Chương 1467: Phá Hồng kiếm pháp, Tân Hỏa Quán Nhật!
Chương 1467: Phá Hồng kiếm pháp, Tân Hỏa Quán Nhật!Chương 1467: Phá Hồng kiếm pháp, Tân Hỏa Quán Nhật!
Nhưng Diệp Thu Bạch với thực lực Tổ Cảnh trung kỳ lại có thể đánh bại được Nguyên thống soái đang ở Tổ Cảnh đỉnh phong, là thống soái mạnh nhất trong chín mạch.
Đối với tất cả mọi người, đây là một chuyện dường như không thể nào xảy ra.
Cho dù là Hắc Hỏa tướng quân ở bên dưới cũng kinh ngạc, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Diệp Thu Bạch.
Lúc đầu, hắn tưởng Diệp Thu Bạch sẽ sử dụng chiến lược lợi dụng lực lượng căn nguyên hỏa diễm dồi dào trên Thần Huyền Hỏa Thụ để chiếm được ưu thế, lao lên vị trí cao nhất, sau đó mới ra tay ngăn cảnh những thống soái đang ở phía dưới.
Dùng cách này để đạt được chiến thắng.
Nhưng thật không ngờ Diệp Thu Bạch lại có thể trực tiếp đánh bại được Nguyên thống soái có thực lực mạnh nhất, cũng là người khó đối phó nhất...
Khi Nguyên thống soái rơi xuống, vừa lúc rơi qua khoảng cách ở giữa Bàng thống soái và Hoàng thống soái.
Hai người vội vàng nghiêng người né tránh, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt điều hiện lên sự khó tin, nhưng nhiều hơn chính là sự kích động khó có thể che giấu, đồng tử co rụt rồi lại giãn ra liên tục, không ngừng run rẩy.
Nếu như không phải đang ở trước mắt bao người, chỉ sợ hai người đã reo hò hoan hô rồi.
Dù sao cũng phải giữ lại một chút hình tượng uy nghiêm.
Bên dưới Thần Huyền Hỏa Thụ, tướng quân của Thân Hỏa nhất mạch đỡ được Nguyên thống soái. Nhìn Nguyên thống soái vô cùng suy yếu, toàn thân đầy những vết kiếm thì sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ánh mắt của những tướng quân khác cũng rất ngưng trọng.
Ở bên chỗ Thanh Hỏa nhất mạch, một lão già tứ chi vô lực đến gần, trên người lão bao phủ một lớp dược cao màu đen rất dày, nhìn thấy như vậy thì nghiến răng nghiến lợi, trong ánh mắt còn hiện lên một tia sợ hãi.
Khó trách lúc trước Diệp Thu Bạch lại có thể chính diện đánh bại lão.
Ngay cả Nguyên thống soái mạnh hơn lão gấp nhiều lần cũng không phải là đối thủ của Diệp Thu Bạch, lão làm sao có thể địch nổi?
Nhưng mà... Có lẽ sau trận chiến này, Hắc Hỏa nhất mạch sẽ có khả năng cao nhất lấy được chiến thắng chung cuộc trong lần leo lên Thân Huyền Hỏa Thụ này.
Lúc này đây, Bàng thống soái của Huyền Hỏa nhất mạch và Hoàng thống soái của Thanh Hỏa nhất mạch đang triền đấu với Canh Kim kiếm hạp trong Kiếm vực, vẻ mặt kinh hãi không thôi.
Bọn họ là người trong cuộc chiến, càng hiểu rõ trong quá trình Diệp Thu Bạch chiến đấu với Nguyên thống soái, còn phải phân tâm khống chế kiếm khí và hơn mười thanh phi kiếm chết tiệt này để ngăn cản hai người bọn họ. Vậy mà hắn vẫn có thể đánh bại được Nguyên thống soái.
Làm sao mà hắn lại có năng lực làm thế được?
Đây là thực lực mà một Tổ Cảnh trung kỳ có sao?
Trong lúc bọn họ đang suy nghĩ lung tung thì ánh mắt của Diệp Thu Bạch đã nhìn về phía hai người, nói: 'Các ngươi còn muốn ngăn cản ta sao?"
Sắc mặt Hoàng thống soái khẽ biến.
Nói thật, nếu như còn muốn ngăn cản Diệp Thu Bạch thì lúc này đây chính là cơ hội tốt nhất.
Sau trận chiến với Nguyên thống soái, chắc chắn Diệp Thu Bạch cũng đã tiêu hao đi nhiều, đồng thời vị trí hiện tại đang thấp hơn hai người bọn họ.
Một khi để Diệp Thu Bạch vượt qua, hơn nữa còn khôi phục lại thương thế thì đã không còn có thể ngăn cản được nữa rồi!
Hai người liếc nhau, có vẻ như họ đều có cùng một suy nghĩ chung.
Diệp Thu Bạch thấy thế thì cũng hiểu ra, hắn lại uống một viên đan dược hồi phục mà Mộc Uyển Nhi luyện chế... Ữm, hiện tại đan dược hồi phụ của Mộc Uyển Nhi đã không đuổi kịp cảnh giới của hắn nữa rồi. Lần sau trở về nhất định phải xem kỹ thuật luyện đan của Uyển Nhi sư muội có tăng lên hay không mới được.
Sau đó hắn lại ăn thêm một viên đan dược mà sư tôn cho.
Dù sao đan dược trong không gian giới chỉ của hắn cũng nhiều đến mức chất đây thành một ngọn núi nhỏ, căn bản dùng không hất.
Theo lục quang vòng quanh cơ thể của Diệp Thu Bạch và lan tỏa trong cơ thể, thương thế và tiên khí bị tiêu hao của hắn cũng đang nhanh chóng khôi phục!
Nhưng còn không đợi hoàn toàn khôi phục.
Diệp Thu Bạch nhìn về phía Bàng thống soái.
Một cỗ kiếm chi đạo tắc dung nhập vào trong Canh Kim kiếm hạp, lấy tinh thân của hắn điều khiển.
Phi kiếm cho Diệp Thu Bạch khống chế, sắc mặt Bàng thống soái kinh biến.
Lúc trước còn có thể triền đấu với phi kiếm, chỉ là không cách nào dễ dàng thoát thân, bây giờ thì áp lực tăng gấp bội!
"Giải quyết nhanh đi rồi tới giúp ta!" Bàng thống soái hét to nói với Hoàng thống soái.
Hoàng thống soái không trả lời, cắn răng cố gắng tìm cách thoát khỏi sự bao vây của từng đạo kiếm khí trước mặt.
Thế nhưng cho dù Hoàng thống soái có né tránh thế nào đi chăng nữa, công kích đánh tan kiếm khí bao nhiêu lần, thì kiếm khí bên trong Kiếm vực vẫn chặn kín hết mọi đường né tránh của Hoàng thống soái!
Diệp Thu Bạch nhìn Bàng thống soái, nhẹ giọng nói: "Ngươi không có cơ hội đâu."
Dứt lời, từng luồng tro tàn chỉ hỏa dung nhập vào trong Canh Kim kiếm hạp.
Hai chân hắn dẫm lên thân của Thần Huyền Hỏa Thụ, lực lượng hỏa chỉ đạo tắc cuồn cuộn chảy không ngừng bị Diệp Thu Bạch hút vào trong cơ thể.
Nhất thời, Canh Kim kiếm hạp có thêm tro tàn chi hỏa thì càng hung hắn hơn!
Cùng lúc đó hơn mười thanh phi kiếm cũng có tro tàn chi hỏa quấn quanh.
Phá Hồng kiếm pháp... Tân Hỏa Quán Nhật!
Hơn mười thanh phi kiếm kia hội tụ lại cùng một chỗ, tro tàn chỉ hỏa kết hợp với kiếm quang ngưng tụ lại thành một thanh cự kiếm dài đến ba trượng, ầm ầm chém về phía Bàng thống soái!
Bàng thống soái căn bản không có bất kỳ không gian nào để tránh né đòn tấn công này, chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh cự kiếm kia lao tới, cơ mặt càng vặn vẹo!
Dù thanh cự kiếm này không chém trúng vào người hắn, thì chỉ riêng cỗ uy lực cường hãn này thôi cũng khiến cho hắn có cảm giác tử thần đang đến gần.
Cự kiếm càng lúc càng gần...
Bàng thống soái không chút do dự, không cam lòng rống giận một tiếng rồi trực tiếp nhảy xuống phía dưới.
Đây cũng là con đường né tránh duy nhất mà Diệp Thu Bạch để lại cho Bàng thống soái...
Cứ như thế, Bàng thống soái bị đào thải.
Diệp Thu Bạch xoay người, kiếm chỉ về hướng Hoàng thống soái.
Thanh cự kiếm dài ba trượng kia chuyển hướng công kích, chém về phía Hoàng thống soái!
Hoàng thống soái dùng ánh mắt cực kỳ oán độc nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch, sau đó cũng lập tức lựa chọn như Bàng thống soái, nhảy xuống phía dưới.
Chưa kết thúc.
Hai tay Diệp Thu Bạch kết ấn.
Tân Hỏa Quán Nhật tiếp tục truy kích Hoàng thống soái và Bàng thống soái.
Nếu lỡ như bọn họ chỉ giả vờ nhận thua, sau đó ở giữa đường lại rẽ hướng tiếp tục leo lên từ một hướng khác của Thần Huyền Hỏa Thụ thì làm sao bây giờ?
Đề phòng vạn nhất nên Diệp Thu Bạch mới làm như vậy.
Cự kiếm ba trượng của Tân Hỏa Quán Nhật giống như một mảng thiên thạch rơi từ mặt trời, tỏa ra ánh sáng chói mắt lao xuống, gần như bao trùm hết nửa đường kính thân cây của Thần Huyền Hỏa Thụi
Các thống soái khác nằm trong phạm vi công kích cũng biến sắc.
Đều hướng xuống phía dưới để né tránh.
Hoàng thống soái và Bàng thống soái vốn định hạ xuống trước, sau đó tìm cơ hội để đổi phương hướng tiếp tục leo lên.
Nhưng bây giờ cách làm của Diệp Thu Bạch đã hoàn toàn cắt đứt kế hoạch của bọn họ.
Bọn họ bị mạnh mẽ ép cho rơi ra khỏi Thân Huyền Hỏa Thụ.
Mà đợt này, cũng có ít nhất bảy thành thống soái và một lượng lớn đệ tử bị ép xuống theo. Sau khi ép bọn họ xuống hết, Diệp Thu Bạch thu hồi thế công, từng thanh phi kiếm phân tán ra rồi trở lại trong Canh Kim kiếm hạp.
Không ai bị chết cả.
Dưới ánh mắt của các thống soái, có thở phào nhẹ nhõm, cũng có không cam lòng, Diệp Thu Bạch không quay đầu lại mà tiếp tục leo lên phía trên.
Mà đợt tấn công này.
Có thể nói Diệp Thu Bạch đã sớm tập trung phần thắng cho Hắc Hỏa nhất mạch...
Những thống soái khác đã không thể uy hiếp Diệp Thu Bạch được nữa.
Căn bản bọn họ cũng không thể đuổi kịp Diệp Thu Bạch...
Nhâm thống soái và Ngụy thống soái thấy thế thì cũng bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.
Bọn họ cảm thấy mình chẳng giúp ích được gì cho Diệp Thu Bạch.
Giống như một người qua đường đi ngang qua mà thôi...