Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 603 - Chương 215: Lạc Hà Cốc

Chương 215: Lạc Hà cốc Chương 215: Lạc Hà cốcChương 215: Lạc Hà cốc

La Cố Mệnh ngôi trong biệt viện nghe tiếng ồn ào từ ngoài cửa sổ truyền đến, thở dài thật sâu.

Gã làm Chấp Kiếm nhân áo bào vàng ở Chấp Kiếm các khoảng chừng năm năm, giờ phút này lại đang ở trong một tình huống cực kỳ lúng túng, tình huống như vậy đại khái có thể dùng Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài không phải người như tục ngữ để hình dung.

Nam Cung Tĩnh liệt gã vào danh sách nhân vật nguy hiểm, ném vào tay Từ Hàn đối với gã mà nói, cảm quan cũng không tốt lắm. Mà cùng gã bị ném tới nơi này còn có rất nhiêu Chấp Kiếm nhân khác cũng được cho là Chấp Kiếm nhân nguy hiểm.

Kỳ thật La Cố Mệnh xem ra cách làm như vậy cũng không có gì đáng trách, dù sao đối với Chấp Kiếm các hiện giờ mà nói, dưới mưa gió lay động, không chịu nổi bất kỳ biến số nào.

Nhưng với gã mà nói lại rất là khó chịu.

Gã hơn năm mươi tuổi, năm năm trước liều mạng đoạt được vị trí Chấp Kiếm nhân áo bào vàng trong trận đại hội Chấp Kiếm các kia cũng không phải vì mục tiêu to lớn lấy được bản nguyên Yêu lực đăng lâm Tiên cảnh. Có câu là năm mươi biết mệnh trời, dựa vào đan dược tông môn trợ giúp, La Cố Mệnh mới miễn cưỡng đột phá đến Đại Diễn cảnh rất rõ ràng thiên phú của mình, cho dù chiếm được bản nguyên Yêu lực, đăng lâm Tiên cảnh đối với gã mà nói vẫn như là hoa trong gương trăng trong nước, nhìn như gân trước mắt, kì thực khó hơn lên trời.

Gã thầm nghĩ ngồi vững vị trí Chấp Kiếm nhân áo bào vàng này, vì tranh thủ thời gian cho tông môn của mình, cũng vì vị đệ đệ từng được xưng là thiên tài đệ nhất Đại Hạ kia.

Lạc Hà cốc thân là một trong một tông ba môn mười hai trấn của Đại Hạ, từ hơn mười năm trước Tiên nhân ngoài ý muốn ngã xuống, thân phận địa vị đều ở bên bờ vực lung lay sắp đổ. La Cố Mệnh cùng với đệ đệ La Mặc lâm nguy nhận mệnh, từng ở trước mặt sư tôn đã chết thề nhất định phải bảo trụ truyền thừa của Lạc Hà cốc.

Huynh đệ hai người vì thế nhẫn nhục chịu nặng, làm rất nhiều hy sinh, cũng cực kỳ nỗ lực, đương nhiên bọn họ cũng biết mặc kệ khuất ý lấy lòng hay là dứt bỏ lợi ích có thể làm cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, Lạc Hà cốc muốn thật sự bảo trụ truyền thừa ở giang hồ Đại Hạ Tiên nhân san sát này, biện pháp duy nhất chính là lại xuất hiện một vị Tiên nhân độ kiếp thành công.

Mà vị đệ đệ từng được xưng là thiên tài đệ nhất của La Cố Mệnh, La Mặc khi đó lập tức phải gánh vác trọng trách to lớn như vậy.

Đây đương nhiên là một chuyện rất khó khăn, trước khi đăng lâm Tiên cảnh, ai cũng không dám khẳng định mình có thể thật sự làm được điểm này, vì hoàn thành lời hứa của mình với vong sư, hai người huynh đệ La Cố Mệnh bắt đầu thật cẩn thận lăn lộn trong giang hồ Đại Hạ này, nhưng chỉ là vì tranh thủ một đoạn thời gian ngắn cho La Mặc đăng lâm Tiên cảnh.

Nhưng phiền toái trên đời này cho tới bây giờ cũng không phải là không mời mà đến. Đạo lý mạnh được yếu thua bày ra ở bất cứ chỗ nào.

Khoảng chừng sáu năm trước, cũng chính là năm thứ mười hai chưởng môn đời trước của Lạc Hà cốc ngã xuống, chưởng giáo Xích Tiêu môn Tạ Mãn Ngự lấy danh nghĩa tế bái cố nhân đi tới Lạc Hà cốc. Trên dưới Lạc Hà cốc như lâm đại địch, bọn họ bày ra tư thế long trọng nhất nghênh đón vị Tiên nhân sống gần ba trăm năm này, sau một phen hàn huyên sáo rỗng, Tạ Mẫn Ngự cuối cùng dưới địa đồ thấy dao găm, nói ra mục đích chuyến đi này của y. Y muốn mượn phúc địa Thôn Hà cốc của Lạc Hà cốc làm nơi độ kiếp cho một vị cường giả Đại Diễn cảnh của Xích Tiêu môn.

Cái gọi là phúc địa, chính là chỗ linh khí dư thừa, rất có ích đối với tu hành.

Đối với một tông ba môn mười hai trấn của Đại Hạ mà nói, đại khái đều có được một chỗ hoặc là mấy chỗ phúc địa như vậy, nó có thể làm cho tốc độ tu hành của một người tăng lên gấp mấy lần thậm chí gấp mười lần, đối với mỗi tông môn mà nói, đều là thứ cực kỳ trọng yếu, nói là chỗ căn cơ an thân lập mệnh của một tông môn cũng không quá đáng. Mà điểm này đối với Lạc Hà cốc đang cực độ cần một vị Tiên nhân bảo trụ đạo thống tông môn mà nói vẫn là như thế.

Tạ Mẫn Ngự nói Tiên nhân độ kiếp, ai cũng biết vượt qua Thiên kiếp đối với mỗi một vị tu sĩ mà nói đều là một bước cực kỳ trọng yếu.

Thành công chính là siêu phàm nhập thánh, đại tiêu dao, đại tự tại, bại thì là thân hồn câu diệt, thân tử đạo tiêu.

Cho nên bất kỳ tu sĩ nào đều đi một bước này thật cẩn thận, có thể coi là như đi trên băng mỏng, không có mười phần nắm chắc, cũng không ai dám chủ quan bước ra bước này.

Bởi vậy chuyện độ kiếp mà Tạ Mẫn Ngự nói trở thành một khái niệm bất định. Dài có thể kéo tới nhiều thập kỷ, ngắn thì là vài tháng. Nhưng rất hiển nhiên tính toán của Xích Tiêu môn hiển nhiên là vế trước —— tu sĩ độ kiếp là giả, xâm chiếm phúc địa còn sót lại của Lạc Hà cốc mới là thật.

Mà một khi thỏa hiệp, vậy rất có thể Xích Tiêu môn sẽ vì thế mà được đà lấn tới, từng bước một triệt để ăn mòn truyền thừa Lạc Hà cốc, hoặc là để cho Lạc Hà cốc trở thành chư hầu của Xích Tiêu môn.

Đây đương nhiên không phải là chuyện La Cố Mệnh cùng La Mặc nguyện ý nhìn thấy, nhưng bọn họ lại không thể không dùng từ ngữ uyển chuyển cố hết sức cự tuyệt yêu cầu gần như bất cận nhân tình này.

Sau một phen uy bức lợi dụ không có kết quả, Tạ Mân Ngự tức giận rời đi. Mà sau đó, Xích Tiêu môn hoặc là những tông môn giao hảo cùng tông môn này liền bắt đầu gây chuyện trên các phương diện của Lạc Hà cốc.

Loại chuyện này cũng không hiếm thấy sau khi vị Tiên nhân Lạc Hà cốc kia ngã xuống hơn mười năm qua, từ cướp đoạt đệ tử tư chất bất phàm đến ăn mòn đối với phạm vi thế lực của tông môn, đối với Lạc Hà cốc như hổ xuống đồng bằng mà nói đều là chuyện đã thành thói quen, nhưng trước khi việc này phát sinh, rất nhiều tông môn mặc dù làm việc không tốt, nhưng cuối cùng vẫn chú ý đến thể diện bên ngoài.

Mà sau khi nhận được một số bày mưu tính kế, thủ đoạn của những tông môn này liền trở nên trắng trợn, rất nhiều lúc thậm chí ngay cả một cái lý do đường hoàng cũng lười đi tìm.

Nhưng dù bị người ta khi dễ, chịu nhiều khuất nhục hơn nữa, hai người La Cố Mệnh cũng không thể không cắn răng ước thúc đệ tử trong môn, nén giận nuốt tiếng lại.

Bọn họ rất rõ ràng từ sau khi cự tuyệt yêu cầu của Tạ Mẫn Ngự, vị chưởng giáo Tiên nhân này đã động sát tâm với bọn họ, nhưng y vẫn thiếu một lý do đường đường chính chính tiêu diệt Lạc Hà cốc, một khi Lạc Hà cốc nổi lên xung đột chính diện cùng bất cứ thế lực nào, Tạ Mẫn Ngự sẽ có thể mượn chuyện này động thủ với Lạc Hà cốc.

Hai chữ ẩn nhẫn sau đó liền trở thành tông màu chủ đạo trong phong cách làm việc của Lạc Hà cốc, nhưng điều này còn xa mới đủ, tằm ăn dâu từng bước cùng bức bách phá hủy không chỉ là hạn chế đi lợi ích cùng thế lực của Lạc Hà cốc, càng nhiều là tin tưởng của những đệ tử tâm thường đối với tông môn, thử nghĩ một tông môn không thể bảo vệ đệ tử của mình, vậy làm sao để cho các đệ tử chịu dục huyết xông pha vì tông môn? Vì bảo lưu những hạt giống tương lai của tông môn, cũng vì tranh thủ được nhiều thời gian hơn cho La Mặc, La Cố Mệnh với thiên phú cũng không xuất chúng không ngừng hao tổn kinh mạch, thậm chí trả giá lưu lại tai họa ngâm cho thân thể mình, lấy thọ nguyên tiêu giảm làm đại giới, thôn phệ số lượng đan dược cực kỳ khổng lồ, mạnh mẽ tăng tu vi của mình lên đến Đại Diễn cảnh, dùng chuyện này thông qua khảo nghiệm của đại hội Chấp Kiếm nhân lần trước, trở thành Chấp Kiếm nhân áo bào vàng, có một thân phận như vậy tồn tại, tuy rằng không thể thay đổi tình cảnh quân bách của Lạc Hà cốc. Nhưng ít nhiều cũng có thể chiếu cố một hai.

Chỉ là yên bình như vậy sau lần thi đấu Chấp Kiếm nhân trước đó liền phát sinh biến đổi.
Bình Luận (0)
Comment