Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 270 - Chương 1540: Tâng Không Gian Thứ Ba, Giết Chết Chiêm Thanh!

Chương 1540: Tâng không gian thứ ba, giết chết Chiêm Thanh! Chương 1540: Tâng không gian thứ ba, giết chết Chiêm Thanh!Chương 1540: Tâng không gian thứ ba, giết chết Chiêm Thanh!

Bên trong huyết vụ.

Mặc dù không cách nào xác định được vị trí chính xác của Chiêm Thanh và Tiểu Thạch Đầu, nhưng vẫn có thể thấy được loáng thoáng bóng hình của bọn họ.

Mọi người ở đây đều cảm thấy kinh hãi vì điều này.

Vì sao một người có cảnh giác thấp hơn Chiêm Thanh, hơn nữa còn đến từ Phàm Nhân giới lại có thể gây ra phiên phức lớn cho Chiêm Thanh như vậy!

Suy cho cùng thì ngoại trừ một vài người biết rõ chuyện ở Tiên giới, Ma giới và Hỗn Linh học viện, thì những người khác đều có thành kiến rất lớn đối với Phàm Nhân giới.

Có thể Phàm Nhân giới đã từng có một thời huy hoàng, đó cũng chỉ là lách được vào lỗ hổng quy tắc mà thôi.

Cho đến tận bây giờ, Phàm Nhân giới đã trải qua hàng trăm vạn năm lụi bại sụp đổ, chỉ mới xây dựng lại trong vài năm gần đây, làm sao có thể có chiến lực mạnh như thế?

Hoặc là nói làm sao có thể bồi dưỡng ra được nhân vật có trình độ này?

Điều này khiến người ta khó lòng mà tưởng tượng nổi.

Nhưng điều ấy cũng là bình thường, trong mỗi một thời đại, những thiên tài yêu nghiệt luôn là những sự tồn tại khiến cho người khác khó tưởng tượng ra, nếu không làm sao xứng với cái danh thiên tài.

Ngay lúc này.

Thông qua sự chấn động rất nhỏ của không gian, quả thật là Tiểu Thạch Đầu đã xác định được vị trí của Chiêm Thanh.

Tuy rằng chấn động này rất nhỏ, hắn chỉ có thể xác định được phương hướng đại khái.

Nhưng mà... Chỉ trong phạm vi đại khái cũng đủ rồi.

Dù sao thì muốn tạo thành tổn thương chí mạng đối với Chiêm Thanh, cần phải dựa vào chấn động của tầng không gian thứ ba.

Hiện giờ Tiểu Thạch Đầu còn chưa thể điều khiển tầng không gian thứ ba một cách dễ dàng, chỉ có thể tiến hành oanh tạc trong phạm vi nhất định.

Mà Chiêm Thanh thì vẫn đề cao cảnh giác xung quanh.

Ngay khi không gian xung quanh hắn bắt đầu chấn động, cũng đồng thời phong tỏa hết mọi hướng né tránh của hắn.

Mặc dù không biết làm cách nào mà Tiểu Thạch Đầu xác định được vị trí của mình.

Nhưng công kích đã đến, căn bản không cho hắn cơ hội phản ứng!

Chiêm Thanh hét to một tiếng, khí tức Thần Minh cảnh kết hợp với huyết khí bùng nổi

Nếu đã không thể né tránh, vậy thì dựa vào cảnh giới mà mạnh mẽ phá vỡ đòn tấn công này!

"Ngươi nên hiểu được chênh lệch giữa chúng tai" Chiêm Thanh cười dữ tợn nói: "Chỉ cân đòn tấn công này của ngươi mất đi hiệu lực, như vậy ta sẽ có thể lợi dụng sơ hở khi ngươi tấn công mà bắt được ngươi!"

Chiêm Thanh vừa dứt lời, uy áp khổng lồ của hắn đã trực tiếp chấn động cho không gian liên tục vỡ nát.

Đang lúc Chiêm Thanh định nhân cơ hội này mà bắt lấy khí tức còn vương lại khi Tiểu Thạch Đầu tung đòn tấn công.

Sắc mặt hắn đột biến.

Hắn nhận ra mặc dù uy áp của mình đang chấn động lên không gian, làm cho không gian liên tục vỡ nát, nhưng cũng chỉ làm được trong hai hơi thở mà thôi.

Sau đó không gian vỡ nát lại càng thêm chấn động kịch liệt hơn!

Mà hắn lại không thể chịu đựng được cơn chấn động dữ dội này!

Uy áp của hắn bị cơn chấn động này đánh tan, trực tiếp cuốn một cánh tay của hắn vào trong!

Ngay cả chủy thủ trong tay hắn cũng bị cuốn vào trong đó, bị nghiên nát không còn lại gì!

Không chỉ cánh tay phải, ngay cả ngón tay trái và hai chân hắn đều bị ảnh hưởng

"Rốt cuộc thì đây là cái gì?!"

Ngay cả đám người Diệp Thu Bạch và những người khác ở đây cũng là vẻ mặt không hiểu nổi.

Gương mặt luôn mang biểu cảm lạnh lùng của Kỳ Ngộ cũng lần đầu tiên hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Cỗ không gian chỉ lực này... Có vẻ như đã vượt quá phạm trù mà người tu không gian chỉ đạo bình thường có thể tiếp xúc được!

Chiêm Thanh cắn chặt răng, thất thanh rống to, huyết vụ trong toàn bộ lĩnh vực bắt đầu hội tụ vê phía hắn.

Sau khi huyết vụ hội tụ, hai mắt Chiêm Thanh tràn đầy dữ tợn. Trong khoảnh khắc này, huyết vụ cũng nổ tung!

Bên trong lĩnh vực phát ra tiếng nổ rung trời động đất!

Mặt đất cũng bắt đầu sụp đổ, thậm chí bầu trời cũng lắc lư, lung lay như sắp vỡ nát mà rơi xuống.

Lĩnh vực biến mất.

Chiêm Thanh cũng thành công thoát khỏi phạm vi chấn động của tầng không gian thứ ba.

Chẳng qua... Hiện giờ cơ thể Chiêm Thanh đang có những vết thương rất nghiêm trọng.

Hắn đã hoàn toàn mất tay phải, năm ngón tay trái cũng không còn.

Chân trái bị gấy một nửa.

Bên chân phải thì từ đầu gối trở xuống cũng đã hoàn toàn biến mất.

Giờ hắn là một người khuyết tật đây máu. Chiêm Thanh dựa vào thần khí còn sót lại mà lơ lửng giữa không trung, sắc mặt xanh mét, trong con ngươi tràn ngập sự sợ hãi.

Hắn thật sự không ngờ được rằng bản thân sẽ bị đối phương áp đảo đến mức này.

Hơn nữa, khi trong cơn chấn động không gian vừa nãy kia, nếu như không phải hắn tự bạo lĩnh vực để thoát ra, thì không thể chống cự lại chỉ với lực lượng của bản thân hắn!

Cơn chấn động không gian kia giống như một con hồng hoang mãnh thú ẩn nấp trong vực sâu không đáy, chỉ cần bị nuốt vào bên trong đó, thì dù cho có cường đại đến cỡ nào đi chăng nữa cũng sẽ bị cái miệng khổng lồ của vực sâu kia nhai nát vụn!

Vào lúc này.

Tiểu Thạch Đầu cũng xuất hiện trong tâm mắt Chiêm Thanh, chỉ là sắc mặt đã hơi tái nhợt, khí tức không ổn định.

Nhìn dáng vẻ này, có vẻ như đòn tấn công vừa rồi cũng khiến Tiểu Thạch Đầu tiêu hao rất lớn.

Chiêm Thanh nhìn Tiểu Thạch Đầu, như đã có chút e ngại, ngay cả giọng nói cũng trở nên bén nhọn, khàn khàn nói:

"Phàm Nhân giới không có điều kiện để sinh ra đạo thể. Cho dù có, thì cũng không có phương pháp tu luyện...'

"Không đúng, có lẽ người ở trên đã nói đúng, quả nhiên là Phàm Nhân giới xuất hiện một cường giả thần bí."

'A, người mà ngươi nói..."

Tiểu Thạch Đầu gãi gãi đầu, vừa định nói "là sư tôn của ta" thì đã bị Diệp Thu Bạch ho khan cắt ngang.

Ai, dù sao thì suy nghĩ cũng chưa trưởng thần, chưa đủ cẩn thận.

"Che dấu cũng không có tác dụng gì đâu."

Chiêm Thanh đột nhiên bật cười điên cuồng, nói: "Cho dù Thần giới mới chỉ nghi ngờ thôi, nhưng cũng sẽ không từ thủ đoạn để xác nhận. Cuối cùng Phàm Nhân giới vẫn dẫm lên vết xe đổ mà thôi!"

Tiểu Thạch Đầu nắm chặt hư không ở phía Chiêm Thanh.

Lúc này Chiêm Thanh đã không còn sức lực chiến đấu nữa, không gian xung quanh hắn bắt đầu vặn vẹo, thân thể đã tàn tạ của Chiêm Thanh cũng bị cuốn vào trong đó, bị không gian vô tận xé rách thành mảnh nhỏ, máu thịt hòa vào không gian loạn lưu...

"Nói nhiều quá đi...' Tiểu Thạch Đầu bĩu môi chê phiền.

Đàm Tông Chiếu lo lắng nhìn Diệp Thu Bạch, nói: "Diệp huynh, nếu đúng như lời hắn nói, chỉ sợ Phàm Nhân giới sẽ gặp nguy hiểm”

"A... À phải." Diệp Thu Bạch ngập ngừng một chút rồi gật đầu.

Đàm Tông Chiếu nhìn Diệp Thu Bạch giống như không quá để ý đến chuyện này thì có chút không hiểu được.

Mặc dù nói thật là sẽ có chút phiên phức. Nhưng mà Diệp Thu Bạch và Thạch Sinh vẫn luôn cho rằng không ai có thể là đối thủ của sư tôn.

Cho dù là Thần giới đi nữa.

Dù sao cũng đã trải qua quá nhiều lần.

Lúc trước khi còn ở Phàm Nhân giới, mỗi khi nhìn thấy sư tôn ra tay, cứ tưởng rằng đã nhìn ra được sâu cạn của hắn rồi. Nhưng sau đó khi sư tôn ra tay lần tiếp theo thì vẫn là giết chết đối phương trong nháy mắt, hoàn toàn nghiền nát.

Dù là người Hỗn Độn giới cũng là như thế.

Lâu dân, đám Diệp Thu Bạch cũng đã từ bỏ suy đoán về thực lực của sư tôn.

Dù sao cũng nhìn không thấu, đoán không ra.

Dù sao sư tôn cũng vẫn vô địch...

Còn về Thân giới...

Giống như lúc trước sư tôn đã hạ gục đối phương trong một khắc, cho dù đối thủ mới có mạnh hơn nhiều đi nữa, có lẽ cũng chỉ làm khiến sư tôn khó xử lý một chút thôi, không thể nào thua cuộc được.

Nhưng mà cũng nên cố gắng hết sức để tránh sư tôn bị bại lộ.

Nếu không sư tôn trách tội thì mệt mỏi.

Đang lúc mọi người bàn tán thì đột nhiên có một giọng nói hùng hồn truyền tới.

"Các ngươi quên ta rồi?"
Bình Luận (0)
Comment