Chương 143: Động thân mà ra
Chương 143: Động thân mà raChương 143: Động thân mà ra
"Nguyên Tu Thành, tiểu tử mà ngươi tìm này rất thú vị nha."
Trong căn nhà gỗ rách nát bên trong ngõ Khổ Đầu, một vị hắc ảnh nhìn Từ Hàn không ngừng hấp thu yêu lực thấp nhất của huyễn ma tầng một trong các màn sáng nọ, chợt lên tiếng đùa cợt.
Lời này ra khỏi miệng, các bóng đen xung quanh cùng lúc đó cũng đồng loạt quay đầu nhìn về phía màn sáng Từ Hàn, sắc mặt cả đám trở nên cổ quái.
Bọn họ đã nhìn chừng bốn năm canh giờ, điều này đối với người bình thường đương nhiên là chuyện rất khó tin, nhưng đối với những cường giả này mà nói, đây chỉ là định lực cơ bản nhất.
Đừng nói bốn năm canh giờ, lấy tu vi của bọn họ, qua mười ngày nửa tháng như thế cũng không có gì đáng ngại, huống chỉ đi tới nơi này cũng chỉ là một đạo hình chiếu, cũng không ảnh hưởng đến bản tôn của bọn họ.
Mà ngay trong thời gian bốn năm canh giờ này, nhân thủ mà những người còn lại phái ra đại khái đều đã tiếp cận trung tâm tầng thứ nhất Trấn Ma tháp, thậm chí có người đã đi tới tầng thứ hai, duy chỉ có Từ Hàn đi cùng tỷ đệ nhà Nam Cung này một đường đi không ngừng dừng lại, chưa từng buông tha bất kỳ một con huyễn ma nào, tất cả đều bị hắn chém giết, thu hồi toàn bộ Yêu lực vào bên trong cơ thể.
Đám bóng đen chú ý đến điểm này vào lúc đó đều đồng loạt nhìn vê phía Nguyên Tu Thành ở một bên, ngữ điệu chế giễu nói: "Xem ra vị thiếu hiệp mà Nguyên đại nhân tìm đến này hình như đã quên hắn tối đó làm cái gì? Cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không đến được tầng thứ hai, hắn sẽ bởi vì hấp thu quá tải Yêu lực mà bị truyên tống ra ngoài."
Nguyên Tu Thành dù sao cũng là Diêm La mới được đề bạt lên mấy năm nay, lại được phái đến Đại Hạ.
Phải biết rằng trước đó, thế lực của Sâm La điện gần như chiếm cứ ở Đại Chu, còn Đại Hạ đối với Sâm La điện mà nói chính là một khối bánh ngọt chưa từng thưởng thức, hiện tại một mình Nguyên Tu Thành muốn ăn miếng bánh ngọt này, vậy đương nhiên không tránh khỏi khiến mọi người ghen tị. Theo Sâm La Điện thăm dò tình huống trong cơ thể Lưu Sanh, cái gọi là bán yêu cũng không còn là chuyện gì kỳ bí nữa, bán yêu được chế tạo ra trong tay các điện Diêm La cũng càng ngày càng nhiều, đương nhiên còn có một vấn đề rất lớn quấy nhiễu bọn họ, chính là bán yêu ỷ lại đối với Yêu đan.
Mà hiện giờ Diêm La Thập Điện gần như đều nhúng tay vào chuyện cướp lấy tinh huyết này, cái gọi là mục đích nhất định là giải quyết chuyện bán yêu, mà thứ hai chính là muốn dẫn đầu đoạt được tinh huyết, lập được đầu công, giết Nguyên Tu Thành - một vị cộng chủ của Địa Tạng vương vốn uy phong chạm tay có thể bỏng trong Sâm La điện này.
Nguyên Tu Thành đương nhiên hiểu rõ tâm tư của những lão hồ ly này, hai tròng mắt của y khi đó ngưng tụ, trầm giọng nói: "Để cho chư vị cười chê rồi, Nguyên mỗ tin tưởng hắn sẽ tự có chủ trương."
Nguyên Tu Thành cũng không rõ Từ Hàn đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì, nhưng với sự hiểu biết của y với đối phương, thiếu niên này tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, huống chi chuyện cho tới bây giờ, y cũng chỉ có thể tin tưởng hắn mà thôi.
Nghĩ tới đây, ánh mắt y lập tức híp lại, nhìn chằm chằm thiếu niên trong màn sáng kia, trong lòng âm thâm nói: Từ Hàn, ngươi cũng không nên phụ ;òng Nguyên mỗ a'...
Hai người Nam Cung tỷ đệ nhìn Từ Hàn lại chém giết bảy con huyễn ma, nạp tất cả Yêu lực vào trong cơ thể, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái.
Nếu tính thật kỹ, đây đã là hơn một trăm con huyễn ma do Từ Hàn giết chết, mà Yêu lực trong cơ thể chúng nó đều bị hắn hấp thu.
Tuy rằng một ít huyễn ma cấp thấp ẩn chứa bản nguyên Yêu lực cũng không nhiều, nhưng Từ Hàn hấp thu như thế, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ đạt tới cực hạn, bị trận pháp trong Trấn Ma tháp này phát hiện truyền tống ra ngoài.
Tuy nói bất kể hấp thu huyễn ma cấp thấp hay là huyễn ma cao cấp, mỗi người có khả năng thừa nhận Yêu lực cực hạn là tương tự, thế nhưng càng là huyễn ma cấp thấp, trong cơ thể ẩn chứa bản nguyên Yêu lực sẽ càng hỗn tạp, đối với tu sĩ mà nói sẽ có tác dụng không lớn, mà chỉ có bản nguyên Yêu lực của huyễn ma cấp cao mới có thể mang đến trợ ích lớn hơn đối với tu sĩ tu hành sau này. Dựa theo tiến độ của Từ Hàn, Nam Cung Tĩnh hơi tính toán một phen, có lẽ còn có thể hấp thu ba bốn trăm bản nguyên Yêu lực cấp thấp, chỉ sợ sẽ đạt tới cực hạn.
Đây chắc chắn là một chuyện rất kỳ lạ.
Dù sao trước khi vào tháp, nàng cũng đã nói qua vê một ít chuyện không mấy to tát trong Trấn Ma tháp này cho toàn bộ tu sĩ nghe, cho dù Từ Hàn lúc ấy để ngoài tai, sau khi hấp thu nhiều Yêu lực như vậy chắc hẳn cũng có thể có phát hiện, nhưng thiếu niên này vẫn làm theo ý mình.
Thế nhưng Nam Cung Tĩnh cũng không có tâm tư nói tỉ mỉ cùng hắn, dù sao theo nàng thấy, Từ Hàn càng sớm rời đi càng tốt.
Ôm tâm tư như vậy, ba người lại đi khoảng chừng một canh giờ, dọc theo đường đi số lượng huyễn ma càng ngày càng nhiều, Từ Hàn lại hấp thu Yêu lực của hơn trăm huyễn ma. Nam Cung Tĩnh tận mắt nhìn những chuyện này, trong lòng lại cười lạnh một trận, thâm nghĩ Từ Hàn ngu muội vô tri.
Rất nhanh bọn họ liền đến trung tâm tâng một Trấn Ma tháp.
Chỉ là tình huống nơi này lại có chút ngoài dự liệu của mọi người.
Lúc trước Nam Cung Tĩnh liền cảm thấy có chút kỳ quái, theo lý mà nói thì khi bọn họ dần dần tới gần trung tâm Trấn Ma tháp này, số lượng huyễn ma đương nhiên cũng có thể tăng lên gấp bội, mặc dù một đường đi tới số lượng huyễn ma dần dần trở nên nhiều hơn, nhưng vẫn ít đi rất nhiều so với dự kiến, cho đến khi thấy rõ cảnh tượng trước mắt, nàng mới bỗng nhiên tỉnh ngộ lại.
Giờ phút này, cách đó không xa có một đạo pháp trận hình tròn lóe lên hào quang, nơi đó chính là cửa đi tới tâng thứ hai, những thứ này đương nhiên không sai, nhưng bên ngoài cửa vào lại tụ tập huyễn ma rậm rạp chăằng chịt, xa xa nhìn lại một mảnh đen ngòm tựa như bầy kiến.
Cửa vào tầng tiếp theo này nằm ở nơi Yêu lực nông đậm nhất của mỗi một tầng, số lượng huyễn ma tụ tập cực kỳ khổng lồ tự nhiên cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng phân bố như vậy cũng là quá trình từng bước. Mà giờ phút này số lượng huyễn ma tụ tập ở cửa vào tầng thứ nhất cực kỳ khổng lô, Nam Cung Tĩnh tính toán thật kỹ một phen, chỉ sợ đã gần năm sáu vạn, số lượng này gần như đã bao trùm hơn phân nửa số lượng huyễn ma tầng thứ nhất Trấn Ma tháp, mà lời giải thích có thể tạo thành tình huống như vậy cũng chỉ có một —— có người cố ý tụ tập những huyễn ma này ở đây, cố ý gây khó cho người về sau muốn tiến lên tâng tiếp theo.
Nếu đặt ở ngày thường, chỉ cần hơn mười người phối hợp lẫn nhau phân biệt dẫn ra một bộ phận, lại dùng tốc độ cực nhanh cắt đuôi, tốn một chút khí lực cũng không khó đi vào tầng tiếp theo.
Nhưng ba người bọn họ vốn bị truyền tống đến vùng ven, chạy tới nơi này cũng mất sáu bảy canh giờ, có lẽ đã xem như là người cuối cùng đến nơi này, làm sao có thể tìm nhiều trợ thủ như vậy cùng nhau giải quyết việc này?
Nếu như xông vào, tuy rằng lấy những ảo ma này chẳng qua tu vi Đan Dương cảnh, rất khó ngăn cản bọn họ, nhưng dù sao số lượng khổng lồ, không tránh khỏi hao tổn khí lực thật lớn, thậm chí bị chút tổn thương, điều này sẽ lưu lại tai họa ngầm không nhỏ đối với việc cướp đoạt bản nguyên Yêu lực của huyễn ma cao cấp phía sau.
Nghĩ tới đây, lông mày Nam Cung Tĩnh cùng Nam Cung Trác đều nhíu lại, hiển nhiên là có chút khổ não đối với việc này.
Nhưng ngay lúc hai tỷ đệ này hết đường xoay xở, Từ Hàn lại đứng dậy, nở nụ cười với hai người, nói.
"Hai vị hảo tâm dẫn Từ mỗ tới đây, có câu là có qua có lại mới toại lòng nhau, liền do Từ mỗ dẫn những huyễn ma này đi, hai vị tùy thời mà động đến tầng tiếp theo đi!"