Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 196 - Chương 1466: Tro Tàn Chi Hỏa, Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm!

Chương 1466: Tro tàn chi hỏa, Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm! Chương 1466: Tro tàn chi hỏa, Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm!Chương 1466: Tro tàn chi hỏa, Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm!

Phá Hồng Kiếm Pháp.

Đây vốn là kiếm pháp hỏa thuộc tính.

Hiện giờ Diệp Thu Bạch đã đạt tới cảnh giới căn nguyên hỏa diễm, dưới tình huống lợi dụng Canh Kim kiếm hạp để sử dụng Trường Hồng Quán Nhật, có thể nói là không cần Diệp Thu Bạch tốn quá nhiều tinh lực mà cũng phát huy được toàn lực.

Hơn nữa tác dụng lớn nhất của Canh Kim kiếm hạp đó chính là chỉ cần Diệp Thu Bạch phân ra một luồng tinh thần lực cũng có thể điều khiển kiếm linh hoạt như khi dùng tay.

Miễn bàn có thêm sự tăng phúc của căn nguyên hỏa diễm và Thần Huyền Hỏa Thụ, chỉ cần Diệp Thu Bạch sử dụng Canh Kim kiếm hạp thôi cũng đủ khiến cho Bàng thống soái toát mồ hồi lạnh.

Đồng thời, kiếm ý vô tận trong Kiếm vực lao đến chỗ Hoàng thống soái.

Sắc mặt Hoàng thống soái khẽ biến, đòn tấn công này mang theo một luồng kiếm khí của căn nguyên kiếm đạo, hơn nữa còn kết hợp với tro tàn chỉ hỏa, cũng khiến cho nàng trong lúc nhất thời không cách nào thoát thân được!

Diệp Thu Bạch vốn đã tu luyện Tứ Tuyệt Kiếm Trận, đưa lực lượng căn nguyên hỏa diễm dung nhập vào trong Kiếm vực là chuyện dễ dàng.

Mặc dù Tứ Tuyệt Kiếm Trận là kiếm trận mà Diệp Thu Bạch ngộ ra khi ở Tàng Đạo thư viện giới vực vĩ độ thấp, chính là kiếm thuật lợi dụng bốn loại ý cảnh gia nhập vào kiếm ý để thi triển.

Bây giờ Diệp Thu Bạch đã không còn sử dụng nữa.

Nhưng kinh nghiệm lúc trước đã hòa nhập vào trong kiếm đạo của hắn.

Thấy vậy, Nguyên thống soái hừ lạnh một tiếng, nói: "Hai tên phế vật." Sau đó hắn lập tức dùng trường thương trong tay, hung hăng đâm tới Diệp Thu Bạchl

Diệp Thu Bạch thấy thế thì nhấc Vân Thương kiếm lên nghênh đón!

Các thống soái ở bên dưới và tướng quân của chín nhánh nhìn thấy cảnh này, mỗi người có một vẻ mặt khác nhau.

Có người kinh hãi, có người sắc mặt ngưng trọng.

Rõ ràng chỉ là Tổ Cảnh trung kỳ, lại có thể lấy một địch ba, cứng rắn chống đỡ hai Tổ Cảnh hậu kỳ và một cường giả Tổ Cảnh đỉnh phong mà không bại trận.

Có thể nói, đây không chỉ là lợi dụng lực lượng của Thần Huyền Hỏa Thụ nữa, mà còn chứng tỏ rằng bản thân Diệp Thu Bạch cũng có được năng lực thực chiến hơn xa cảnh giới Tổ Cảnh trung kỳ của hắn.

Vân Thương kiếm trong tay Diệp Thu Bạch bị bao quanh bởi tro tàn chi hỏa, hơi chệch người sang hướng bên cạnh, kiếm trong tay vung về phía trường thương!

Nguyên thống soái cười lạnh, nói: "Trước sức mạnh tuyệt đối, chút kỹ xảo đó có tác dụng gì?" Lời còn chưa dứt, hai tay Nguyên thống soái đè xuống, trường thương vốn là xuyên qua phía trước, tức khắc thay đổi thế công, áp chế xuống dưới!

Nháy mắt Vân Thương kiếm đã bị kìm hãm!

Thân thể Diệp Thu Bạch cũng đột nhiên trâm xuống.

Chỉ là dưới tác dụng của tro tàn chi hỏa, ngọn lửa của Nguyên thống soái không giống như giòi bám vào xương, ăn mòn mà lên, ngược lại còn bị tro tàn chi hỏa của Diệp Thu Bạch cắn trải

Nguyên thống soái nhíu mày, đành phải buông tha không tiếp tục tấn công nữa, trường thương hơi chấn động, xua tan tro tàn chi hỏa bám trên đó.

Không hổ là căn nguyên hỏa diễm, thật sự khó chơi.

Cho dù cảnh giới của bọn họ chênh lệch rất lớn, nhưng dưới sự áp chế tuyệt đối của đạo tắc, Nguyên thống soái cũng phải vô cùng cẩn thận, tránh cho tro tàn chi hỏa của Diệp Thu Bạch ăn mòn.

Dù sao có thêm sự gia trì của Thần Huyên Hỏa Thụ, một khi bị tro tàn chi hỏa quấn lên, dù cho Nguyên thống soái có là Tổ Cảnh đỉnh phong đi chăng nữa thì cũng ăn đủ đau khổ.

Nghĩ vậy, cơ thể Nguyên thống soái lui về phía sau, hai chân đột nhiên giãm lên Thân Huyền Hỏa thụ. Lúc này, hỏa chi đạo tắc tràn vào trong cơ thể hắn, mặc dù không hấp thu nhanh bằng Diệp Thu Bạch, hơn nữa còn phải tinh lọc hỏa độc trong đó, nhưng mà có còn hơn không.

Sau đó hai chân rẽ ra, một tay Nguyên thống soái câm đuôi trường thương, tay kia dùng biên độ lớn nhất câm khoảng cách đầu thương gần nhất.

Khí tức hỏa diễm tràn ngập, hỏa xà quấn quanh trường thương nhanh chóng to lên, từng tiếng rồng ngâm vang lên tận trời!

Hỏa Xà Hóa Longl

"Chỉ cần không cận chiến với ngươi là được rôi." Nguyên thống soái quát khế một tiếng.

Trường thương trong tay hắn ném về phía Diệp Thu Bạch!

Hóa thành một con hỏa long khổng lồ gầm rống lao đến!

Từng đạo phong duệ như muốn đâm thủng thiên địaI

Với lực lượng trùng kích kia, cho dù hỏa long trường thương chưa đánh trúng vào Diệp Thu Bạch thì hắn đã cảm nhận được một cỗ lực độ như muốn hất bay hắn!

Hai đầu gối Diệp Thu Bạch hơi cong lại, hạ thấp trọng tâm ổn định cơ thể, đứng yên không né tránh.

Không phải Diệp Thu Bạch không muốn tránh.

Mà đầu hỏa long trường thương này hoàn toàn khóa chặt mục tiêu là hắn, khiến hắn căn bản không có khả năng tránh né, chỉ có thể cứng rắn đón đỡi

Diệp Thu Bạch hít sâu một hơi, sinh chi ý và tro tàn chỉ hỏa đồng thời xuất hiện trên Vân Thương kiếm.

Ở hai bên thân kiếm, một bên tỏa ra ánh sáng xanh nhạt, một bên thì hiện lên ngọn lửa màu xám đen đang hừng hực thiêu đốt.

Đưa lực lượng hỏa diễm dung nhập vào trong Thái Sơ Kiếm Kinh, có thể nói đây là lân đầu tiên Diệp Thu Bạch thử làm vậy.

Vào lúc nào, Vân Thương kiếm cũng phát ra tiếng kiếm minh vì không chịu nổi gánh nặng, thân kiếm không ngừng run nhè nhẹ.

Rất hiển nhiên, cấp bậc của Thái Sơ Kiếm Kinh và tro tàn chi hỏa đã đạt tới ngưỡng giới hạn của Vân Thương kiếm... thậm chí vượt qua giới hạn thừa nhận của Vân Thương kiếm.

Diệp Thu Bạch nhỏ giọng nói: "Thái Sơ Kiếm Kinh, kiếm thứ sáu."

Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm!

Diệp Thu Bạch chém ra một kiếm.

Trảm kích hóa thành ba đạo!

Chỉ là khác với lúc trước, giờ đây trên mỗi một đạo trảm kích đầu có tro tàn chi hỏa màu xám đen bám lên!

Uy lực càng thêm tăng vọt so với lúc trước.

Lúc thi triển ra một kiếm này, nếu như không có Thần Huyền Hỏa Thụ gia trì, chỉ sợ khi Diệp Thu Bạch chém ra một kiếm này, sẽ tiêu hao ít nhất bảy thành thực lực.

Nhìn thấy ba đạo trảm kích này, đồng tử của Nguyên thống soái co rụt lại.

Vào giờ khắc này, trái tay hắn cũng như đang bị một bàn tay vô hình to lớn bóp nghẹt lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể bóp nát lấy đi tính mạng của hắn.

Một cảm giác nguy cơ tử vong mãnh liệt kéo đến!

Nguyên thống soái không dám có bất kỳ sơ sẩy nào, hai tay kết ấn, hỏa diễm quanh thân bùng cháy hơn bao giờ hết!

Ngược lại, sắc mặt của hắn cũng càng tái nhợt hơn.

Hoàng thống soái và Bàng thống soái đang triền đấu không cách nào thoát thân với Canh Kim kiếm hạp trong Kiếm vực của Diệp Thu Bạch, nhận ra một màn này thì thân sắc kinh biến.

Đây chính là một kích mạnh nhất của Nguyên thống soái.

Cho dù hai người bọn họ liên thủ lại, khi đối mặt với một kích này của Nguyên thống soái cũng sẽ không có bất kỳ năng lực chống đỡ nào.

Chỉ là khi một kích này qua đi, Nguyên thống soái sẽ suy yếu đi ít nhất bảy ngày.

Điều này cũng đại biểu cho việc hắn sẽ mất đi năng lực cạnh tranh trong việc leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ.

Diệp Thu Bạch chỉ mới là Tổ Cảnh trung kỳ, vậy mà đã ép Nguyên thống soái phải dùng đến chiêu này sao?

Giờ phút này, hỏa long trên trường thương cũng to lớn ra một cách nhanh chóng.

Độ thô to của thân rồng đã đủ để sánh ngang với Thần Huyền Hỏa Thụ, hỏa long bay lượn giữa không trung, càng làm cho người phía dưới ngẩng đầu lên không thể nhìn thấy bầu trời!

Ngay lúc này, ba đạo trảm kích đồng thời chém vào hỏa long! Diệp Thu Bạch phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng phản phệ nhanh chóng ăn mòn toàn thân hắn.

Lông mày nhíu chặt, Diệp Thu Bạch rút kiếm ra, ba đạo trảm kích trong nháy mắt hợp nhất thành một!

Chỉ trong chốc lát, trên cái đầu to lớn của hỏa long đã xuất hiện một vết nứt!

Sắc mặt Nguyên thống soái đại biến.

Khi vết nứt xuất hiện, cho dù chỉ là một vết nứt nhỏ bé, cũng sẽ giống như phản ứng dây chuyên. Vết nứt bắt đầu lan ra khắp toàn bộ cơ thể hỏa long, theo một tiếng gầm nhẹ của Diệp Thu Bạch.

Sinh chỉ ý và tro tàn chỉ hỏa lại một lần nữa hội tụ trên Vân Thương kiếm.

Trong tình cảnh Vân Thương kiếm run rẩy kịch liệt,

Trảm kích trực tiếp chém vào người hỏa long, chia nó ra làm hail

Chỉ là Tam Nguyên Hóa Thanh Kiếm cũng đồng thời biến mất.

Nguyên thống soái cũng kêu thảm lên một tiếng, toàn thân bị phản phệ, rốt cuộc cũng không còn sức lực chống đỡ mà rơi xuống phía dưới.

Nhìn thấy cảnh tượng này.

Ngay cả các thống soái phía dưới cũng ngừng leo lên, ngây ngẩn nhìn một màn trước mắt.

Đầu óc bọn họ trống rỗng, chưa bao giờ tưởng tượng ra được kết quả này sẽ xảy ra...
Bình Luận (0)
Comment