Chương 1468: Thần Huyền Hỏa Hồn, Phá Cảnh!
Chương 1468: Thần Huyền Hỏa Hồn, Phá Cảnh!Chương 1468: Thần Huyền Hỏa Hồn, Phá Cảnh!
Gần như tất cả các thống soái đều đã từ bỏ tranh đoạt với Diệp Thu Bạch.
Nhưng mà còn có một vài thống soái vẫn leo lên, không phải vì tranh đoạt đến vị trí cao nhất, mà là muốn dùng chuyện này để tu luyện, khiêu chiến giới hạn của bản thân mình.
Mặc dù càng trèo lên cao thì hỏa độc trên Thân Huyền Hỏa Thụ càng nồng đậm, tại vị trí cách đỉnh cao nhất một trăm trượng, cho dù là cường giả cấp bậc Bán Thần cảnh cũng khó có thể chịu đựng được lâu.
Nhưng tương ứng với điều này chính là, càng lên trên, lực lượng căn nguyên hỏa diễm và hỏa chi đạo tắc sẽ càng thêm dày đặc và mãnh liệt.
Bọn họ có thể tiếp xúc với những thứ này trong khoảng cách gần nhất để tăng trình độ nắm giữ hỏa chi đạo tắc của mình lên.
Tông chủ của Thần Huyền Hỏa tông hiện giờ, trước đây chính là nhờ vào Thần Huyền Hỏa Thụ mới bước vào cảnh giới căn nguyên hỏa diễm.
Nhâm thống soái và Ngụy thống soái cũng không ngoại lệ.
Khi đã trèo lên được một độ cao có thể miễn cưỡng thừa nhận được sự ăn mòn của hỏa độc rồi, hai người không hẹn mà cùng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện trong ngọn lửa hừng hực tuôn trào ra từ thân cây Thần Huyền Hỏa Thụ.
Những thống soái còn ở trên Thân Huyền Hỏa Thụ cũng đều lần lượt khoanh chân ngồi xuống.
Hiện giờ đã không còn thống soái nào tiếp tục leo lên nữa, chỉ có mỗi Diệp Thu Bạch vẫn tiếp tục đi lên!
Đã xuyên qua tâng mây, khoảng cách đến vị trí cao nhất trên Thân Huyền Hỏa Thụ còn cách hai trăm trượng.
Hắc Hỏa tướng quân cảm khái nói: "Thật không ngờ Diệp khách khanh lại có thể đi tới được độ cao đó."
thống soái bị đào thải cười nói: "Nhân vật cấp bậc thống soái không thể chạm tới độ cao này, nhưng Diệp khách khanh lại dựa vào Tổ Cảnh trung kỳ mà leo lên được đến mức đó, chỉ sợ Thần Huyền Hỏa tông chúng ta cũng không giữ được hắn."
Một thống soái khác cười to nói: "Loại người như hắn làm sao có thể ở lại mãi được. Có thể ở lại Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta một đoạn thời gian, để cho chúng ta biết được hóa ra trên thế gian này còn có người yêu nghiệt như thế tồn tại, đối với chúng ta mà nói đã là kỳ ngộ lớn lao rồi."
Hắc Hỏa tướng quân cũng cười gật đầu: "Mở rộng tâm mắt là điều rất quan trọng."
Bên chỗ Thần Hỏa nhất mạch, Nguyên thống soái đã tỉnh lại, sau khi hắn tỉnh lại thì không nhìn xung quanh, cũng không nhìn Thân Hỏa tướng quân, mà là nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên phía trên Thần Huyền Hỏa Thụ.
Ánh mắt hắn lướt qua những đệ tử kia, lướt qua các vị thống soái đã khoanh chân ngồi xuống tu luyện, cho đến khi nhìn thấy Diệp Thu Bạch vẫn tiếp tục leo lên rất nhanh. Cách vị trí cao nhất còn 150 trượng.
Nhìn thấy vậy, Nguyên thống soái thở dài, sự kiêu ngạo trong lòng vào giờ khắc này đã bị Diệp Thu Bạch đánh nát. ...
Phía trên Thần Huyền Hỏa Thụ, Diệp Thu Bạch vẫn không bị hỏa độc ảnh hưởng, ngược lại hỏa độc còn không ngừng bị hấp thu vào trong cơ thể hắn, thông quan tro tàn chi hỏa để chuyển hóa thành thực lực của bản thân.
Tốc độ vẫn đang rất nhanh.
Chỉ là khi Diệp Thu Bạch đi đến khoảng cách cách đỉnh cao nhất của Thần Huyền Hỏa Thụ còn một trăm trượng nữa, lực lượng căn nguyên hỏa diễm nơi này so với hỏa chỉ đạo tắc thì nông đậm hơn nhiều.
Trong ánh mắt của mọi người, chỉ trong vòng mười hơi thở, Diệp Thu Bạch đã thành công leo lên đỉnh.
Tướng quân của các nhánh khác thấy vậy thì cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.
Lần này bọn họ đã bại dưới tay của Hắc Hỏa nhất mạch yếu nhất trong số chín nhánh lớn.
Tất cả là vì có sự gia nhập của Diệp Thu Bạch.
Điều này khiến cho bọn họ khó có thể chấp nhận được, nhưng đồng thời cũng có một cảm giác bất lực.
Ai bảo người ta có thiên tư trác tuyệt, mới chỉ là Tổ Cảnh trung kỳ mà đã hoàn toàn nắm giữ được lực lượng căn nguyên hỏa diễm đây?
Hắc Hoàn tướng quân thì cao giọng bật cười to, giống như muốn giải tỏa hết những nghẹn khuất đè nén trong lòng suốt nhiều năm nay, cười đến mức cơ thể không ngừng run rẩy.
"Ha ha, vậy Hắc Hỏa nhất mạch ta xin vui lòng nhận lấy tài nguyên của Thần Huyền Hỏa Thụ lần này rồi!"
Những tướng quân khác trâm mặc không nói gì, giận dữ phất tay áo lần lượt rời đi.
Giờ phút này, trên đỉnh cao nhất.
Nơi này tràn ngập lực lượng căn nguyên hỏa diễm.
Diệp Thu Bạch đứng ở đây thôi cũng có thể cảm nhận được, mỗi một tấc cơ bắp trong cơ thể, mỗi một đoạn xương cốt, thậm chí lục phủ ngũ tạng và từng tế bào đều bắt đầu hưng phấn mà không ngừng ồ ạt hấp thu lực lượng căn nguyên hỏa diễm vô cùng nồng đậm xung quanh đây!
Nhưng mà lúc này Diệp Thu Bạch cũng không có tâm trạng để tu luyện, hắn nhìn chằm chằm vào một viên hồn thạch màu đỏ rực trước mặt. Xung quanh hồn thạch không có hỏa diễm tuôn trào, nhưng Diệp Thu Bạch có thể cảm giác được bên trong hồn thạch này ẩn chứa một cỗ sức mạnh cực kỳ khủng bố, hỏa chi đạo tắc bị đè nén đến cực hạn và từng luồng lực lượng căn nguyên hỏa diễm nhè nhẹ.
Thần Huyền Hỏa Hồn!
Một trong bốn loại vật liệu khó tìm nhất!
Hắc Hỏa tướng quân ở phía dưới thấy vậy thì vẻ mặt vô cùng đặc sắc. Xem ra mục đích chính của Diệp Thu Bạch chính là Thần Huyền Hỏa Hồn.
Chỉ là Thân Huyền Hỏa Hồn này không dễ cầm đi đâu... Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ bị cắn nuốt gân như không còn lại gì, cho dù là hắn cũng phải né tránh.
Lúc này, chỉ thấy Diệp Thu Bạch vươn tay ra, nắm lấy hồn thạch.
Khi mới bắt đầu nắm lấy Thần Huyền Hỏa Hồn, Thân Huyền Hỏa Hồn phát ra rung động cực kỳ kịch liệt, thậm chí còn phóng ra biển lửa vô tận tấn công về phía Diệp Thu Bạch!
Diệp Thu Bạch quát khẽ một tiếng, tro tàn chi hỏa cũng tuôn trào ral
Cắn nuốt hết những ngọn lửa này.
Mà có vẻ như Thần Huyền Hỏa Hồn cũng nhận ra được lực lượng căn nguyên đáng sợ trong cơ thể của Diệp Thu Bạch.
Trong nháy mắt, hồn thạch thu hồi hỏa diễm lại, sau đó không rung động nữa mà trở nên dịu ngoan...
Thấy vậy, Diệp Thu Bạch thuận lý thành chương thu lấy Thân Huyền Hỏa Hồn, trong toàn bộ quá trình cũng không có chuyện gì quá mức rắc rối xảy ra.
Cũng may nhờ có tro tàn chi hỏa hỗ trợ.
Hiện tại, Diệp Thu Bạch đã có thể khẳng định được rằng chắc chắn Dược lão đã tính trước được chuyện này, cho nên mới giúp hắn lĩnh ngộ căn nguyên hỏa diễm, đồng thời cho hắn tro tàn chi hỏa.
Sau khi trở về thì hỏi sư tôn vậy.
Thân phận của Dược lão cũng quá thần bí rồi.
Sau đó Diệp Thu Bạch nhìn xung quanh, bắt đầu tu luyện.
Chỗ này là nơi rất thích hợp để tu luyện.
Hơn nữa trải qua mấy ngày chiến đấu, hắn cũng cảm giác được mình đã sắp đột phá cảnh giới rồi.
Vậy đơn giản cứ mượn lực lượng căn nguyên ở đây để đột phá đi.
Ba ngày dần trôi qua.
Trong thời gian ba ngày này, cũng chính là thời khắc mà Diệp Thu Bạch thu hồi Thần Huyền Hỏa Hồn thì Thần Huyền Hỏa tông đã xảy ra một chuyện đại sự.
Tông chủ bế quan bấy lâu nay đột nhiên xuất quan, đồng thời triệu tập tướng quân của chín nhánh lại.
"Xem ra lúc bổn tọa bế quan, các ngươi cũng không nhàn rỗi nhỉ." Tông chủ của Thần Huyền Hỏa tông có sắc mặt già nua, mái tóc màu đỏ rực giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
Tướng quân của Thần Hỏa nhất mạch vội vàng nói: "Tông chủ, đây cũng là vì sự phồn thịnh của tông môn chúng ta. Nếu như cứ giống như trước kia, chia đều tài nguyên ra, vậy chẳng phải sẽ lãng phí khi phân phối cho nhánh yếu nhất sao?"
Câu này vừa nghe đã nhận ra chính là đang chỉ dâu mắng hòe.
Hắc Hỏa tướng quân cười lạnh một tiếng, đáp trả: 'Các ngươi là mạnh nhất, vậy sao lần này lại thua?”
Thần Hỏa tướng quân quát lớn: "Còn không phải là do các ngươi dựa vào thực lực của người ngoài sao?"
"Có thể mượn được ngoại lực cũng là một loại thực lực, các ngươi có làm vậy được không?"
Hai người cãi nhau, không ai phục ai.
Lúc này, tông chủ vẫy tay áo nói: "Được rồi, Hắc Hỏa nói không sai, mượn được ngoại lực cũng là có bản lĩnh. Hơn nữa, lần này Hắc Hỏa lập được đại công, tiểu tử kia thật là ghê gớm. “"
Sau đó nhìn về phía Thân Huyền Hỏa Thụ.
Ở nơi đó, có một đạo khí tức mãnh liệt truyền khắp Thần Huyền Hỏa tông!
Là khí tức đột phá, bước vào Tổ Cảnh đỉnh!