Chương 1399: Bao vây chặn đường!
Chương 1399: Bao vây chặn đường!Chương 1399: Bao vây chặn đường!
Lần giao lưu học viện này có vẻ như khác với những lần trước.
Với sự hiểu biết của Cổ Thánh thì Thiên Cơ đại lục có rất nhiêu học viện, vì muốn lấy được danh ngạch của cuộc giao lưu học viện khắp lục giới này mà đã trả một cái giá rất lớn, hoặc là mời những tán tu để tăng thêm thực lực cho học viện.
"Nhưng mà... Làm vậy thì bọn họ nhận được cái gì?" Đàm Tông Chiếu khẽ nhíu mày nói: "Danh tiếng sao? Danh tiếng có thể được tăng thêm, nhưng nội tình nếu không theo kịp thì cũng không thể nào tuyển chọn được nhiều học viên hơn!"
Cổ Thánh lắc đầu: "Chắc là viện trưởng biết nguyên nhân trong đó. Lần giao lưu học viện lục giới này có vẻ như cực kỳ đặc biệt, sẽ tiến hành tại một địa phương vô cùng thần bí, có lẽ các học viện này đều muốn đến đó."
Tất cả mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên.
Đến tột cùng là nơi như thế nào, mà các học viện bất chấp hy vọng nhỏ bé cũng không tiếc trả giá đắt đến vậy để tìm cường giả đến tăng thêm lực lượng?
Không sợ sau đó mất hết đến cái quân cộc cũng không có mà mặc sao?
Cổ Thánh nằm trên lưng tiên hạc, đan tay gối đầu, trong miệng vẫn cắn một cọng cỏ xanh, nhẹ nhàng nói: "Không cần lo lắng, dù sao thì quanh đi quấn lại cũng là người quen thôi. Có lẽ đến khi bắt đầu rồi thì có đến sáu bảy thành người tham gia đều là người mà ta biết."
Mọi người nghe vậy thì cạn lời.
Đúng thế, mấy năm nay Cổ Thánh đi rèn luyện bên ngoài, nếu không phải là đang đánh nhau thì chính là trên đường tìm kiếm người để đánh nhau.
Có rất nhiều thiên kiêu bị mất mặt vì chuyện này, thậm chí đến nỗi vừa thấy cái bóng của Cổ Thánh đã đi đường vòng!
Lúc này, Minh phó viện trưởng đứng dậy, nhìn mọi người và nói: "Được rồi, ta nói cho mọi người biết về lịch thi đấu của cuộc giao lưu lần này, dù sao thì trong số các ngươi cũng có người lần đầu tiên tham gia."
"Lần giao lưu này được chỉ định lại Võ thân mộ thuộc Huyền Vũ thần triêu. Trong mộ Võ thân có chín Võ thần đài, hội giao lưu sẽ tiến hành liên tục suốt bảy ngày. Cho đến khi thời gian kết thúc, phía trên chín Võ thần đài đó, học viên của học viện nào chiếm số lượng nhiều nhất thì học viện ấy sẽ là học viện đại diện cho phía bắc để tham gia trận giao lưu học viện của toàn bộ Thiên Cơ đại lục.”
"Đương nhiên, mỗi một Võ thần đài chỉ cho phép chứa một người."
Nói đến đây, Minh phó viện trưởng nhìn vê phía đám người Mục Phù Sinh và nói: "Học viên thay thế cũng có thể tìm kiếm cơ hội để chiếm được Võ thần đài."
Mọi người gật đầu, cùng đồng thanh nói đã rõ.
Minh phó viện trưởng thu hồi quyển trục trong tay, khẽ gật đầu sau đó nhắm mắt lại, chuẩn bị chợp mắt một chút.
Đột nhiên, Minh phó viện trưởng mở bừng mắt đứng dậy! Vẫy vẫy tay, tiên hạc ngừng giữa không trung.
Mục Phù Sinh cũng phát hiện ra cùng lúc với Minh phó viện trưởng, chỉ thấy khi Minh phó viện trưởng đứng dậy thì Mục Phù Sinh cũng mở mắt ra, trong ánh mắt có lôi quang lập lòe, cơ bắp toàn thân căng chặt, truyên âm cho ba người Tiểu Hắc, Thạch Sinh và Phương Khung: "Cẩn thận, có người đang âm thầm chặn đường chúng ta!"
Cổ Thánh là người thứ ba nhận ra, nhưng mà Cổ Thánh lại liếc nhìn Mục Phù Sinh một cái. Mới vừa rồi, hắn có thể cảm nhận được cơ thể của Mục Phù Sinh biến hóa trong nháy mắt.
Lại nhớ đến cảm ứng của bản thân khi địch tấn công, khóe miệng hắn nhếch lên, thầm nghĩ trong lòng: “Có chút thú vị...'
Dưới sự nhắc nhở của Minh phó viện trưởng, các đệ tử thân truyền đều đứng dậy trên lưng tiên hạc.
Tần Trì nhìn về phía đám người đen nghìn nghịt xung quanh, sắc mặt khó coi nói: "Xem ra có người của học viện khác không muốn chúng ta đến Huyền Vũ thần triều..."
Cổ Thánh cười nhạo một tiếng, nói: "Người của Hỗn Độn giới luôn là thích làm mấy hành động đường ngang ngõ tắt này, chuyện này cũng bình thường."
Học viện Hỗn Linh là một trong số các thế lực học viện đứng đầu của Thiên Cơ đại lục, đồng thời cũng là ứng cử viên số một có thể chiếm được danh ngạch!
Hơn nữa, lần này rất nhiều học viện đều quyết tâm có được danh ngạch này.
Liên kết những điều này lại với nhau, đương nhiên sẽ hiểu ra mọi chuyện.
Nếu trong quá trình giao lưu không phải là đối thủ của học viện Hỗn Linh, như vậy chỉ cần khi trận giao lưu chưa bắt đầu, đi chém giết hết toàn bộ thiên chi kiêu tử của học viện Hỗn Linh, đối phương chẳng phải sẽ bị loại trừ rồi sao?
Minh phó viện trưởng liếc nhìn xung quanh, rồi nhìn về phía đám người ẩn mình dưới tấm áo choàng đen, căn bản không phát hiện ra đối phương là ai, lạnh lùng nói: "Xem ra không chỉ có một học viện tham gia vào chuyện này, ba gã cường giả Bán Thần cảnh, còn có ba mươi người Tổ Cảnh, đám tiểu bối khác cũng đều là Thần Đế cảnh, thật sự là để mắt đến chúng ta."
"Đừng nói nhảm nữa, nếu học viện Hỗn Linh tự động bỏ quyền, từ bỏ tham gia giao lưu học viện thì chúng ta sẽ đi, tuyệt đối không cản đường các vị nữa."
Giọng nói cực kỳ thô ráp, căn bản không nghe ra là ai, hiển nhân đã tiến hành biến đổi.
Đối phương cực kỳ cẩn thận.
Từ điều này có thể nhìn ra được, học viện của đối phương có thế lực không bằng học viện Hỗn Linh, vì sợ sau này học viện Hỗn Linh sẽ tìm đến tính sổ nên mới che giấu dáng người, biến đổi giọng nói.
Minh phó viện trưởng hừ lạnh một tiếng: "Học viện Hỗn Linh có bao giờ khuất phục trước sự uy hiếp của người khác? Huống chỉ các ngươi nghĩ rằng chỉ cần che che giấu giấu là sẽ không bị tra ra manh mối nào sao?"
"Đến lúc chúng ta ra tay, hiển nhiên sẽ để lại một chút dấu vết trên người các ngươi, chỉ cần học viện phái người điều tra những người tham gia lần giao lưu này thì chúng ta sẽ biết được thôi!" Tên cường giả Bán Thần đang nói chuyện kia cũng trầm giọng xuống: "Vậy thì sao, các ngươi cho rằng sẽ có người sống sót thoát khỏi đây được ư? Chỉ cần giết hết toàn bộ các ngươi thì học viện của các ngươi cũng sẽ không biết chuyện gì đã xảy ra. Thế thì có rất nhiêu thời gian để xóa sạch dấu vết rồi."
Nghe vậy, sắc mặt của Minh phó viện trưởng trở nên khó coi.
Đằng sau, Mục Phù Sinh đi đến bên cạnh Đàm Tông Chiếu, nhỏ giọng hỏi: "Đàm huynh, sư tôn ngươi ở cảnh giới nào thế?"
Đàm Tông Chiếu cười khổ: "Cũng là cường giả Bán Thần, mặc dù có thể cầm chân ba gã Bán Thần bên kia được ít lâu, nhưng mà xung quanh còn có nhiều Tổ Cảnh và Thần Đế như vậy, mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết chúng ta rồi!"
Lúc này, Cổ Thánh tiến đến vỗ vào bả vai của Mục Phù Sinh nói: "Thế nào, ngươi có cách gì à?"
"Mặc dù không biết thực lực cụ thể của ngươi mạnh đến đâu, nhưng mà nhất định ngươi đã che giấu cảnh giới đúng không?”
Mục Phù Sinh có chút bất đắc dĩ, hắn biết là phản ứng theo bản năng mới nãy của mình đã khiến cho Cổ Thánh nghi ngờ, nhưng mà hiện tại không có thời gian để nghĩ vê mấy chuyện này.
Chỉ thấy Mục Phù Sinh lắc đầu nói: "Có cách, nhưng mà ba cường giả Bán Thàn bên đối phương sẽ không cho phép chúng ta thi triển thuận lợi."
Cách mà Mục Phù Sinh nói đến là Thiên Lôi độn phù.
Nhưng mà cường giả đã đạt đến cảnh giới Bán Thần, trên cơ bản mỗi cử động làm ra đều có thể dẫn đến sự biến hóa của quy tắc chỉ lực trong thiên địal
Ngay cả khi đối phương không tinh thông về lôi chi đạo tắc thì cũng có đủ khả năng ngăn cản Thiên Lôi độn phù tiến hành truyền tống.
Suy cho cùng thì Thiên Lôi độn phù không có khả năng phòng ngự sự quấy nhiễu từ bên ngoài.
Khi Mục Phù Sinh đang suy nghĩ biện pháp.
Sắc mặt của Minh phó viện trưởng trở nên nghiêm túc, nói: "Các ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đột phá vòng vây thì lập tức chạy về hướng của Huyền Vũ thần triều, chỉ cần đi vào thành thì đối phương sẽ không dám trắng trợn hành động như vậy nữa."
Nơi này còn cách Huyền Vũ thần triều một ngày đi đường!
Mọi người đều sửng sốt, nhưng mà không suy nghĩ nhiều, lập tức vận chuyển tiên khí trong cơ thể đến cực hạn!
Mà đám người áo đen đó thì càng cười lạnh: "Làm sao, chỉ bằng một mình ngươi mà muốn phá tan vòng vây trong cục diện này à?”
Minh phó viện trưởng mỉm cười: "Dù sao thì học viện Hỗn Linh cũng là một trong những thế lực hàng đầu của Hỗn Độn giới. Mặc dù khinh thường dùng những thủ đoạn đê hèn như đám người các ngươi, nhưng mà ta vẫn đoán được điều này."
Ngay sau đó, Minh phó viện trưởng võ võ tiên hạc dưới chân, nói: "Dùng hết toàn lực!"