Chương 1514: Thỏa mãn ngươi
Chương 1514: Thỏa mãn ngươiChương 1514: Thỏa mãn ngươi
Người Hỗn Linh học viện xuất hiện không chỉ để nhắc nhở Hồng Anh và những người khác về những nguy hiểm có thể xảy ra trong Đăng Thần di tích.
Quan trọng hơn là còn đưa ra đề nghị hợp tác.
Phải nói rằng, trong cuộc giao lưu học viện Lục giới này, Hỗn Linh học viện không đi chọn những học viện mạnh khác để hợp tác, ngược lại lại chọn Thanh Tiêu học viện xếp thứ ba từ dưới lên về thực lực, điều này khiến những người khác không thể ngờ tới.
Yếu nhất chính là học viện Tiên giới và học viện Ma giới.
Nhưng lý do mà Lâm phó viện trưởng đưa ra cũng rất hợp lý.
Những học viện khác của Hỗn Độn giới không đáng tin cậy, bởi vì người Hỗn Độn giới thực sự không thể tin tưởng lẫn nhau.
Đồng thời, bọn họ cũng tin tưởng vào thiên phú thực lực của Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh và Phương Khung.
Bởi vì bọn họ đã chứng kiến rõ ràng khi đám Diệp Thu Bạch còn ở Hỗn Linh học viện.
Hơn nữa nếu không có bọn họ, e rằng Hỗn Linh học viện cũng không dễ dàng giành được danh ngạch như vậy.
Xuất phát từ những điều này, Hỗn Linh học viện mới tìm đến Thanh Tiêu học viện để hợp tác.
Sau khi bàn bạc xong các vấn đề hợp tác.
Lại qua vài ngày, các học viên tham gia giao lưu học viện Lục giới lúc này đều lên một chiếc thuyền lớn, đến một vùng biển yên tĩnh, lặng lẽ nhìn về phía trước chờ đợi.
Không lâu sau.
Mặt biển yên tĩnh đột nhiên nổi gió nổi mây!
Bầu trời không một gợn mây lúc này cũng dần dần bị mây đen bao phủ, từng tia chớp thô to như lôi long cuồng bạo lăn lộn trong mây đen!
Mỗi lần giáng xuống đều có từng đợt sóng lớn cuồn cuộn dâng lên.
Tiếp theo là mưa như trút nước dày đặc rơi thẳng xuống.
Trong những giọt mưa này, còn lẫn rất nhiều viên băng khổng lồ, như thiên thạch đập xuống mặt biển!
Trên những con thuyền ở nơi này, ngoài thuyền của Thương Huyền học viện, Ma Thú học viện và Thần Tích học viện không có quá nhiều chấn động.
Những con thuyền của các học viện còn lại đều chòng chành trong sóng lớn.
Một luồng khí tức huyền diệu từ vùng biển này dần dần lan tỏa.
Có người nghiêm nghị nói: "Đăng Thần di tích sắp xuất hiện rồi..."
Vừa dứt lời.
Luồng khí tức huyền diệu bắt đầu lượn lời trên mặt biển. Trên mặt biển xuất hiện một xoáy nước rộng lớn như thành trì!
Lực hút của xoáy nước như thể có thể cuốn cả bầu trời này, cả đại dương này vào trong, cơn bão lớn cuồng loạn cuộn trào phía trên xoáy nước.
Giữa thuyền và xoáy nước phải cách một khoảng nhất định, nếu không chắc chắn sẽ bị xoáy nước cuốn thẳng vào.
"Theo ghi chép của Đăng Thần di tích, xoáy nước này chính là cách duy nhất để vào di tích."
Trên cùng một con thuyền, Lâm phó viện trưởng nói: "Đồng thời, mỗi người bị cuốn vào những nơi khác nhau, mọi người cần phải cẩn thận."
Diệp Thu Bạch nhìn về phía mặt biển, nói: "Vậy thì nhảy thẳng vào?"
Cổ Thánh cười nói:
"Nhảy thẳng vào chắc chắn là không được, phải căn cứ vào tình hình thực lực của mình, tự tin vào cường độ thân thể của mình, đương nhiên là có thể nhảy vào trong khi chống lại sự xé rách của xoáy nước nhưng cường độ thân thể không đủ... Với tốc độ và tính hủy diệt như hiện nay, e rằng sẽ bị xé thành từng mảnh."
Lúc này Tiểu Hắc nói: "Ý ngươi là xoáy nước chỉ nhắm vào lực lượng thân thể?"
"Đúng vậy."
Cổ Thánh gật đầu: "Các biện pháp bảo vệ khác đều không có tác dụng."
"Nếu vào trước thì ở một mức độ nào đó sẽ chiếm được một số lợi thế, có thể phát hiện ra một số thứ trước nhưng lợi thế này có thể bỏ qua."
Vừa dứt lời.
Trên con thuyền của Ma Thú học viện, mười bốn học viên trực tiếp nhảy vào!
Cảnh này khiến những người có mặt cũng không bất ngờ.
Ma Thú học viện đều là những nhân vật được tuyển chọn kỹ càng ở Ma thú đại lục, đồng thời, lợi thế của ma thú nằm ở thân thể và huyết mạch.
Đây là lợi thế tiên thiên mà nhân loại không thể so sánh được.
Ví dụ như trong nhân tộc, ngay cả những người luyện thể, muốn thông qua việc tôi luyện thân thể để đuổi kịp thân thể của ma thú cùng cảnh giới cũng là một điều vô cùng khó khăn.
Nhưng mà... Sau khi mười bốn ma thú nhảy vào xoáy nước, tiếp theo mọi người lại nhìn thấy một bóng đenl
Người này nhảy xuống từ con thuyền có Thanh Tiêu học viện và Hỗn Linh học viện.
Thấy vậy, mọi người đều không khỏi sửng sốt.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Những tinh anh của đại lục Ma thú nhảy xuống cũng đành thôi, ngươi là nhân tộc lại muốn so bì thân thể với ma thú?
Thật sự không sợ bị xoáy nước xé thành mảnh nhỏ sao?
Hơn nữa nhìn qua còn là người của Thanh Tiêu học viện... Không phải chứ, vội vàng đi tìm chết như vậy sao?
Ngươi không thấy chúng ta đều không có động tĩnh gì sao.
Đúng vậy, người đó chính là Tiểu Hắc.
Sau khi Cổ Thánh giải thích xong, Tiểu Hắc không nói hai lời, trực tiếp nhảy xuống.
Thậm chí không cho Mục Phù Sinh và những người khác cơ hội kéo hắn lại!
Mọi người chỉ có thể nhìn mà cạn lời.
Tuy nhiên, Tiểu Hắc không bị xoáy nước xé thành từng mảnh mà bị cuốn thẳng xuống đáy biển, biến mất khỏi tâm mắt của mọi người.
Điều này khiến những người của các học viện khác đều nhíu mày, trong mắt có chút khó tin.
Bọn họ thực sự không thể tưởng tượng được, ở Phàm Nhân giới lại có thể xuất hiện một thể †u như vậy.
Phải biết rằng, để bồi dưỡng một thể tu thì phải tốn kém gấp mấy lần so với bồi dưỡng người tu đạo bình thường.
Sự xuất hiện của Tiểu Hắc là điều mà bọn họ không ngờ tới.
Chờ lực hút của xoáy nước suy giảm cần ít nhất ba ngày, trong thời gian này, các học viện khác cũng bắt đầu lần lượt phái người vào.
Đầu tiên là những người của Thần Tích học viện Thần giới và ba thiên kiêu trên Thương Huyền bảng của Thương Huyền học viện.
Trước khi ba người Hứa Lạc, Sở Hướng và An Hà bước vào xoáy nước còn cố ý nhướng mày nhìn vê phía Mục Phù Sinh.
Có vẻ như đang khiêu khích, xem xem Mục Phù Sinh có dám xuống cùng bọn họ không.
Diệp Thu Bạch cũng trêu chọc:
"Sao vậy, trước đó khi phản bác bọn họ ngươi rất cứng rắn mà, có muốn cứng rắn thêm một lân nữa không?”
Mục Phù Sinh lắc đầu cười nói: "Không cần, cho dù vào trước cũng không chiếm được ưu thế quá lớn, không bằng giữ lại thực lực."
Huống hồ, hiện tại đối phương vẫn cho rằng Mục Phù Sinh yếu hơn mình.
Mục Phù Sinh có thể lợi dụng tốt điểm này.
Lúc này, Cửu Bạch Lộ bước tới, tự nhiên nắm lấy tay Mục Phù Sinh.
Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Cổ Thánh và những người xung quanh đều trợn tròn mắt nhìn cảnh này, không nói nên lời.
Không phải chứ huynh đệ?!
Sao đột nhiên lại bắt đầu phát cẩu lương vậy?
Diệp Thu Bạch tỏ vẻ không phục, lập tức ra hiệu cho Mộ Tử Tình.
Mộ Tử Thanh cười nhẹ lắc đầu, nắm lấy tay Diệp Thu Bạch.
Mục Phù Sinh cũng ngẩn người, vừa định hỏi làm gì vậy? Kết quả từ trong lòng bàn tay của Cửu Bạch Lộ có một luồng kim quang lóe lên, chính là nhân quả chỉ lực, nhân quả chỉ lực hóa thành từng sợi tơ quấn lấy tay hai người.
Lúc này Cửu Bạch Lộ buông tay, tơ vàng đó vẫn ẩn hiện.
"Nghĩ gì vậy? Đây là nhân quả tuyến, đến lúc đó cho dù chúng ta nhảy vào trong, cũng có khả năng cao được truyền tống đến cùng một nơi."
Mục Phù Sinh cười gượng gật đầu.
"Hay là... ngươi muốn tiếp tục nắm tay?"
Mục Phù Sinh vừa định lắc đầu lại bị Cửu Bạch Lộ ngắt ngang, nàng nhanh chóng nắm tay hắn rồi nói:
"Được rồi, thỏa mãn ngươi."
Mọi người: "??2 (mặt đầy dấu chấm hỏi)"