Chương 1557: Cơ duyên to lớn trên Đăng Thần Đài
Chương 1557: Cơ duyên to lớn trên Đăng Thần ĐàiChương 1557: Cơ duyên to lớn trên Đăng Thần Đài
Người đến chính là Giang Hữu Thanh và Phó Viễn.
Chỉ là bây giờ sắc mặt của hai người đều cực kỳ khó coi.
Phó Viễn có năng lực cảm giác cường đại. Ngay khi tiến vào Đăng Thần di tích thì hắn đã khắc hết khí tức thần hồn của tất cả các học viện đến từ những học viện khác nhau vào mạng lưới cảm giác của mình.
Trong cảm giác của hắn, Thần Tích học viện chỉ còn lại hai người bọn họ.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, bọn họ không thể nào biết được. Chỉ lần theo dấu vết tử vong của những người khác mới tìm được nơi này.
Kỳ Ngộ nhìn qua Giang Hữu Thanh và Phó Viễn, rồi quay người đứng chắn trước mặt hai người kia, làm như muốn ngăn cản bọn họ bước lên bậc thang Đăng Thần.
Muốn đánh với Kỳ Ngộ, chỉ bằng thực lực hiện tại của Giang Hữu Thanh và Phó Viễn thì còn lâu mới đủ tư cách.
"Ma Thú học viện các ngươi không muốn tranh đoạt vị trí đệ nhất sao?" Phó Viễn nhíu mày nhìn Kỳ Ngộ.
Kỳ Ngộ nhún vai nói: "Ta là thể tu thuần túy, trong cơ thể không có tiên khí cũng không có thân khí. Trên bậc thang này cố lắm cũng chỉ lên đến bậc bảy mươi là không thể dựa vào sức mạnh cơ thể để leo lên được nữa."
Thể tu thuần túy sẽ không tu luyện bằng phương pháp hấp thu tiên khí hoặc thân khí. Cho nên nếu bọn họ bước lên bậc thang Đăng Thân, muốn tiếp tục đi lên thì chỉ có cách là dựa vào man lực mạnh mẽ để phá vỡ thần khí quấn quanh.
"Huống chỉ tên điểu nhân kia đang ở trên đó, để hắn đi tranh là được rồi."
Nghe được những lời này, phía trên có một giọng nói bén nhọn giận giữ vọng xuống.
"Ngươi còn dám gọi ta là điểu nhân lần nữa thì ta sẽ giết ngươi!"
Hắn chính là thiếu tộc trưởng của Tất Phương tộc, một trong tứ đại thú tộc của Ma Thú đại lục.
Bị Kỳ Ngộ gọi như vậy thì đương nhiên sẽ tức giận rồi.
Kỳ Ngộ khoát tay nói: "Chờ ngươi đánh thắng được ta đi rồi hãy nói sau."
Thấy vậy, vẻ mặt Phó Viễn trâm xuống, nhìn Tiểu Hắc đứng cạnh Kỳ Ngộ, nói:
"Vậy tức là Ma Thú học viện đã liên minh với Phàm Nhân giới?"
Kỳ Ngộ nhướng mày nói: "Ta kết minh với ai thì liên quan gì đến Thần giới các ngươi?"
Giang Hữu Thanh đứng một bên cũng tiến lên, khoảng cách giữa hai người còn chưa đến một mét, nói: 'Chẳng lẽ ngươi không sợ Thần giới nhắm vào sao?"
Nghe vậy, Kỳ Ngộ trực tiếp tung ra một quyền đánh bay Giang Hữu Thanh, máu mũi của hắn phun ra.
Nhìn ánh mắt oán độc của Giang Hữu Thanh, Kỳ Ngộ tiến lên phía trước, vảy đỏ trên cơ thể hắn nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp thở, liên tục phun ra nhiệt khí. Lực lượng thân thể mạnh đến mức khiến người ta sợ hãi trút xuống người Giang Hữu Thanh như thủy triều!
Cảm nhận được cỗ uy áp này, Giang Hữu Thanh bị đè ép đến nỗi không thể đứng dậy được.
"Tiểu tử, ngươi cho rằng Ma Thú đại lục bọn ta sợ Thần giới các ngươi sao? Chỉ cần Thân giới các ngươi dám tấn công, tất cả thế lực của Hỗn Độn giới sẽ chĩa mũi nhọn vào các ngươi."
"Còn nữa, với loại thực lực này của ngươi mà dám làm càn trước mặt ta lần nữa, ta sẽ trực tiếp dùng một quyền đánh chết ngươi."
Giang Hữu Thanh cắn chặt răng.
Thiếu niên thiên tài vốn mang lòng kiêu ngạo.
Sao hắn có thể chịu đựng được loại sỉ nhục này?
Nhưng uy áp mãnh liệt khiến cho hắn không đứng dậy nổi, chỉ có thể quỳ bò chống đỡ bằng tứ chi ở trên đất, giống như một con chó.
Áp lực từ khí tức của Kỳ Ngộ và tâm trạng không cam lòng tạo thành hai tầng đè nén trong lòng Giang Hữu Thanh. Đột nhiên, hắn phun ra một ngụm máu tươi rồi hai mắt trợn trắng, ngã xuống đất.
Phó Viễn thấy thế thì vội vàng tiến lên kiểm tra.
Kỳ Ngộ hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Loại người có tâm cảnh yếu đuối thế này mà cũng dám phái tới, quả nhiên Thần giới hết nhân tài rồi."
Sau đó hắn không quan tâm đến đám người Giang Hữu Thanh và Phó Viễn nữa, quay đầu nhìn những người đang ở trên bậc thang Đăng Thần.
Tiểu Hắc nhìn Kỳ Ngộ.
Hắn hiểu mới này Kỳ Ngộ ra tay không chỉ là bởi vì xả cơn giận của bản thân, mà còn vì muốn cho liên minh giữa họ càng thêm vững chắc.
Lại thêm bảy ngày trôi qua.
Không có người của Thần giới quấy phá, Diệp Thu Bạch là người đầu tiên lên đến đỉnh. Hắn bước lên Đăng Thần Đài, đương nhiên toàn bộ tiên khí trong cơ thể cũng đã chuyển hóa hết thành thần khí.
Mặc dù cảnh giới không tăng lên, nhưng bởi vì thân khí có chất lượng cao hơn tiên khí nên hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng thực lực đã được nâng cao hơn trước nhiều.
Khoảnh khắc Diệp Thu Bạch bước lên Đăng Thần Đài.
Một luồng thần quang chiếu rọi cơ thể Diệp Thu Bạch.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy luồng thần quang kia đã hoàn toàn bao phủ Diệp Thu Bạch trong đó.
"Nghe đồn rằng trên Đăng Thần Đài có một cơ duyên to lớn, chỉ có điều có thể nhận được hay không thì phải dựa vào lựa chọn của bản thân."
Ở phía dưới, Kỳ Ngộ giải thích: "Nếu không phải ta là thể tu thì cũng muốn đi xem rốt cuộc thì cơ duyên to lớn này là cái gì.' Trong luồng thần quang.
Diệp Thu Bạch nhìn xung quanh, không có bất cứ thứ gì ở đây, phóng mắt ra xa cũng chỉ thấy một màu trắng mênh mông vô biên.
Chỉ là thần khí trong này cực kỳ nồng đậm, thần khí nông đậm ở nơi đây ngưng tụ thành một hư ảnh lão giả trước mặt Diệp Thu Bạch.
Lão giả cúi đầu nhìn Diệp Thu Bạch, đôi mắt đục ngầu như muốn nhìn thấu con người hắn.
"Ngươi... Lão hủ nhìn không thấu. Nhưng mà điều này cũng chứng minh rằng ngươi là người có đại khí vận. Đã như vậy, lão hủ sẽ ban cho người phương pháp để bước vào tầng thứ tám... Thậm chí là tâng lôi kiếp thứ chín."
Muốn đột phá đến Quân Thần cảnh, ít nhất phải trải qua bốn tầng lôi kiếp.
Trải qua lôi kiếp càng nhiều lần, đến mức cao nhất thì thực lực cũng càng cao.
Đương nhiên nếu như thiên phú không đủ, sau khi trải qua bốn tầng lôi kiếp thì sẽ trực tiếp đột phá đến Quân Thần cảnh.
Chỉ người nào có đủ thiên phú và khí vận thì mới có cơ hội tiếp tục dừng lại ở Thân Minh cảnh để trải qua tầng lôi kiếp tiếp theo.
Đây là cơ hội song hành với nguy cơ.
Vượt qua lôi kiếp thì có thể dục hỏa trùng sinh.
Nhưng mà hiện nay, đưa tâm mắt ra khắp Lục giới, người có thể trải qua tám tầng lôi kiếp đã ít lại càng ít. Chỉ cân trải qua được năm tầng lôi kiếp thì đã được người khác coi là tuyệt thế thiên tài rồi.
Càng đừng nói đến hoàn toàn vượt qua chín tầng lôi kiếp...
Đồng tử Diệp Thu Bạch hơi co lại, không ngờ lại có cách vượt qua chín tầng lôi kiếp?
Nhìn thấy phản ứng của Diệp Thu Bạch, lão giả hài lòng gật đầu: "Nhưng lão hủ có một điều kiện, chỉ cân ngươi đồng ý thì phương pháp này có thể ban cho ngươi."
Những lời này giống như một chậu nước lạnh đổ xuống, dập tắt khát vọng của Diệp Thu Bạch.
Bình thường trong những trường hợp như thế này, điều kiện mà đối phương đưa ra sẽ rất khó để chấp nhận.
"Mời tiền bối nói."
"Đăng Thần Đài, bước lên cũng có nghĩa là thành thần. Cho nên ngươi chỉ cần đồng ý với lão hủ là sẽ gia nhập Thần giới, cắt đứt hết thảy tất cả quan hệ nhân quả với các đại giới khác là được."
Gia nhập Thần giới?
Diệp Thu Bạch mỉm cười, không đợi lão giả tiếp tục nói thì đã lắc đầu từ chối: "Vậy thì không cần đâu."
A2
Lão giả ngạc nhiên nhìn Diệp Thu Bạch, hỏi: "Ngươi không cần phương pháp trải qua chín tầng lôi kiếp?"
Diệp Thu Bạch lạnh nhạt nói: "Có thể muốn, nhưng không cần thiết. Ta vẫn có chút lòng tin vào bản thân, hoặc là nói... Có lòng tin đối với sư tôn của ta."
Sư tôn?
Lão giả cũng không cường cầu, gật đầu nói: "Nếu như thế thì đi đi."
Thần quang tan biến.
Thần quang kia ngưng tụ lại thành một khối lệnh bài. Diệp Thu Bạch nhận lấy, từ lực lượng không gian cường đại trên thì có thể đoán rằng phải dùng khối lệnh bài này mới có thể đi ra ngoài được.
Mà trên lệnh bài có khắc một chữ "Nhất."
Diệp Thu Bạch nhảy từ trên xuống.
Hắn đi đến bên cạnh Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc tò mò hỏi: "Đại sư huynh, cơ duyên trên đó là gì thế?"
Diệp Thu Bạch bình tĩnh đáp: "Cũng không có gì, chỉ là phương pháp giúp trải qua chín tâng lôi kiếp mà thôi."