Chương 1426: Sao vậy, miệng bị trật khớp?
Chương 1426: Sao vậy, miệng bị trật khớp?Chương 1426: Sao vậy, miệng bị trật khớp?
Trên thực tế, ngoài tu vi ra.
Ở các phương diện khác như đan đạo, trận đạo, phù chú và luyện khí đều là Lục Trường Sinh tự mình tu luyện.
Trong quá trình không nhờ đến sự chỉ bảo của bất kỳ ai.
Tương tự cũng không nhờ đến năng lực của hệ thống.
Một ngày sau, bên ngoài Tàng Thư Các.
Mặc Hán Lâm, chư vị trưởng lão cùng Mặc Ngọc đang ở bên ngoài chờ đợi.
"Nghĩ cũng không nhanh đến vậy, tuy rằng cường giả đạt đến cảnh giới như hắn xem hết toàn bộ những quyển sách kia và ghi nhớ rất nhanh, nhưng muốn lĩnh ngộ thấu đáo và dung hội quán thông toàn bộ tri thức thì không thể nào hoàn thành trong thời gian ngắn."
"Ừ, cho dù là những thứ cơ bản nhất, cho dù có thiên phú về khôi lỗi chi đạo cũng cần một hai năm mới có thể hoàn toàn nắm rõ."
Mặc Hán Lâm lại lắc đầu nói: "Cũng không cần một hai năm, cường giả cảnh giới như hắn thông hiểu một cái là thông hiểu hết, nắm giữ cơ bản ta đoán chừng tốn thời gian hai ba mươi ngày thôi."
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng: "Nhưng như vậy thì sao? Như vậy cũng chỉ học được một số thứ cơ bản nhất, muốn bắt tay vào chế tạo khôi lỗi còn cần thời gian rất dài. Huống hồ muốn đạt đến trình độ đủ để trở thành sư tôn của đại tiểu thư, với thái độ này e là không thể."
Những lời này đều lọt vào tai Mặc Ngọc.
Nàng không khỏi khoanh tay trước ngực, bĩu môi nói nhỏ:
"Đến lúc đó sư tôn ra ngoài chắc chắn dọa các ngươi nhảy dựng."
Ngay khi lời này vừa dứt, cánh cửa lớn của Tàng Thư Các liền mở ra từ bên trong.
Lục Trường Sinh cũng từ bên trong đi ra.
Thấy vậy, Mặc Hán Lâm hơi nhíu mày, còn đại trưởng lão thì lạnh mặt nói:
"Nhanh như vậy mà đã từ bỏ rồi? Mới có một ngày, ngay cả những thứ cơ bản cũng không muốn bỏ thời gian ra học, còn nói gì đến việc đạt được thành tựu trên con đường này?"
Lục Trường Sinh lại hơi sửng sốt, nhìn đại trưởng lão như nhìn người mắc bệnh thần kinh, nói:
"Từ bỏ cái gì, ta đã xem xong rồi."
"Xem xong và học được là hai chuyện khác nhau!"
"Ồ, vậy thì là học được rồi." Lục Trường Sinh tùy tiện nói.
Đại trưởng lão: "..."
Lúc này Mặc Hán Lâm cũng có chút bất đắc dĩ, nói: 'Bên trong này có đến cả ngàn quyển sách, ngươi đều học được rồi sao?"
Lục Trường Sinh cũng biết nói nhiều vô ích, trực tiếp nói: "Cho ta một ít nguyên liệu, chuẩn bị một địa điểm, ta trực tiếp chế tạo một khôi lỗi là được."
Nghe vậy, đại trưởng lão đứng dậy cất quyển sách trong tay, nói:
"Nếu đã như vậy thì đến chỗ ta, ngươi muốn nguyên liệu gì chỗ ta đều có."
Lục Trường Sinh nhún vai, đi theo.
Đợi đến khi đến lầu các chế tạo khôi lỗi của đại trưởng lão, ngoài Mặc Ngọc ra, mọi người đều bán tín bán nghi nhìn Lục Trường Sinh đang lục đục tìm kiếm, xem xét nguyên liệu này rồi lại xem xét nguyên liệu khác.
Cho dù đã học xong toàn bộ những thứ cơ bản, nhưng bắt đầu chế tạo khôi lỗi cũng có độ khó, hơn nữa thông thường đều chế tạo ra những khôi lỗi gỗ kém chất lượng.
Tất nhiên có thể làm được đến bước này đã rất không tệ rồi.
Dù sao cũng chỉ mới học một ngày.
Lấy Mặc Ngọc làm ví dụ.
Mặc Ngọc là thiên chi kiêu nữ duy nhất xuất hiện trong hàng chục vạn năm của Mặc gia có huyết mạch tiếp cận tổ tiên Mặc gia, sau khi tiếp xúc với khôi lỗi chi đạo, học xong tri thức, lần đầu tiên bắt tay vào chế tạo cũng chỉ chế tác được khôi lỗi thượng phẩm.
Phải biết rằng chỉ riêng việc học tri thức Mặc Ngọc đã mất hai ba năm.
"Thôi, xem xem hắn có thể chế tạo ra thứ gì đi."
Đột nhiên, Lục Trường Sinh cầm lấy một khúc huyền mộc màu tím, hỏi: "Đây là cái gì?"
Mọi người: ”...'
Sau khi nghe giải thích xong, hắn bắt đầu chế tạo.
Lý thuyết trong sách tạo thành một bức tranh trong đầu Lục Trường Sinh.
Khôi lỗi gỗ đại khái chia làm ba bộ phận, thân ngoài, kinh mạch, lõi trong... tức là hạch tâm điều khiển.
Chỉ cần chế tạo xong ba bộ phận này và kết nối với nhau, vậy là đã xong một khôi lỗi.
Thân ngoài tức là thân xác của khôi lỗi, chỉ cân nguyên liệu đủ tốt, cường độ của thân ngoài sẽ càng cao. Tất nhiên người chế tạo cũng cần có năng lực xử lý nguyên liệu.
Kinh mạch chính là phần kiểm tra trình độ của người chế tạo khôi lỗi gỗ nhất, kinh mạch càng nhiều, càng tinh tế thì khả năng điều khiển khôi lỗi cũng càng đa dạng, đồng thời cũng có thể rót vào nhiêu năng lượng hơn.
Nhưng muốn tạo ra nhiều kinh mạch, yêu cầu người chế tác phải có kinh nghiệm và phương diện thần hồn cực cao.
Bây giờ Mặc Ngọc có thể chế tạo khôi lỗi Tổ cảnh sơ kỳ, khôi lỗi gỗ Tổ cảnh sơ kỳ có đủ 524 đường kinh mạch.
Đại trưởng lão có thể chế tạo khôi lỗi cấp Bán thần, có 1472 đường kinh mạch.
Kinh mạch càng nhiều càng khó kết nối với với thân ngoài và hạch tâm.
Mỗi một điểm đều là một bước liên quan đến một bước, đi sai một bước chắc chắn không thể thành công chế tạo khôi lỗi. Nhưng mà... Sao Lục Trường Sinh có thể chỉ theo đuổi mấy thứ này?
Trước đó Lục Trường Sinh đã từng nghĩ đến chuyện bố trí cấm chế bên trong khôi lỗi, dùng làm bộ binh tự sát.
Tất nhiên còn có thể gia tăng trận pháp hoặc đủ loại quy tắc chi lực vào trong đó, để khôi lỗi gỗ trở thành kiếm tu, đao tu cũng không phải không thể.
Sau khi hình thành bức tranh trong đầu, Lục Trường Sinh liên bắt đầu chế tạo.
Ở thân ngoài hắn liền chọn huyền mộc màu tím kia, đây là Tử đàn thông thiên mộc.
Cũng là nguyên liệu thân ngoài dùng cho khôi lỗi Tổ cảnh, thậm chí là Bán thần.
Đại trưởng lão thấy vậy cũng nhíu mày.
"Bây giờ ngươi không dùng được loại này!"
Nhưng thấy Lục Trường Sinh căn bản không nghe mình, đại trưởng lão cũng không lên tiếng nữa, dù sao đối phương đang chế tạo khôi lỗi, không thể quấy rây.
Chỉ là hơi đau lòng...
Nhưng chỉ sau một nén nhang, mọi người liên ngây ngẩn.
Mặc Ngọc thì cười, cười đến nỗi đau cả bụng.
Hình dáng sơ khai của khôi lỗi, tức là thân ngoài, đã được hoàn thành!
"Cái này...
Mặc Hán Lâm nhìn về phía đại trưởng lão, ngây người hỏi: "Đại trưởng lão, ngài dùng gỗ Tử đàn thông thiên mộc chế tạo thân ngoài cần tốn bao lâu?"
Đại trưởng lão:
"... Bảy ngày."
Mặc Hành và Mặc Lăng đã dùng ánh mắt nhìn thần tiên nhìn Lục Trường Sinh từ lâu rồi.
Ngay cả khi không chế tạo được khôi lỗi hoàn chỉnh mà có thể dùng Tử đàn thông thiên mộc chế tạo thân ngoài khôi lỗi trong thời gian một nén nhang cũng đã đủ khiến người ta kinh hãi rồi...
Bước tiếp theo, cả Mặc Hán Lâm, đại trưởng lão và tất cả mọi người đều không ngậm được miệng.
Đồng tử cũng không ngừng co lại. .
Lúc này, thế giới quan của họ dường như sắp sụp đổ.
Đại trưởng lão đã đắm chìm trong khôi lỗi chi đạo nhiều năm như vậy, cũng không khỏi nghi ngờ chính mình.
Chỉ thấy Lục Trường Sinh thêm vào đó ba loại quy tắc chi lực và một trận pháp, thậm chí còn dùng phần Tử đàn thông thiên mộc còn lại làm cho khôi lỗi một thanh kiếm và một thanh đao đặt vào hai tay.
Nhưng hình như Lục Trường Sinh vẫn chưa hài lòng, lại tiếp tục mày mò.
Nửa ngày sau hắn mới vỗ tay bộp bộp, hài lòng cười nói: "Như vậy hẳn là không có vấn đề gì rồi."
Ngay sau đó nhìn về phía Mặc Hán Lâm, đại trưởng lão và những người khác, hơi sửng sốt, nói:
"Ồ, sao thế? Miệng các ngươi há to vậy, bị trật khớp rồi?"
"Hay là... Ta đấm cho một cú? Bảo đảm chữa khỏi."