Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 267 - Chương 1537: Ý Thức Chiến Đấu Của Tiểu Thạch Đầu.

Chương 1537: Ý thức chiến đấu của Tiểu Thạch Đầu. Chương 1537: Ý thức chiến đấu của Tiểu Thạch Đầu.Chương 1537: Ý thức chiến đấu của Tiểu Thạch Đầu.

Lúc này, Diệp Thu Bạch, Đàm Tông Chiếu và Mộ Tử Tình đều đứng ở phía sau.

Bọn họ nhìn Tiểu Thạch Đầu đang giằng co với Chiêm Thanh thì đều không khỏi có chút cảm khái.

Mặc dù cơ bản Tiểu Thạch Đầu không ra ngoài lang bạt với bọn họ, nhưng là người đi theo sư tôn tu luyện lâu nhất.

Dù sao phương thức tu luyện của Tiểu Thạch Đầu không giống với những người khác. Hắn có được không gian đạo thể, cho nên phải ở trong những không gian cường đại hơn để cảm ngộ và hấp thụ không gian chỉ lực.

Như vậy thì đi theo sư tôn đến Trường Sinh giới là lựa chọn tốt nhất.

Đi qua nhiều nơi như vậy, có không gian nơi này có thể so sánh được với Trường Sinh giới?

Đạo thể không chỉ có lực tương tác cực kỳ biến thái với lực lượng quy tắc nào đó, mà quan trọng hơn là khi lực tương tác tăng lên, đồng thời cảnh giới tu hành cũng sẽ tăng lên theo.

Vào lúc chiến đấu với người cùng cảnh giới, thậm chí là người có cảnh giới cao hơn một bậc có đạo thể sẽ chiếm ưu thế hơn rất nhiều khi thao túng lực lượng quy tắc.

Điều này có thể nhìn ra được từ trận chiến giữa Tiểu Thạch Đầu và Chiêm Thanh.

Tuy rằng thực lực của Chiêm Thanh cực kỳ cường đại, nhưng khi đối mặt với Tiểu Thạch Đầu có cảnh giới thấp hơn hắn vẫn nhất thời không có cách đối phó nào.

Mỗi lần Chiêm Thanh tấn công thì Tiểu Thạch Đầu đều sẽ dùng không gian chỉ lực hóa giải, hơn nữa yêu cầu Chiêm Thanh phải chú ý vào mỗi một đòn tấn công của Tiểu Thạch Đầu.

Dù sao không gian xung quanh Chiêm Thanh đều có thể bị Tiểu Thạch Đầu điều khiển bất cứ lúc nào, hơn nữa còn là bất ngờ không kịp đề phòng.

"Hừ, không gian đạo thể thật là có chút phiền phức."

Chiêm Thanh cầm chủy thủ trong tay vọt lên trước, khi chém về phía Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Thạch Đầu lại lần nữa trốn vào trong không gian, sau đó lại xuất hiện ở nơi giữ khoảng cách an toàn với Chiêm Thanh.

Mặc dù vẻ mặt của Tiểu Thạch Đầu còn rất thong dong, nhưng trong ánh mắt đã xuất hiện một tia ngưng trọng.

Lúc đối phương công kích thì có một cỗ sát khí cơ xuất hiện, cỗ khí cơ này cực kỳ tinh chuẩn, gần như ngay khoảnh khắc Tiểu Thạch Đầu biến mất rồi lại xuất hiện thì Chiêm Thanh đã cảm nhận được.

Cho nên mỗi lần Tiểu Thạch Đầu tránh thoát đòn tấn công của Chiêm Thanh rồi tiến hành phản kích lại thường sẽ bị Chiêm Thanh bắt lấy cơ hội mà đánh trả.

Giờ phút này, trên tay Tiểu Thạch Đầu đã có một vết máu, đó là do bị Chiêm Thanh nắm được cơ hội mà chém trúng.

Nếu như không phải Tiểu Thạch Đầu phản ứng nhanh, lập tức trốn vào trong không gian thì có lẽ cánh tay này đã không giữ được. Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Thu Bạch ngưng trọng nói: "Mặc dù tiểu sư đệ có cảnh giới không kém, có lực khống chế không gian rất mạnh, nhưng mà lại thiếu hụt kinh nghiệm thực chiến."

Thạch Sinh cũng đồng tình gật đầu: "Dù sao tiểu sư đệ cũng hay đi tu luyện với sư tôn nên chưa từng trải qua sinh tử thật sự.”

Đang lúc hai người đang nói chuyện.

Chiêm Thanh giải trừ tư thế chiến đấu, tay cầm chủy thủ buông lỏng, nhàn nhạt nói: "Sẽ không cho ngươi cơ hội trốn vào không gian lần nữa đâu."

Tiểu Thạch Đầu trong không gian nghe vậy thì sửng sốt.

Chỉ thấy quanh thân Chiêm Thanh, một luồng sát ý sắc bén như che trời lấp đất mà càn quét trong phạm vi mười dặm!

Một vài người có cảnh giới thấp thấy vậy thì sắc mặt kinh biến, lập tức lui vê phía sau.

Những người nào có tốc độ chậm một chút, trong nháy mắt sẽ bị luồng sát ý này cắt ra những vết thương tóe máu!

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh cũng lập tức bộc phát ra lực lượng để chống đỡ.

Loại này cũng giống như kiếm vực của Diệp Thu Bạch.

Đều là lĩnh vực!

Chẳng qua kiếm vực của Diệp Thu Bạch sẽ tiến hành tấn công theo mệnh lệnh của hắn.

Còn lĩnh vực này của Chiêm Thanh thì lại không phân biệt mà tấn công mọi thứ trong phạm vi công kíchI

Trong lĩnh vực này, gần như mỗi chỗ đều có một thanh chủy thủ, tùy tiện làm ra động tác nào cũng sẽ đụng vào chủy thủ, sau đó bị cắt ra một miệng vết thương.

Ở loại lĩnh vực này, muốn hoàn toàn né tránh chủy thủ là không thể nào.

Chỉ có thể dựa vào thực lực để mạnh mẽ chống đỡ, hoặc phải đánh tan những chủy thủ vô hình này.

Diệp Thu Bạch nhìn hai vết máu trên cánh tay, cảm nhận được trạng thái trên đó thì khẽ nhíu mày nói: "Không đúng... Trên này còn để lại một luồng khí tức..."

Lời nói còn chưa dứt.

Chiêm Thanh đã cười nhạt nói: "Chỉ cân ngươi bị thương một lần trong lĩnh vực của ta, vậy ta sẽ có thể trực tiếp truy tìm dựa trên vết máu của ngươi. Bên trong lĩnh vực này, ngươi tuyệt đối không thể thoát khỏi cảm giác của ta."

"Hiện giờ... Không gian chi đạo của ngươi còn có tác dụng gì?"

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh lo lắng.

Khí tức trong cơ thể vận chuyển, Thanh Vân kiếm đã sẵn sàng ra khỏi vỏ.

Mà Chiêm Thanh lại có vẻ mặt tự tin nhìn không gian xung quanh.

Trong tay hắn cầm chủy thủ, hai tròng mắt đột nhiên trừng to, trở tay chém ra một nhát phía sau mình! Thế nhưng không cảm giác được chủy thủ đã cắm vào da thịt, chỉ là cắm vào khoảng không.

Quay đầu nhìn lại, nhận ra phía sau chỉ có một trận không gian dao động, Tiểu Thạch Đầu cũng không xuất hiện.

Mồi nhử sao?

Mà lúc này, không gian bên trái Chiêm Thanh đột nhiên vặn vẹo!

Bởi vì Chiêm Thanh cầm chủy thủ bằng tay phải, cho nên lúc đã đâm về phía sau thì phía bên trái sẽ có chút khoảng trống!

Chiêm Thanh cũng không hoảng hốt, tay phải chỉ về phía không gian vặn vẹo, lập tức có vô số chủy thủ vô hình trong lĩnh vực nhanh chóng tập trung ở chỗ không gian vặn vẹo kial

Hắn cười lạnh một tiếng, nói: "Ý tưởng không tồi, nhưng mà dù ngươi có thể đánh trúng ta thì ngươi cũng sẽ bị thương bởi chủy thủ, ta sẽ dựa theo vết máu mà truy tìm ra được..."

Lời này còn chưa xong.

Đồng tử Chiêm Thanh bắt đầu chậm rãi co rút lại.

Vẻ mặt hắn có chút nghi ngờ.

Chỉ thấy chỗ không gian vặn vẹo đó, tay Tiểu Thạch Đầu từ trong đó đánh ra.

Nhưng vô số chủy thủ đang tập trung ở nơi đó lại không làm tay của Tiểu Thạch Đầu bị thương!

Xung quanh bàn tay đang có từng đợt không gian dao động!

Những chủy thủ vô hình kia khi tiếp xúc với không gian dao động thì hoặc là bị đánh văng ra, hoặc là bị hút vào trong đó.

Mà một quyên mang theo không gian dao động này cũng nặng nề đánh vào ngón tay của Chiêm Thanh.

Vốn dĩ một quyền này của Tiểu Thạch Đầu không thể tạo thành tổn thương quá lớn cho Chiêm Thanh, nhưng có thêm không gian dao động, lực lượng xoắn nát vặn vẹo của không gian đã hội tụ trên đó.

Răng rắc...

Ngón tay Chiêm Thanh cong lên, xương ngón tay vỡ vụn trong nháy mắt.

Đồng thời cánh tay Chiêm Thanh cũng vì điều này mà bị chấn động, hắn rên rỉ lui vê phía sau bốn bước!

Tiểu Thạch Đầu cũng xuất hiện, không gian xung quanh hắn liên tục dao động, những chủy thủ vô hình không thể nào chạm vào người hắn dù chỉ một chút!

Nhìn thấy cảnh này, mọi người ở đây đều cả kinh.

Bán Thần cảnh lại có thể làm Chiêm Thanh có thực lực Thần Minh cảnh bị thương?

Đây là uy lực của đạo thể sao?

Kỳ Ngộ cũng khoanh tay, khóe miệng hơi nhếch lên nói: "Có chút thú vị..."

Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh hai mặt nhìn nhau rồi cùng nở một nụ cười khổ. Hình như họ bị đánh mặt rồi...

"Đại sư huynh, vừa rồi hình như ngươi nói năng lực thực chiến của tiểu sư đệ không tốt lắm?" Thạch Sinh biết rõ còn cố ý hỏi lại.

Diệp Thu Bạch vội lắc đầu đáp: "Chắc là ngươi bị thương còn chưa khỏi hẳn nên nảy sinh ảo giác, nghe lầm rồi đúng không?"

Mộ Tử Tình che miệng cười khẽ.

Đàm Tông Chiếu thì suýt chút nữa phì cười.

Đòn tấn công phía sau Chiêm Thanh vừa rồi chỉ là mồi nhử, sau đó lại cố ý bất ngờ tập kích từ bên kia tay cầm chủy thủ của Chiêm Thanh.

Nghe thì dễ, nhưng trong một trận chiến có thể thay đổi tình huống trong nháy mắt này, nghĩ dễ hơn làm.

Sẽ rất khó khăn.

Chỉ có thể dựa vào ý thức chiến đấu phức tạp.

Sau đó tiềm thức điều khiển cơ thể làm ra hành động này ngay lập tức.
Bình Luận (0)
Comment