Tế Thuyết Hồng Trần (Dịch Full)

Chương 546 - Chương 547: Thủy Thần Đại Thông Hà (1)

Chương 547: Thủy thần Đại Thông Hà (1) Chương 547: Thủy thần Đại Thông Hà (1)Chương 547: Thủy thần Đại Thông Hà (1)

Trong lúc Giang Lang mắng Hồng Úy không biết trời cao đất rộng, một tên tôm binh ngoe nguẩy đuôi bơi nhanh chạy đến.

"Báo - báo Long Vương bệ hạ, Dịch Đạo Tử tiên trưởng đến, đang đợi ở Thiên Điện!"

"Cái gì? Lão Dịch đã đến?"

Giang Lang cầm lấy vỏ trai, vội vàng đi ra ngoài dòng nước như thể gợn sóng, rất nhanh đã đến Thiên Điện.

Thiên Điện là phòng tránh nước, bên trong không những không có nước còn là thiết kế theo kiểu của nhân gian, nhưng dùng san hô lẫn ngọc trai trang trí, vô cùng đặc sắc.

Toàn bộ long cung của Hồ Trường Phong có rất nhiều loại phong cách bố trí, so với đa số thủy phủ long tộc khác lấy lấp lánh tinh xảo làm chủ đạo mà nói, cũng không tính kém là mấy.

Dịch Thư Nguyên ngồi ở bên trong còn chưa ấm mông đã nghe thấy thanh âm bước chân vội vàng tiến tới.

Dịch Thư Nguyên đứng dậy nhìn cửa chính Thiên Điện, trên mặt Giang Lang treo nụ cười bước vào.

"Lão Dịch, ngươi cái tên này thật là quá bình thản mà, vậy mà lần trước chỉ cử tên tiểu đồ đệ với Hôi Miễn đến!"

"Chẳng phải do có Long Vương Hồ Trường Phong nhà ngươi che chở saol"

'Ha hat"

Giang Lang nở nụ cười, vẫy tay vài cái về phía sau ý bảo tất cả lui xuống, sau đó thu liễn nụ cười, ghé sát gân Dịch Thư Nguyên nói.

"Chuyện của Thạch Sinh ta không nói là sai, những mà Hồng Úy dù sao cũng là thành viên của long tộc Đông Hải, bảo vệ Thạch Sinh không cần ngươi nhờ ta vẫn làm, nhưng ngươi cũng phải cho ta chút mặt mũi, chuyện này của Thạch Sinh cứ làm chuyện nhỏ hóa không đi!"

Dịch Thư Nguyên chuyển ánh mắt đến vỏ ngọc trai trong tay Giang Lang.

"Thì ra con giao long đó tên Hồng Úy, chuyện của gã ngươi biết bao nhiêu?"

Giang Lang khẽ cau mày, Dịch Thư Nguyên nhìn thấy mặt mũi hắn như vậy, liền cười giải thích một câu.

"Yên tâm, nhất định sẽ chừa mặt mũi cho ngươi, Dịch Thư Nguyên không đến mức làm bằng hữu khó xử, chỉ là biết rõ giao long phẩm tính ác độc, biết nhiều về gã vẫn là tốt hơn."

Giang Lang thở dài khẽ lắc đầu. "Ài, phẩm hạnh quả thật không tốt, tuy ta biết rõ trong tộc đôi khi sẽ có ngươi hơi quá đáng, nhưng như Hồng Úy thì rất ít, chỉ là một tên tiểu hỗn đản lại mưu toan trở thành Thủy Thần một phương!"

"Ồ? Gã muốn làm Thủy thần?"

Giang Lang khinh thường cười cười.

"Hừ, có thể là lần này bị kích thích cảm thấy chính mình tu vi kém cỏi, cho nên có ý định tu luyện thật tốt, lại biết được vài bí sự tẩu thủy hóa rồng của trong tộc, ngay lập tức rùm beng đòi thủy vực, nhưng gã nghĩ cũng quá mức đơn giản rồi."

Giang Lang nói xong, đi đến bên cạnh giường, nhét một khối bánh ngọt vào miệng, nuốt rồi mới người xuống xoay người qua Dịch Thư Nguyên.

"Ta đánh cược với ngươi, cho dù tên tiểu tạp nham đó có được thủy vực, sợ là cũng không biết rõ kết cấu thủy mạch, ban đầu tu vi vẫn tăng tiến thì gã bắt đầu hưng phấn, nhưng rồi qua một thời gian sẽ dân chậm lại, cuối cùng giãm chân tại chổ thành một phế vật.'

Nói như vậy, Giang Lang trên mặt lại nở nụ cười.

"Ha ha ha, đến lúc đó gã chính là trò cười, chờ xem, nhiều nhất 100 năm là lời ta linh nghiệm!"

"Đúng rồi, ngươi dùng thước gõ một cái tróc vảy của gã, bây giờ bên Đông Hải đều gọi gã là tạp nham giao long. Thậm chí một số thủy tộc cũng gọi như vậy, bởi vậy gã mới tìm một thủy hệ khác tu hành đấy, hahahaha."

Tạp nham giao long?

Dịch Thư Nguyên cười nhẹ theo, đi đến bên giường ngồi xuống, nhưng sau một hồi sắc mặt lại nghiêm túc lên nên Giang Lang cũng ngưng cười.

"Giang huynh, ngươi cười gã tu hành khó thăng tiến, nhưng loại như gã nếu đã đi tới Thủy Vực làm Thần, sợ không yên ổn mà sống đâu."

"Ý ngươi là..."

Giang Lang nhăn mày lại, nghĩ đến lời đồn trước đây của Hồng Úy, nhưng rồi cũng lập tức lắc đầu.

"Lão Dịch, ngươi lo thái quá, dù gì gã cũng có chút truyên thừa, nếu như đã muốn dựa vào con đường tẩu thủy hóa rồng trong nhà ít nhất cũng sẽ đưa lời khuyên, cũng đã xin chỉ thị của Long Quân. Lại nói..."

"Đất liên không thể so với hải vực, nhân loại hưng thịnh chính là tình hình chung, long tộc cùng Thiên giới và thần chỉ các phương cũng có chút ăn ý bất thành văn, tiểu hỗn đản sẽ không quá mức càn rỡi" Dịch Thư Nguyên liếc nhìn Giang Lang.

"Thật sao?"

Nếu không phải do quẻ bói trước ở Thiên Đấu Sơn, Dịch Thư Nguyên cũng nguyện ý tin lời Giang Lang, nhưng bây giờ nghe con giao long nọ muốn tới thủy hệ đất liền để tu luyện, lập tức có chút dự cảm chẳng lành.

"Nếu như, ta là nói nếu như, nếu như tạp nham này làm ra chuyện gì không thể tha thứ, long tộc sẽ xử lý thế nào?”

"Dĩ nhiên là áp tải vào Đông Hải khiển trách một phen sau đó lại nghiêm quản."

Dịch Thư Nguyên đặt xuống miếng bánh vừa cầm, kinh ngạc nhìn Giang Lang.

"Chỉ vậy?"

Giang Lang bất đắc dĩ nói.

"Lão Dịch, gã là giao long do long nữ sinh, Hồng thị mấy trăm năm đã qua nhưng chỉ có duy nhất một viên trứng rồng, con nối dỗi dòng máu thuần chính, cho dù tu luyện không được, để nối dỗi tông đường cũng là bảo bối!"

“Đây là ăn ý mà ngươi nói?”

Giọng nói của Dịch Thư Nguyên hơi có biến hóa, Giang Lang cũng cảm thấy, nhưng đây là chuyện trong tộc, dù biết hảo bằng hữu không thích nhưng cũng chỉ có thể kiên nhẫn nói.

"Không hẳn, nhưng nếu có một ngày như thế, kẻ cai quản trên đất và thiên thần Thiên giới có ai đủ can đảm bắt gã sao? Dù có bắt được thì sao? Lại dám làm cái gì? Cuối cùng vấn phải thả về Đông Hải!"
Bình Luận (0)
Comment