Chương 571: Minh Linh Diệt Ách Hiển Thánh Chân Quân (1)
Chương 571: Minh Linh Diệt Ách Hiển Thánh Chân Quân (1)Chương 571: Minh Linh Diệt Ách Hiển Thánh Chân Quân (1)
Vừa nhìn thấy những con giao long này, Hồng Úy vốn đang tuyệt vọng lập tức có lại hy vọng sống.
"Mẫu thân —— gia gia —— nhanh cứu ta, ta không muốn chết, mẫu thân, ta không muốn chết—— "
"Úy nhi _—__"
Mẫu long liều lĩnh xông thẳng đến Qua Long Đài.
'Lớn mật! Không được tự tiện xông vào Qua Long Đài!"
Có thần quan hét lớn một tiếng, nhưng thiên binh thân tướng xung quanh Thiên Giới lại căn bản không có động thái ngăn cản.
Mãi đến khi mẫu Long vọt tới gân Qua Long Đài, một vị thân tướng âm thầm vận chuyển pháp lực bắn ra quang mang từ trên Qua Long Đài.
"Bá - H
Đạo quang mang giống như là một cỗ sóng lớn trực tiếp đánh bay giao long lên, sau đó giao long vẫn tiếp tục muốn xông qua, nhưng căn bản không có cách nào tiếp cận Hồng Úy, mẫu tử giao long chỉ có thể xa xa mà đối mặt nhìn nhau.
"Ùm... ụm bò... ò... , Ùm... ụm bò... ò..."
Hồng Úy khóc rống không thôi, liên tục phát ra tiếng rồng ngâm trên đài.
Lão giao và đám giao long còn lại giờ phút này mới đến gân, Hình Thiên Quan canh giữ cạnh Qua Long Đài vào lúc này mới mở mắt nhìn vê Long Tộc hoặc nói là là nhìn con lão giao kia.
"Thiên long Hồng Nghiệp, tôn nhi Hồng Úy của ngươi phạm phải tội lớn ngập trời, đến Đông Hải Long Quân còn không có bao che, chẳng lẽ ngươi muốn cường ngạnh xông vào Qua Long Đài hay sao?"
Đừng nhìn vào kê cạnh Qua Long Đài hiện tại chỉ có một ít thiên binh thân tướng và thần quan, nhưng ngược lại có chư thần Thiên Giới đều đang hướng mắt nhìn bên này.
Bây giờ trong Thần Tiêu bảo điện bên đó trân ngập toàn là thần quan, chỉ còn đứng đó chờ đợi Thiên Đế ra một đạo pháp chỉ cuối cùng sau đó sẽ hành hình.
Một lão giao long dẫn theo mấy con giao long mà dám nghĩ cường ngạnh xông vào đây, cũng quá không biết tự lượng sức mình, càng quá không coi Thiên Đế ra gì rồi!
"Tôn nhi Hồng Úy của ta hành vi phạm tội khó ta thứ, lão phu tự nhiên biết rõ, nhưng chẳng lẽ Thiên Giới không cho phép người nhà được gặp mặt Hồng Úy lần cuối sao?"
Lão giao nói xong đã biến thành hình người, từng bước một đi về phía vân đài, các thiên quan khế nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
Tội nhân dưới hạ giới cho dù nhận án tử hình vẫn có thể gặp mặt thân nhân lần cuối, cho ăn một bữa cơm, Thiên Giới mặc dù không có lệ cũ này nhưng cũng không đến nổi không cho gặp mặt lần cuối.
"Hiện giờ các ngươi tiến tới xem đi, chỉ sợ nếu đợi thêm lát nữa đến lúc nhìn thấy tội đồ kia thì đã long thân một nơi đầu nằm một chỗ rồi, nói không chừng còn có thể bị rút gân khoét thịt!"
Trong Qua Long Đài mang một chữ "Qua', dĩ nhiên là vừa có thể chém đầu, cũng có thể lăng trì, liên chỉ đợi Thiên Đế ra pháp chỉ thế nào thôi.
Mà Hồng Úy vốn đã kinh hãi vô cùng, bây giờ nghe được câu đó lại càng sợ hãi đến mức thân giao phát run, phát ra một trận gào thét.
Mẫu giao càng khóc càng to.
"Phụ thân, phụ thân, bọn họ muốn lăng trì Úy nhi kìa, phụ thân, Long Quân chắc chắn sẽ không cho phép long tộc phải chịu nổi khuất nhục này!"
Mẫu giao bay đến cạnh Hồng Nghiệp hóa thành một vị phụ nhân, vẻ mặt thê lương đau khổ khẩn cầu Hồng Nghiệp, người sau hơi nhắm mắt lại, mặc kệ nàng lắc lư thân hình mình lại không lên tiếng.
"Dẫn ngươi đến gặp mặt Úy nhi lần cuối đã là ân điển lớn nhất của Long Quân rồi, Úy nhi phạm phải tội lớn ngập trời, đúng là... phạt đúng tội rồi."
Giờ này khắc này, đã có thần quan truyền tin tức Hồng Nghiệp đến thông báo cho Thần Tiêu bảo điện.
Nhưng mà việc này cũng không gây ra bất kỳ mưa to gió lớn hay biến hóa gì.
Bên ngoài Thần Tiêu bảo điện, phía chân trời có vâng quang huy chậm rãi biến hóa, vào lúc sức nóng mặt trời dần dần lên đến đỉnh điểm, Thiên Đế cũng vươn tay cầm lên một tấm lệnh bài điêu động trên bàn.
"Chém đầu, tội đồ long tộc Hồng Úy."
Giọng của Thiên Đế phát ra giống như chuông lớn, từ Thần Tiêu bảo điện một mực truyền thẳng đến Qua Long Đài, một đạo bạch quang cũng nương theo đó chiếu rọi xuống trước đài, hóa thành một đạo quang huy rạng rỡ hình hành chữ to hiện ra trên bâu trời.
Một vị thần tướng lập tức hạ xuống Qua Long Đài, trong tay hiện ra một thanh đao, lưỡi đao cùng cán đao rất dài thậm chí còn to hơn cả người, từng bước từng bước kéo theo thanh đại đao đi đến trước mặt tên giao long Hồng Úy.
"Đông đông đồng tùng tùng."
Tiếng trống trời lần nữa được đánh vang, trên bầu trời mơ mơ hồ hồ hiện ra các vị thần quan, có không ít thân quan nhao nhao từ các đám mây hiện thân để quan sát, ngay cả Thiên Đế trong Thần Tiêu bảo điện cũng chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
Trên mặt đất, trong Đăng Châu thành, Dịch Thư Nguyên đồng thời nhìn lên bầu trời, tiếng trống dồn dập, khí tức rung chuyển, hiển nhiên đã đến thời khắc hành hình.
"Trảm —~ "
Thiên binh thân tướng xung quanh cùng nhau trâm giọng hô, bách tính dưới nhân giới nghe thấy tiếng đó lại tựa như nghe thấy từng đợt tiếng sấm từ trời cao vang vọng.
Thần tướng giơ đại đao lên, trên thân đao lóe lên một trận tia sáng trắng, sau đó hung hăng chém xuống nơi kết nối giữa thân giao với đầu giao.
"A —_—"
"Úy nhi _—__1"
Đao còn chưa kịp chém xuống, Hồng Úy đã phát ra tiếng kêu thảm thiết, mà tiếng kêu của mẫu giao còn thê lương gấp bội phần nhi tử.