Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 207 - Chương 1477: Lựa Chọn

Chương 1477: Lựa chọn Chương 1477: Lựa chọnChương 1477: Lựa chọn

Lúc ban đầu, hai người Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên không thèm quan tâm đến Diệp Thu Bạch, khi tiến vào nơi đây thì trong lòng vẫn khinh thường hắn. Nhưng cho đến bây giờ, thực lực của hắn đã trực tiếp nghiền ép bọn họ.

Vẻ mặt của Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên vô cùng phức tạp, họ nằm mơ cũng không ngờ được rằng vậy mà bọn họ lại có thể thua dưới tay một kẻ vô danh như vậy.

Mà lại thua trong cùng cảnh giới, thua trên kiếm đạo mà bọn họ tự tin mình am hiểu nhất.

Lý Triệt nhìn Diệp Thu Bạch, nói: "Là ta đã nhìn lầm rồi, có thể đạt được trình độ này, chắc hẳn sư tôn của ngươi là người không đơn giản. Không biết là cao nhân ẩn thế phương nào?"

Ẩn thế cao nhân?

Ừm, dùng để nói về sư tôn rất chính xác.

Diệp Thu Bạch đáp lại: "Nếu là ẩn thế cao nhân, sao có thể tùy tiện lộ ra tên tuổi?"

Lý Triệt nhẹ gật đầu: "Cũng đúng, chúng ta thua rồi. Nhưng mà... Truyên thừa không thể cứ như vậy mà chắp tay nhường cho ngươi được, chắc ngươi cũng hiểu đi."

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Đương nhiên hắn biết, kiếm tu vốn có tính cách cực kỳ cố chấp, chuyện đã nhận định rồi thì tám con trâu cũng kéo không lại, luôn cho rằng mình đúng, hoặc là tùy tâm, từ đầu đến cuối đều quán triệt xuống dưới.

Ví dụ như vào thời điểm Diệp Thu Bạch đang tiếp nhận cảm ngộ truyền thừa, đây là thời cơ tốt nhất để cướp đoạt truyền thừa, thế nhưng đám người Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên lại không ra tay, bởi vì trong lòng bọn họ cho rằng nếu trong tình huống này mà tấn công tức là làm trái lại với tâm cảnh của mình.

Lại ví dụ như mới nãy hai người đã lần lượt khiêu chiến với Diệp Thu Bạch mà không cùng nhau xông lên tấn công hắn. Đây cũng là bởi vì trước đó Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên đều cho rằng thực lực và nội tình của mình đều mạnh hơn Diệp Thu Bạch, cho nên mới lựa chọn một đấu mội.

Nhưng mà hiện tại bọn họ đã nhận ra Diệp Thu Bạch mạnh hơn hai người rất nhiều, vậy thì trong lòng sẽ không còn gánh nặng nào nữa mà tiến hành quần đấu.

Nếu đổi lại là Diệp Thu Bạch cũng sẽ làm như thế.

Đánh không lại người ta mà còn muốn một chọi một, cái này mà gọi là đạo nghĩa gì, phải gọi là đồ ngu!

Hiên Viên Tố Tiên và Lý Triệt liếc nhìn nhau một cái, vừa chuẩn bị tấn công cùng lúc thì...

Đột nhiên hòn đảo trôi nổi trong biển dịch dạ dày của Thanh Minh thú bắt đầu lắc lư mạnh, vách dạ dày xung quanh cũng điên cuồng co bóp, một cảm giác đè ép mãnh liệt ập tới, khiến cho Hiên Viên Tố Tiên và Lý Triệt phải bất đắc dĩ toàn lực đối phó.

Không bao lâu sau, hai người lại bất ngờ bị cuốn vào một cơn cuồng phong, gân như không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên liền trực tiếp bị cuồng phong cuốn ra ngoài. Mà Diệp Thu Bạch thì lại không hề hấn gì, cũng không biết là có phải do trùng hợp hay không.

Đang lúc Diệp Thu Bạch nghi ngờ trong lòng thì một âm thanh trâm muộn vang lên trong đầu hắn.

"Kiếm cốt, xem ra ngươi đã kế thừa một phần truyền thừa của hắn."

Là Thanh Minh thú.

Diệp Thu Bạch chắp tay nói: "Đúng vậy tiền bối... Chỉ là không biết tiền bối có quan hệ gì với Thanh Vân kiếm chủ?"

Giữ gìn và bảo vệ phần truyền thừa này của Thanh Vân kiếm chủ trong dạ dày của bản thân nhiều năm như vậy, chắc hẳn Thanh Minh thú có quan hệ không cạn với Thanh Vân kiếm chủ.

"Cũng chẳng có quan hệ gì, chỉ là năm đó hắn ban cho ta một cơ duyên nên mới có thành tựu như hôm nay." Thanh Minh thú thản nhiên nói.

Mặc dù giọng điệu nghe rất bình thản, nhưng mà Diệp Thu Bạch có thể nhận ra một sự hoài niệm trong đó.

Sau đó tìm cũng không nói nhiều về vấn đề này nữa, nói với Diệp Thu Bạch: "Nói tóm lại, trước mắt ngươi là người thích hợp nhất để đạt được tất cả các truyền thừa. Mà trong cơ thể ngươi còn có một cơ duyên khổng lồ khác."

"Việc tìm kiếm truyền thừa tiếp theo sẽ dựa vào Thanh Thương kiếm. Nhưng mà theo như ta biết, đã có rất nhiều thế lực đỉnh cấp biết được manh mối rồi. Mà nơi cất giấu truyên thừa tiếp theo sẽ được mở ra vào ba năm sau. Cho nên trong thời gian ba năm này, ngươi phải nhanh chóng tăng thực lực lên, không nên tùy tiện bại lộ kiếm cốt."

Diệp Thu Bạch nhẹ gật đầu, nói: "Đa tạ tiền bối đã nhắc nhở."

"Được rồi, bây giờ ta sẽ đưa ngươi ra ngoài. Hiên Viên gia và Minh kiếm Lý thị đã bố trí thiên quân vạn mã ở bên ngoài, vê chuyện sau khi đi ra ngươi có thoát được hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi rồi... Dù sao nếu như ngay cả chuyện này mà cũng không làm được thì đã nói rõ mệnh số của ngươi không chứa được truyền thừa của hắn."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch không hề có chút mảy may bối rối nào mà cười nói: "Ta cũng đã trải qua loại chuyện này nhiều lần rồi. Tiên bối có thể nhắc nhở trước cho ta như vậy đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ."

Thanh Minh thú nghe vậy thì hơi kinh ngạc.

Lòng dạ rất phóng khoáng, Thanh Minh thú không khỏi có thêm vài phần xem trọng đối với Diệp Thu Bạch.

"Được, vậy ngươi ra ngoài đi."

Nói xong, cuồng phong quấn quanh người Diệp Thu Bạch, cuôn cuộn đưa hắn ra bên ngoài!...

Lúc này, ở bên ngoài.

Trên hai chiếc hải thuyền, Hiên Viên Tố Tiên và Lý Triệt đều báo cáo rõ ràng chỉ tiết lại mọi chuyện xảy ra trong dạ dày Thanh Minh thú cho cường giả Thần Minh cảnh của gia tộc. Sau khi có cường giả kia biết được truyền thừa đã bị một tên tiểu nhân vật mà trước đó không có bất kỳ sự hấp dẫn nào đoạt lấy, đồng thời còn đánh bại được hai người Lý Triệt và Hiên Viên Tố Tiên thì sắc mặt đều có chút khó coi.

Trước mặt Hiên Viên Tố Tiên, lão giả Tạ Đỉnh - cường giả Thần Minh cảnh của Hiên Viên gia chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói:

"Ngươi là người thừa kế của Hiên Viên gia! Hiên Viên gia chúng ta đã dốc hết lượng lớn tài nguyên để bồi dưỡng ngươi, tại sao lại thua trước một kẻ vô danh được?"

Lý Triệt cũng bị trưởng bối dạy dỗ một trận như vậy.

Nhưng mà sau đó, hai phe đều đồng thời nghĩ đến một điều, đó là đợi sau khi Diệp Thu Bạch đi ra thì bắt lấy hắn, đoạt lại truyền thừa về tay.

Dù sao truyền thừa này cũng có ý nghĩa trọng đại.

Chính là truyên thừa mà đệ nhất cường giả kiếm đạo của Hỗn Độn giới ngày trước, Thanh Vân kiếm chủ để lại!

Cái này có sức hấp dẫn lớn đến mức nào đối với những gia tộc kiếm đạo? Không cần nói cũng biết.

Lúc này, ở phía xa, một dòng nước xiết đột nhiên phun ra khỏi mặt biển.

Cùng lúc đó, ngay khi bóng dáng một người một thuyền vừa xuất hiện đã lập tức dùng tốc độ cao nhất bỏ chạy về một hướng xal

Thấy thế, cường giả Thần Minh cảnh của hai bên đều ngự không mà đi, lao vê hướng mà Diệp Thu Bạch bỏ chạy!

Đồng thời còn không quên nói với người lái thuyên của bên mình: "Đuổi theo!"

Cường giả Thần Minh cảnh không hổ là cường giả Thần Minh cảnh, tốc độ vô cùng nhanh chóng, mắt thường cũng có thể thấy được bọn họ đã dần rút ngắn khoảng cách với Diệp Thu Bạch.

Phía sau, hải thuyên cấp bậc Thần Minh cũng có tốc độ không thua kém, thậm chí còn có thể đuổi kịp những cường giả Thần Minh cảnh đã vượt qua hai tầng lôi kiếp ở phía trên mà không bị bỏ lại xa.

Rất nhanh, đám người lão giả Tạ Đỉnh đã đuổi kịp được Diệp Thu Bạch.

Lão giả Tạ Đỉnh chắp hai tay ra sau lưng, nhìn Diệp Thu Bạch và lạnh nhạt nói: "Cho ngươi hai lựa chọn, gia nhập vào Hiên Viên gia ta, chúng ta sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành khách khanh của Hiên Viên gia."

"Lựa chọn thứ hai, trực tiếp giao truyên thừa ra rồi rời đi, chúng ta sẽ không ngăn cản."

Tên nam tử cường tráng bên Lý thị cũng cười sang sảng, nói: "Nếu ngươi muốn lựa chọn thế lực gia nhập thì lựa chọn Minh kiếm Lý thị chúng ta đi. Hiện giờ Hiên Viên gia không được nữa rồi, Hoàng giả chi kiếm mà lại để cho một người tu luyện nhuyễn kiếm đến kế thừa."

Người nam tử kia nói đến đương nhiên là Hiên Viên Tố Tiên.

"Đương nhiên nếu không không gia nhập cũng không sao, đưa truyền thừa cho chúng ta, Minh kiếm Lý thị tuyệt đối không bạc đãi ngươi." Hai phe đều đưa ra điều kiện để Diệp Thu Bạch có thể gia nhập vào thế lực của bọn họ.

Hiển nhiên là có sự đánh giá rất cao đối với thiên phú và thực lực của Diệp Thu Bạch.

Loại nhân vật cấp thiên kiêu như thế này, đương nhiên muốn thử lôi kéo về phe mình.

Nhưng bọn họ chưa từng nghĩ rằng, Diệp Thu Bạch đứng trên boong thuyền, ngừng chiếc hải thuyền lại, sống lưng thẳng tắp như một cây trường thương chỉ thiên, ngẩng đầu cười cười nhìn lên bốn cường giả Thần Minh cảnh, không kiêu không ngạo mà lên tiếng nói:

"Trong số những lựa chọn mà các ngươi đưa ra cho ta, không hề xuất hiện lựa chọn mà ta muốn”

"Ta đã đạt được truyền thừa, tất nhiên sẽ không giao ra."
Bình Luận (0)
Comment