Chương 141: Vào tháp
Chương 141: Vào thápChương 141: Vào tháp
Ngõ hẻm Khổ Đầu - Hoành Hoàng thành, trong một căn nhà gỗ rách nát.
Nguyên Tu Thành mặc một thân trường sam màu xám xanh ngồi ở trước bàn gỗ, một tay của y vươn ra, ngón tay thon dài gõ lên bàn gỗ, phát ra một trận âm thanh cực kỳ có vần điệu, mà tay kia thì bưng một chén trà, vẻ mặt nhàn nhã thưởng thức.
Đột nhiên con ngươi y híp lại, nhìn vê phía bàn gỗ.
Khi đó từng đạo thân ảnh màu đen bỗng nhiên hiện lên, giống như quỷ mị xuất hiện chung quanh bàn gỗ.
Những thân ảnh kia đều bao bọc dưới bóng tối nông đậm, hoàn toàn không thấy rõ bộ dáng, thậm chí ngay cả thân ảnh cũng có chút lắc lư, lúc sáng lúc tối, tựa như tồn tại ở đây cũng không phải là thân thể chân chính, mà là từng đạo hình chiếu đến từ chỗ xa xôi không biết nào đó.
Nguyên Tu Thành ngồi tại chỗ híp mắt nhìn từng đạo thân ảnh kia, y đếm thật kỹ, tổng cộng có tám đạo.
Sâm La điện có thập điện Diêm La, ngoại trừ vị tôn tại đặc biệt xưa nay không đếm xỉa đến, giờ phút này tất cả đều có mặt nơi đây.
"Các vị hàng lâm hàn xá, cũng làm cho căn nhà rách của tại hạ bồng bềnh sinh huy a!" Nguyên Tu Thành khi đó đứng dậy, vẻ mặt đầy ý cười nóng bỏng nói.
Thế nhưng tám thân ảnh kia lại không có ý định để ý tới y, khi đó đồng loạt ngồi xuống.
Trong nhà gỗ im lặng một mảnh, điều này làm cho Nguyên Tu Thành vốn vẻ mặt đầy ý cười có chút xấu hổ.
Thế nhưng y rất nhanh liền từ trong trạng thái như vậy khôi phục lại, ngập ngùng cười rồi ngồi trở về, nói: "Nếu các vị đã đến, vậy chúng ta liền bắt đầu đi."
Sau khi nói xong, Nguyên Tu Thành chợt vỗ vỗ tay, trên tường gỗ phía sau y chợt sáng lên một màn sáng, mấy cảnh tượng liền chiếu lên trên đó.
Những bóng đen kia vào lúc đó đều rơi vào trên màn sáng kia, những cảnh tượng bên trong màn sáng chính là tinh nhuệ bọn họ tìm được phái vào Trấn Ma tháp này, cũng là sát chiêu cướp lấy tinh huyết Yêu quân.
Mà người thuộc phái nào đó thành công làm được điểm này, như vậy đối với bọn họ mà nói, đương nhiên sẽ có vô số chỗ tốt.
Nghĩ tới đây, trong mắt những người quyên cao chức trọng khống chế huyết mạch của một châu thậm chí gân như một nước này đều nhao nhao dấy lên hỏa diễm, háo hức nhìn chằm chằm người thuộc phái của mình.
Nguyên Tu Thành đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn nheo mắt lại, nhìn Từ Hàn trong màn sáng rực rỡ kia, trong con ngươi hẹp dài lóe ra hào quang. ...
Từ Hàn phát hiện cảnh sắc trước mắt biến đổi sau một trận hào quang lóe ra, hắn đã đi tới một chỗ tối tăm.
Nơi này xám xịt, không khí tràn ngập bụi bặm, không thấy mặt trời. Dưới chân là một mảnh cát vàng, mà xung quanh lại tràn đầy tảng đá khổng lồ rải rác khắp nơi, có người mang theo đường vân bằng phẳng sau khi bị lợi khí cắt, mà xa xa cũng thỉnh thoảng truyền đến từng đợt tiếng gào thét như như thú mà không phải gu, giống như tiếng kêu bi thương, lại giống như đang gầm lên giận dữ.
Đây chính là Trấn Ma tháp sao?
Từ Hàn âm thâm nói, hắn không tránh khỏi có chút kinh dị, Trấn Ma tháp này nhìn qua cũng không quá mười trượng, mà người tiến vào Trấn Ma tháp, tính cả những người gia nhập Chấp Kiếm các, ước chừng ba bốn trăm người nhưng giờ phút này chung quanh hắn lại không có bóng dáng nào, nơi hắn đứng càng không tìm được một chút dấu vết có liên quan đến "tháp", ngược lại càng giống như một nơi hoang mạc căn cỗi nào đó.
Đáy lòng Từ Hàn có nhận thức mới đối với cái gọi là Trấn Ma tháp này.
Hắn cũng không cách nào tưởng tượng, đến tột cùng là đại năng cường đại như thế nào mới có thể thành lập một phương thế giới như vậy, càng không cách nào tưởng tượng Yêu quân phải cần dùng thứ như vậy để trấn áp lại cường đại ra sao?
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi sờ sờ cánh tay phải của mình, âm thầm nghĩ có lẽ nhận thức của mình đối với cánh tay phải này còn quá mức nông cạn một chút.
Thế nhưng giờ phút này hiển nhiên không phải là thời cơ tốt để nghiên cứu kỹ chuyện này.
Hắn nghĩ đến những điều này, cất bước muốn đi về phía trước, dù sao đây vẫn là tâng thứ nhất, dựa theo cách nói của Nam Cung Tĩnh, càng là tâng cao sẽ càng thu được Yêu lực càng thuần túy hơn, dưới tình huống Yêu lực mà mỗi người có khả năng thu được đều có hạn, hiển nhiên đi tới tâng cao thu được Yêu lực mới là biện pháp có lợi nhất.
"Cũng không biết Yến huynh cùng Tử Ngư rơi ở nơi nào, thế nhưng hai người này xưa nay cơ trí có lẽ chỉ cần không phát sinh xung đột cùng mấy người kia, chắc có lẽ cũng sẽ không có nguy hiểm gì, lấy được Yêu lực mình vừa lòng, sau đó rời khỏi Trấn Ma tháp."
Theo Nam Cung Tĩnh nói, cửa vào mỗi một tâng Trấn Ma tháp này đều ở trung tâm tầng trên, bình thường mà nói nơi đó cũng là chỗ huyễn ma tập trung nhất, Từ Hàn chưa từng thấy qua huyễn ma, nhưng cũng nghe được, vấn đề lớn nhất quấy nhiễu tu sĩ hẳn là làm thế nào xuyên qua chỗ trung tâm dày đặc huyễn ma này đến tầng tiếp theo.
Thế nhưng lo lắng như vậy liền bị áp chế hết sau khi Từ Hàn thúc dục kiếm ý trong cơ thể chạy đi tầm khoảng trăm hơi thở.
Bởi vì so sánh với lo lắng của mình trước đó, điều càng làm cho hắn bối rối chính là - mình đã bị lạc.
Phương thế giới này không có mặt trời, toàn bộ thiên địa đều bị bao phủ dưới một mảnh sương mù khí tức mờ mịt. Hắn không thể phân biệt phương hướng, càng không biết mình ở nơi nào, làm sao để đi đến cái gọi là trung tâm, những chuyện này trở thành vấn đề nan giải lớn nhất quấy nhiễu Từ Hàn.
Tuy rằng thời gian ở trong Trấn Ma tháp cũng không có hạn chế, chỉ cần không bị trận pháp trong tháp này xác định Yêu lực ngươi hấp thu vượt qua cực hạn mình có thể thừa nhận, trên lý thuyết mà nói, ngươi có thể ở lại chỗ này vĩnh viễn.
Nhưng trên thực tế, trong Trấn Ma tháp là một mảnh hoang vắng, cũng không có bất cứ thứ gì có thể ăn vào bụng, mà lương khô Từ Hàn mang theo cũng đại khái chỉ có thể duy trì cho hắn trong mấy ngày, tuy rằng lấy cường độ thân thể cùng tu vi của hắn thì cho dù một tháng không ăn bất cứ thứ gì, cũng sẽ không mang đến nguy hại quá lớn đối với tính mạng của hắn, nhưng đói khát lâu dài tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến chiến lực, mang đến một số biến số không thể lường được đối với kế hoạch tiếp theo của hắn. Còn nữa, nếu đã đi tới Trấn Ma tháp, Từ Hàn đương nhiên cũng tính toán lấy được một phần bản nguyên Yêu lực, mà mục tiêu của hắn tất nhiên là huyễn ma ở tầng cao có được bản nguyên Yêu lực thuần túy, mà những thứ này nhất định cũng là mục tiêu rất nhiều tu sĩ tranh đoạt.
Phải biết rằng tu vi chiến lực của huyễn ma này sẽ tăng lên theo từng tầng lên cao, trong cơ thể huyễn ma ẩn chứa bản nguyên Yêu lực cũng càng lúc càng cường đại, nhưng số lượng lại giảm bớt gấp bội. Thí dụ như huyễn ma cấp thấp trong tầng thứ nhất này, số lượng chỉ sợ phải lấy mười vạn mà tính, mà Yêu linh tầng cao nhất ẩn chứa tinh huyết Yêu quân này, số lượng cũng chỉ có thể đếm trên ngón tay. Bởi vậy nếu trì hoãn quá nhiều thời gian ở tầng dưới chót, chỉ sợ đợi đến khi Từ Hàn chạy tới chỗ kia, những huyễn ma này đã bị những tu sĩ kia tàn sát hầu như không còn.
Nhưng cho dù hiểu được những đạo lý này, Từ Hàn cũng không có giải pháp quá tốt.
Hắn chỉ có thể nhận chuẩn một phương hướng nhanh chóng chạy đi, ý đồ tìm được một điểm giới hạn, hoặc là vận khí tốt hơn một chút, có thể tìm được dấu vết đi về phía trung tâm. Dù sao những huyễn ma kia đều là do Yêu lực của Yêu quân kia sinh ra, Yêu lực dao động ở trung tâm tất nhiên mạnh hơn rất nhiêu so với địa phương bình thường.
Thế nhưng Từ Hàn toàn lực chạy đi khoảng chừng nửa canh giờ, nhưng vẫn không thu hoạch được gì như cũ. Thậm chí ngay cả nửa con huyễn ma cũng không gặp, mà ở tâng thứ nhất Trấn Ma tháp này, huyễn ma tồn tại hẳn là cực kỳ phổ biến, thời gian lâu như vậy mà chưa từng nhìn thấy một con, vậy giải thích duy nhất chính là Từ Hàn rất bất hạnh bị ném đến vùng ven Trấn Ma tháp này...
Từ Hàn nhớ tới chuyện này không khỏi có chút buồn bực, hắn cười khổ lắc đầu, lại cũng không có quá nhiều tâm tư oán tự ái, ngược lại khi đó toàn lực thúc dục kiếm ý trong cơ thể mình, nhanh chóng chạy đi.
Nhưng đúng lúc này, phía trước hắn lại đột nhiên xuất hiện hai bóng người.
Đó là một nam một nữ, Từ Hàn sau khi thấy rõ bộ dáng của hai người kia, sắc mặt không khỏi trở nên có vài phần cổ quái.
Hắn lẩm bẩm: "Sao lại là nàng?"