Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 768 - Chương 108: Tham Lam Vĩnh Hăng...

Chương 108: Tham lam vĩnh hăng... Chương 108: Tham lam vĩnh hăng...Chương 108: Tham lam vĩnh hăng...

Trong cung điện khổng lồ của Tiên cung, thi thể của những bán yêu Thần chủng hai bên giống như điêu khắc vẫn đứng sừng sững như trước, yên lặng giống như bọn họ vẫn lẳng lặng đứng đó trong ngàn vạn năm quang âm.

"Từ Hàn" áo trắng mỉm cười nhìn Từ Hàn đứng ở trên đài cao, dường như y rất hưởng thụ bộ dáng thất hồn lạc phách của đối phương.

"Ta là ai?" Từ Hàn trâm mặc hồi lâu, sau đó lại nhíu mày hỏi.

"Từ Hàn" áo trắng đưa ngón giữa và ngón vô danh của mình ra, nói: "Ngươi xem, một người là anh hùng cứu vớt thế giới, một người là ác ma hủy thiên diệt địa. Đây không phải là vấn đề rất đơn giản sao? Nếu như ngươi đã không phải vị anh hùng kia, vậy thì đáp án còn lại không phải đã rất rõ ràng sao?"

"Từ Hàn" áo trắng nói vậy, nụ cười trên mặt càng lúc càng trở nên tươi hơn.

Còn Từ Hàn dưới nụ cười đó trong lòng trầm xuống, hắn siết chặt tay của mình, khớp xương và xương cốt kéo căng phát ra một hồi tiếng xương gãy lách cách.

"Trước khi đến đây ngươi đã sớm đoán ra đáp án, tất cả những gì ngươi chứng kiến đều đã để cho ngươi biết rõ điểm này, ngươi biết đây chính là đáp án duy nhất, chẳng qua là ngươi không muốn tin mà thôi." "Từ Hàn" áo trắng lắc đầu nói, không chút nào kinh hoảng khi sát cơ trên hai đầu lông mày của Từ Hàn càng nặng hơn qua mỗi một hơi.

Khoảnh khắc đó sát khí quanh người Từ Hàn đã gần chạm tới đỉnh điểm, nhưng chỉ giây lát sau hắn lại phải dăằn sắt cơ trong lòng xuống, hỏi lần nữa: "Vậy gã đi đâu rồi?"

"Vẫn chưa từ bỏ ý định sao?" Tên "Từ Hàn" áo trắng kia dường như hiểu hoàn toàn tâm tư của Từ Hàn, tất nhiên cũng biết gã trong miệng hắn là ai, nhưng lần này y dường như có chút thất lạc với câu hỏi của Từ Hàn.

"Vậy nghe ta kể chuyện xưa này đi." Sau mấy hơi thở trâm mặc, ngữ điệu của y cũng trở nên sâu lắng hơn.

"Phương thiên địa này là lao lồng Quỷ Cốc tử giam cầm chúng ta, ừ, nếu ngươi không thích chúng ta, vậy cứ tạm thời coi như là ta đi." "Từ Hàn" áo trắng nói đến một nửa liền thấy Từ Hàn nhíu mày, y cười ha hả, liên thay đổi một bộ lý do, lại tiếp tục nói: "Phương thiên địa này là nơi đám Quỷ Cốc tử vì nhốt ta mà dựng nên lao tù, nhưng bọn chúng sau khi làm được điều này lại chợt đổi ý."

"Tựa như đôi sư đồ trong chuyện xưa kia, cũng như chúng sinh dùng trăm triệu để tính trong thiên hạ, bọn chúng luôn muốn càng nhiều thứ hơn."

"Phương thiên địa này đã là lao lồng, vậy lao lồng này cũng có chỗ đặc biệt riêng của nó. Người ngoài lông giam cầm chìa khóa, nếu hắn không mở cửa, tất cả mọi người đều không ra được. Nhưng bọn chúng cũng biết dục vọng của sinh linh vĩnh viễn nhiều hơn mình, huống hồ ta còn bị phong ấn ở sâu trong thế giới này, cái này đã định trước linh khí của thiên địa nơi đây sẽ càng dồi dào hơn so với bất cứ nơi nào."

"Các sinh linh chung quy sẽ không ngừng tìm kiếm biện pháp cho mình có nhiều hơn, thí dụ như trường sinh, thí dụ như lực lượng áp đảo phía trên bất cứ kẻ nào, thí dụ như quyền lợi vô cùng vô tận. Mà dục vọng điều khiển những thứ này, tăng thêm linh khí dư thừa trong thiên địa tất nhiên sẽ khiến càng ngày càng nhiều sinh linh ở thế giới này nhảy ra khỏi nơi đây. Nếu là một hai con thì không sao, nhưng sinh linh như vậy nhất định sẽ có được tuổi thọ kéo dài, bọn họ rất dễ dàng tích lũy ra một số lượng thật lớn, nếu không đẩy cỗ lực lượng kia ra, sớm muộn gì lao lồng này cũng sẽ bị bọn họ phá tan." "Chuyện này nhìn qua là một nan đề, nhưng đám Quỷ Cốc Tử rất thông minh, hoặc có thể nói bọn chúng tự nhận mình rất thông minh."

"Cho nên vấn đề này trong mắt bọn chúng cũng không phải nan đề, ngược lại là cơ hội không thể thích hợp hơn, vì vậy bọn chúng liên bắt đầu kế hoạch của riêng mình."

"Thế giới khi đó còn sơ khai hỗn độn, bởi vì ta đến đây, chúng sinh đã thu nạp đủ linh khí, có được linh trí của mình, bọn họ diễn hóa thành hai tộc nhân yêu, chia ra trị thiên hạ, đương nhiên cũng quanh năm hỗn chiến. Quỷ Cốc Tử quan sát thế giới này, Nhân tộc bình thường từ nhỏ có tố chất cực mạnh, có thể thu nạp linh khí trong thiên địa trong thời gian ngắn ngủi, đạt tới cảnh giới cường đại, mà Yêu tộc tuổi thọ dài đằng đẵng, tuy rằng tốc độ thu nạp linh khí kém xa Nhân tộc, nhưng có thể chầm chậm bồi dưỡng, thí dụ như những Yêu quân kia là người nổi bật trong đó. Đương nhiên, linh khí trong thiên địa này vốn sinh ra là do ta, trong đó tự nhiên xen lẫn một chút lực lượng của ta."

"Ngươi xem, như vậy mọi chuyện không phải đơn giản hơn nhiều sao? Lực lượng của ta quá mức cường đại, bọn chúng không thể nào dám một hơi nuốt trọn toàn bộ, mà sinh linh thế giới này lại có thể giúp bọn chúng chậm rãi tích lũy những lực lượng này." "Từ Hàn" áo trắng nói tới chỗ này lại chớp mắt một cái với Từ Hàn, cười nói: "Có phải cảm thấy nó rất giống với một thứ gì đó hay không?"

"Người muốn ăn thịt, cho nên bọn họ nuôi dê bò, dê bò ăn cỏ, lại có thể chuyển đống cỏ kia thành thịt ngon mà con người muốn ăn."

Nói tới mức này, sắc mặt Từ Hàn trở nên trắng bệch, cuối cùng hắn đã hiểu vì sao Tiên cung của Côn Luân đã sớm phong tồn vạn năm, nhưng lời đồn liên quan tới nó vẫn lưu truyền trong nhân thế...

Đó rõ ràng là một lời dối trá nhằm dụ thế nhân!

"Từ Hàn" áo trắng khẽ nheo mắt, y vô cùng am hiểu lòng người ngừng lại, cho Từ Hàn chút thời gian để tiêu hóa câu chuyện này.

Sau đó y mới giảng giải: "Nhưng giống như người nuôi dê bò vậy, cùng một loại cỏ, người chăn nuôi chỉ biết trông những loại cây cỏ ít tốn thời gian, mà lại có thể đạt được thịt dê nhiều nhất. Đám Quỷ Cốc Tử cũng cảm thấy như vậy, cho nên bọn chúng quan sát người và yêu, muốn từ trong đó chọn ra loại dê có thể cung cấp thịt tốt hơn giúp bọn chúng."

"Đây là quá trình phức tạp, nhưng đúng như ta nói lúc đầu, sinh linh có tính tham lam lớn nhất của bọn họ. Thật ra chỉ cân cho bọn họ đủ thời gian, cuối cùng dê bò sẽ ăn hết cỏ trên đồng, cũng sẽ cung cấp đủ thịt cho mình. Nhưng bọn chúng không muốn chờ lâu như vậy, bọn chúng muốn một loại dê bò có thể mang theo tất cả ưu điểm của hai tộc Nhân Yêu, có thể trợ giúp bọn chúng ăn hết cây cỏ này trong thời gian ngắn nhất."

"Từ Hàn" áo trắng nói tới đây lại ngừng lần nữa, thưởng thức vẻ mặt của Từ Hàn.

Cảnh tượng này đương nhiên là tuyệt vời đến cực điểm, sắc mặt Từ Hàn tái nhợt, thân thể mơ hồ có chút run rẩy, ánh mắt hắn cũng nhìn về phía "Từ Hàn" áo trắng cũng không ngừng chớp chớp, có chút sững sờ nói: "Ý ngươi là..."

"Chắc ngươi đã đoán được, ý là bán yêu." "Từ Hàn" áo trắng híp mắt nói ra lời Từ Hàn muốn nói.

"Một con bán yêu có thể cung cấp thịt cho đám Quỷ Cốc Tử hầu như ngang ngửa với Yêu quân, mà quá trình trưởng thành của bọn họ lại nhanh hơn một chút so với Chân tiên Nhân tộc, ngươi xem, ngươi xem, bọn họ đã trưởng thành nhanh hơn Yêu quân, nào có chuyện lợi hại hơn chứ? Ta nghĩ đám Quỷ Cốc Tử khi đó đã mở ra vạn vực tinh không chắc chắn sẽ rất đắc chí, chỉ cần bọn chúng thôn tính lực lượng của ta, người giám thị sợ rằng cũng không phải đối thủ của bọn chúng, đến lúc đó bọn chúng sẽ thật sự đạt được danh tiếng quân lâm thiên hạ." "Chuyện đã đến nơi này, biến cố đầu tiên đã bắt đầu rồi." "Từ Hàn" áo trắng nói tới đây, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ di.

"Người ta coi dê bò như món ăn trong mâm, nhưng khi dê bò lớn mạnh, sao lại không muốn thử cảm giác làm người chăn dê cơ chứ?”

"Đám bán yêu tuy rằng phù hợp với tâm ý của đám người Quỷ Cốc Tử, nhưng có lẽ vì chủng tộc này quá mức cường đại, giữa bọn họ rất khó sinh ra đời sau, muốn tạo ra càng nhiều bán yêu hơn nữa, Nhân tộc và Yêu tộc hỗn cư đã trở thành chuyện cực kì quan trọng. Vì vậy đám Quỷ Cốc Tử hàng lâm đến nhân gian, bọn chúng tự cho mình là Thần nhân, mang theo khuôn mặt thiện lương ngụy tạo nói chuyện với đám bán yêu, dạy bọn họ cách quản lý thế giới này, đồng thời cũng xây dựng cho bọn họ một tòa Tiên cung nguy nga đồ sộ ở đỉnh Côn Luân này."

"Quỷ Cốc tử để cho đám bán yêu quản lý tốt thế giới này, lại miêu tả cho bọn họ về sự mỹ diệu của vạn vực tinh không. Sau đó hứa cứ cách trăm năm bọn chúng sẽ đến đây tiếp nhận những người nổi bật trong đó, đi tới vạn vực tinh không.”

"Tất cả đều tiến hành dựa theo kế hoạch của đám Quỷ Cốc Tử, nhưng bọn chúng lại đánh giá thấp tốc độ trưởng thành của đám bán yêu, cũng đánh giá thấp lòng tham của sinh linh."

"Đám bán yêu ở Tiên cung quản lý thế gian, phương thiên địa này vẫn chuyển đúng theo kế hoạch của bọn chúng, nhưng rất nhanh đám bán yêu đã dần dần phát hiện ra bí mật của vùng thiên địa này. Bọn họ ra không được, trừ những người may mắn đã được nhận đi, còn lại bất cứ kẻ nào cũng đều không ra được. Cho dù thực lực của bọn họ đã đến cực hạn của vùng thiên địa này, nhưng vẫn không cách nào đi ra khỏi nơi đây."

"Mà theo đám bán yêu đời thứ nhất được đón đi, bán yêu đời thứ hai được lưu lại nơi đây quản lý nhân thế, đợi đến bán yêu đời thứ ba trưởng thành, bọn họ mới được đám Quỷ Cốc Tử tiếp lấy. Nhưng ở trong khoảng thời gian chờ đợi dài như vậy, đám bán yêu bắt đầu tìm tòi nghiên cứu bí mật của thế giới này. Rất nhanh sau đó, bọn họ phát hiện ra ta tồn tại ở sâu trong thế giới này..."

"Ừm, chữ ta' này có chút không thích hợp, nói chính xác hơn là bọn họ phát hiện ra cỗ lực lượng ẩn giấu ở sâu trong thế giới. Mà nguồn lực lượng này cường đại vượt xa lý giải của bọn họ, chỉ cần bán yêu có được cỗ lực lượng này liền có thể dựa theo bản lãnh của mình phá tan lồng giam thiên địa, chính là đám Quỷ Cốc Tử bị bọn họ coi là Thần nhân kia cũng sẽ cúi đầu trước lực lượng này."

"Nếu có thể trở thành người đứng tầng cao nhất, đương nhiên sẽ không cần lý do thấp kém. Nhóm bán yêu hiểu rõ điểm này bắt đầu tìm kiếm phương pháp thu hoạch phần lực lượng kia. Bọn họ phát hiện bán yêu sở dĩ có thể có được tiềm chất tu hành vượt xa hai tộc Nhân Yêu là do thể phách bọn họ dễ dàng tiếp nhận lực lượng bổn nguyên của ta. Đây cũng là mong muốn ban đầu của đám Quỷ Cốc Tử. Mà khởi đầu của tất cả lực lượng trong thế giới này đều là thứ do lực lượng bản nguyên của ta chuyển hóa thành, chỉ là bao hàm lực lượng bản nguyên của ta trong đó có khác biệt về mạnh yếu mà thôi."

Nói tới đây, Từ Hàn áo trắng lại dừng lần nữa, y chỉ chỉ cửa động sau lưng Từ Hàn, lại nói: "Nhớ rõ cảnh tượng trong động máu kia không?”

"Đám bán yêu đời thứ hai hiểu được một điểm này, bọn họ rút lấy toàn bộ Long khí Nam Hoang quy vê bản thân, Long khí khổng lồ nhập vào cơ thể, khác với linh khí bình thường, lực lượng bản nguyên của ta ẩn giấu trong Long khí càng thêm nồng đậm. Lực lượng này khiến cho thể phách càng thêm cường đại. Mà thân thể càng cường đại như thế lại càng dễ sinh ra cộng hưởng với ta. Làm được tới điểm này, đám bán yêu đều cho rằng bọn họ đã có năng lực thôn phệ lực lượng của ta, thế là bọn họ tự mình mở ra phong ấn ở sâu trong thế giới này. Cho dù cái phong ấn kia chỉ là một vết rạn nhỏ không thể nhìn thấy, nhưng đê dài ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến, điểm này đối với ta mà nói đã đủ rồi." "Tuy rằng thân thể bọn họ cường đại, nhưng vẫn không thể thừa nhận lực lượng của ta, ta thì không có cách nào vượt qua khe hở hàng lâm trên người họ. Nhưng Cổ ma bị phong ấn cùng ta ở sâu trong thế giới này đã phân ra một chút lực lượng đưa cho các sinh linh khao khát. Mặc dù chỉ là một chút nho nhỏ cũng đủ để bọn họ mừng rỡ như điên. Mà ta lại là một người cực kỳ thiện lương, cho nên khi cho ra những lực lượng kia, chúng ta cũng nói cho bọn họ biết một số chân tướng của thế giới này."

"Sau khi biết được sự tồn tại của mình chỉ là dê bò do đám Quỷ Cốc Tử vây quanh nuôi dưỡng, đám bán yêu này lâm vào điên cuồng. Bọn họ bức thiết muốn tìm phương pháp đối kháng đám người Quỷ Cốc Tử, mà bọn họ chỉ có thể nghĩ đến một người mà thôi, đó chính là ta." "Từ Hàn" áo trắng nói xong, khóe miệng hiện ra một đường cong sắc bén."Cho nên bọn họ bắt đầu chém giết lẫn nhau trong Tiên cung Côn Luân, bọn họ muốn cướp đoạt máu thịt lẫn nhau, dùng chuyện này để tăng cường nhục thân của mình. Như vậy bọn họ có thể thu được càng nhiều lực lượng từ ta. Thế là tất cả bán yêu đều chết trong Tiên cung vàng son huy hoàng này, người may mắn còn sống sót mang thi thể từng đồng bọn tới trong cung điện này, cắt cổ tay bọn họ, để máu bao lấy lực lượng thân thể bọn họ tràn vào chỗ sâu trong đại điện, tụ tập vào trong lỗ thủng khổng lồ sau lưng ngươi."

Từ Hàn nghe đến đó, hắn nhớ tới hình ảnh mình đã nhìn thấy trong huyết động, nhíu mày lại nói: "Hắn thất bại đúng không?"

"Từ Hàn" áo trắng nghe vậy lại không đáp lại câu hỏi của Từ Hàn, tiếp tục kể lại chuyện về thời đại quá xa xưa trong miệng y.

"Đám bán yêu chết đi, lúc đám người Quỷ Cốc Tử đúng hẹn mà đến phủ xuống phương thiên địa này, chuẩn bị thu hoạch đám dê bò bọn chúng nuôi nhốt, bọn chúng lại nhìn thấy Tiên cung bị tuyết lớn vùi lấp, rách nát. Nói đến đây không thể không nhắc tới việc tốt mà đám bán yêu kia đã làm, bọn chúng mở ra một vết nứt trên phong ấn của ta, mà khe hở này mặc dù còn xa không đủ để cho ta thoát thân, nhưng đủ để cho ta thi triển một đạo trận pháp mê hồn, để cho những hình chiếu của đám Quỷ Cốc Tử phủ xuống nơi đây không thể phát hiện tình huống chân thật."

"Ta biết rõ những tên Quỷ Cốc Tử này tâm tư tinh tế, sau khi phát hiện những bán yêu này tử vong tất nhiên sẽ cảm thấy việc này có liên quan đến ta, cho nên ta phong bế Tiên cung, chiếu xuống hình chiếu của nơi này là một Tiên cung rách nát, cũng làm cho bọn chúng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trong những Tiên cung kia. Trong thật có giả mới có thể ẩn giấu những thứ ta muốn che giấu."

"Mà không ngoài dự liệu của ta là sau khi tận mắt thấy tình hình này, đám Quỷ Cốc Tử quy tất cả nguyên nhân bởi vì bán yêu quá mức cường đại, cũng không dễ khống chế. Vì vậy bọn chúng liền thay đổi chủ ý, chúng khắc sâu lời châm ngôn của bán yêu không được giáng thế vào trong quy tắc của vùng thiên địa này, sau đó âm thầm nâng đỡ Nhân tộc, giúp bọn họ tạo ra ba thanh hung kiếm, đuổi Yêu tộc đi. Tiếp đó lại dùng lại chiêu cũ của bọn chúng lần nữa, chọn ra người chung ý với bọn chúng từ người thống trị Nhân tộc, trao tặng vị trí Chân tiên cho những người này, sau đó lại cho bọn họ những hứa hẹn đã từng được gán cho bán yêu, nhưng khác biệt chính là, các Chân tiên Nhân tộc càng thêm tàn nhẫn đối với tộc nhân của mình."

"Bọn chúng ít nhiều đã biết kế hoạch của đám Quỷ Cốc Tử, nhưng có thể lựa chọn phụ thuộc vào đám Quỷ Cốc Tử đi tới vạn vực tinh không vẫn là dụ hoặc. Lừa gạt Tiên nhân đến Côn Luân, tìm kiếm Tiên cung Côn Luân bị che giấu dưới tuyết lớn, thế hệ trước ngã xuống lớp sau tiến lên, nhưng không một ai biết cái gọi là Tiên cung kỳ thật chỉ là lừa đời lấy tiếng mà thôi."

"Việc này cũng không ngoài dự liệu của ta. Nhưng điều duy nhất khiến ta ngạc nhiên chính là bọn họ không thể chữa trị vết nứt trong phong ấn của ta. Có lẽ bọn họ cảm thấy sự tồn tại của vết rạn này có thể làm cho lực lượng của ta tăng nhanh tốc độ tu hành của Nhân tộc, cũng đẩy nhanh tốc độ thôn phệ của bọn họ."

"Thế giới vì vậy có thể tiếp tục vận chuyển, mà chuyện phát sinh trên người những bán yêu kia cũng tiếp tục phát sinh trên người bọn họ."

"Từ Hàn" áo trắng nói xong lời này, hắn một lần nữa nhìn về phía Từ Hàn, nói: "Chuyện ở đây đã đi quá nửa, nhưng ngươi xem, bất kể nhân vật chính trong câu chuyện xưa có thay đổi thế nào, điều thúc đẩy mọi chuyện phát sinh luôn luôn chỉ có một điểm tham lam."

"Đã từng là thầy trò Tiên nhân kia cũng được, là Quỷ Cốc Tử thích xu cát tị hung cũng tốt. Thậm chí những người còn sống trên thế gian này hay là hàng vạn sinh linh đã chết. Bọn họ luôn coi chúng ta là kẻ địch của mình, nhưng bọn họ lại không rõ, điều không hiểu là... kẻ địch của bọn họ vĩnh viễn chỉ là bản thân bọn họ. Nếu không vì lòng tham của họ, chúng ta đã chết từ lâu, hoặc là bị phong ấn ở sâu trong thế giới, trọn đời không thoát thân được. Nhưng bọn họ lại cho chúng ta cơ hội, cho nên chúng ta mới sống, mới có thể lần lượt cho bọn họ nếm thử tư vị tử vong."

Từ Hàn không thích trường luận của tên "Từ Hàn" áo trắng này, càng không thích cảm giác mê hoặc không hề che giấu trong giọng nói của y. Hắn lại nhíu mày, nói: "Ta không có lòng để tìm tòi nghiên cứu với ngươi, mặc kệ chúng sinh tốt xấu thiện ác, ta chỉ muốn biết ta là ai! Gã đi đâu rồi?"

"Từ Hàn" áo trắng híp mắt quan sát Từ Hàn, y nở nụ cười, không còn là nụ cười khiến người ta trong lòng phát lạnh nữa, mà là nụ cười chân thành từ tận đáy lòng.

"Chuyện xưa vừa rồi dài dòng như vậy, trong câu chuyện có rất nhiều người đều vì sự tham lam mà đã phải trả giá hoặc sắp phải trả giá, nhưng ngươi vẫn không hiểu, cũng như bọn họ muốn đạt được càng nhiều, bi kịch luôn sẽ lặp đi lặp lại, vĩnh viễn không dừng lại." "Từ Hàn" nói ra, mà ngôn từ cao cao tại thượng lần này đương nhiên khiến lệ khí tích góp trong lòng Từ Hàn càng ngày càng nặng.

Nhưng "Từ Hàn' áo trắng lại coi như hiểu được chừng mực, trước khi Từ Hàn sắp nổi giận, y đã nói lần nữa: "Được rồi, chúng ta cùng tới đây nói về đoạn thời gian cuối cùng trong câu chuyện xưa này đi."

"Từ Hàn" áo trắng nói xong, không ngờ lại bước chân ra, đi về phía đài cao của Từ Hàn. Từ Hàn thấy vậy, khuôn mặt lộ vẻ cảnh giác. Còn "Từ Hàn" kia lại như chưa phát hiện ra chuyện này, y đi lên đài cao, lướt qua Từ Hàn, sau đó tới trước động lớn bên cạnh đài cao, đứng lại.

"Từ Hàn" áo trắng cúi đầu nhìn trong động máu chảy không ngừng, con ngươi y hiện lên vẻ nóng bỏng như dung nham, lẩm bẩm: "Chuyện liên quan tới ngươi, chúng ta nên bắt đầu từ đây..."
Bình Luận (0)
Comment