Chương 1448: Thu hoạch phong phú
Chương 1448: Thu hoạch phong phúChương 1448: Thu hoạch phong phú
Khi trở lại Ngải gia, những người đi theo chuyến hải trình này vẫn còn cảm giác lâng lâng không thực.
Gia chủ Ngải gia Ngải Thủ Hiền tự mình đi ra đón, nhìn thấy Diệp Thu Bạch bình tĩnh trở vê viện của mình, lại nhìn thoáng qua trưởng lão vẫn còn đang ngây ra cùng với đám người Ngải Chi.
"Các ngươi làm sao vậy? Thu hoạch lần này có thuận lợi không? Sao... Sao không nói lời nào hết thế, chẳng lẽ không thu hoạch được gì sao?"
Nói đến đây mà thấy trưởng lão vẫn ngơ ngẩn, Ngải Thủ Hiền thở dài, cười khổ vỗ vỗ bả vai trưởng lão, nói: 'Không thu hoạch được thì thôi, dù sao có Đới gia và các thế lực khác nhắm vào chúng ta, đương nhiên sẽ ra tay ngăn cản chúng ta tìm kiếm tài nguyên từ các phương diện khác rồi."
Lúc này, hai vị khách khanh trưởng lão trong số nhiều khách khanh trưởng lão của Ngải gia đi ra, nghe thấy Ngải Thủ Hiền nói như vậy thì nhíu mày, càng dứt khoát quyết định thái độ của mình hơn, nói: "Nếu đã như thế thì chúng ta nên cáo từ rồi."
Ngải Thủ Hiền biến sắc.
Một gã khách khanh trưởng lão nói: "Không có tài nguyên thì sao chúng ta phải làm việc cho Ngải gia các ngươi chứ? Có khi còn xui xẻo bị liên lụy, không bằng bây giờ dứt ra cho xong.
Những khách khanh trưởng lão khác ở phía sau cũng khẽ thở dài.
Có vẻ như câu nói ấy đã kích thích trưởng lão và đám người đi trên hải thuyền.
Chỉ nghe trưởng lão cười lạnh một tiếng, nói: "Các ngươi đã muốn rời đi thì cứ đi đi."
Sau đó hắn không nhìn hai khách khanh trưởng lão kia nữa, mà lấy một cái nhẫn không gian ra đưa cho Ngải Thủ Hiền, đè nén âm thanh kích động nói:
"Gia chủ, lần này nhờ có Diệp tiền bối mà chúng ta thu hoạch được rất phong phú! Trong đó có khoảng hai mươi mốt ma hạch của các hải ma thú cấp bậc Thần Đế cảnh và một ít tài liệu, cùng với các bộ phận tài nguyên của khoảng chín mươi chín con hải ma cấp bậc Thần Chủ cảnh và Thân Hoàng cảnh."
"Những tài nguyên này để đủ chống đỡ cho Ngải gia chúng ta trong vòng nửa năm rồi!"
"À đúng rồi, còn một việc nữa, đại trưởng lão Đới gia và một chiếc hải thuyền cấp Thần Đế của bọn họ đã bị tiêu diệt!"
Nghe được những tin tức chấn động lòng người này, Ngải Thủ Hiền và các trưởng lão khác đều há hốc mồm kinh ngạc.
Hai gã khách khanh trưởng lão muốn rời đi kia cũng phản ứng cực lớn, quát to: "Điều này sao có thể?!"
Trưởng lão đi trên hải thuyền cười lạnh một tiếng, ra lệnh cho người phía sau: "Khiêng hết trăm khung xương trên thuyền xuống, mau chóng xử lý đi, đừng để huyết khí và đạo tắc lực còn vương trên khung xương bị tiêu tán!" Nhìn từng bộ xương khổng lồ được nâng vào nhà, hai gã khách khanh trưởng lão kia dù không chấp nhận được cũng phải tin đây là sự thật.
Cùng lúc này, một đệ tử của Ngải gia cũng vội vàng chạy vào, vừa thở hồng hộc vừa thông báo: "Tin tức tốt! Đại trưởng lão Đới gia và hơn mười tên đệ tử chiến lực đã toàn bộ vẫn lạc. Đồng thời một chiếc hải thuyền cấp bậc Thần Đế cảnh của Đới gia cũng bị phá hủy!"
Trưởng lão đi theo cười nói: "Lần này thì các ngươi đã tin chưa? Còn muốn rời khỏi Ngải gia à?
Sắc mặt của hai gã khách khanh trưởng lão kia vô cùng khó coi.
Bọn họ đã nói ra lời nói kiên quyết như vậy, tức là đã hoàn toàn trở mặt với Ngải gia rồi. Bọn họ cũng biết là Ngải Thủ Hiền sẽ không giữ bọn họ lại, vì thế hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi.
Lại thấy Ngải Thủ Hiền chắn trước mặt hai người bọn họ, nói với sắc mặt lạnh lùng: "Ta có cho phép các ngươi đi sao?”
Sắc mặt hai gã khách khanh trưởng lão đại biến, khí tức mãnh liệt trào ra, chuẩn bị động thủ. Đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Ngải gia xuất hiện ở bên cạnh hai người, trực tiếp trấn áp khí tức của bọn họ xuống.
Ngải Thủ Hiền cười lạnh nói: "Các ngươi đã biết được tin này thì đương nhiên ta không thể để cho các ngươi rời đi được. Các ngươi muốn dùng tin tức này để đổi lấy cơ hội đầu nhập vào Đới gia có đúng không?”
Là gia chủ, hiển nhiên Ngải Thủ Hiên có thể đoán ra được ý định của hai gã này, hắn không thể cho bọn họ rời đi được.
Hiện giờ Đới gia còn chưa biết chuyện hải thuyền là do Ngải gia bọn họ gây nên, dù sao cũng xảy ra ở Thanh Minh hải, chắc chắn xương cốt đã bị hải ma thú nuốt hết, mọi manh mối cũng bị xóa sạch, không còn tìm ra được dấu vết nào nữa.
Hơn nữa đệ tử kia cũng báo cáo là tạm thời Đới gia còn chưa biết thủ phạm là ai, vậy tức là khí tức khi Diệp tiền bối ra tay còn không bị hồn bài của Đới gia ghi lại.
Tuy rằng không biết Diệp tiền bối đã dùng thủ đoạn nào mà làm được, nhưng đương nhiên đây là một chuyện tốt đối với Ngải gia.
Nếu có chuyện này làm mồi lửa, chỉ sợ Đới gia sẽ liên hợp với các thế lực khác, hoàn toàn khai chiến với Ngải gia, tiêu diệt Ngải gia trong thời gian ngắn nhất!
Lúc trước Đới gia không làm như vậy là vì còn chưa hạ quyết tâm. Cho dù có liên hợp với các thế lực khác thì đối phương cũng sẽ không dùng hết toàn lực. Muốn tiêu diệt hoàn toàn Ngải gia thì Đới gia phải là người tiên phong và phải dùng lực lượng lớn nhất, chấp nhận trả một cái giá đắt để làm chuyện này.
Nhưng nếu có ngòi nổ này thì lại khác... Điều này sẽ khiến cho Đới gia phẫn nộ không tiếc bất cứ giá nào.
Các thế lực gia tộc sẽ không dễ dàng phát sinh loại xung đột như thế này. Dù sao thì trước đây Ngải gia cũng là thế lực đỉnh cấp, mặc dù đã xuống dốc nhưng nội tình vẫn còn đó.
Muốn dùng phương thức chiến tranh toàn diện để tiêu diệt Ngải gia thì cũng sẽ bị cắn xé một khối thịt. Đây là điều mà Đới gia và các thế lực khác không muốn gặp.
Cho nên Ngải Thủ Hiền sẽ tuyệt đối không để cho hai gã khách khanh trưởng lão đã phản bội này sống sót rời đi.
Dưới sự trấn áp của trưởng lão và Ngải Thủ Hiền, hai gã đó đã bị chém chết ngay tại chỗ!
Sau đó hắn ra lệnh cho hạ nhân: "Dọn dẹp nơi này đi."
Ngải Thủ Hiền nhìn về phía mọi người, nghiêm túc nói: "Các vị, hãy lập lời thê thiên đạo rằng sẽ không truyền chuyện này ra ngoài đi."
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.
Sau đó, Ngải gia cũng không cất trữ các tài nguyên này, mà dùng để mời chào cường giả và các dong binh đoàn.
Trong lúc nhất thời, thế lực của Ngải gia đã mở rộng hơn.
Đã là thời khắc quyết định sinh tử, còn giữ tài nguyên lại làm gì?
Chờ vượt qua được khó khăn này, tài nguyên lúc nào cũng có thể bổ sung lại.
Mà tin tức này, mặc dù Ngải gia đã tiến hành trong âm thầm thì vẫn truyền đến tai Đới gia.
Trong đại sảnh Đới gia.
Choangl!
Có tiếng một cái cốc bị đập vỡ vang lên.
"Làm sao mà bọn họ còn có thể lấy được nhiều tài nguyên như vậy?! Không phải đã nói đi chèn ép bọn họ rồi sao?"
"Không... Không biết."
"Đi điều tra cho ta! Sau đó vận dụng tất cả các mạng lưới tài nguyên, lôi kéo cường giả mà Ngải gia chưa mời chào thành công lại đây!"
"Đã hiểu!"
Nhưng mà đã muộn rồi.
Lần này đủ cho Ngải gia có cơ hội thở dốc.
Đới Hằng ở một bên an ủi gia chủ Đới gia: "Phụ thân, người bình tĩnh lại đi, bình tĩnh mới đủ tỉnh táo đưa ra phương án tốt nhất được."
Gia chủ Đới gia hít sâu một hơi, nhìn vê phía Đới Hằng và hỏi: "Bảo ngươi đi tìm Mặc Tầm để chế tạo cơ quan vũ khí thế nào rồi?"
Đới Hằng cười khổ nói: "Hắn căn bản không muốn gặp ta."
"Không phải đã hẹn rồi sao?" Gia chủ Đới gia nhíu mày nói: "Thôi quên đi. Gã Mặc Tâm này có tính tình cổ quái, ngươi đi thêm chuyến nữa đi."
Đới Hằng gật đầu, đứng dậy rời đi. ...
Ngay lúc này, trong lầu các của Mặc Tầm.
Hắn nhìn Diệp Thu Bạch, nhíu mày nói: "Sao ngươi lại tới đây?"
Diệp Thu Bạch cười nói: "Lần này tới đây cũng là vì chuyện tài liệu. Ta đã có đầu mối về Nguyên Thủy Kim rồi, nhưng những tài liệu khác thì vẫn không có manh mối gì. Không bằng tiên bối gợi ý cho ta đi?"
Mặc Tầm hừ lạnh nói: "Không phải ta đã nói là nếu ta biết thì đã sớm đi tìm rồi sao... Ta không biết vị trí cụ thể, nhưng mà ta biết một ít manh mối của ba loại tài liệu còn lại. Chỉ là lúc ấy ta không tìm được mà thôi."
Hai mắt Diệp Thu Bạch sáng lên, nói: "Tiền bối nói rõ hơn đi."
Mặc Tầm vừa định nói gì đó thì cửa gỗ lại lần nữa bị gõ vang lên.
"Mặc tiền bối, Đới Hằng cầu kiến!"