Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 522 - Chương 134: Trấn Ma Tháp

Chương 134: Trấn Ma tháp Chương 134: Trấn Ma thápChương 134: Trấn Ma tháp

"Linh hồn người, phách là yêu."

"Mắt trái thông Dương quan, mắt phải mở Âm môn."

"Một tay có thể chưởng sinh hồn, một tay có thể khu vong linh."

"Tu vi không gông cùm xiềng xích, thọ có thể đến tám trăm năm, gọi là Thần chủng."

Từ Hàn xuyên qua con hẻm nhỏ ướt sũng, lúc đẩy cửa phòng cũ nát ra, bên trong có một nam nhân mặc áo dài màu xanh đen đang cầm một quyển sách, nhẹ giọng đọc kỹ.

Tiếng động khẽ do hắn đẩy cửa phòng phát ra dường như không ảnh hưởng chút nào đến hứng thú của nam nhân.

Y vẫn khẽ cất tiếng đọc như trước.

"Chỉ là tu sĩ trên đời này, Đạo môn cũng tốt, Phật tông cũng được, hoặc chỉ là võ giả khổ luyện thân thể, nguồn gốc lực pháp đều chú ý một chuyện ngộ từ thiên địa, kết lô ở ngũ tạng, nói cho cùng bất kể thiên tư trác tuyệt cỡ nào, lực lượng này cũng không có khả năng từ hư vô mà đến."

"Vậy vì sao bán yêu lại có Thần lực như thế? Sức mạnh của nó đến từ đâu?"

Nam nhân lẩm bẩm như thế, đầu lại đột nhiên ngẩng lên, nhìn vê phía Từ Hàn đang đứng ở cửa.

Từ Hàn không rõ ràng vấn đề này cho lắm, nam nhân đến tột cùng là đang tự hỏi bản thân, hay là đang hỏi hắn.

Nhưng hắn cuối cùng vẫn không lên tiếng đáp lại, một là vì không muốn làm như vậy, hai là hắn không biết nên đáp lại như thế nào.

Cho nên hắn cũng chỉ đứng nguyên chỗ, im lặng không nói.

Nam nhân chỉ cười cười, cũng lơ đễnh đối với chuyện này

Y tiếp tục: "Ta muốn hiểu rõ vấn đề này, tất nhiên đám lão quái vật của Sâm La điện cũng rất để tâm đến."

"Nhưng trong tay bọn họ không có bán yêu chân chính, chỉ có loại bán thành phẩm như Lưu Sênh, vậy phải làm sao bây giờ?"

Nam nhân nói xong đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Từ Hàn khi đó trở nên cổ quái.

Nhưng Từ Hàn vẫn không đáp lại y, chỉ nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Đương nhiên chính là đi tìm một vị bán yêu chân chính, nhưng trên đời này có bán yêu chân chính ư? Từ huynh đệ, ngươi có biết không?" Khóe miệng nam nhân nhếch lên một nụ cười, sắc bén như dao.

Từ Hàn trong lòng nhảy dựng lên, hắn đương nhiên biết vị bán yêu chân chính duy nhất trên đời này là ai, nhưng cũng không muốn phí nhiều miệng lưỡi trên chuyện này cùng Nguyên Tu Thành, cho nên lông mày hắn trầm xuống, nhìn nam nhân hỏi: "Hôm nay ngươi tới tìm ta chính là vì chuyện này hay sao?"

"Tất nhiên là không." Nguyên Tu Thành giống như không nhìn thấy vẻ âm trâm trên mặt Từ Hàn, y cười buông quyển sách trong tay xuống, chắp tay về phía Từ Hàn, nói: "Mạo muội mời Từ huynh đệ đến, tại hạ chỉ muốn chúc mừng Từ huynh đệ một trận thành danh, đăng lâm Chấp Kiếm nhân áo bào vàng."

Từ Hàn liếc nhìn vẻ mặt thành khẩn của nam nhân này một cái. Hắn không thể không thừa nhận mình không nhìn thấu đối phương, từ lần gặp nhau đầu tiên ở Thượng Vân thành Thanh châu năm đó, hắn chưa bao giờ nhìn rõ nhân tâm của nam nhân này. Thế nhưng từ việc y trong mấy năm ngắn ngủi đã có thể từ một người bình thường bò đến vị trí Diêm La, đã có thể nhìn ra lòng dạ của y thâm sâu đến mức nào. Từ Hàn không thích tiếp xúc với người như vậy, nếu nhất định phải gặp gỡ, hắn càng nguyện ý đi thẳng vào vấn đề.

Cho nên hắn lập tức nói: "Chín ngày sau, Chấp Kiếm các sẽ an bài ta vào Trấn Ma tháp."

Dường như thật không ngờ Từ Hàn lại nhanh hiểu ý như vậy, nam nhân hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, cười nói: "Như thế tại hạ phải chúc Từ huynh đệ có thể đạt được thiên đại cơ duyên ở Trấn Ma tháp... Đương nhiên còn có máu huyết của Yêu quân kia."

Nói đến đây, nam nhân này cố ý dừng lại, sau một lúc mới nói: 'Dù sao, Lưu Sanh không chống đỡ được mấy ngày."

"Trong Trấn Ma tháp đến tột cùng có cái gì? Vì sao lại trấn đại yêu, có thể mang đến tạo hóa như thế nào cho người tiến vào trong đó?" Từ Hàn tựa như không nghe thấy lời sau của nam nhân, hắn lúc đó trâm giọng hỏi.

"Thì ra Từ huynh đệ muốn tìm hiểu tin tức từ chỗ ta." Nam nhân nghe ra mục đích của Từ Hàn.

"Trợ giúp lẫn nhau mà thôi, nếu trong tháp trấn Đại yêu, lại rơi vào trong Long Ẩn tự, nói vậy muốn lấy được máu huyết cũng không phải là chuyện dễ dàng, mà nếu thất bại, ta nghĩ tổn thất đối với ta, cũng là tổn thất đối với Diêm La đại nhân mà nói rồi." Ánh mắt Từ Hàn nheo lại, nhìn thẳng vào nam nhân.

Nam nhân nghe vậy cười cười, cũng không phản bác lời nói của Từ Hàn, ngược lại chỉ nói: "Tương truyên từ thời Thái cổ ban sơ, Nhân Yêu hỗn cư, cùng chia lấy thiên hạ. Hai tộc mặc dù có tranh chấp, nhưng không ai có thể đánh bại hoàn toàn đối phương."

"Nhân tộc có Tiên nhân che chở, Yêu tộc có bốn đại Yêu quân trấn thủ."

"Hai tộc vừa cảnh giác lại lui tới lẫn nhau mấy ngàn năm, cho đến một ngày, trong Nhân tộc có một vị thiên tài khoáng thế, không biết lấy được loại Thần vật gì từ một nơi nào đó, đúc thành ba thanh hung kiếm. Một thanh Hình Thiên, một thanh Nghiệt Long, một thanh Ngục Uyên."

"Sau đó dùng ba kiếm này chém giết ba vị Yêu quân, phân biệt phong ấn ở Đại Uyên sơn, Trấn Ma tháp cùng với dưới Thái Âm cung Nhà Kỳ sơn."

"Chỉ lưu lại một vị đại quân Yêu tộc cuối cùng là Câu Trân dẫn trăm vạn Yêu tộc trốn vào Thập Vạn Đại Sơn, lập ước định vĩnh viễn không ra sơn môn cùng Nhân tộc, mới có Nhân tộc thịnh thế như bây giờ."

"Nhưng lực lượng của Đại quân Yêu tộc có thể so với Chân Tiên, vạn năm bất diệt, ví dụ như vị Yêu quân ở Đại Uyên sơn kia, cho dù bị phong ấn, mỗi trăm năm sẽ có môn đồ Kiếm Lăng đi đến trấn áp, vị Yêu quân trong Trấn Ma Tháp này cũng là như vậy."

"Nhưng cũng may tâm tư của đám lừa trọc ở Long Ẩn tự cởi mở hơn nhiều so với đám kiếm khách Kiếm Lăng."

"Tiên nhân của bọn họ kết thành một đạo pháp trận ở nơi Yêu quân bị phong ấn kia, xây dựng nên Trấn Ma tháp này, rút Yêu lực của Yêu quân vào tháp, kết thành các loại huyễn ma trong tháp này, tu sĩ tâm thường chỉ cần bước vào trong đó chém giết một chút huyễn ma, sẽ có thể đạt được một tia bản nguyên Yêu lực của đại quân Yêu tộc mà huyễn ma mang theo, mặc dù là Yêu lực, nhưng đã đến tình trạng như Yêu quân, trong những Yêu lực này cũng bao hàm đạo uẩn đại đạo thiên địa, nếu tu sĩ có thể đạt được một hai, ngộ ra chân lý trong đó. Liên có thể thu hoạch chỗ tốt vô cùng, dùng cái này không nói là có thể bình yên đăng đỉnh Tiên cảnh, nhưng lại có ích rất lớn đối với tu vi sau này. Mà theo những huyễn ma này bị chém, Yêu lực của đại quân Yêu tộc cũng sẽ bị tiêu giảm, nhất cử lưỡng tiện, ngươi nói những tên lừa trọc này có phải rất thông minh hay không?”

Từ Hàn nghe đến đây bừng tỉnh đại ngộ, nhưng những thứ này cũng không phải là căn nguyên mà hắn cầu, hắn tiếp tục trâm mắt hỏi: "Nói như vậy trong tháp chỉ có huyễn ma mà không có đại quân, vậy làm sao lấy được máu huyết?"

"Trấn Ma tháp chia làm mười tầng."

"Từ tâng thấp đến cao có số lượng huyễn ma chiếm giữ khác nhau, đồng thời cường độ cũng không đồng nhất, còn tâng thứ mười lại không phải là huyễn ma, mà là Yêu linh Yêu quân do máu huyết ngưng tụ thành. Vì do máu huyết biến thành, chúng nó không chỉ có được lực lượng cường đại, thậm chí còn có chút linh trí, mà ngươi muốn lấy được tinh huyết của Yêu quân, nhất định sẽ phải đánh bại bọn họ." Nguyên Tu Thành hiển nhiên cực kỳ hiểu rõ đối với Trấn Ma Tháp, đối mặt với nghi vấn của Từ Hàn, y lại có thể đối đáp như nước chảy.

"Đồng thời không biết vì sao, vị đại năng giả lập Trấn Ma tháp kia đã hạ lệnh cấm, Tiên nhân không thể vào trong, mà người bình thường tiến vào trong đó, vì phòng ngừa bị Yêu lực ăn mòn, một khi hấp thu đủ Yêu lực, trận pháp trong tháp sẽ khởi động truyền tống người đó ra ngoài. Bởi vậy ngươi còn cần chú ý, trước khi lấy được tinh huyết ở tâng mười, không thể hấp thu quá nhiều Yêu lực."

"Đây chính là tất cả những gì ta biết về Trấn Ma tháp, kế tiếp cũng chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của Từ huynh đệ rồi." Nam nhân nói xong, khóe miệng hiện ra ý cười nhàn nhạt lần nữa.

Nhưng Từ Hàn vào lúc đó lại lắc đầu, hắn nhìn về phía nam nhân, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết.

"Ta muốn gặp A Sanh."
Bình Luận (0)
Comment