Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 239 - Chương 1509: Nam Thính Phong

Chương 1509: Nam Thính Phong Chương 1509: Nam Thính PhongChương 1509: Nam Thính Phong

Trên đường đi, tâm trạng của Cửu Bạch Lộ dường như rất tốt, đôi mắt cong cong như một vâng trăng khuyết.

Một chiếc váy trắng tinh khôi không nhuốm chút bụi trần tung bay trong gió, mái tóc dài màu trắng đủ dài để chạm đất cũng bay phất phơ từng lọn, thu hút ánh mắt của những người xung quanh.

Mục Phù Sinh bất lực nhìn bóng lưng của Cửu Bạch Lộ, trước đây nữ nhân này không phải được gọi là băng sơn sao, sao bây giờ trông chẳng khác gì một tiểu cô nương?

Nhưng ngay lúc này, cốt truyện sáo rỗng cuối cùng vẫn xảy ra.

Một nam tử quý phái, phong độ phiên phiên, mặc áo choàng gấm, cầm quạt xếp đi đến trước mặt Cửu Bạch Lộ, cười nói: "Dáng người như vậy, dù có bị khăn che mặt thì cũng có dung nhan khuynh thành động lòng người, e rằng chỉ có nhị hoàng nữ điện hạ mà thôi."

Tuy Cửu Bạch Lộ ít khi lộ diện, bây giờ còn mang bằng khăn che mặt, nhưng trong một số thế lực lớn vẫn có người từng gặp nàng.

Người này có lẽ thuộc một thế lực hàng đầu ở Thiên Cơ đại lục.

Khi nam tử đứng trước mặt Cửu Bạch Lộ, cảm giác trẻ trung, hoạt bát như một tiểu cô nương dần biến mất, hai tay nàng chắp lại trước ngực, thu liễm nụ cười, nhìn nam tử trước mặt, nhàn nhạt nói:

"Nhị hoàng tử Nam Phong thần triều, không biết có chuyện gì muốn thỉnh giáo?"

Người trước mặt chính là nhị hoàng tử Nam Thính Phong của Nam Phong thần triều, một trong ba thân triều lớn của Thiên Cơ đại lục.

Do đại hoàng tử không màng chính sự, lại thích ăn chơi hưởng lạc nên trên con đường tu luyện cũng không có thành tựu gì cao.

Nhưng nhị hoàng tử không chỉ là một kỳ tài về mưu lược mà còn có thiên phú tu đạo.

Toàn bộ Nam Phong thần triều đều biết thiên tử đang bồi dưỡng nhị hoàng tử làm người kế thừa ngai vàng.

Tất nhiên, quân tử hảo cầu, Cửu Bạch Lộ được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Hỗn Độn giới, ai mà không yêu? Huống chi là Nam Thính Phong.

Nam Thính Phong cầm quạt xếp cười nói: "Chỉ là đến đây làm việc, tình cờ gặp nhị hoàng nữ nên muốn lên chào hỏi, nhị hoàng nữ cũng đến đây làm việc sao? Nếu xong việc thì đi theo Thính Phong uống rượu thưởng nhạc, thư giãn một chút."

Lúc này, Cửu Bạch Lộ cũng đã khôi phục lại khí chất lạnh lùng, cả người tỏa ra hơi thở xa cách, đôi mắt càng thêm bình thản như nước, không hề xen lẫn một chút tình cảm nào, nói:

"Thứ lỗi, không rảnh."

Nam Thính Phong đương nhiên biết tính cách của Cửu Bạch Lộ, cũng không vì lời nói thẳng thắn, xấc xược này mà cảm thấy bất ngờ hay tức giận, ôn hòa nhã nhặn nói: "Nếu vậy thì chỉ có thể tìm cơ hội khác nhưng trước đó có tin đồn rằng nhị hoàng nữ điện hạ đã từ chối tất cả sính lễ từ những thế lực hàng đầu của các gia tộc cổ xưa ở Thương Huyền đại lục là vì đã có người trong lòng, không biết có phải là vị công tử phía sau này không?”

Mục Phù Sinh nghe thấy mình bị lôi vào, bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.

Kịch bản sáo rỗng này tuy cũ rích nhưng mà lại cứ hay xảy raI

Có ai nhìn thấy nữ nhân khiến mình kinh ngạc mà không tiến lên bắt chuyện xin phương thức liên hệ?

Ngoại trừ những người đã có ý trung nhân hoặc mắc chứng sợ giao tiếp.

Đã đoán được những gì sẽ xảy ra tiếp theo, cũng nghĩ đến việc nhanh chóng tìm cơ hội rời đi, chỉ là không biết tại sao lòng Mục Phù Sinh nghĩ như vậy nhưng chân lại như bị ai đó kéo lại, mãi không đi được.

Giống như bây giờ nếu đi, có thể sẽ bỏ mất đi thứ gì đó vậy.

Khi thấy Nam Thính Phong đã chú ý đến mình, Mục Phù Sinh cũng hoàn toàn từ bỏ ý định, bất lực chấp nhận số phận.

Cửu Bạch Lộ nhìn về phía Mục Phù Sinh, không hề rời đi, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, mặc dù chỉ là một động tác rất nhỏ dưới lớp khăn che mặt nhưng cũng bị Nam Thính Phong nhạy bén bắt được.

Không chỉ vậy, ánh mắt Cửu Bạch Lộ nhìn Mục Phù Sinh cũng không giống với ánh mắt nhìn người khác.

Ví dụ như nhìn hắn, sẽ rất bình thản, không nhìn ra bất kỳ dao động cảm xúc nào nhưng khi nhìn Mục Phù Sinh, lại có một cảm giác... khiến người ta ghen tị.

"Có hay không, không chỉ phụ thuộc vào ta mà còn phụ thuộc vào hắn."

Lời nói này của Cửu Bạch Lộ đã chứng thực tin đồn.

Nam Thính Phong nghe xong cũng nhún vai, nói:

"Chẳng lẽ Nhị hoàng nữ không cảm thấy, nếu ngươi liên hôn với những thế lực lớn của Thương Huyền đại lục, hoặc lựa chọn liên hôn với hoàng tử thân triều của Thiên Cơ đại lục chúng ta thì đối với Cửu Long thần triều mà nói đều là một điều vô cùng có lợi sao, ít nhất có thể khiến địa vị của Cửu Long thần triều lên một tầng."

Cửu Bạch Lộ còn chưa trả lời, Mục Phù Sinh đã phản bác một cách kỳ quái: "Liên hôn vì lợi ích có lẽ có thể trong thời gian ngắn nâng cao địa vị của một thế lực nhưng chỉ dựa vào thế lực liên hôn thì mãi mãi không thể đứng trên đỉnh cao hơn."

"Trong lịch sử có thế lực nào thông qua liên hôn mà lên đỉnh cao sao?"

Vừa dứt lời, Mục Phù Sinh suýt chút nữa tự tát cho mình một cái.

Sao bây giờ ở cùng với Cửu Bạch Lộ lại nói nhiều lời như vậy chứ.

Nam Thính Phong cũng không trực tiếp phản bác, sau khi gật đầu nói:

"Nói cũng có lý... nhưng ngươi không thể phủ nhận rằng, phương pháp này là một phương pháp tốt."

"Các hạ có hiểu biết như vậy, xem ra cũng là con cháu của thế gia thần triều?"

Trước giờ Nam Thính Phong vẫn luôn bế quan, gần đây mới xuất quan nên cũng không nghe nói nhiều về sự tích của Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh rất tùy tiện chắp tay, dường như đã từ bỏ việc giấy giụa, vô lực nói: "Không sai.”

"Xuất thân từ đâu?"

"Ngươi đoán xem."

Phụt!

Cửu Bạch Lộ không nhịn được bật cười.

Còn mặt Nam Thính Phong thì cứng đờ, miễn cưỡng nở một nụ cười nói: "Các hạ đang đùa với ta sao?"

Mục Phù Sinh thở dài nói:

"Không phải đùa với ngươi, nếu ta nói ra mà ngươi chưa từng nghe đến, ngươi sẽ coi thường ta rồi bắt đầu không ngừng áp bức ta, nếu cao hơn cấp bậc Nam Phong thần triều của các ngươi thì lại phải hỏi han xác nhận này nọ, sau đó một khi tin tức bị tiết lộ ra ngoài, các thế lực lớn các phương sẽ đổ dồn ánh mắt vào ta, điều này đối với ta mà nói đều không phải là chuyện tốt."

Nam Thính Phong khẽ gật đầu: "Quả thật như vậy nhưng cho dù các hạ không nói mình đến từ đâu, không cần ta đi tra, những thế lực muốn cầu hôn Nhị hoàng nữ tự nhiên cũng sẽ tra."

Mục Phù Sinh nhếch mép nói: "Ta sẽ cẩn thận."

“Chúc ngươi thành công.

Ngay sau đó, Nam Thính Phong chắp tay với Cửu Bạch Lộ rồi dẫn người rời đi.

Sau khi rời đi.

Nam Thính Phong liền nói: "Đi, đến Thính Phong các lấy một phần tin tức về hắn."

Một tùy tùng bên cạnh mặt không biểu cảm gật đầu.

Không đến một chén trà, tùy tùng đã mang một cuộn giấy trở về.

Nam Thính Phong nhận lấy cuộn giấy, mở ra xem một cái rồi cất cuộn giấy đi, cười nói:

"Xem ra trong thời gian ta bế quan đã xảy ra rất nhiều chuyện thú vị."

Tùy tùng nói: "Có cần tiếp tục tra rõ lai lịch của hắn không?"

"Tạm thời không cần."

Nam Thính Phong nheo mắt lại, nói: "Mặc dù trong thời gian này hắn biểu hiện rất tích cực, có vẻ như đã tiết lộ rất nhiều thông tin nhưng trên thực tế lại không hề để lộ chút lai lịch nào, điều này chứng tỏ người này vô cùng cẩn thận, loại người này thường rất khó dây dưa, huống hồ trong giao lưu học viện Lục giới cũng sẽ tiết lộ thêm nhiều thông tin... Đợi sau khi hoàn thành chuyện đó rồi hãy bàn tiếp."
Bình Luận (0)
Comment