Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 155 - Chương 1425: Lục Trường Sinh Tu Luyện Khôi Lỗi Chỉ Đạo

Chương 1425: Lục Trường Sinh tu luyện khôi lỗi chỉ đạo Chương 1425: Lục Trường Sinh tu luyện khôi lỗi chỉ đạoChương 1425: Lục Trường Sinh tu luyện khôi lỗi chỉ đạo

Mặc gia, đời đời kiếp kiếp đều lấy khôi lỗi gỗ làm chủ.

Đồng thời, để bảo đảm độ tỉnh khiết của huyết mạch, người Mặc gia rất ít khi kết hôn với người ngoài họ. Chỉ có bảo đảm huyết mạch của Mặc gia tinh khiết mới có thể đạt được cảnh giới cao hơn trên khôi lỗi chi đạo.

Điều này cũng đủ chứng minh mức độ coi trọng của Mặc gia đối với khôi lỗi chi đạo.

Mà Mặc Ngọc càng là đại tiểu thư của Mặc gia, là nữ nhi của gia chủ.

Cho nên nếu sư tôn mà Mặc Ngọc tìm được không đạt yêu cầu trên khôi lỗi chi đạo, Mặc Hán Lâm tuyệt đối sẽ không cho phép Mặc Ngọc tiếp tục theo Lục Trường Sinh tu luyện.

Đối với câu hỏi của Mặc Hán Lâm, còn chưa đợi Lục Trường Sinh trả lời, Mặc Ngọc đã đứng trước mặt Lục Trường Sinh, giống như gà mẹ bảo vệ gà con, ngẩng cổ lên nói lớn: "Sư tôn rất lợi hại!"

Mặc Hán Lâm không khỏi nhíu mày.

Mới bái sư được bao lâu? Đã nghiêm trọng đến mức khuỷu tay ngoặt ra ngoài như vậy rồi sao?

"Bất kể lợi hại đến đâu, nếu trên khôi lỗi chi đạo không có kỹ thuật tốt, không thể trở thành sư tôn của ngươi."

Mặc Hán Lâm nghiêm túc nói: "Ngươi phải biết, ngươi là nữ nhi của Mặc Hán Lâm tai"

Mặc Ngọc há miệng còn muốn nói gì đó, liên bị Lục Trường Sinh kéo sang một bên, nhìn Mặc Hán Lâm nhàn nhạt nói: "Trước đây ta chưa từng tìm hiểu về khôi lỗi chi đạo."

Chưa từng tìm hiểu về khôi lỗi chi đạo?

Nhị trưởng lão, tam trưởng lão và tứ trưởng lão không khỏi cười khổ lắc đầu.

Sắc mặt đại trưởng lão cùng ngũ trưởng lão, lục trưởng lão đều hơi đổi.

Khuôn mặt dò xét của Mặc Hán Lâm càng trở nên lạnh lùng.

"Các hạ cũng biết tình hình của Mặc gia ta chứ?"

Lục Trường Sinh gật đầu, trên đường đi, Mặc Ngọc đã nói cho hắn biết.

Mặc Hán Lâm gõ ngón tay lên bàn gỗ theo nhịp, một tay khác chống cằm nhìn xéo Lục Trường Sinh nói: "Các hạ nên biết Mặc gia ta tuyệt đối không cho phép người không có bất kỳ thành tựu nào trên khôi lỗi chi đạo trở thành sư tôn của Mặc Ngọc chứ”"

"Đương nhiên, các hạ có ơn với Mặc gia ta, đã giúp tiểu nữ và đồ đệ của ta một việc lớn, Mặc gia ta nợ các hạ một ân tình, chỉ cần trong phạm vi có thể, điêu kiện tùy các hạ đưa ra."

Lục Trường Sinh lại cười nói: "Đã như vậy, điều kiện rất đơn giản, Mặc gia các ngươi hẳn có sách vở ghi chép về khôi lỗi chi đạo chứ? Để ta vào xem là được, yên tâm, chỉ cần xem những thứ cơ bản nhất là được."

Mặc Hán Lâm cùng chư vị trưởng lão đều sửng sốt.

Mặc Lăng và Mặc Hành ở bên cạnh cũng đầy vẻ nghi hoặc. "Chỉ có yêu cầu này thôi sao?" Mặc Hán Lâm kinh nghi bất định.

Sách vở ghi chép về khôi lỗi chi đạo cơ bản nhất thì Mặc gia đương nhiên có, thứ này ở bên ngoài cũng có thể dễ dàng kiếm được. Đương nhiên, của Mặc gia thì toàn diện và chính xác hơn một chút.

Không liên quan đến bí mật cốt lõi, cũng không phải là yêu cầu gì khó khăn.

Bản thân Mặc Hán Lâm cho rằng Lục Trường Sinh sẽ mở miệng sư tử ngoạm, kết quả chỉ có vậy thôi sao?

Lục Trường Sinh cười gật đầu.

"Chỉ cần vậy là đủ rồi, những thứ khác cũng không cần."

"Đương nhiên, nếu ta tu luyện khôi lỗi chi đạo thành công, Mặc Ngọc cũng có thể thuận lý thành chương theo ta tu luyện chứ?”

Nghe vậy, sắc mặt mọi người đại biến.

Mặc Ngọc thì cười ra tiếng.

Thì ra sư tôn có ý định này.

Hơn nữa Mặc Ngọc cũng hoàn toàn không cảm thấy chuyện gần như không thể hoàn thành này có thể làm khó sư tôn.

Mặc Hán Lâm thay đổi sự khinh thường trước đó, tay từ má và bàn hạ xuống, nghiêm túc nhìn thẳng vào Lục Trường Sinh, trầm giọng nói: "Ngươi nghiêm túc sao?"

"Khôi lỗi chi đạo không phải chỉ dựa vào đọc sách là có thể học được, hơn nữa chỉ xem những thứ cơ bản nhất cũng không thể học được những thứ cốt lõi, cảnh giới khôi lỗi cũng không thể nâng cao được bao nhiêu."

Lục Trường Sinh cười khẽ một tiếng: "Mọi thứ, đều là từ cơ bản diễn hóa mà thành."

Đại trưởng lão càng lạnh mặt quát: "Có phải ngươi quá xem nhẹ khôi lỗi chi đạo rồi không?”

Đại trưởng lão cả đời đắm chìm trong khôi lỗi chỉ đạo, thấy có người nói con đường mà hắn nghiên cứu một cách đơn giản liền cảm thấy không vui.

"Đến lúc đó xem là biết, nếu khôi lỗi ta tạo ra không vừa ý, vậy thì cứ theo các ngươi là được.' Lục Trường Sinh cười nói.

Nói đến đây, Mặc Hán Lâm và chư vị trưởng lão còn có thể nói gì nữa?

Ngay sau đó Mặc Hán Lâm đứng dậy, nói: "Đã như vậy, ta dẫn ngươi đi."

Nói xong liền rời khỏi chủ lâu đi về phía sau.

Lục Trường Sinh cất bước đi theo.

Mặc Ngọc, chư vị trưởng lão cùng Mặc Lăng và Mặc Hành cũng nửa tin nửa ngờ đi theo.

Ở phía sau, Mặc Lăng nhỏ giọng hỏi: "Mặc Ngọc, sư tôn ngươi rốt cuộc là lai lịch gì vậy? Tự tin như vậy?”

Mặc Ngọc xòe tay nói: "Ta cũng chưa từng nhìn ra sư tôn sâu cạn thế nào, nhưng với thực lực của sư tôn, e rằng ít có chuyện có thể làm khó hắn."...

Tàng thư các vẫn lấy gỗ làm chủ đạo. Nhưng loại gỗ trông bình thường này lại cứng rắn hơn cả Huyền thiết quý hiếm kial

Ở cửa ra vào có hai khôi lỗi giống như lính gác đang ngủ say ở hai bên cửa, cho dù không khởi động cũng có thể cảm nhận được hai khôi lỗi này rất cường đại.

E rằng chỉ mạnh chứ không yếu hơn so với đám cường giả Bán Thần như nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão...

Mặc Ngọc ở bên cạnh giải thích: "Hai khôi lỗi này đều là kiệt tác của đại trưởng lão."

Lục Trường Sinh gật đầu.

Mặc Hán Lâm đứng trước cửa Tàng thư các, dùng thủ ấn đặc biệt mở cửa ra, sau đó nói: "Tầng một đều là những thứ cơ bản nhất về khôi lỗi chi đạo, các hạ chỉ cần không mang đi và không lên tầng trên, muốn xem bao lâu thì xem bấy lâu."

Lục Trường Sinh bước vào Tàng thư các, để lại một câu rồi đóng cửa lại.

"Sẽ không quá lâu, quá lâu thì quá lãng phí thời gian."

Đại trưởng lão nghe thấy câu này, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Khinh thường khôi lỗi chi đạo như vậy, làm sao có thể có thành tựu trên con đường này?"

Nói xong, đại trưởng lão liền khoanh chân ngồi xuống đất, câm một quyển sách bắt đầu xem.

"Lão phu muốn xem thử người này có thể làm được đến mức nào!"

Mặc Hán Lâm và chư vị trưởng lão thấy vậy đều bất đắc dĩ.

Không còn cách nào khác, trên khôi lỗi chi đạo, đại trưởng lão thực sự rất cố chấp. ....

Sau khi vào Tàng thư các, ngay cả tâng một cơ bản nhất cũng có hàng trăm giá sách khổng lồ, mỗi giá sách đều đặt hơn trăm cuốn sách dày.

Lục Trường Sinh thấy vậy nhún vai, đương nhiên hắn sẽ không lật từng cuốn một để xem, như vậy phải xem đến năm nào tháng nào?

Chỉ thấy Lục Trường Sinh bố trí một trận pháp cách ly xung quanh, sau đó từng sợi thân hồn chi được phóng thích.

Cho dù chỉ là từng sợi thân hồn chi lực chỉ như sợi tơ nhưng lại bàng bạc, khiến không gian xung quanh không ngừng run rẩy!

Chỉ cần Lục Trường Sinh có ý định tấn công, e rằng toàn bộ không gian nơi Mặc gia tọa lạc sẽ trực tiếp sụp đổ.

Lục Trường Sinh điều khiển thân hồn chi lực của mình lang thang xung quanh từng giá sách, từng cuốn sách, chỉ thấy từng cuốn sách trên giá sách đều được mở ra, từng trang từng trang đang nhanh chóng lật qual

Từng luồng tin tức cũng không ngừng được đưa vào trong đầu Lục Trường Sinh.

Mặc dù nói có thể trực tiếp tiếp xúc với một khôi lỗi hoàn chỉnh để hiểu được cấu tạo bên trong.

Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, hắn coi trọng việc học tập cơ bản hơn.

Cho dù là đan dược, trận pháp, phù chú hay luyện khí. Lục Trường Sinh đều tự mình tu luyện từ con số không, sau đó dựa vào sự hiểu biết của mình để phát triển trên nên tảng cơ bản.

Mới có được năng lực như hiện tại...

Hiện tại học khôi lỗi chi đạo, Lục Trường Sinh cũng muốn bắt đầu từ cơ bản.
Bình Luận (0)
Comment