Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 182 - Chương 1452: Thanh Mộc Nguyên Linh Trì

Chương 1452: Thanh Mộc Nguyên Linh Trì Chương 1452: Thanh Mộc Nguyên Linh TrìChương 1452: Thanh Mộc Nguyên Linh Trì

Vốn dĩ Diệp Thu Bạch cho rằng, chỉ việc tìm kiếm tung tích của Thiên Cương Hối Minh Mộc thôi cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Lại thật không ngờ được là sẽ gặp được Dược Lão ở đây, sau đó Dược Lão lại vừa lúc đi chữa bệnh cho lão tổ tông của Thanh Mộc tông, lại còn trùng hợp nữa là Thanh Mộc tông lại có một cây Thiên Cương Hối Minh Mộc.

Nếu để cho Mặc Tầm biết được Diệp Thu Bạch lại có thể dễ dàng lấy được Thiên Cương Hối Minh Mộc đến thế, có lẽ sẽ tức chết mất...

Dù sao lúc ấy hắn cũng phải tìm kiếm đến mấy năm mà vẫn tay không đi về.

Thiên Cương Hối Minh Mộc giống như một cành cây thô to, chỉ có điều ở trên thân cây có những đường vân tối nghĩa khó hiểu quấn quanh, đôi lúc còn tỏa ra hào quang xanh biếc lấp lánh.

Tông chủ Thanh Mộc tông đem Thiên Cương Hối Minh Mộc đưa cho Diệp Thu Bạch với vẻ mặt đau lòng không nỡ, phải biết rằng bọn họ đã định dùng thứ này để lấy vật đổi vật.

Thiên Cương Hối Minh Mộc là tài liệu đủ để chế tạo pháp bảo cấp bậc Thần Minh, thứ này nếu chảy vào trong thị trường, chỉ sợ sẽ khiến cho vô số thế lực điên cuồng cướp đoạt!

Lôi Phong nhìn vẻ mặt không tình nguyện của tông chủ, quát lớn nói: "Chỉ có chút tiền đồ như thết"

Bề ngoài là cho Diệp Thu Bạch, nhưng thật ra là vì muốn kết giao với Dược Lão.

Chỉ cần kết giao được với Dược Lão thì một đoạn Thiên Cương Hối Minh Mộc có đáng là gì?

Ngược lại, Lôi Phong nhìn về phía Dược Lão, kéo căng gương mặt đầy nếp nhăn ra, cười nói: "Tiền bối, chúng ta đã bày yến tiệc chiêu đãi ngài, giờ ta dẫn ngài qua?"

Dược Lão thấy thế thì cười nói: "Yến tiệc thì không cần, có lẽ còn có một việc cần các ngươi hỗ trợ."

Lôi Phong vội nói: "Tiền bối cứ việc nói!"

Dược Lão nhìn thoáng qua tông chủ Thanh Mộc tông, sau đó nói: "Có phải Thanh Mộc tông các ngươi có một Thanh Mộc Nguyên Linh Trì hay không? Cho chúng ta mượn một chút."

Sắc mặt tông chủ khẽ biến, ánh mắt của các trưởng lão đằng sau càng do dự hơn.

Lôi Phong cũng ấp a ấp úng nói: "Chuyện này... tiền bối, Thanh Mộc Nguyên Linh Trì là để dùng cho các đời thiếu tông chủ của Thanh Mộc tông dung hợp Mộc Linh huyết mạch, cái này thì...

Dược Lão ngắt lời Lôi Phong, nói: "Sẽ không hấp thu Mộc Linh huyết mạch trong đó."

Lúc này, tông chủ cũng trâm giọng nói: "Tiền bối, tông môn có tổ huấn, nếu không phải thiếu tông chủ và người có cấp bậc ngang với tông chủ thì không thể đi vào. ˆ"

Nhìn nụ cười trên gương mặt của Dược Lão dần tắt, Lôi Phong vội nói: "Nhưng mà nếu là tiền bối thì đương nhiên có thể."

Tông chủ và các trưởng lão ngẩn người, muốn nói gì đó thì bị Lôi Phong liếc xéo. "Tất nhiên chúng ta tin lời tiền bối nói, ta dẫn các ngươi đi qua."

Lôi Phong đi về phía sau đại điện, Dược Lão gọi Diệp Thu Bạch một tiếng: "Đi thôi."

Diệp Thu Bạch ngẩn người, lập tức đi theo sau.

Thanh Mộc Nguyên Linh Trì nằm ở phía sau khe núi mà lúc trước Lôi Phong tu luyện.

Sau khi xuyên qua một thác nước, họ đi vào trong một sơn động.

Xung quanh vốn u tối, lại có từng con đom đóm lập lòe ánh sáng bay ra từ trong sơn động.

Mà nơi những con đom đóm này tụ tập lại, có một luồng sinh cơ đang không ngừng sinh sôi, vô cùng nồng đậm.

Mặc dù luồng sinh cơ này không ngưng thực như sư tôn, có vẻ như cường độ cũng kém xa.

Nhưng có thể nhìn thấy sinh chi ý ở bên ngoài đã là một chuyện cực kỳ hiếm lạ.

Dược Lão nhìn thoáng qua Lôi Phong, Lôi Phong thấy thế thì hiểu ý, chắp tay lui ra ngoài.

Sau đó Dược Lão nhìn về phía Diệp Thu Bạch, cười nói: "Được rồi, vào đi."

Diệp Thu Bạch chỉ chỉ mình, hơi sửng sốt hỏi: "Ta?"

"Nếu không cho ngươi thì còn ai vào đây? Đây vốn là chuẩn bị cho ngươi."

Dược Lão vừa nói vừa lấy ra vài cây gỗ, đặt xung quanh Thanh Mộc Nguyên Linh Trì.

Diệp Thu Bạch cười khổ nói: "Dược Lão, nói thật là ta rất tò mò vê thân phận và thực lực của ngài.

Dược Lão vẫn nở một nụ cười hiền lành trước sau như một, nói: "Ha ha, chờ khi thực lực của ngươi đủ rồi thì tự nhiên sẽ biết một số chuyện thôi."

Lại là những lời này.

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời Dược Lão, đi vào trong Thanh Mộc Nguyên Linh Trì.

Dược Lão muốn làm gì?

Khi bước vào trong linh trì, Diệp Thu Bạch liên cảm nhận được một luồng sinh cơ nông đậm nhanh chóng tràn vào trong cơ thể, nhưng lại không có cảm giác gì đặc biệt.

Sau khi Dược Lão bày ra những thanh gỗ xong, cười nói: "Cứ vận chuyển công pháp theo sự lưu chuyển của kiếm cốt là được, sau đó hãy nhịn một chút, ngươi không cần quan tâm đến những thứ khác."

Sau khi nói xong, một ngọn lửa đốt cháy những thanh gỗ xung quanh.

Rất nhanh, xung quanh Thanh Mộc Nguyên Linh Trì dấy lên ngọn lửa hừng hực.

Những thanh gỗ thoạt nhìn rất bình thường này, vào thời khắc này lại toát ra từng sợi vụn gỗ hỏa tỉnh đen tuyên, bay đến quanh người Diệp Thu Bạch. Khói đen dày đặc bao quanh sơn động, Thanh Mộc Nguyên Linh Trì cũng bắt đầu sôi trào lên, từng bọt nước bên trong phồng lên rồi nổ tung!

Nước hồ sôi trào, kết hợp với vụn gỗ hỏa tinh.

Diệp Thu Bạch chỉ cảm thấy dường như cơ thể mình bắt đầu bốc cháy! Da thịt cũng không có cảm giác nóng bỏng, nhưng kiếm cốt trong cơ thể lại giống như bị hòa tanl

Một nỗi đau đớn khó có thể hình dung ập đến!

Hắn dựa theo lời nói của Dược Lão, vận chuyển Thái Sơ Kiếm Kinh, đem tiên khí và kiếm ý trong cơ thể vòng quanh kiếm cốt, một tiếng rống đau đớn phát ra từ cổ họng.

Từng tiếng gào thét vang vọng trong sơn động.

Bên ngoài sơn động, chỗ khe núi.

Tông chủ Thanh Mộc tông nhìn Lôi Phong, khó hiểu hỏi: 'Lão tổ, vì sao lại cho bọn họ tiến vào Thanh Mộc Nguyên Linh Trì, đây chính là gốc rễ lập tông của Thanh Mộc tông ta mài"

Lôi Phong thở dài nói: "Gốc rễ lập tông? Ở trước mặt cường giả mà ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu, có tư cách nói gì đến gốc rỗ lập tông? Nếu đối phương muốn, chỉ sợ toàn bộ tông môn chúng ta ra tay cũng không thể ngăn cản."

"Trong tình huống như thế này, chúng ta cần gì phải tuân theo tổ huấn, còn không bằng kết giao với đối phương, kết giao với vị tiền bối này có thể bảo vệ cho Thanh Mộc tông ta phồn vinhl"

Sắc mặt của Thanh Mộc tông chủ vẫn khó chịu, trâm giọng nói: "Nhưng mà..."

Không hết câu, tông chủ Thanh Mộc tông cũng chỉ có thể hóa câu nói thành một tiếng thở dài.

Lôi Phong vỗ vỗ vai của Thanh Mộc tông chủ, nói: "Có đôi khi phải học được cách chấp nhận biến số, nếu chỉ phát triển một cách êm đềm thì chỉ có thể nghênh đón bình cảnh hoặc hủy diệt mà thôi."

Lúc này, Dược Lão cũng đi ra.

Lôi Phong thấy thì thì tiến lên với Thanh Mộc tông chủ, lão hỏi: "Thế nào rồi tiên bối?"

Dược Lão cười nói: "Chờ đi, yên tâm, sẽ không khiến các ngươi thiệt thòi đâu."

Lôi Phong cười bồi nói: "Có thể thỏa mãn mong muốn của tiền bối, đương nhiên chúng ta không thiệt thòi."

"Thỏa mãn ta?" Dược Lão cười lắc đầu, quay đầu nhìn về phía sơn động, nơi đó vẫn đang truyền ra những tiếng rống đau đớn.

"Các ngươi dùng Thanh Mộc Nguyên Linh Trì đổi nhân tình của hắn mới không thiệt thòi."

Lôi Phong nghe vậy thì sửng sốt.

Dược Lão tiếp tục nói: "Sau này các ngươi sẽ biết, nhờ có hắn mà Thanh Mộc tông sẽ phát triển rất nhanh, đạt tới một độ cao mà trước nay chưa từng có."

Nghe Dược Lão nói thế, sắc mặt Lôi Phong trâm trọng, nặng nề gật đầu: "Ta hiểu rồi.......

Trong sơn động.

Diệp Thu Bạch ngâm mình trong Thanh Mộc Nguyên Linh Trì đang sôi trào, quần áo trên người hắn đã bốc cháy gần như không còn, gân xanh không ngừng nổi lên trên cơ bắp.

So với đau đớn xâm nhập vào xương cốt, hắn càng để ý đến lời của Dược Lão vừa nói với hắn.
Bình Luận (0)
Comment