Chương 1476: Kiếm vực nghiên ép
Chương 1476: Kiếm vực nghiên épChương 1476: Kiếm vực nghiên ép
Thật khó để tin được.
Kiếm đạo của bọn họ lại bị một kiếm tu thế hệ trẻ áp chế triệt để,
Nhìn căn nguyên lực và kiếm chi đạo tắc không ngừng bốc lên trong Kiếm vực, sắc mặt của hai người đều cực kỳ nặng nà.
Lý Triệt đối mặt với Diệp Thu Bạch, nhìn Kiếm vực bay lên, vẻ mặt kinh nghi.
Không nói đến chuyện vì sao cảnh giới kiếm đạo của Diệp Thu Bạch có thể cao như vậy, một nửa kiếm đạo trong đó đã mang theo lực lượng căn nguyên.
Kiếm chỉ lĩnh vực này, hắn chưa từng thấy qua.
Nói đúng hơn thì không phải là chưa từng thấy qua lĩnh vực này, mà là chưa từng thấy qua người mới Tổ Cảnh đỉnh phong như Diệp Thu Bạch lại có thể thi triển ra kiếm chỉ lĩnh vực kinh khủng như vậy.
Trong lĩnh vực, có một cỗ khí tức lơ lửng giống như hội tụ tất cả tinh túy kiếm đạo trên thế gian.
Khí tức đó tràn ngập ánh sáng lung linh, lưu quang dật thải, ánh lên bảy sắc màu, có thể nhìn loáng thoáng bên trong đó có rất nhiều kiếm với các hình thái khác nhau, từ lưỡi kiếm màu đen đến thân kiếm trong suốt! Mỗi một thanh kiếm đều như có thể tạo nên một tòa kiếm sơn vĩ đại!
Từng đạo kiếm mang lóa mắt chứa đựng kiếm khí lao nhanh tựa như dòng thác đổ xuống, lan tỏa ra bốn phía.
Trong phạm vi của Kiếm vực, càng có một luồng sóng nhiệt nóng rực khiến cho không gian vặn vẹo, không khí trở nên sục sôi đang tuôn trào. Sinh chỉ ý liên tục trào dâng, thể hiện hình ảnh nội tâm của Diệp Thu Bạch, trong đó có một gốc cây liễu chọc trời hình thành!
Cành liễu tung bay, giống như muốn bao phủ cả mảnh không gian này. Trên mỗi một cành liễu đêu có một tia căn nguyên kiếm đạo, khiến cho chúng trở nên giống như những thanh tuyệt thế bảo kiếm!
Không sai, Kiếm vực thăng cấp không chỉ khiến cho đẳng cấp của Kiếm vực được tăng lên không ít, mà còn có thể chứa được căn nguyên hỏa diễm và sinh chỉ ý!
Hai loại lực lượng này đã dựa theo nội tâm của Diệp Thu Bạch mà chiếu rọi ra hiện thực.
Hình như căn nguyên hỏa diễm và sinh chỉ ý cũng kết hợp với lực lượng của Kiếm vực mà thay đổi vô vàn liên tục!
Lý Triệt thu lại ánh mắt rung động của mình, mặc dù kiếm đạo của Diệp Thu Bạch có áp chế tuyệt đối với kiếm đạo của hắn, nhưng mà hắn cũng sẽ không vì thế mà chưa đánh đã từ bỏ. Dù sao đi chăng nữa thì hắn cũng là người thừa kế của một trong những gia tộc kiếm đạo đỉnh cấp ở Thanh Minh đại lục, còn chưa đánh mà đã cho rằng đánh không lại mà từ bỏ không phải là suy nghĩ mà một kiếm tu nên có.
Nghĩ tới đây, Lý Triệt quát nhẹ một tiếng: "Minh Kiếm, Vạn Quân Minh Trảm!"
Kiếm phong và lôi điện quấn vào nhau, chém về phía Diệp Thu Bạchi! Kiếm trảm như sấm!
Bạo lôi chớp động, tất cả lôi đình chi lực xung quanh đều được hội tụ vào trong đạo trảm kích này, âm thanh sét đánh sấm rền vang vọng trong dạ dày của Thanh Minh thú!
Xung quanh trảm kích, sấm sét vô tận bùng nổ đùng đùng!
Rất có khí thế lôi đình vạn quân!
Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng vung Thanh Thương kiếm trong tay lên.
Bên trong Kiếm vực, phía trên kiếm sơn mênh mông, kiếm khí tụ hội thành dòng thác lập tức hóa thành một luồng kiếm khí cuồn cuộn, càn quét về phía Lý Triệt
Khi hai bên chạm nhau, lôi đình phát ra tiếng rít như phượng hót, sau đó hóa thành những tia sét thô to, chớp động rồi tiêu tán trong vùng không gian này.
Đồng thời, dòng thác kiếm khí cũng theo đó mà biến mất, chỉ có thác nước vô tận phía trên kiếm sơn là vẫn đổ thẳng xuống, không hề có chút xu thế vơi bớt nào, cứ như dùng mãi không cạn.
Thấy thế, Hiên Viên Tố Tiên đang đứng quan sát cũng trâm mặt.
Nàng có thể nhìn ra, Lý Triệt không hề nương tay khi tung ra chiêu kiếm này, tuyệt đối là dùng toàn lực.
Ngược lại, Diệp Thu Bạch thì sao?
Chỉ nhẹ nhàng vung kiếm lên mà đã đánh tan được đạo trảm kích này dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà đây cũng là bài học mà bọn họ cần chấp nhận.
Nếu như bọn họ không phải là kiếm tu, mà lại tu đạo khác với thiên phú và thực lực giống như thế này, không có khả năng được nhẹ nhàng như Diệp Thu Bạch.
Ít nhất phải tiêu tốn chút thủ đoạn thì mới có thể đánh bại bọn họ.
Mặc dù là cùng cảnh giới, nhưng Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên không giống những người tu đạo khác, thiên phú của bọn họ, chỉ sợ nếu so với Cổ Thánh thì chỉ có hơn chứ không kém.
Kiếm của Lý Triệt cũng không vì vậy mà ngừng lại.
Từng đạo lôi quang màu xanh thắm dung hợp với kiếm ý, uốn lượn quanh thân hắn.
Chân đạo lôi đình chi kiếm, Lý Triệt xuất hiện chớp nhoáng ở gần Diệp Thu Bạch như một tia sét lóe lên, hai tay hắn nắm lấy chuôi kiếm, thu khuỷu tay, lập tức đột nhiên lao tới. Kiếm phong mang theo âm thanh rền vang của sấm chớp mưa bão xông thẳng đến vị trí ngực của Diệp Thu Bạch, như muốn xuyên thủng qual
"Minh Kiếm, Vạn Lôi Khuấy Động!"
Diệp Thu Bạch phất tay, dòng lũ trên thác nước kiếm sơn cũng không càn quét tiếp mà lượn lờ bên trong Kiếm vực. Đúng thời khắc này, căn nguyên hỏa diễm lại điên cuồng ngưng tụ, chỉ vỏn vẹn trong một cái chớp mắt mà đã tạo thành một thanh cự kiếm rực lửa trước mặt Diệp Thu BạchI
Hỏa diễm cự kiếm va chạm với kiếm của Lý Triệt!
Nhất thời, trên mũi kiếm của Lý Triệt giống như phát sinh một trận nổ mạnh kịch liệt, vô vàn lôi đình điên cuồng tuôn rai
Đồng thời, lực lượng căn nguyên hỏa diễm bên trên cự kiếm cũng hóa thành phần thiên liệt hỏa dâng trào!
Trong ánh mắt của Hiên Viên Tố Tiên, hình bóng của Diệp Thu Bạch và Lý Triệt đã hoàn toàn bị lôi đình màu xanh thẳm và phần thiên liệt hỏa bao phủ...
Căn nguyên hỏa diễm...
Gương mặt của Hiên Viên Tố Tiên đầy ngưng trọng.
Cho dùng Lý Triệt đã vận dụng được lôi đình đạo tắc để gia trì vào kiếm đạo, hắn cũng phải rất nỗ lực tu luyện trên phương diện kiếm chỉ đạo tắc, lúc này mới tu luyện ra được một sợi căn nguyên kiếm đạo. Mà lực lượng lôi thuộc tính thì vẫn dừng lại trên phương diện đạo tắc chỉ lực như cũ.
Nhưng còn Diệp Thu Bạch.
Không chỉ kiếm chi đạo tắc của hắn đã có một nửa hóa thành lực lượng căn nguyên, mà còn có hỏa diễm đã hoàn toàn bước vào căn nguyên chi cảnh...
Quả nhiên, trong tình huống cảnh giới tu đạo ngang nhau, lại có hiệu quả áp chế của Kiếm vực, đồng thời còn tăng thêm đạo tắc chi lực nghiền áp trên mọi phương diện, rất nhanh lôi đình kiếm đạo của Lý Triệt đã bị phần thiên liệt hỏa cắn nuốt gần như không còn.
Thân ảnh của Lý Triệt cũng chật vật hóa thành một tia chớp lui ra từ bên trong hỏa diễm.
Áo trắng trên người hắn đã bị đốt cháy tả tơi, khắp cơ thể đều có vết thương bị bỏng, máu thịt be bét, bốc lên làn khói cháy đen... Khí tức càng đã uể oải không trụ nổi.
Lý Triệt thở hông hộc, sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch thì trực tiếp nhìn vê phía Hiên Viên Tố Tiên, nói: "Ngươi có muốn đi lên thử một chút hay không."
Hiên Viên Tố Tiên nhẹ gật đầu.
Nhuyễn kiếm trong tay lắc một cái.
Hiển nhiên Hiên Viên Tố Tiên đi theo con đường nhu kiếm chỉ đạo.
Nhưng mà đối với Diệp Thu Bạch mà nói cũng không gây ra ảnh hưởng gì đặc biệt, bàn tay hắn vung lên.
Sau lưng hắn, những cành liễu do sinh chỉ ý ngưng tụ mà thành bắt đầu phất phơi
Trong đó, có mấy cành liễu như là kiếm phong, chém về hướng Hiên Viên Tố Tiên!
Lần trảm kích này, so với hai lần tấn công trước khi chiến đấu với Lý Triệt thì mạnh hơn nhiều.
Trong đôi mắt thanh lãnh của Hiên Viên Tố Tiên lóe lên sự kinh hãi.
Khẽ quát một tiếng, nhuyễn kiếm trong tay nàng từ mềm dẻo đột nhiên thẳng ra, một cỗ rung chấn lan tỏa trên thân mũi kiếm. Tại mũi kiếm, cỗ rung chấn này dường như có thể băng liệt sơn hà, trùng điệp lên kiếm đạo, không ngừng tăng cường cho nhau...
Khi trảm kích và cành liễu gặp nhau, không gian như vặn vẹo sắp nứt vỡ. Cỗ rung chấn này kéo theo cành liễu cũng rung lên không ngừng.
Chỉ là dưới tác dụng của sinh chỉ ý, kiếm ý liên miên bất tuyệt, sau khi bị rung chấn triệt tiêu thì rất nhanh đã được bổ sung lại.
Sau đó, cỗ rung chấn ấy cũng dần dần yếu đi, rồi biến mất hẳn.
Những cành liễu vẫn giống như những thanh kiếm sắc bén nhất thế gian, tiếp tục chém về phía Hiên Viên Tố Tiên, khi chỉ còn cách mi tâm của Hiên Viên Tố Tiên chừng một tấc.
Nàng nhìn đôi mắt lạnh nhạt của Diệp Thu Bạch.
Hiên Viên Tố Tiên khẽ cắn đôi môi mỏng, gian nan nói ra câu mà từ trước đến giờ nàng chưa từng thốt ra.
“Ta... nhận thua.”