Chương 1542: Hai tên điên!
Chương 1542: Hai tên điên!Chương 1542: Hai tên điên!
Kỳ Ngộ vừa tung ra nắm đắm va chạm với nắm đấm của Tiểu Hắc, vừa ngạc nhiên hỏi: "Huyết mạch của ngươi có năng lực tự chữa trị mạnh như vậy?"
Cho dù là Sên tộc có năng lực khôi phục thuộc hạng nhất trong Ma Thú tộc cũng không thể đạt đến trình độ cỡ này.
Đồng thời, sau khi tung ra một quyền với Tiểu Hắc, Kỳ Ngộ nhíu mày nói: "Hơn nữa hình như lực lượng thân thể của ngươi cường đại hơn một chút so với lúc trước. Chẳng lẽ sau khi tự chữa trị còn có thể gia tăng thêm lực lượng thân thể?"
Tiểu Hắc không trả lời, chỉ nhíu mày nói: "Nói nhảm nhiều quá, tập trung đánh đi!"
Sau đó, hắn thấy có vẻ như Kỳ Ngộ không gặp áp lực gì.
Từng luồng ma khí hắc ám bắt đầu lượn lờ quanh thân Tiểu Hắc, chín loại văn trong nháy mắt hiện lên bê mặt cơ thể, máu trong người hắn dần dần sôi trào!
Lúc này, lực lượng thân thể của hắn lại tăng hơn trước gấp mấy lần!
"Ngươi nói rất đúng, đang đánh nhau thì quả thật không nên phân tâm!"
Kỳ Ngộ vừa lớn tiếng cười sảng khoái vừa chặn lại nắm đấm của Tiểu Hắc: "Không ngờ ngươi cũng rất hợp ý ta đấy. Nhưng mà nếu cứ mãi ở cường độ này thì thật là nhàm chán."
Nhưng vừa thốt ra những lời này xong.
Kỳ Ngộ đã cảm nhận được có điều không thích hợp.
Sau khi kích hoạt Vạn Cổ Ma Thể và huyết mạch sôi trào, cường độ lực lượng thân thể Tiểu Hắc đã tăng vọt.
Có vẻ như đã vượt xa cảnh giới Bán Thần cảnh sơ kỳ của Tiểu Hắc.
Kỳ Ngộ đang áp chế cảnh giới ở mức độ tương đương với Tiểu Hắc, hiện giờ hắn cảm thấy bản thân đã không thể đối phó được với loại lực lượng tăng vọt này.
Suy nghĩ một lúc, Kỳ Ngộ khẽ nhíu mày rồi lại thả lỏng, giống như đã quyết định chuyện gì đó.
Lân giáp màu đỏ phủ toàn thân hắn như đang hô hấp, liên tục phập phồng lên xuống, khép rồi lại mở, có từng luồng nhiệt khí màu trắng phun ra theo từng lần khép mở của lân phiến.
Trong lúc này, lực lượng của Kỳ Ngộ cũng tăng vọt lên không ít.
Cách đó không xa.
Cổ Thánh nhíu mày nói: "Đã giải phóng ra lực lượng Bán Thần cảnh trung kỳ, nếu xét vê quy tắc thì Kỳ Ngộ đã thua, có nên đi lên ngăn bọn họ lại không?”
Diệp Thu Bạch lại lắc đầu, cười cười chỉ vào hai người, nói: "Chắc chắn bọn họ cũng biết, nhưng mà ngươi không thấy vẻ mặt của họ sao? Đối với họ mà nói, bây giờ thắng bại đã không còn quan trọng nữa rồi. Bọn họ chỉ muốn đánh đấm cho thống khoái thôi."
Đàm Tông Chiếu ở bên cạnh bất đắc dĩ nói: "Quả nhiên đám luyện thể đều giống nhau."
Trong lúc mấy người đang nói chuyện. Đột nhiên, bắt đầu có minh khí lượn lờ quanh thân Tiểu Hắc.
Cỗ minh khí này hoàn toàn khác với ma khí màu đen.
Là một loại màu xám, gần như hư vô.
Nhưng trong cỗ minh khí nhẹ nhàng này, lại như có thể nghe ra được có vô số oan hồn đang kêu rên than khóc ở trong đói
Tiểu Hắc nhếch miệng cười nói; 'Mới ép ngươi đến Bán Thần cảnh trung kỳ? Vậy thử công pháp vừa học này xem."
"Minh khí? Ngươi lấy được truyền thừa từ khu vực Cửu U Minh Phủ sao?"
Kỳ Ngộ cảm nhận được cỗ minh khí này thì hơi sửng sốt, sau đó hắn cười lạnh nói: "Nhìn qua quả thật có chút kỳ lạ, nhưng mà muốn lấy công pháp mới học ra để đấu, có chút khinh thường ta rồi đi?"
Vừa dứt lời, Kỳ Ngộ thét gâm một tiếng, tất cả lực lượng đều ngưng tụ trên quyền phải sau đó tung ra, trực tiếp đánh Tiểu Hắc lui lại vài chục bước!
Tiểu Hắc khống chế cơ thể ổn định lại, minh khí quanh thân hắn dân dần ngưng tụ lại thành hai bóng người.
Bóng người dần hiện rõ hơn, giống với thân hình Tiểu Hắc y như đúc.
Thậm chí trên những minh khí hư ảnh này cũng có chín tâng hoa văn của Vạn Cổ Ma Thể! Hơn nữa cũng có lực lượng huyết mạch!
Tiểu Hắc vừa ngưng tụ lực lượng, vừa nói: "Minh Vương Sát Ảnh... Hiện giờ ta chỉ có thể ngưng tụ ra hai sát ảnh."
Đúng vậy, Minh Vương Sát Ảnh ở trong tay người luyện thể mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của công pháp.
Có thể ngưng tụ ra tổng cộng chín sát ảnh.
Năng lực huyết mạch và công pháp của bản thân đều có thể phục chế lại một cách hoàn hảo trên mỗi một sát ảnh.
Đương nhiên nói công pháp vượt qua cấp bậc của Minh Vương Sát Ảnh, phục chế sẽ bị giảm bớt chút uy lực, không thể nào vượt qua được giới hạn cao nhất của bản thân công pháp.
Nhưng mà cái này cũng cực kỳ khủng bố rồi.
Sau khi sát ảnh hoàn toàn được ngưng tụ thì có thể đồng thời hội tụ trên bản thể. Nói cách khác, lực lượng của hai sát ảnh sẽ hội tụ hết lên trên đòn tấn công tiếp theo của Tiểu Hắc.
Đây cũng không phải như một cộng một bằng hai, mà uy lực sẽ được gia tăng lên gấp bội.
Ví dụ như hiện tại.
Tiểu Hắc xông về phía Kỳ Ngộ, sát ảnh đã bắt đầu trùng điệp với bản thân Tiểu Hắc, sau đó hoàn toàn giao hòal
Một quyền này xẹt qua khiến cho không gian sụp đổi
Những trận sóng âm chói tai xuyên thủng qua lớp phòng ngự của một số người có cảnh giới thấp kém, xông thẳng vào thức hải của bọn họi Giờ phút này, Kỳ Ngộ cũng thu hồi vẻ khinh thường trên mặt, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng nhìn một màn này.
Sau đó hắn bày ra tư thế ra quyên.
Lân giáp màu đỏ như bắt đầu bốc cháy, tất cả nhiệt khí đều hội tụ trên hữu quyền.
Mà lân giáp ở sau lưng Kỳ Ngộ thì bắt đầu phun ra luồng nhiệt khí màu trắng, thổi tung đất đai đằng sau lên!
Dưới lực đẩy kinh khủng này, Kỳ Ngộ xông lên trước với một tốc độ không thể thấy được bằng mắt thường, hét lớn và tung ra một quyền về phía Tiểu Hắc!
Hai sát ảnh giao nhau, Tiểu Hắc cũng toàn lực tung quyền.
Hai nắm tay va chạm với nhau.
Giống như mang theo uy lực hủy thiên diệt địal
Âm thanh vỡ nát xung quanh cũng biến trong khoảnh khắc này, giống như nơi đây đã trở thành một vùng không có âm thanh.
Thời gian như đã ngừng lại.
Sau hai nhịp thở đột nhiên bùng nổ, làn sóng xung kích dữ dội hất bay hơn một nửa số người ở đây ra ngoài xal
Thân thể Tiểu Hắc cũng chấn động.
Kỳ Ngộ cũng nhíu mày, dưới một quyền này, lực lượng thân thể hắn đang áp chế ở Bán Thần cảnh trung kỳ dao dộng!
Chân phải hắn lui một bước về phía sau, sau đó chân trái cũng lùi lại, ghim thật chặt vào mặt đất!
Ngay sau đó, một cổ lực lượng càng thêm mãnh liệt không tự giác giải phóng.
Rống!
Hư ảnh cự thú Kỳ Lân toàn thân bao quanh trong hỏa diễm hiện lên, phát ra tiếng gào thét vang trời với Tiểu Hắc!
Lúc này cơ thể Kỳ Ngộ mới ổn định lại.
Tiểu Hắc thì bị ép lui.
Nhưng Kỳ Ngộ không tiếp tục tấn công nữa.
Mà hắn nhìn bàn tay đã va chạm với nắm đấm của Tiểu Hắc, nó đang run rẩy...
Phải biết rằng, một kích vừa rồi đã khiến hắn không tự chủ được mà phải sử dụng lực lượng của Bán Thần cảnh hậu kỳ!
Kỳ Ngộ ngẩng đầu nhìn Tiểu Hắc, có lẽ đòn vừa rồi đã tiêu hao không ít sức lực của Tiểu Hắc, hắn đang liên tục thở hổn hển.
Kẻ này... Không đơn giản.
Trong lòng vốn có một tia không cam lòng, nhưng đã dần dần tan thành mây khói, Kỳ Ngộ bật cười, tiếng cười càng lúc càng lớn: "Ha ha ha ha! Không tồi, ngươi rất không tồi. Một trận chiến này ta đánh thật thống khoái!" "Lần sau lại tái chiến đi, chờ cảnh giới của ngươi đuổi kịp ta rồi thì lại đánh một trận sảng khoái nữa."
Tiểu Hắc giải trừ tư thế chiến đấu, nhìn Kỳ Ngộ và nói: "Ngươi thua rồi."
"Đúng thế."
Kỳ Ngộ không thèm để ý mà gật đầu, thoải mái thừa nhận, nói: "Ta đã sử dụng lực lượng Bán Thần cảnh hậu kỳ. Hơn nữa về lực lượng thân thể, vốn dĩ ta đã chiếm ưu thế hơn. Ngươi thắng."
Mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau.
Đều có thể thấy được sự kinh hãi trong mắt đối phương.
Lúc trước khi Tiểu Thạch Đầu chiến đấu với Chiêm Thanh, bọn họ không được quan sát một cách trực tiếp như lần này. Dù sao một người cũng trốn trong không gian, một người ẩn nấp trong huyết vụ.
Nhưng mà hiện tại... Trận đấu của Tiểu Hắc và Kỳ Ngộ mang đến cho bọn họ một ấn tượng rất sâu sắc.
Hoàn toàn giống như hai con dã thú liên tục đối kháng!
"Hiện giờ đã có thể nói cho chúng ta biết rốt cuộc thứ đó là gì rồi đi?"