Chương 1484: Kế hoạch tu luyện
Chương 1484: Kế hoạch tu luyệnChương 1484: Kế hoạch tu luyện
Điều khiến đám người Diệp Thu Bạch kinh ngạc chính là cảnh giới hiện tại của Mục Thích, Tiểu Thụ và Từ Mộng đều đã đột phá đến Biến Huyết cảnh.
Hôm nay, chỉ cần thành công chuyển hóa huyết mạch chỉ lực nữa là có thể nhanh chóng tiến đến Trọc Tiên cảnh.
Đám người Diệp Thu Bạch liếc nhìn nhau.
Bọn họ thật không ngờ được, những đệ tử lúc trước thu nhận chỉ vì khảo nghiệm Phù Sinh Đồ, bây giờ đã trưởng thành đến mức này.
Cho dù có Phù Sinh Đồ trợ giúp, nhưng tốc độ đột phá này cũng đủ khiến cho những người bên ngoài biết được mà khiếp sợ.
Mục Thích đi đến trước mặt Diệp Thu Bạch, ngẩng đầu nhìn hắn, nói: "Sư tôn, thời gian này ta không hề quên tu luyện, vẫn luôn tu luyện kiếm đạo dựa theo phương pháp mà sư tôn chỉ dạy!"
Mộc Uyển Nhi thì dẫn theo Tiểu Thu đi kiểm tra xem cảnh giới luyện đan của nàng đã đạt đến trình độ nào rồi.
Từ Mộng thì đứng ở bên cạnh Hồng Anh.
Diệp Thu Bạch cười nói: "Giải phóng kiếm ý cho ta xem."
Trước khi rời đi, Mục Thích đã đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Sư.
Hôm nay Mục Thích phóng thích kiếm ý, Diệp Thu Bạch hài lòng gật đầu. Đã đến cảnh giới Kiếm Thánh, xem ra cũng không còn cách xa cảnh giới Kiếm Đạo Vô Thượng nữa.
Nhìn vào cảnh giới của đám người Mục Thích, đột nhiên Diệp Thu Bạch nghĩ đến điều gì đó, nhìn vê phía Hồng Anh.
Rõ ràng họ có suy nghĩ giống nhau.
Phẩm hạnh của đám người Mục Thích, Từ Mộng và Tiểu Thụ tuyệt đối không có bất cứ vấn đề qì.
Có thể đạt đến trình độ như ngày hôm nay, thiên phú và sự nỗ lực cũng là đáng công nhận.
Nếu như vậy, bọn họ cũng không ngại đưa cho đám người Mục Thích một hồi tạo hóa.
"Sư huynh, nếu không ngươi đi nói với sư tôn đi?" Hồng Anh cười nói.
Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: "Bây giờ sư tôn đang giận ta, ngươi đi nói thì tiện hơn."
"Mấy ngày nay vì chuyện học viện mà ta đã đi tìm sư tôn rất nhiều lần rồi, bây giờ đi nữa thì không ổn lắm."
"Không được, ngươi đi đi."
“Ngươi là sư huynh, ngươi đi”
"Ngươi là sư muội, phải nghe lời, ngươi đi!"
Ninh Trần Tâm ở một bên không nhìn nổi nữa, bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ta đi cho."
Diệp Thu Bạch và Hồng Anh lập tức ngừng cãi nhau, gật đầu đồng thanh nói: "Được, vậy ngươi đi đi."
Ninh Trần Tâm không để ý, trên mặt vẫn nở nụ cười nho nhã hiền hòa.
Mục Phù Sinh thấy cạn lời thay cho hắn, vỗ vỗ bả vai Ninh Trần Tâm nói: "Tam sư huynh, giống như bọn họ đang chờ ngươi xung phong đi vậy..."
Ninh Trần Tâm gật đầu: "Ta biết."
Nhìn dáng vẻ này của Ninh Trần Tâm, Mục Phù Sinh không khỏi trợn trắng mắt.
Quả nhiên ở Thảo Đường, tính tình của Tam sư huynh là tốt nhất, cũng không biết ai có thể chọc hắn tức giận được.
Tiếp đó, trong Phù Sinh Đồ lại bắt đầu náo nhiệt rộn rã lên.
Các đệ tử được chọn đều bắt đầu tu luyện.
Ninh Trần Tâm thì đi mời sư tôn, nhưng mà nguyên y như lời Lục Trường Sinh nói là: Đổi huyết mạch của Hoàng Thiên là được rồi, huyết mạch lực của ta cũng không phải rau cải trắng.
Nếu cho bọn Diệp Thu Bạch thì cũng thôi, mặc dù là đồ tử đồ tôn của hắn, nhưng mà Lục Trường Sinh cũng không muốn lây dính quá nhiều nhân quả.
Không còn cách nào khác, Hoàng Thiên đành phải cống hiến ra vài giọt tinh huyết của mình, tiến hành thay máu cho Mục Thích.
Đẳng cấp huyết mạch của Hoàng Thiên cũng đứng hàng đầu.
Trong đó không chỉ có huyết mạch Thần Hoàng, mà còn có huyết mạch của Ngũ Trảo Kim Long và một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh.
Kết hợp ba loại này, cho dù có tìm ở Hỗn Độn giới, thì cũng không tìm thấy ai có huyết mạch lực vượt hơn Hoàng Thiên được.
Thay máu cho đám người Mục Thích, trợ giúp bọn họ bước vào Trọc Tiên cảnh cũng đủ để nâng cao giới hạn của bọn họ.
Diệp Thu Bạch đi đến nơi tu luyện của Mộ Tử Tình.
Mộ Tử Tình nhìn Diệp Thu Bạch, cười nói: "Bây giờ ta không thể nhìn thấu cảnh giới của huynh, xem ra vẫn còn một chặng đường rất dài nữa mới đuổi kịp được huynh."
Lúc trước, khi ở Phiêu Tuyết tông, Mộ Tử Tình còn tưởng rằng cuối cùng mình cũng đã đuổi kịp được Diệp Thu Bạch.
Không ngờ sau lần đó, khoảng cách của hai người lại lân nữa bị kéo ra, đến bây giờ đã hoàn toàn không cùng đẳng cấp nữa.
Diệp Thu Bạch vươn tay, nắm lấy hai tay lạnh lẽo của Mộ Tử Tình trong lòng bàn tay mình, nói: "Xin lỗi, có một số việc quá mức nguy hiểm, ta không thể mang ngươi theo, cho nên chỉ có thể để nàng tự tu luyện."
Nghe vậy, Mộ Tử Tình mỉm cười lắc đầu nói: "Ta hiểu, với thực lực của ta, cho dù huynh có muốn dẫn ta đi ta cũng sẽ không đi. Bây giờ ta chỉ là gánh nặng cho huynh."
Ta chỉ muốn có thể được nhìn thấy bóng lưng của huynh, như vậy là đủ rồi. Diệp Thu Bạch ôm chặt Mộ Tử Tình vào lòng.
Sau một hồi chuyện trò, Diệp Thu Bạch lấy ra một chiếc hộp ngọc thủy tinh. Khi vừa mở ra, một luồng khí tức băng giá màu lam phun ra từ bên trong!
Cây cối và đất đai xung quanh bị đông cứng thành băng trong nháy mắt!
Cảm nhận được luồng khí tức băng giá tinh thuần này, huyết mạch trong cơ thể Mộ Tử Tình dường như bị khởi động, bắt đầu mãnh liệt lao nhanh trong kinh mạch. Toàn bộ các tế bào khắp cơ thể đều như đói khát mà hấp thu lấy những luồng khí tức băng giá xung quanh.
Trong hộp đặt một khúc cây trúc ngưng kết thành băng.
Huyền Băng Linh Tê Trúc.
Đúng vậy, Diệp Thu Bạch đã lấy nó từ trong tay Cửu Huyền.
Đây là trọng bảo Tổ Cảnh đỉnh phong, đối với người tu đạo thuộc tính băng mà nói, là bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Mặc dù loại trọng bảo cấp bậc này, vẫn còn quá sớm để Mộ Tử Tình có thể dùng được, trực tiếp hấp thu chỉ sợ sẽ khiến cho kinh mạch vỡ nát.
Cho nên Diệp Thu Bạch đã tìm người chế tạo nên hộp ngọc thủy tinh này, dùng hộp ngọc để áp chế lực lượng của Huyền Băng Linh Tê Trúc, giúp cho Mộ Tử Tình có thể dễ dàng và chậm rãi hấp thu lực lượng bên trong đó.
Diệp Thu Bạch giải thích lại một lần rồi nói: "Cố gắng tu luyện, đến khi đó ta sẽ mang nàng cùng đi đến Hỗn Độn giới."
Mộ Tử Tình không khách khí, hiện tại nàng đang cần những thứ này, gật đầu và nhận lấy. ...
Những ngày tiếp theo.
Ngoại trừ chỉ đạo cho các học viên, đám người Mục Thích, Diệp Thu Bạch đều dốc lòng tu luyện trong Phúc Miếu thôn.
Dù sao đến khi đó bọn họ sẽ phải đại diện cho Thanh Tiêu học viện tham chiến.
Sau khi được chứng kiến thực lực của người ở Hỗn Độn giới, đám Diệp Thu Bạch cũng biết nếu muốn giành được chiến thắng thì những thứ này còn chưa đủ.
Chỉ riêng Hỗn Linh học viện đã có nhân vật thiên tài như Cổ Thánh, càng đừng nói đến Thương Huyền đại lục hay Thần giới...
Vốn dĩ Lục Trường Sinh còn muốn nghỉ ngơi.
Kết quả cũng bị ép đi tới Phúc Miếu thôn, bị đám người Diệp Thu Bạch quấn lấy phải định ra một kế hoạch tu luyện.
Kế hoạch tu luyện của mỗi người không giống nhau.
Dù sao con đường của mỗi người đi cũng là khác nhau.
Đương nhiên, toàn bộ kế hoạch tu luyện này, chỉ dựa vào mình Lục Trường Sinh thì chắc chắn làm không được.
Bởi vì bản thân Lục Trường Sinh còn chưa từng tu luyện qua, làm sao vạch ra kế hoạch để người khác tu luyện được? Đều là nhờ vào tham khảo ý kiến của cây liễu.
Đồng thời, vì kế hoạch tu luyện này mà Lục Trường Sinh đã đích thân tạo nên vài khu vực và bí cảnh tu luyện có hoàn cảnh khác nhau trong Phù Sinh Đồ.
À... Đây cũng là cây liễu đề nghị.
Nhưng mà đang lúc đám người Diệp Thu Bạch chuẩn bị làm theo kế hoạch tu luyện mà sư tôn đưa cho.
Bầu trời phía trên Thanh Tiêu học viện, có từng đợt khí tức bàng bạc giống như mây đen kéo tới!
Toàn bộ Phàm Nhân giới đều ngẩng đầu nhìn về hướng Thanh Tiêu học viện!
Đến tột cùng là thần thánh phương nào mà có thể tạo thành uy áp như thế?