Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 202 - Chương 1472: Hiên Viên Gia, Thanh Minh Thú!

Chương 1472: Hiên Viên gia, Thanh Minh Thú! Chương 1472: Hiên Viên gia, Thanh Minh Thú!Chương 1472: Hiên Viên gia, Thanh Minh Thú!

Phần lớn thời gian, Thanh Minh Thú đều du đãng ở nơi sâu nhất trong Thanh Minh hải.

Không có bao nhiêu người có thể tận mắt nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Thanh Minh Thú.

Bởi vì những người đã chạm trán với Thanh Minh Thú, rất ít ai có thể còn sống sót trở về.

Thanh Minh Thú vốn là hải ma thú Thần Minh cảnh, hơn nữa sinh sống trong hoàn cảnh ác liệt tại nơi sâu trong Thanh Minh hải, là bá chủ có thể khống chế nhiều loại hải ma thú khác, vì thế mà thực lực của nó vô cùng mạnh mẽ.

Cho dù là cường giả Thần Minh cảnh bình thường cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được Thanh Minh Thú trong Thanh Minh hải vực.

Chỉ có trong sách cổ mới có một bức tranh vẽ lại dáng vẻ đại khái của Thanh Minh Thú.

Nó vô cùng to lớn, có thể so sánh với thiên địa.

Nếu như Thanh Minh Thú hoàn toàn mở rộng thân mình ra, đủ lớn để bao trùm hết một nửa chỗ sâu trong Thanh Minh hải.

Nó có đầu rồng thân mãng xà, trên đỉnh đầu có chín cái sừng nhọn cực lớn.

Trên cái thân mãng xà của nó, không có chân cũng không có vảy, toàn thân hiện ra làn da bóng loáng màu xanh.

Có thể nói, trừ Côn Bằng ra, Thanh Minh Thú là hải ma thú có thân hình lớn nhất, cũng cường đại nhất.

Nhưng mà Diệp Thu Bạch nhất định phải lấy được truyền thừa.

Cho dù khó khăn, cũng phải kiên trì tiếp tục tiến về phía trước.

Càng đi sâu vào trong Thanh Minh hải, sóng càng to gió càng lớn. Nếu như chiếc hải thuyền này không phải do Mặc Tâm dùng nhiều tài liệu hiếm có tạo ra, chỉ sợ cũng đã giống như những hải thuyền khác, sớm đã bị sóng biển nơi này đập cho tan thành mảnh vụn!

Chỉ có điều, càng đi sâu vào trong Thanh Minh hải thì số lượng hải ma thú cũng ngày càng ít đi.

Có lẽ tất cả chúng đều bị dọa sợ trước khí tức của Thanh Minh Thú.

Càng là hải ma thú cường đại thì càng có ít hải ma thú khác xuất hiện ở xung quanh nơi nó sống, bởi vì bọn chúng đều có lãnh địa của riêng mình.

Càng đừng nói đến Thanh Minh Thú - bá chủ của Thanh Minh hải.

Lần thứ hai nhìn khí tức truy tung trên Thanh Vân lệnh, Diệp Thu Bạch thấy khí tức đã dừng lại ở một chỗ thật lâu.

Nhưng mà khi Diệp Thu Bạch lái hải thuyên vào sâu bên trong Thanh Minh hải, khí tức lại bắt đầu có một chút dao động, càng đến gân thì biên động dao động càng lúc càng lớn.

Khi cách chỗ sâu còn năm trăm dặm.

Sóng biển bắt đầu cuồn cuộn dữ tợn! Từng ngọn sóng bạc trắng cao hơn đầu người khuấy động mặt biển. Diệp Thu Bạch đứng trên hải thuyền đang lắc lư kịch liệt, giống như một chiếc lá nhỏ đang trôi nổi trong biển rộng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị sóng biển hất bay.

Giờ phút này, hoa văn màu vàng được khắc trên hải thuyền bắt đầu lóe sáng lên.

Tăng thêm mức độ kiên cố cho hải thuyền.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía trước với vẻ mặt ngưng trọng, nơi đó có ba luồng khí tức khác nhau xông lên trời!

Ba luồng khí tức này cứ như muốn chấn sụp cả thế giới.

Cho dù còn đang ở khoảng cách xa, Diệp Thu Bạch cũng có thể cảm nhận được một cỗ uy áp nghẹt thở.

Khí tức này, tuyệt đối không phải là uy áp mà cường giả Bán Thần cảnh có thể tạo thành.

Lúc ở Thần Huyền Hỏa tông, tướng quân của Thần Hỏa nhất mạch đã từng thi triển ra uy áp Bán Thần cảnh đối với hắn, mặc dù khi đó hắn rất khó chịu, nhưng cũng không phải hoàn toàn không chịu đựng nổi.

Cỗ uy áp lần này, càng giống như cùng cấp bậc với tông chủ Thần Huyền Hỏa tông... Không, chỉ sợ còn mạnh hơn một chút!

Có lẽ là của cường giả Thần Minh cảnh đã vượt qua tầng lôi kiếp thứ hai.

Mà có thể xuất động loại cường giả này đi tới Thanh Minh hải, hơn nữa còn khiến cho bọn họ phải tản mát ra khí tức cỡ này để đối địch thì chỉ sợ cũng chỉ có Thanh Minh Thú.

Hắn nhìn thoáng qua Thanh Vân lệnh, khí tức vẫn đứng yên, chính là ở ngay trung tâm nơi tỏa ra uy áp.

Xem ra truyền thừa đúng là ở chỗ Thanh Minh Thú.

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút, vẫn quyết đi chuẩn bị đi sâu vào.

Chỉ có điều, lần này hắn điều chỉnh tốc độ chậm lại rất nhiều, tập trung hơn vào việc phòng ngự cho hải thuyền.

Sau một nén nhang, Diệp Thu Bạch cũng đã đi đến cách trung tâm uy áp không đến trăm dặm.

Tới đây, Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy có hai lão giả ngự không mà đi, chắp hai tay ra sau lưng, đang đứng dưới màn kết giới.

Đến cảnh giới Thần Minh cảnh rồi, có thể ngự không mà đi trong hải vực.

Mà phía dưới cách bọn họ không xa, còn có một chiếc hải thuyền vô cùng to lớn.

So với chiếc hải thuyên của Diệp Thu Bạch thì giống như là so voi với kiến.

Mặc dù đối mặt với uy áp và sóng biển cuồn cuộn, chiếc hải thuyền này vẫn không có chút lắc lư nào.

Chỉ sợ cũng đã đạt tới cấp bậc Thần Minh.

Trên hải thuyên, có một nữ tử tuyệt sắc với gương mặt lạnh lùng đứng ở đầu thuyền, bên hông đeo bội kiếm, bình tĩnh nhìn cảnh tượng này. Thế lực có thể xuất động loại nhân vật này và hải thuyên cấp bậc Thần Minh, cho dù là Thần Huyền Hỏa tông cũng không thể đứng ngang hàng với nó được, chứ đừng nói chi Ngọc Lân thành.

Mà ở phía trước bọn họ, có một cái đầu rông khổng lồ đang nổi trên mặt biển, giống như một hòn đảo khổng lồi

Trên đầu rồng có chín cái sừng to lớn.

Con quái vật đó giống y như những gì sách cổ đã vẽ lại.

Diệp Thu Bạch dừng hải thuyền lại, toàn lực phóng thích ra Thái Sơ Kiếm Kinh, kiếm ý và tro tàn chi hỏa để chống đỡ cỗ uy áp cường đại này. Cho dù làm vậy, sắc mặt Diệp Thu Bạch vẫn tái nhợt, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể có cảm giác như sắp bị ép nát.

Hắn lấy ra ngọc bội mà sư tôn đưa cho, trên ngọc bội tỏa ra một màn kim quang bảo vệ, lúc này Diệp Thu Bạch mới thở phào nhẹ nhõm, cơ thể khôi phục lại bình thường.

Lúc này, hai lão giả Thân Minh cảnh phía trước cũng nhìn thoáng qua hướng của Diệp Thu Bạch, nhưng mà cũng chỉ nhìn lướt qua trong thoáng chốc rồi quay đầu lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào Thanh Minh Thú.

Đối với bọn họ, một tiểu bối có cảnh giới như Diệp Thu Bạch thật sự không đáng để tâm.

Ngay lúc này, một lão giả trong đó lên tiếng nói: "Thanh Minh Thú, có lẽ giao ra truyền thừa là tốt hơn cho ngươi đấy. Như vậy còn có thể nhận được tình hữu nghị và thù lao của Hiên Viên gia. Nếu không đợi đến khi hai người chúng ta ra tay, chỉ sợ cả vật cả mạng cũng mất."

Thanh Minh Thú hơi hé miệng, giống như một rãnh núi bị nứt ra, có từng đợt sóng nhiệt phun ra từ trong đó.

"Các ngươi có thể thử xem. Hiên Viên gia tuy mạnh, nhưng muốn cưỡng ép lấy đi truyền thừa từ chỗ bổn tọa thì ta tất cũng sẽ làm cho các ngươi phải trả một cái giá đắt!"

"Một cái truyền thừa mà thôi, đáng để cho ngươi bảo vệ nhiều năm như thế sao?"

Một lão giả khác cau mày nói: "Hắn là ngươi cũng biết, với thực lực và thiên phú của ngươi, chỉ cân buông bỏ việc thủ hộ, đi ra khỏi mảnh hải vực này là có thể vượt qua một tầng lôi kiếp nữa. Đến khi đó tuổi thọ sẽ được kéo dài thêm mười vạn năm, chẳng lẽ không tốt sao?"

Thanh Minh Thú khinh thường cười nhạo một tiếng, nói: "Nhân tộc các ngươi thường hay bội tín lật lọng, sao có thể hiểu được suy nghĩ của bổn tọa?"

Một lão giả trong đó còn định nói gì đó thì bị người kia ngăn lại, rút kiếm trong tay ra, xung quanh lập tức gió nổi mây phun!

Khí tức của căn nguyên kiếm đạo tràn ngập khu vực này!

Căn nguyên kiếm đạo chi cảnh!

Lão giả Tạ Đỉnh lạnh lùng nói: "Vừa lúc ma hạch trong cơ thể ngươi và chín cái sừng này đều là những tài liệu tuyệt hảo để luyện chế bảo kiếm cấp bậc Thần Minh."

Lão giả bên cạnh thấy thế cũng rút kiếm ra.

Chỉ có điều cảnh giới kiếm đạo của lão giả này không cường hãn như lão giả tên Tạ Đình kia, chỉ mới bước vào ngưỡng cửa của căn nguyên kiếm đạo chi cảnh. Thấy thế, Thanh Minh Thú rống to một tiếng vang trời!

Phía sau cái đầu rồng của nó, trong biển sâu tối đen, những bóng lên to lớn bắt đầu hiện ra.

Mặt biển cuồn cuộn, giống như đất bằng khi xảy ra động đất, những cơn sóng gầm rú, sấm chớp âm ầm!

Thanh Minh Thú hoàn toàn cuộn ra khỏi mặt biển, thân hình to lớn tựa như một mảng đại lục!
Bình Luận (0)
Comment