Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 112 - Chương 1382 - Mặc Gia Khôi Lỗi Thuật!

Chương 1382 - Mặc gia khôi lỗi thuật! Chương 1382 - Mặc gia khôi lỗi thuật!Chương 1382 - Mặc gia khôi lỗi thuật!

"Ồ? Đúng là có chút bản lĩnh."

Nghe thấy cuộc đối thoại giữa Mục Phù Sinh và Cửu Bạch Lộc, Tử Tiêu Thân vương cười lạnh nói:

"Xem ra, thần hồn của các ngươi rất mạnh, chỉ cần hấp thụ thần hồn của tất cả các ngươi thì thân hồn của bản tọa cũng có thể hoàn toàn khôi phục, đến lúc đó việc tái sinh chỉ còn là vấn đề thời gian."

Lúc đầu, Tử Tiêu Thân vương bố trí lăng mộ cũng chính là vì ý tưởng này.

Thu hút những thiên tài hậu thế tiến vào lăng mộ tranh đoạt cơ duyên, sau đó hấp thụ thần hồn của họ để bản thân có thể tái sinhI

Nghe lời Tử Tiêu Thân vương nói, mọi người cũng hiểu ra.

Bọn họ muốn đoạt được cơ duyên ở đây, còn thân vương thì lợi dụng điểm này để mượn thân hồn của bọn họ để tái sinhI

Nơi này không phải nơi có cơ duyên, mà là một cái bẫy rập!

Tử Tiêu Thân vương tiến lên một bước, một cỗ khí tức khổng lồ bùng phát.

Mặc dù khí tức chưa đạt đến cảnh giới Bán Thân nhưng cũng đã tiếp cận rất gần.

Những người có mặt ở đây cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt biến đổi.

Bọn họ có thể là đối thủ sao?

Người có tu vi cao nhất trong nhóm cũng chỉ ở Tổ Cảnh trung kỳ, cho dù đông người cũng không thể đối kháng.

E rằng chỉ cần Tử Tiêu Thân Vương lật tay là có thể tùy ý khống chế sinh tử của bọn họ.

Trong lúc nhất thời, phần lớn mọi người đều lộ ra ánh mắt tuyệt vọng.

Nhưng Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc Thạch Sinh và Phương Khung lại nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Như thể đang hỏi, ngươi có thể giải quyết được chứ?

Mục Phù Sinh nhíu mày, sao vậy, thật sự coi ta là công cụ hình người?

Nếu muốn giải quyết Tử Tiêu Thân vương này hắn sẽ phải bại lộ bao nhiêu lá bài tẩy đây?

Nhưng mà bây giờ xem ra không còn cách nào khác.

Chỉ có thể lựa chọn sau khi ra tay sẽ hạ cấm chế lên thân hồn của những người có mặt ở đây.

Nếu để những người khác biết được suy nghĩ của Mục Phù Sinh, e rằng sẽ kinh hãi trước sự can đảm của hắn.

Những người có mặt ở đây không ai không phải là thiên kiêu ở Thiên Cơ đại lục.

Hơn nữa, đằng sau họ đều là những thế lực lớn.

Nhưng Mục Phù Sinh lại muốn hạ cấm chế lên thân hồn tất cả những người có mặt ở đây, đây là điều mà không ai có thể chấp nhận được.

Cũng chỉ có Mục Phù Sinh mới dám suy nghĩ như vậy...

Ngay khi Mục Phù Sinh định giải trừ cấm chế sư tôn bố trí lần nữa thì có một người toàn thân ẩn trong áo choàng màu xanh lục chậm rãi bước ra.

Cho đến khi hắn đi đến vị trí phía trước nhất.

Mọi người nhìn thấy người này đều hơi sửng sốt, Mục Phù Sinh cũng dừng lại, muốn xem thử người này muốn làm gì.

Tử Tiêu Thân vương thì cười khẩy:

"A? Ngươi muốn là người đầu tiên chịu chết sao? Xem ra thế hệ trẻ các ngươi vẫn có kẻ gan dạ."

Từ trong áo choàng có một giọng nam truyền ra.

"Cũng không nhất định là chịu chết, dù sao cũng phải thử một phen."

Nói xong nam tử liền nhấc mũ áo lên, để lộ gương mặt đeo nửa cái mặt nạ gỗ.

Khí tức Tổ Cảnh trung kỳ cũng bạo phát vào lúc này.

Chỉ là khí tức của nam tử có chút kỳ lạ, khí tức không giống như những người khác vừa hùng hồn vừa có tính áp bách, ngược lại cho người ta cảm giác như đang khống chế mọi thứ!

Như thể tiên khí xung quanh cũng bị khí tức của nam tử khống chế.

Mọi người nhìn thấy người này đều tỏ vẻ nghi hoặc.

Nhưng khi Hoang Quân và những thiên kiêu hàng đầu khác cảm nhận được khí tức này, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Lúc này, Thái tử cũng nói: "Hắn là người Mặc gia."

Đàm Tông Chiếu gật đầu:

"Đặc tính tiên khí thế này, chỉ người của Mặc gia mới có, không ngờ đến bước cuối cùng mới lộ diện."

"Mặc gia?"

Diệp Thu Bạch nghi hoặc hỏi: "Trước đây ta vẫn nghe các ngươi nhắc đến, Mặc gia rốt cuộc là thân thánh phương nào?"

Nghe vậy, Đàm Tông Chiếu lên tiếng giải thích:

"Có thể nói Mặc gia là thế lực có lịch sử lâu đời nhất trên Thiên Cơ đại lục, trước đây sự sụp đổ của Thân vương quốc này cũng do Mặc gia dẫn đầu các cường giả ra tay."

"Trăm vạn năm trước chính là thế lực đứng trên đỉnh Thiên Cơ đại lục, ngày nay càng được công nhận là thế lực số một, không có thế lực nào sánh bằng."

Thái tử tiếp lời: "Mặc gia giỏi nhất chính là khôi lỗi thuật, chế tạo rối và điều khiển khôi lỗi, một người thành quân không phải chỉ là lời nói đùa."

"Lúc ở bên ngoài Thanh Long thành, những khôi lỗi mà ta sử dụng đều mượn từ người Mặc gia, các ngươi cũng đã thấy được sự cường đại của chúng." Diệp Thu Bạch và những người khác nghe vậy đều gật đầu.

Khôi lỗi có thể đạt đến trình độ đó, quả thực kỹ thuật luyện chế vô cùng tinh xảo.

Nói như vậy, địa vị của Mặc gia trên Thiên Cơ đại lục này là số một, thực lực và nội tình cũng vậy.

Mục Phù Sinh nghe xong tạm thời từ bỏ ý định ra tay.

Tử Tiêu Thân vương trừng mắt nhìn nam tử Mặc gia, cảm nhận được khí tức vô cùng quen thuộc, khí tức đã khắc sâu trong lòng, hắn đột nhiên tiến lên một bước, giận dữ gầm lên: "Mặc gia"

Tiếng gầm ẩn chứa thù hận vô tận, lửa thù hận như muốn thiêu đốt hết thảy!

Mặc Lăng nhìn Tử Tiêu thân vương, nhàn nhạt nói: "Xem ra tiên bối vẫn còn nhớ Mặc gia chúng ta."

"Tốt! Tốt! Tốt lắm!"

Tử Tiêu thân vương nói ba tiếng tốt, tiếng nào cũng vang dội, hắn nhìn chằm chằm Mặc Lăng, ánh mắt âm u, nói:

"Trăm vạn năm qua đi, sau khi ra ngoài, việc đầu tiên ta muốn làm là tàn sát Mặc gia các ngươi! Trong thời gian dài dòng, ta vẫn luôn hy vọng Mặc gia các ngươi đừng diệt vong."

"Mặc gia chúng ta có thể tôn tại được trăm vạn năm, ngược lại phải đa tạ tiền bối."

Tử Tiêu thân vương lại tiến thêm một bước, hắn nâng thanh kiếm gác lên vai, một cỗ khí tức trâm trọng và sắc bén nháy mắt phủ lên thân Mặc Lăng!

"Nếu đã như vậy, lấy ngươi làm vật tế trước."

Mặc Lăng cũng lên tiếng:

"Các vị, tiếp theo ta cần sự giúp đỡ của các vị!"

Nói đến đây, Mặc Lăng đưa hai tay kết ấn, một vật khổng lồ rơi xuống trước mặt Mặc Lăng.

Là một khôi lỗi hình người!

Khôi lỗi lấp lóe ánh sáng kim loại trông vô cùng chắc chắn, trên ngực còn có ba lỗ tròn trống rỗng.

Mặc Lăng nói:

"Các vị hãy rót tiên khí vào trong khôi lỗi, chỉ cần ba lỗ trống đều được lấp đầy, đối phương chắc chắn không phải là đối thủ của khôi lỗi!"

Mọi người nhìn nhau, hiện tại không còn cách nào khác nên chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Mặc Lăng.

Nếu không, tất cả những người có mặt ở đây đều sẽ chết.

Nghĩ đến đây, mọi người đều bắt đầu rót tiên khí vào trong lỗ trống!

Lỗ trống đầu tiên nhanh chóng được có tiên khí như hóa thành chất lỏng lấp đầy.

Lúc này, Tử Tiêu Thân vương cũng hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, nhanh chóng lao về phía Mặc Lăng! Sắc mặt Mặc Lăng vẫn bình thản, lại kết ấn, hàng chục khôi lỗi Tổ Cảnh cảnh hậu kỳ lập tức xuất hiện trước mặt Tử Tiêu Thân vương, cản trở bước chân của hắn.

Những người phía sau cũng không khỏi kinh ngạc.

Quả nhiên là người Mặc gia, nói một người thành quân cũng không sai.

Thật không ngờ lại có thể điều khiển cùng lúc nhiều khôi lỗi cảnh giới cao như vậy.

E rằng một mình hắn cũng có thể ngăn chặn tất cả thiên kiêu có mặt ở đây ở bên ngoài...

Lúc này, Cửu Bạch Lộ cũng bay ra, từng luông nhân quả chỉ lực bắn về phía Tử Tiêu Thân vương!

Diệp Thu Bạch nhìn Mục Phù Sinh, trêu chọc: "Sao vậy? Ngươi không định đi giúp nàng sao?"

Mục Phù Sinh phất tay nói:

"Xem tình hình đã, huống hồ ta vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, các ngươi nhớ bảo lưu lại tiên khí."
Bình Luận (0)
Comment