Chương 1508: Coi như là sính lễ đi
Chương 1508: Coi như là sính lễ điChương 1508: Coi như là sính lễ đi
Chuyện là như thế này.
Trước đây Mặc Ngọc dưới sự chỉ điểm của Lục Trường Sinh đã có một số ý tưởng mới vê khôi lỗi.
Ví dụ như lắp một phần khôi lỗi vào người tu đạo, tăng cường thực lực của người tu đạo.
Bắp tay, giáp trụ, xương chân.
Bắp tay có thể tăng sức mạnh, giáp trụ tăng khả năng phòng ngự, xương chân tăng tốc độ.
Đồng thời, có thể thêm vào đó đủ loại cơ quan.
Khi lời này vừa thốt ra, cả Mặc gia đều kinh động.
Mặc dù rất khó nhưng lại có tính khả thi.
Khôi lỗi tự hành động cần phải có sự điều khiển của hạch tâm và cung cấp năng lượng.
Nhưng nếu lắp vào người tu đạo thì có thể bỏ qua bước này, đồng thời cũng có thể bỏ qua việc khắc họa kinh lạc.
Chỉ là chưa từng có ai làm như vậy, tài liệu thí nghiệm mà Mặc Ngọc cần cũng khá lớn, mặc dù Mặc gia có phần lớn tài liệu nhưng vẫn cần phải ra ngoài mua một số tài liệu cơ bản.
Sau đó Cửu Bạch Lộ đề nghị để nàng đi.
Lúc này, mấy người Hồng Anh liên hiểu được tâm tư của Cửu Bạch Lộ, trực tiếp lôi Mục Phù Sinh mấy ngày nay vẫn luôn nhốt mình trong phòng nghiên cứu phù chú ra ngoài.
Trong tình huống Mục Phù Sinh cảm thấy bất lực bắt hắn đi cùng Cửu Bạch Lộ.
Mỹ danh là để hắn bảo vệ Cửu Bạch Lộ.
Không phải chứ, lý do này có phải hơi khiên cưỡng không?
Hiện giờ Cửu Bạch Lộ là người đứng thứ hai mươi mốt trên Thương Huyền Bảng, với thực lực của nàng, chỉ cân những lão quái vật kia không ra tay thì ai có thể làm bị thương?
Tuy nhiên, dưới sự áp bức của Hồng Anh, Mục Phù Sinh vẫn phải khuất phục.
Lúc này Mộc Uyển Nhi cũng nhảy ra, ngây thơ nói: "Ta đi với, đúng lúc hết tài liệu luyện chế đan dược rồi."
Mục Phù Sinh nghe xong suýt chút nữa quỳ xuống trước sư muội Mộc, chỉ cần không phải ở riêng với Cửu Bạch Lộ thì chính là chuyện tốt!
Nhưng ý nghĩ này nhanh chóng bị Hồng Anh ngăn chặn, nàng gọi Thạch Sinh đến, nói:
"Để Thạch sư huynh đi cùng ngươi, đừng làm phiên sư huynh hẹn... ừm, bàn chuyện."
Mộc Uyển Nhi ngẩn ra, sau đó cũng phản ứng lại, cười nói: "Đúng rồi, không thể làm phiền Mục sư huynh và tẩu tử hẹn hò."
Cửu Bạch Lộ khẽ cười.
Mục Phù Sinh thì đen mặt.
Vì vậy mới có cảnh Mục Phù Sinh và Cửu Bạch Lộ cùng nhau đi dạo như hiện tại. Mục Phù Sinh nhìn vào danh sách tài liệu trên tay, nói: "Đi thôi, phía trước có một cửa hàng, xem thử có không."
Nhưng vừa mới dời tâm mắt khỏi danh sách tài liệu, hắn đã thấy Cửu Bạch Lộ, đang quấn một lớp khăn voan mỏng, che đi dung nhan khuynh thành, biến mất khỏi tâm mắt của mình, nhìn sang bên trái thì thấy Cửu Bạch Lộ đến một cửa hàng nhỏ bán không gian giới chỉ.
Tim Mục Phù Sinh đập thình thịch nhưng vẫn giả vờ không biết gì mà đi tới, bất lực nói: "Là nhị hoàng nữ của Cửu Long Thần Triều, còn thiếu thứ này sao?"
Cửu Bạch Lộ liếc nhìn Mục Phù Sinh, đương nhiên cũng biết hắn đang nghĩ gì, cười tủm tỉm nói: "Ngươi sợ cái gì?"
Nàng vừa nói vừa cười tít mắt, trong ánh mắt đó còn có một tia tinh quái chỉ có ở những tiểu cô nương.
Cửu Bạch Lộ tựa như tiên nữ lộ ra vẻ mặt như vậy, cho dù khăn voan che đi một phần dung nhan, vẫn khiến người trong cửa hàng không khỏi nín thở ngẩn ral
Mục Phù Sinh vội vàng nói: "Ta sợ? Ta sợ cái gì, ha ha ha, nói đùa sao, sao ta có thể sợ chứ?”
Cửu Bạch Lộ cũng không vạch trần Mục Phù Sinh, cười nói:
"Mua một không gian giới chỉ lát nữa sẽ phải đựng những tài liệu đó, không biết ngươi đang nghĩ gì nữa."
Mục Phù Sinh: "... Sao trước đây không phát hiện ra ngươi thích mấy trò thế này?"
Cửu Bạch Lộ: "Không phải nam nhân các ngươi ăn một bộ này sao?"
Quả thực là vậy.
Mục Phù Sinh thực sự không thể phản bác.
"Tán đồng không?
Nếu tán đồng nhận thì tới chọn một cái đi."
Cửu Bạch Lộ cười nhìn Mục Phù Sinh, trong đôi mắt ấy tràn ngập bóng dáng của Mục Phù Sinh.
Mục Phù Sinh đành cắn răng tùy tiện chọn một cái không gian giới chỉ trông có vẻ bình thường, khả năng dung nạp và cấp bậc cũng khá tốt rồi vội vàng mang đi tính tiền.
Cửu Bạch Lộ cầm lấy đeo vào: "Để ta giữ trước."
Đeo vào rồi nghịch một lúc, chu môi nói:
"Thật là không có mắt nhìn."
Mục Phù Sinh đen mặt, đưa tay ra: "Vậy ngươi đưa cho ta giữ đi.'
Cửu Bạch Lộ quay người bước ra khỏi cửa hàng, nói: "Nhưng màu này rất hợp với trang phục ta mặc hôm nay."
Mục Phù Sinh nhìn bóng lưng của Cửu Bạch Lộ, một thân váy trắng, không có bất kỳ điểm nhấn nào, phiêu phiêu như tiên, nhìn thế nào cũng không hợp với giới chỉ đó... Sau khi ra khỏi cửa hàng.
Mục Phù Sinh đi vê phía một cửa hàng chuyên bán tài liệu khá lớn trên bản đồ.
Cửu Bạch Lộ nhìn thoáng qua, nhướng mày nói: "Đến cửa hàng khác đi, hẳn là nơi đó có tài liệu ngươi cần."
"Hả? Cửa hàng này khá gân."
Mục Phù Sinh nghi ngờ: "Cửa hàng ngươi nói còn hơi xa."
Nhưng Cửu Bạch Lộ dường như không nghe thấy, cứ đi vê hướng đó.
Mục Phù Sinh thấy vậy cũng chỉ có thể bất lực lắc đầu đi theo.
Nữ nhân nha... ...
Cửu Huyền cửa hàng.
Mục Phù Sinh nhìn biển hiệu cửa hàng không khỏi nhướng mày, không tỏ vẻ gì đi theo Cửu Bạch Lộ vào trong.
Sau khi vào trong.
Một lão già bước tới, vừa định cười tươi giới thiệu, khi nhìn thấy Cửu Bạch Lộ bên cạnh Mục Phù Sinh thì hơi kinh ngạc, há miệng định nói gì đó nhưng bị Cửu Bạch Lộ liếc mắt ngăn lại.
Lão già lau mồ hôi trên trán, cười gượng: "Vị... Vị công tử này muốn mua gì?"
Mục Phù Sinh đưa danh sách trên tay ra, suy nghĩ một chút rồi nói: "Những tài liệu trên danh sách đều lấy sáu phần."
Lão già nhận lấy xem qua, hơi kinh ngạc nói:
"Những tài liệu trên này giá không rẻ, có một số còn phải điều từ các cửa hàng khác đến, công tử chắc chắn muốn mua nhiều như vậy không?”
Mục Phù Sinh gật đầu: "Không cần lo lắng chuyện Hỗn Nguyên Thạch, chỉ cần đưa tài liệu đến là được."
Nghe vậy, lão già cũng gật đầu: "Nếu vậy, công tử chờ một nén nhang..." rồi nhìn thấy Cửu Bạch Lộ bên cạnh nhướng mày, cho rằng thời gian quá dài, liền lập tức đổi lời:
"Nửa nén nhang là được!"
Nói xong, vội vàng đi chuẩn bị tài liệu.
Nhưng không thấy sắc mặt của Cửu Bạch Lộ càng khó coi hơn.
Ý của ta là để ngươi kéo dài thời gian thêm chút nữa, chứ không phải để ngươi chuẩn bị nhanh hơn...
Nhưng thôi cũng được.
"Không phải chỉ cần một phần tài liệu là đủ rồi sao? Ngươi lại mua nhiều như vậy?"
Cửu Bạch Lộ khó hiểu nhìn Mục Phù Sinh.
Mục Phù Sinh trả lời: "Lỡ như thất bại vài lân thì sao? Vậy phải ra ngoài vài lân nữa, rất phiên toái."
Tính cách của Mục Phù Sinh chính là như vậy, thích để lại đường lui. Cửu Bạch Lộ cười nói: "Sợ đi cùng ta tới vậy sao?"
Mục Phù Sinh ngẩn ra, chọn cách không trả lời.
Nửa nén nhang sau.
Lão già mang tài liệu đến, cười nói: "Tổng cộng là hai mươi vạn Vô lậu Hỗn Nguyên Thạch, đều đã để trong chiếc nhẫn này."
Cửu Bạch Lộ nhận lấy chiếc nhẫn không gian, sau khi xác nhận thì gật đầu.
Ngay sau đó, hai người rời đi.
Trên đường rời đi.
Mục Phù Sinh đột nhiên nói: "Sao cửa hàng Cửu Long Thần Triều các ngươi sao không cho giá tiện nghi chút?”
Cửu Bạch Lộ cũng không bất ngờ, cười nói: "Nghèo?”"
Mục Phù Sinh cạn lời.
Cửu Bạch Lộ khoanh tay trước ngực tung tăng đi trước, nói ra một suýt nữa khiến Mục Phù Sinh ngất xỉu.
"Cứ coi như sính lễ đi."