Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 200 - Chương 1470: Bắt Đầu Hiểu Suy Nghĩ Của Sư Tôn...

Chương 1470: Bắt đầu hiểu suy nghĩ của sư tôn... Chương 1470: Bắt đầu hiểu suy nghĩ của sư tôn...Chương 1470: Bắt đầu hiểu suy nghĩ của sư tôn...

Mặc Tầm lấy bốn loại tài liệu ra từ trong không gian giới chỉ, nhìn bốn loại tài liệu trước mắt này, hắn lâm vào trâm tư.

Giống như đang hoài nghi nhân sinh...

Diệp Thu Bạch nhìn dáng vẻ của Mặc Tầm, bất đắc dĩ nói: "Tiền bối, ngươi đã nhìn suốt nửa ngày rồi, đã tìm đủ bốn loại tài liệu quan trọng nhất, chắc là có thể bắt đầu được rồi chứ?"

Mặc Tầm: "Hiện giờ lão tử không có tâm trạng đóng thuyền, chỉ muốn chém ngươi một trận!"

Diệp Thu Bạch: "...

"Được rồi, cũng không biết tiểu tử ngươi có được vận cứt chó gì, những vật liệu cơ bản khác đâu?"

"Những tài liệu khác đang ở chỗ Ngải gia."

"Vậy ngươi tới đây làm gì?"

Diệp Thu Bạch nhún vai nói: "Ta phải hỏi lại xem có chắc chắn là tiền bối đồng ý đóng thuyên hay không, đừng vì ghen tị mà thất hứa."

Nói xong câu đó, hắn để Mặc Tâm đang ngây ngẩn cả người ở lại, đẩy cửa đi ra ngoài, chạy về phía Ngải gia.

Sau khi đóng cửa phòng, đi đến vùng đất hoang xung quanh gác xép nhỏ thì liền nghe thấy âm thanh tức giận hổn hển của Mặc Tầm.

Chỉ nghe hắn chửi ầm lên, nói: "Sau này lão tử mà còn luyện chế đồ vật cho ngươi nữa thì ta là cẩu!"

Giết người tru tâm mài...

Ngải gia.

Diệp Thu Bạch đi tới trước cửa, hai người thủ vệ có vẻ như biết hắn là ai, kích động nói: "Diệp tiền bối!"

Không bao lâu sau, Ngải Thủ Hiên và một đám trưởng lão vội vàng chạy ra, bên cạnh hắn chính là gia chủ Đới gia.

Sau khi nhìn thấy Diệp Thu Bạch, Ngải Thủ Hiền lớn tiếng cười sang sảng, nói: "Diệp tiền bối, nhanh như vậy mà ngươi đã về rồi, xem ra đã tìm được đủ tài liệu rồi nhỉ."

Đới gia chủ ở bên cạnh cũng chắp tay cung kính nói: "Diệp tiền bối vẫn mạnh mẽ uy phong như thế, tìm được ba loại tài liệu hiếm có khác chỉ trong thời gian ngắn."

Diệp Thu Bạch gật đầu nói: "Lần này ta tới cũng là vì những tài liệu cơ bản còn lại."

Ngải Thủ Hiền cười nói: "Đã chuẩn bị xong hết rồi, kính xin Diệp tiên bối đi theo ta vào ngồi chờ một chút, ta sẽ bảo người kiểm kê lại rồi đưa đến cho ngươi."

Ngải Thủ Hiền làm ra thủ thế mời, Diệp Thu Bạch liền đi vào trong.

Đi trên con đường lát đá xanh, Ngải Thủ Hiền nói: 'Mấy ngày nay Ngải Chi vẫn luôn tu luyện kiếm pháp mà ngươi dạy, hôm nay cũng đột nhiên có tiến triển lớn. Nhưng mà nó vẫn cảm thấy chưa hài lòng nên không đi ra, vậy nên mới không ra cửa nghênh đón tiền bối, mong thứ lỗi."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch cũng cảm thấy hứng thú, hắn nói: "Vậy dẫn ta đi xem thử."

Ngải Thủ Hiên cũng kinh hỉ: "Được được được, ngài đi theo ta."

Gia chủ Đới gia và các trưởng lão khác không đi theo.

Ngải Thủ Hiền dẫn theo Diệp Thu Bạch tới một biệt viện.

Lúc vừa đến gần, Diệp Thu Bạch đã có thể cảm nhận được một cỗ kiếm ý tràn ngập.

"Đã đột phá tới Kiếm thần chi cảnh?" Diệp Thu Bạch hài lòng gật đầu.

Hơn nữa trong Kiếm thần chi cảnh càng mang theo một luồng kiếm chi đạo tắc.

Xem ra đã cách hóa huyền chi cảnh không xa nữa.

Khi đã hoàn toàn nắm giữ được kiếm chi đạo tắc, chính là kiếm đạo Hóa huyền chi cảnh.

Ngải Thủ Hiền nói: "Tiền bối vào đi, ta sẽ không vào, ta đi giúp tiền bối kiểm kê tài liệu, như vậy cũng có thể nhanh hơn một chút."

Nói xong, khóe miệng Ngải Thủ Hiền hơi nhếch lên, không đợi Diệp Thu Bạch trả lời đã quay người rời đi.

Diệp Thu Bạch cũng không vạch trần ý đồ của Ngải Thủ Hiền, khẽ lắc đầu rồi đi vào.

Ngay lúc này, chỉ thấy một cô gái đang múa kiếm.

Thân hình phiêu dật, nhẹ nhàng khoan khoái, không có chút động tác dư thừa này, không hoa mỹ dài dòng.

Mặc dù thiếu chút mỹ cảm, nhưng uy lực lại càng thêm mạnh mẽ.

Đây cũng là điều mà lúc trước Diệp Thu Bạch đã chỉ cho Ngải Chi. Kiếm pháp của Ngải Chỉ nhìn qua thì rất mỹ lệ, nhưng lại có nhiều động tác không cần thiết, lãng phí không ít sức mạnh.

Hôm nay đã khắc phục được điều này.

Có thể dùng thời gian mất chục ngày mà hoàn toàn thay đổi được phương thức kiếm thuật của mình, đây là một chuyện cực kỳ không dễ dàng.

Điều này cũng giống như ngươi đã quen dùng tay phải để làm mọi việc, đột nhiên dùng tay trái thì cảm thấy gặp nhiều khó khăn.

Nhưng mà kiếm đạo và kiếm ý mà Ngải Chi lĩnh ngộ được vẫn có chút vấn đề.

Nhưng vấn đề này, cho dù là Diệp Thu Bạch cũng không nói rõ được.

Vốn là thứ hư vô mờ mịt, chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình để cảm ngộ ra.

"Ngải Chi, ngươi dừng lại một chút."

Ngải Chi giật mình, dừng kiếm trong tay lại, quay đầu nhìn thấy là Diệp Thu Bạch thì kinh hô một tiếng, sau đó vội vàng chạy đến trước mặt hắn, sắc mặt đỏ bừng nói: "Diệp... đại ca, sao ngươi lại tới đây?” Diệp Thu Bạch cười nói: "Vừa tới, ngươi luyện kiếm không tệ, xem ra đã tốn không ít công sức.

"Hì hì." Ngải Chi ngại ngùng gãi đầu.

Nàng vừa định kiêu ngạo một chút thì đã bị Diệp Thu Bạch dội cho một chậu nước lạnh.

"Nhưng mà hình như kiếm ý của ngươi có chút vấn đề, trôi nổi bất định giữa sắc bén và nhu hòa."

Kiếm đạo thường sắc bén.

Nhưng mà cũng có nhu hoàn, ví dụ như kiếm tu sử dụng nhuyễn kiếm, đại khái sẽ đi theo nhu kiếm chỉ đạo.

Nhu kiếm thì cương nhu kết hợp.

Mà Ngải Chi bây giờ, trong mắt Diệp Thu Bạch chính là có loại cảm giác thoáng cái hơi thiên về cương mãnh, thoáng cái lại hơi thiên vê âm nhu.

Đây không phải là cương như kết hợp, mà là còn đang do dự giữa hai bên.

Diệp Thu Bạch lấy nhuyễn kiếm trong tay Ngải Chi, tùy ý vung vài cái, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận một chút liền nói: "Ngươi hãy xem ta dùng nhu kiếm như thế nào."

Ngải Chi sửng sốt nói: "Không phải kiếm đạo của Diệp đại ca là đi theo hướng cương kiếm sao?"

Diệp Thu Bạch bình thản nói: "Cảm nhận một chút là dễ dàng thi triển."

Ngải Chỉ: "..."

Nhưng mà cũng đúng.

Hiện giờ kiếm đạo của Diệp Thu Bạch đã bước vào ngưỡng cửa căn nguyên chi cảnh.

Bởi vì cái gọi là nhất thông bách thông, tuy rằng không thể nào thoáng chốc đã tu luyện nhu kiếm đến trình độ tinh túy được, nhưng mà dùng để chỉ đạo cho Ngải Chi một chút vẫn là không thành vấn đề.

Lập tức, Diệp Thu Bạch cầm nhuyễn kiếm, vọt đến trước một cọc gỗ người giả, cổ tay hơi chuyển động, nhuyễn kiếm trong tay cũng bắt đầu vặn vẹo!

Kiếm ý cũng dần dần trở nên giống như rắn nước, quấn quanh trên cọc gỗi

Sau đó, ánh mắt của Diệp Thu Bạch ngưng tụ, thân nhuyễn kiếm quấn vòng quanh cọc gõ, cánh tay chấn động, kiếm ý rõ ràng trở nên cương mãnh sắc bén!

Hắn thu hồi khuỷu tay lại, Diệp Thu Bạch rút nhuyễn kiếm trong tay vêm thân kiếm mềm mại kia duỗi thẳng ra trong nháy mắt, lướt qua cọc gỗi

Chia cái cọc ra làm hai.

Ngải Chi nghe theo lời Diệp Thu Bạch, vừa quan sát vừa nghiêm túc cảm nhận kiếm ý biến hóa của Diệp Thu Bạch.

Lúc này, Diệp Thu Bạch nói: "Cương nhu kết hợp, hai loại kiếm đạo trăm sông đổ về một biển, không nên do dự nên đi con đường nào trong hai con đường, tu luyện đường nào cũng tương thông.” Ngươi do dự thì kiếm của ngươi cũng cùn đi.

Thấy Ngải Chỉ đã lĩnh ngộ, đứng tại chỗ nhắm mắt suy nghĩ.

Khóe môi Diệp Thu Bạch khẽ nhếch lên, lặng yên rời khỏi biệt viện.

Bên ngoài, Ngải Thủ Hiền cầm một cái không gian giới chỉ, nhỏ giọng nói: "Đa tạ Diệp tiền bối đã chỉ đạo cho tiểu nữ, trong này là tài liệu mà tiên bối cần."

Diệp Thu Bạch nhận lấy không gian giới chỉ, gật đâu cảm ơn: "Ngải Chi vốn có thiên phú, ta chỉ chỉ ra một số điêu cho nàng mà thôi, cũng không có gì lớn lao."

Ngải Thủ Hiền nghiêm túc nói: "Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành dựa bản thân. Tiền bối đã giúp tiểu nữ bớt đi rất nhiều đường vòng khúc mắc."

Trong lòng Diệp Thu Bạch có hơi bất đắc dĩ.

Trách không được sư tôn và Mục sư đệ không thích kết giao quan hệ với người khác.

Chỉ cần vừa nối lên chút quan hệ thôi, lập tức đã giống như giòi bám vào xương, rất khó vứt bỏ.

Cũng không thể thêm quan hệ sư đồ...
Bình Luận (0)
Comment