang dần dần từ một người biến thành một con yêu chân chính."