Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 126 - Chương 1396: Tỉnh Tháp, Thiên Nhân Chỉ Cảnh!

Chương 1396: Tỉnh tháp, Thiên Nhân chỉ cảnh! Chương 1396: Tỉnh tháp, Thiên Nhân chỉ cảnh!Chương 1396: Tỉnh tháp, Thiên Nhân chỉ cảnh!

Bên ngoài tiểu viện chữ Thiên số một, những học viên vây xem cũng đã tản đi.

Phương Khung nhìn về phía Tiểu Hắc, cười khổ nói: 'Lần này Tiểu Hắc sư huynh gặp phải đổi thủ khó nhăn rồi."

Dù sao thì hắn cũng chưa từng nhìn thấy Tiểu Hắc bại trận.

Tiểu Hắc gật đầu, không hề có chút nào không vui mà ngược lại, trong ánh mắt vẫn hừng hực ý chí chiến đấu như cũ, nói: 'Cổ Thánh đúng thật là rất mạnh, khác hẳn với các đối thủ mà ta gặp trước đây.

Mục Phù Sinh ở một bên phân tích: "Cổ Thánh cũng không dốc hết sức. Nhưng mà lúc nãy khi luận bàn với sư huynh ngươi thì hắn trông có vẻ cực kỳ bình tĩnh, có thể thấy rằng Cổ Thánh có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú."

Lúc này, Đàm Tông Chiếu đi đến, cười nói: "Chuyện này rất bình thường, khi Cổ Thánh sư huynh ở học viện thì luôn tìm các học viên khác để luận bàn.

Sau khi toàn bộ học viên trong nội viện đều thua trong tay hắn thì hắn mới đi ra ngoài rèn luyện. Mấy năm gần đây vẫn có những tin đồn vê Cổ Thánh sư huynh, hắn liên tục đi khám phá truyền thừa trong các bí cảnh, thậm chí còn tìm những thiên chi kiêu tử ở các thế lực tông môn để tiến hành luận bàn. Có đôi khi hắn không thèm tranh đoạt cơ duyên mà chỉ muốn tìm người đánh nhau.

"Dựa theo lời Cổ Thánh sư huynh nói thì chiến đấu luôn luôn là con đường để tăng thực lực lên nhanh nhất, còn mấy thứ linh tinh như cơ duyên thì đủ dùng cho giai đoạn hiện tại là được, tham nhiều nuốt không hết."

Nghe vậy, Tiểu Hắc gật đầu nói: "Này cũng khó trách."

"Được rồi các vị, nên đi chuẩn bị một chút đi, chút nữa phải tập hợp rồi đó."

Tiểu Hắc đi về phía hậu viện, nói: "Ta đi tu luyện đây."

Hắn chuẩn bị thử luyện tập kỹ năng mà lúc trước Cổ Thánh đã nói.

Còn Mục Phù Sinh thì đi khắc dấu phù triện, lúc trước khi ở trong lăng mộ thân vương hắn đã dùng quá nhiều phù triện, bây giờ cần phải bổ sung.

Phương Khung thì tiếp tục đi nghiên cứu trận pháp. ...

Tinh tháp nằm ở nơi sâu nhất trong học viện Hỗn Linh.

Cũng chính là phía sau đại điện Hỗn Linh, nơi này ngoại trừ viện trưởng và vài vị phó viện trưởng được phép bước vào thì nghiêm cấm những người khác đi vào.

Sau khi Triệu Cẩm Sơn trở về thì nhìn vê phía ba phó viện trưởng, hỏi: "Tình huống như thế nào?”

Minh phó viện trưởng đáp: "Còn chưa thấy động tĩnh gì, nhưng mà đến ngay cả Thạch Sinh cũng không tiếp nhận truyền thừa được thì không ai có thể thành công."

Trước mắt bốn người, mặc dù giờ phút này đang là ban ngày, ánh mặt trời sáng rọi. Nhưng không trung chỗ Tinh tháp thì lại là một mảnh tối đen. Trên tấm màn tối đen có vô số ngôi sao đang tỏa sáng rực rỡ lấp lánh!

Dưới bầu trời sao, có một tòa tháp khổng lô sừng sững đứng đó, đỉnh tháp xuyên phá tầng mây, ẩn giấu bên trong vô vàn tinh tú, tựa như một cây kim bạc to lớn dẫn đường cho con người trong biển sao trời vô tận mênh mông kia.

Trong mỗi góc của tòa tháp đều lập lòe các loại phù văn thần bí và trận pháp, xung quanh những phù văn trận pháp đó, tinh thần chi lực đang chậm rãi chuyển động.

Tràn đây sức mạnh vô tận của các vì sao và tinh thân pháp tắc!

Sau vô số năm tháng lặng im, hiện giờ cuối cùng cũng có người có thể bước vào trong đó.

"Không biết người này có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu truyền thừa, nếu có thể hoàn toàn tiếp nhận được truyền thừa của Tinh Hải thì đến lúc đó, Tinh Hải coi như đã có người kế nghiệp."

Triệu Cẩm Sơn nhẹ cười nói: "Hơn nữa với tính tình của Tinh Hải, chỉ sợ đến lúc đó toàn bộ Tinh Hải tông sẽ chống lưng cho hắn."

Tinh Hải tông là tông môn mà sau khi Tinh Hải rời khỏi học viện, rời khỏi Thiên Cơ đại lục đã thành lập nên.

Cũng là nơi mà vô số người tu luyện tinh thần chỉ lực ở Hỗn Độn giới tôn sùng là thánh địa.

Mặc dù thời gian thành lập tông môn và nội tình so ra kém hơn những thế lực cổ xưa, nhưng dựa vào thực lực cá nhân của Tinh Hải, cùng với sự tích lũy của nhiều tu luyện giả đã ra ngoài tìm kiếm tinh thần chi lực trong nhiều năm, hiện giờ Tinh Hải tông đã trở thành một thế lực nhất lưu!

Giờ phút này.

Bên trong Tinh tháp.

Thạch Sinh phóng mắt nhìn khắp bốn phía, hoàn toàn không biết nơi mình đang ở là bên trong một tòa tháp cao. Ở đây cứ như bước vào một bầu trời sao rộng lớn vô tận, nhìn không thấy điểm cuối.

Sao trời cửu chuyển, yên tĩnh như đêm.

Có một dòng sông chảy qua vô vàn ngôi sao, nước sông ôn nhuận như ngọc, tỏa ra ánh sao mờ ảo.

Thạch Sinh đứng bên bờ, dưới chân hắn mọc đầy Tinh Quang thảo, trải dài ngút ngàn!

Tinh thần chỉ lực tôn tại ở khắp mọi nơi.

Thạch Sinh chỉ vừa hít một hơi nhẹ thôi đã có thể cảm nhận được một một cỗ tinh thần chỉ lực nông đậm được tinh thần chỉ lực nông đậm tràn vào trong cơ thể

"Nơi này là một địa phương tốt."

Tàn hồn của Tinh Thần Thần Đế hiện ra, thấy không gian sao trời vô tận này, mặt lộ ra vẻ vui thích.

"Nếu ngươi tu luyện ở đây thì tốc độ tu luyện sẽ tăng nhanh ít nhất là gấp hai lần! Hơn nữa, ta ở chỗ này cũng có thể nhanh chóng khôi phục thần hồn."

Thạch Sinh nghe xong nhìn về phía những ngôi sao đang vây quanh hắn, từng luồng tinh thân chi lực tràn ra khi vô số ngôi sao xoay tròn. Trải qua nhiều năm tích lũy thì tinh thần chỉ lực mới có thể nông đậm được đến mức này.

Chỉ là cảm ngộ truyền thừa ở đâu đây?

Theo lời của viện trưởng bọn họ nói thì nơi này là nơi cảm ngộ của người tu luyện tinh thân chi lực đứng đầu Hỗn Độn giới để lại.

Thạch Sinh hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, ngoài vô số những vì sao ra thì không thấy có gì đặc biệt cả.

Không phát hiện ra điều gì, Thạch Sinh nhìn theo hướng dòng sông đang xuôi chảy, trong nước sông có các ngôi sao đang lập lòe, tựa như đang chỉ dẫn cho hắn?

Thạch Sinh cứ như bị lôi kéo, chậm rãi đi đến chỗ dòng sông.

Ở đây, dường như thời gian trôi qua rất chậm.

Đi đi đến đến, hắn cũng không cảm thấy thời gian đã trôi qua bao lâu rồi.

Sau khi đi suốt trăm dặm, tâm cảnh của Thạch Sinh dần dần trở nên bình lặng, những suy nghĩ muốn đi tìm truyền thừa cảm ngộ trong đầu cũng dần mờ đi.

Khi trong tâm trí đã không còn chút tạp niệm nào, quanh Thạch Sinh bắt đầu có khí tức huyền diệu trôi nổi.

Nhìn thấy cảnh này, Tinh Thần Thần Đế rất kinh ngạc,

"Thiên Nhân chi cảnh?"

"Không ngờ tới, đạt đến cảnh giới này còn có thể bước vào Thiên Nhân chỉ cảnh."

Cảnh giới càng cao thì càng khó có thể bước vào Thiên Nhân chỉ cảnh.

Dù sao thì theo cảnh giới dần tăng lên, những suy nghĩ và tạp niệm trong đầu cũng theo đó mà gia tăng. Cũng không thể nói hoàn toàn là tạp niệm, mà là sự hiểu biết đối với mảnh thiên địa này.

Không thể nói những hiểu biết đó đều là sai lầm, nhưng mà hiểu biết càng nhiều thì cũng càng khó có thể tiến vào Thiên Nhân chỉ cảnh.

Sau khi tiến vào Thiên Nhân chỉ cảnh.

Khung cảnh trong mắt Thạch Sinh cũng theo đó mà có những sự thay đổi.

Ngẩng đầu nhìn lên, hắn thấy có một nam tử mặc áo choàng xanh lam đang không ngừng múa quyền giữa những ngôi sao đang xoay tròn.

Mỗi một quyền đều có thể khiến cho một ngôi sao bị nổ tung và rơi xuống!

Phát ra sức mạnh hủy thiên diệt địaI

Hơi cúi đầu, bên trong dòng sông, đôi tay nam tử đang kết ấn, khống chế tinh thần ch¡i lực đổ vào trong dòng sông, sau đó lại dùng tinh thần chỉ lực để thay đổi hướng chảy của dòng sông.

Cho dù là lúc trước hay lúc sau thì cũng làm cho dòng sông chảy nhanh hơn hoặc chạy lại!

Nhìn về phía bên bờ, cũng lại là nam tử kia.

Nam tử khoanh chân ngôi trên cỏ, mặt cỏ vốn dĩ đã khô héo dưới sự thúc giục của tinh thần chi lực mà bắt đầu tỏa ra sức sống căng tràn, những nhánh cỏ xanh nhỏ bé màu lục dần chuyển sang màu của ánh sao.

Tất cả những chuyện này... Dường như là dấu vết tu luyện của chủ nhân Tinh tháp.

Như vậy, cảm ngộ và truyên thừa cũng đều được giấu ở đó.

Thạch Sinh đi đến phía trước, khoanh chân ngôi lên cỏ, ngồi ngay vị trí mà nam tử kia đã ngồi.......

Vì tuân này mình hơi bận nên sẽ ra ít chương, mọi người thông cảm nha
Bình Luận (0)
Comment