Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 243 - Chương 1513: Mục Phù Sinh Không Thể Kiểm Soát

Chương 1513: Mục Phù Sinh không thể kiểm soát Chương 1513: Mục Phù Sinh không thể kiểm soátChương 1513: Mục Phù Sinh không thể kiểm soát

Tóm tắt lại những gì Mục Phù Sinh nói thì chính là bản thân ngươi không được.

Ai cũng có thể hiểu.

Bên cạnh, Hồng Anh cười khẽ: "Nếu là trước đây, Mục sư đệ chắc sẽ không phản bác nha? Chắc chắn sẽ muốn người khác cho rằng mình rất yếu, thế mà bây giờ lại lên tiếng, các ngươi nói xem là vì ai mà hắn thay đổi?"

Ninh Trần Tâm cười nhạt: "Còn có thể là ai?"

Diệp Thu Bạch vỗ tay Mộ Tử Thanh nói:

"Cuối cùng cũng có người có thể thay đổi tính tình của hắn."

Khi nhìn về phía Sở Hạng, Hứa Lạc và những người khác, Cửu Bạch Lộ vẫn bình thản, không có bất kỳ cảm xúc dao động nào nhưng khi nghe Mục Phù Sinh nói xong liền quay đầu nhìn hắn, mang theo nụ cười dịu dàng như ánh nắng chiếu vào mặt băng, băng tuyết tan chảy.

Sự tương phản này, cộng với những lời nói của Mục Phù Sinh.

Khiến những người vốn đã bị Cửu Bạch Lộ từ chối cảm thấy bị sỉ nhục.

Từ khi nào, những người thuộc thế gia cổ xưa, tông môn hàng đầu như bọn họ lại bị đối xử như vậy?

Bỏ qua thiên phú và thực lực, bọn họ ra ngoài chẳng phải đều được người người kính ngưỡng sao?

Ba người Sở Hạng, Hứa Lạc, An Hà trừng mắt nhìn Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh thở dài trong lòng, vẫn không kiềm chế được suy nghĩ của mình, sao lại không quản được cái miệng chết tiệt này chứ?

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Mục Phù Sinh cũng không e ngại nhìn thẳng vào đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của đối phương.

Những người khác xung quanh cũng suy nghĩ gì đó, thích thú xem kịch.

Bầu không khí dường như ngưng đọng lại.

Chỉ vài hơi thở trôi qua mà cảm thấy như rất lâu.

Sở Hạng và mấy người khác thu hồi ánh mắt, trâm giọng nói:

"Rất tốt, hy vọng khi vào Đăng Thần di tích, ngươi vẫn có thể lặp lại những lời vừa nói."

Mục Phù Sinh nhún vai tỏ vẻ không thèm để ý.

Rất tốt!

Diệp Thu Bạch giơ ngón tay cái lên, không chỉ lời nói, mà ngay cả hành động cũng khác trước!

Ngay sau đó, Hồng Anh liên dẫn mọi người rời khỏi nơi này, trở về chỗ ở.

Tiểu Hắc đột nhiên vỗ mạnh vào vai Mục Phù Sinh, cười toe toét: "Được lắm, cuối cùng cũng khai khiếu rồi." Mục Phù Sinh: ”...'

Mộc Uyển Nhi bên cạnh cũng cười khúc khích:

"Hì hì, còn tưởng Mục sư đệ sẽ không bao giờ tiếp xúc với nữ nhân chứ."

Mặc Ngọc ở bên cạnh vẫn chưa hiểu tính cách của Mộc Uyển Nhi, ngón tay đặt trên cằm nghi hoặc nói:

"Ủa, không phải Mục sư huynh vào sư môn sớm hơn Uyển Nhi sư tỷ sao? Không phải nên gọi là Mục sư huynh?”

Mộc Uyển Nhi lập tức cứng đờ, cười tủm tỉm đi đến bên Mặc Ngọc nói:

"Nói chuyện chút không? Gần đây ta luyện được một ít đan dược, muội có muốn thử không?”

Mặc dù nghe có vẻ không có vấn đề gì nhưng giọng điệu lại khiến Mặc Ngọc đổ mồ hôi, vội vàng kéo xa khoảng cách với Mộc Uyển Nhi.

Trong khi mọi người đang thoải mái đùa giốn.

Bên ngoài sân có tiếng bước chân, một giọng nói truyền đến.

"Ồ, xem ra tinh thần của các ngươi vẫn ổn, ta còn tưởng các ngươi sẽ bị những kẻ trên Thương Huyền bảng kia làm cho khiếp sợ chứ, xem ra ta lo lắng thừa rồi."

Người đến chính là Cổ Thánh!

Đến sau là Đàm Tông Chiếu, hắn cũng cười nói: "Ta đã nói rồi, sao bọn họ có thể bị ảnh hưởng chứ, ngươi còn không tin."

Sau đó Tần Trì, Phong Diệp và Lâm phó viện trưởng cũng đi vào.

Còn có một vị khách không ngờ tới, thái tử Cửu Long Thần Triêu, Cửu Huyền.

Sau một hồi giới thiệu trước đó, Hồng Anh và những người khác cũng đã quen biết họ.

Hồng Anh và Ninh Trần Tâm đi đến trước mặt Lâm phó viện trưởng, chắp tay nói: "Lâm phó viện trưởng."

Lâm phó viện trưởng vốn không cười, giờ cũng nở một nụ cười, chắp tay nói: "Hồng viện trưởng, Ninh viện trưởng tái lập đạo thống Thanh Tiêu học viện Phàm Nhân giới, trong thời gian ngắn như vậy triệu tập học viện đến tham gia giao lưu học viện Lục giới, khí phách và năng lực quả thực phi thường."

Đây không phải là lời khách sáo.

Lâm phó viện trưởng thực sự rất kinh ngạc trước năng lực của hai người.

Phàm Nhân giới trước đây đã hoang tàn không chịu nổi, vậy mà chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã khôi phục đến bước này, hơn nữa còn kịp tham gia giao lưu học viện Lục giới, đây không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.

Hồng Anh chỉ cười cười, không quá khiêm tốn.

Lúc này, Cổ Thánh nhìn về phía Mục Phù Sinh, cười nói:

"Tiểu tử ngươi lợi hại thật, không nói một tiếng đã hạ gục được đệ nhất mỹ nhân Hỗn Độn giới, là ngươi theo đuổi nàng hay nàng theo đuổi ngươi?" Mục Phù Sinh vừa định nói.

Cửu Bạch Lộ bên cạnh liền nhàn nhạt nói: 'Hắn cứ bám theo ta, đuổi không được nên mới thành ra như vậy.'

Cổ Thánh, Đàm Tông Chiếu và những người khác sửng sốt.

Mục Phù Sinh đen mặt.

Sao lại thành ra như thể hai người đã thành đôi vậy? Hơn nữa hình như ta cũng không có theo đuổi mà?

Cửu Huyền phía sau suýt nữa phun ra một ngụm máu.

Người khác không biết, hắn còn không biết rõ sao?

Vốn dĩ là nữ thân băng sương, căn bản không thèm để ý đến những nam tử khác, sau khi tiếp xúc với Mục Phù Sinh, rõ ràng là người ta luôn trốn tránh hoàng tỷ ngươi rồi, là ngươi cố tình bám theo!

Mặc dù ngươi có năng lực nhìn thấy nhân quả nhưng chỉ dựa vào việc hai người có liên quan nhân quả mà bám theo như vậy thì có hơi quá đáng không?

Dường như nhận ra miệng của Cửu Huyền đã ngứa ngáy.

Cửu Bạch Lộ dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn lướt qua.

Mặc dù không có nói gì nhưng Cửu Huyền lại lập tức ngậm miệng, ậm ừ lùi lại một bước.

Mục Phù Sinh thấy vậy không khỏi cười lạnh.

Toát mồ hôi rồi chứ đệ đệ?

"Nhưng các ngươi có đối sách ứng phó với bọn họ không? Ta thấy không chỉ ba người trên Thương Huyền bảng, mà cả Thần Tích học viện cũng muốn giết các ngươi."

"Nhìn thế này, cảnh giới hiện tại của các ngươi hình như vẫn chưa đủ để chống lại bọn họ."

Cổ Thánh hơi nhướng mày.

Những năm này, Cổ Thánh cũng không hổ danh là một trong những người có thiên phú đỉnh cao nhất Thiên Cơ đại lục.

Giờ cũng đã phá vỡ gông cùm Tổ cảnh, đạt đến cảnh giới Bán thần.

Tiểu Hắc lắc đầu nói: "Không có đối sách, đi một bước tính một bước."

"Cũng đúng.

Cổ Thánh cười khẽ: "Điêu này cũng phù hợp với tính cách của ngươi."

Mục Phù Sinh nhún vai nói: "Chủ yếu là cũng không rõ bên trong là tình huống gì, cũng không biết đối phương rốt cuộc có át chủ bài gì, không thể đưa ra đối sách."

"Nói mới nhớ, giờ ngươi đã đột phá đến cảnh giới Bán thần, sao không lên Thương Huyền bảng kia?" Mục Phù Sinh nghi hoặc.

Cổ Thánh cười nói: "Thương Huyền bảng chỉ ghi chép những người thuộc Thương Huyền đại lục."

"Đây cũng là sự kiêu ngạo chỉ thuộc về Thương Huyền đại lục, bọn hắn cho rằng Hỗn Độn giới ngoài Thương Huyền đại lục, ba đại lục khác đều không có nhân vật lợi hại."

"Vậy sao Cửu Bạch Lộ lại được?”

"Rất bình thường."

Cổ Thánh nhàn nhạt nói: "Bởi vì rất nhiều thế gia và tông môn cổ xưa đều muốn cưới Cửu Bạch Lộ, mặt khác cũng là vì thể chất và thực lực của Cửu Bạch Lộ quả thực phi thường nên mới phá lệ."

"Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi, trong Đăng Thần di tích không thể sử dụng phù triện để rời đi trước thời hạn.”

"Cũng như tuyệt đối không được bỏ qua thực lực của Ma thú học viện."

Lâm phó viện trưởng nghiêm túc nói:

"Lần giao lưu học viện này, vì Đăng Thần di tích mà khác hẳn với bình thường, không chỉ phải cẩn thận những người khác mà còn phải cẩn thận các loại cấm khu bấy rập trong di tích..."
Bình Luận (0)
Comment