Chương 1455: Đã nói rôi, đừng tìm kiếm tu đến luận bàn với ta
Chương 1455: Đã nói rôi, đừng tìm kiếm tu đến luận bàn với taChương 1455: Đã nói rôi, đừng tìm kiếm tu đến luận bàn với ta
Dưới sự cảnh giác của đám người, Diệp Thu Bạch đi theo Hỏa Thục Vân và nam nhân cường tráng kia lên núi.
Hỏa Thục Vân nhìn Diệp Thu Bạch, lại nhìn về phía nam nhân cường tráng kia hỏi: "Ngụy thống soái, thật sự có thể tin tưởng hắn được sao? Trong thời kỳ đặc thù này, đột nhiên lại có một người ngoài xuất hiện, nghĩ thế nào cũng có cảm giác không ổn."
Ngụy thống soái thản nhiên nói: "Cá nhân ta cảm thấy hắn không giống với những người ở mạch khác. Người có thể lĩnh ngộ được Hỏa chỉ đạo tắc đến trình độ cao thâm như vậy, sao ta có thể không biết được. Nhưng mà trong thời kỳ đặc thù thì cân đối đãi đặc thù, mọi chuyện đều phải chờ hắn có thể vượt qua khảo nghiệm không mới biết được."
"Thăm dò như thế nào?" Hỏa Thục Vân sửng sốt hỏi.
Ngụy thống soái cười khẽ một tiếng, nói: 'Khảo nghiệm đầu tiên có thể đoán ra được rốt cuộc thì hắn có phải người của mạch khác hay không. Ngươi đã quên mặc dù Thần Huyền Hỏa tông ta có chín nhánh lớn, nhưng đều tu luyện cùng một loại công pháp sao."
Thần Hỏa Thuật.
Thần Huyền Hỏa tông dựa vào Thần Huyền Hỏa Thụ mà khai tông lập phái, đồng thời công pháp tu luyện cũng được hình thành dựa trên Thân Huyền Hỏa Thụ.
Hỏa Thục Vân nghĩ đến điều này thì bừng tỉnh đại ngộ.
"Vì sao lại nói có ba vòng khảo nghiệm?"
Ngụy thống soái cười lạnh một tiếng: "Hai vòng khảo nghiệm phía sau là nhằm vào thực lực của hắn. Đâu phải ai cũng có thể gia nhập vào Thần Huyền Hỏa tông chúng ta được."...
Dưới ánh nhìn của mọi người, bọn họ leo lên đỉnh ngọn núi lửa.
Ngụy thống soái dừng lại, nhìn về phía Diệp Thu Bạch đi ở phía sau, nói: "Ngươi tiến lên đi."
Diệp Thu Bạch làm theo, đi tới bên cạnh Ngụy thống soái. Hắn cúi đầu nhìn xuống, phía dưới miệng núi lửa chính là dung nham đang sôi trào cuồn cuộn, nhiệt độ cực cao. Người có cảnh giới dưới Tổ Cảnh, hoặc là không đủ tinh thông Hỏa chi đạo tắc thì nếu như ngã xuống, chỉ sợ ngay cả thi cốt cũng không còn.
Chỉ đứng gần miệng núi lửa thôi mà Diệp Thu Bạch cũng có thể cảm nhận được một luồng sóng nhiệt nóng cháy ập vào mặt, làn da cũng có cảm giác bị bỏng rát dữ dội.
Ngụy thống soái giải thích: "Ngọn núi lửa này tên là núi lửa Hắc Huyền. Trong vòng khảo nghiệm đầu tiên, ngươi sẽ ở chỗ này phóng thích công pháp và Hỏa chi đạo tắc của mình ra. Nếu ngươi là người của Thần Huyền Hỏa tông thì hỏa diễm mà ngươi phóng thích ra sẽ khiến cho dung nham trong núi lửa có phản ứng."
Dung nham bên trong mỗi một ngọn núi lửa đều chịu ảnh hưởng của Thần Huyền Hỏa Thụ.
Diệp Thu Bạch cũng không hỏi nhiều.
Một cỗ kiếm ý mang theo sinh cơ không ngừng phát ra.
Thái Sơ Kiếm KinhI Ngụy thống soái thấy thế thì sững sờ.
Hắn là một kiếm tu?
Theo như gã biết, mặc dù trong chín nhánh lớn của Thần Huyền Hỏa tông cũng có kiếm tu, nhưng đều tu luyện kiếm đạo dựa trên cơ sở của Thần Hỏa Thuật. Loại kiếm đạo có sinh cơ sinh sôi không ngừng này gã chưa từng thấy quai
Huống chỉ... Cả Thanh Minh đại lục này có thể tìm ra bao nhiêu người tu luyện sinh chỉ ý?
Những người khác cảm nhận được cỗ khí tức này thì lông mày cũng thả lỏng xuống.
Tuy rằng nói ý tứ sinh sôi không ngừng nghe rợn cả người, nhưng điều này có thể bước đầu chứng minh rằng Diệp Thu Bạch không phải là người của mạch khác trà trộn vào.
Cùng lúc đó, Diệp Thu Bạch phóng ra một ngọn lửa bình thường.
Dung nham phía dưới không có gì bất thường, vẫn cứ cuồn cuộn sôi trào như thường ngày!
Ngụy thống soái thấy thế, trên gương mặt nghiêm túc cũng nở một nụ cười, nói: "Được rồi, coi như ngươi thông qua vòng khảo nghiệm đầu tiên. Vòng khảo nghiệm thứ hai là cùng người của chúng ta luận bàn một chút, vừa lúc có một thống soái cũng là kiếm tu."
Diệp Thu Bạch nghe vậy thì do dự một chút, nói: "Hay là đừng sắp xếp kiếm tu luận bàn với ta...
Ngụy thống soát cười nói: "Thế nào, ngươi không tự tin với trình độ kiếm thuật của mình sao?"
Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút, quên đi, nếu đã nói như thế thì không cần khuyên nữa, đánh thì đánh thôi...
Khi bọn họ đang nói chuyện, không có ai để ý đến ở giữa Thần Huyền Hỏa Thụ, dường như thế lửa càng thêm rực cháy... Thời điểm hỏa diễm rực cháy gần như trùng khớp với lúc Diệp Thu Bạch phóng thích ra ngọn lửa của mình.
Rất nhanh, có một nam tử mặc áo bào màu trắng đi tới đây, trên áo bào trắng của hắn ta có thêu từng đạo hoa văn hình ngọn lửa.
Ngụy thống soái cười nói: "Đây là Nhâm thống soái, cũng là kiếm tu mạnh nhất của Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta."
"Ta thấy hai ngươi đều là Tổ Cảnh trung kỳ, hay là luận bàn thử xem."
Nhâm thống soái khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua Ngụy thống soái, dường như muốn hỏi người này chắc chắn ổn chứ?
Ngụy thống soái truyền âm với hắn, nói: "Yên tâm đi, vừa rồi đã kiểm tra rồi, hắn đúng thật không phải người của mạch khác."
Lúc này Nhâm thống soái mới gật đầu, rút ra một thanh kiếm màu đỏ rực, nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: "Đao kiếm không có mắt, các hạ nên cẩn thận."
Diệp Thu Bạch gật đầu, cũng rút Vân Thương kiếm ra.
Khi nhìn thấy Vân Thương kiếm, Nhâm thống soái hơi sửng sốt, trong mắt ngập tràn hâm mộ.
Diệp Thu Bạch ý thức được đối phương hẳn là đang để ý đến đẳng cấp của Vân Thương kiếm, lập tức thu hồi Vân Thương kiếm lại mà lấy Canh Kim thần kiếm ra.
Thấy vậy, ánh mắt Nhâm thống soái nhìn Diệp Thu Bạch càng có nhiều thêm một tia tán thành.
"Không tệ, đủ tư cách làm một kiếm tu."
Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng, nói: "Ra tay đi."
Nghe vậy, Nhâm thống soái cũng không khách khí, kiếm trong tay nháy mắt đã bị hỏa diễm bao trùm!
Lúc chém về phía Diệp Thu Bạch, không khí như bị bốc cháy!
Nhiệt độ nhanh chóng tăng cao khiến cho những người có cảnh giới thấp xung quanh không khỏi vội vàng lui vê phía sau.
"Thần Hỏa Kiếm Đạo của Nhâm thống soái lại tinh tiến hơn rồi! Đã hoàn toàn nắm giữ Kiếm chi đạo tắc!"
"Cũng không biết người kia có thể đánh với Nhâm thống soái đến trình độ nào."
Ngụy thống soái nhìn chằm chằm vào Diệp Thu Bạch, gã cũng muốn xem rốt cuộc thì thực lực của đối phương như thế nào.
Tuy nói là cùng cảnh giới, nhưng Nhâm thống soái bằng vào Thần Hỏa Kiếm Đạo của mình lại hiếm khi gặp địch thủ!
Ngược lại, Diệp Thu Bạch vẫn không có động tác gì, ngay cả thanh kiếm trong tay cũng không giơ lên.
"Đây là định làm gì?"
Ngay khi Nhâm thống soái cũng nghỉ hoặc nhíu mày, cơ thể Diệp Thu Bạch hơi chấn động, kiếm khí bàng bạc phun ra từ cơ thể hắn!
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, kiếm khí bao phủ toàn bộ miệng núi lửa!
Kiếm Vực hình thành!
Nhâm thống soái cảm nhận được kiếm ý xung quanh, sắc mặt đại biến!
Thanh kiếm trong tay hắn lúc này cũng bắt đầu rung lên không ngừng, tựa như đang run rẩy.
Kiếm đạo của hắn dường như bị kiếm đạo của Diệp Thu Bạch áp chế hoàn toàn!
Đây là... lực lượng căn nguyên!
Không đợi Nhâm thống soái nghĩ nhiều, Diệp Thu Bạch đã chém ra một kiếm.
Một đạo trảm kích chém về phía Nhâm thống soái!
Không chỉ như thế, vào thời khắc này, kiếm khí bàng bạc trong Kiếm Vực cũng ngưng tụ lại thành kiếm bắn về phía Nhâm thống soái từ bốn phương tám hướng!
Nhâm thống soái vội vàng hóa công thành thủ, trường kiếm đỏ rực trong tay múa động.
Một cơn lốc lửa lấy kiếm khí làm vật dẫn phóng lên cao!
Lúc này, trảm kích và những thanh kiếm va chạm với cơn lốc lửa. Thế công chợt lóe rồi biến mất.
Cơn lốc lửa nổ tung, hỏa tinh văng tứ phía.
Nhâm thống soái cũng bị sóng xung kích đánh lui về phía saul
Áo bào màu trắng bị thủng vài lỗ, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ y phục.
"Ở cảnh giới này mà đã lĩnh ngộ được lực lượng căn nguyên, hơn nữa... còn có lĩnh vực đặc thù như vậy.'
Nhâm thống soái nhíu mày.
Kiếm đạo của hắn căn bản không thể hoàn toàn phát huy, giống như muốn cúi đầu thần phục trước kiếm đạo của Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ nói: "Ta đã nói rồi, đừng tìm kiếm tu đến để luận bàn với ta..."