Tê Tiên

Chương 15

29-

Một tháng sau, Lý Tú Khiêm phong trần mệt mỏi dẫn người đến nhà ta, chính thức đến cầu hôn.

Phụ thân thật ra rất hài lòng với dáng vẻ chững chạc trầm ổn của hắn, cũng không gây khó dễ, chỉ hỏi:

“Trong nhà Vương gia, mọi việc đã giải quyết ổn thỏa cả chưa?”

Lý Tú Khiêm lúc này mới nói rõ mọi chuyện.

Thì ra Bạch Nhược Nhược suốt những năm qua vẫn sống ở Bạch phủ, chưa từng mất trí.

Năm xưa vì nhiều năm không sinh nhi tử, lại không cam lòng để Lý Tú Khiêm nạp thiếp, cũng không muốn bị Thái phu nhân trách móc, nàng ta bèn tự biên tự diễn một vụ “mất tích ngoài ý muốn”!

Ban đầu nàng ta chỉ định khiến Lý Tú Khiêm lo lắng, từ đó không nhắc đến chuyện sinh nhi tử nữa.

Nhưng sau khi nếm được sự tự do, nàng ta lại chẳng muốn quay về.

Nhà họ Bạch thì mặc kệ nàng ta, để mặc nàng lang bạt khắp nơi.

Nghe nói thời gian này, nàng ta qua lại với không ít nam nhân: Kẻ là du hiệp, người là thương nhân Hồ, thậm chí cả sư sãi hành cước…

Lý Tú Khiêm đã đội cả mũ xanh từ lâu.

Dù sao cũng không thể sinh nhi tử, nàng ta cứ sống sao cho vui là được.

Vốn dĩ Bạch Nhược Nhược cũng chẳng muốn quay lại vương phủ nữa.

Nhưng khi ta sinh ba đứa con trai, nàng ta lại động tâm.

Nhà họ Bạch khuyên nàng ta rằng, ta chỉ là nữ nhân mồ côi, không có chỗ dựa, đến lúc nàng quay lại, hoàn toàn có thể “giữ tử bỏ mẫu”, cùng Lý Tú Khiêm nối lại mối xưa.

Bạch Nhược Nhược chơi bời mỏi mệt rồi, cũng muốn quay đầu, bèn dàn dựng màn kịch “giả mất trí”.

Chỉ tiếc rằng nàng ta diễn quá tệ, lộ đầy sơ hở.

Lý Tú Khiêm lập tức sai người khống chế cặp phu thê “ân nhân cứu mạng”, lôi hết đám gia nhân nhà họ Bạch từng chăm sóc Bạch Nhược Nhược ra đối chất.

Vô số chứng cứ rành rành, khiến nhà họ Bạch không thể chối cãi.

“Nhà họ Bạch đưa Bạch Nhược Nhược về, nói nàng ta bị điên, tự nguyện xin hưu thư.”

Như vậy cũng giữ được thể diện cho cả hai bên.

“Bạch đại nhân cũng từ quan, định đưa cả nhà hồi hương.”

Xảy ra chuyện như vậy, là do gia chủ quản gia không nghiêm, Bạch đại nhân cũng không thể thoái thác trách nhiệm.

Từ nay về sau, người nhà họ Bạch sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt chúng ta nữa.

Đáp án như vậy, khiến phụ thân ta cảm thấy vừa ý.

31-

Phụ thân ta khách sáo rót trà tiễn khách, lúc quay về liền nói với mẫu thân:

“Ngô Quận Vương này, phẩm hạnh và năng lực đều không tồi, tuy là tái hôn, nhưng chuyện cũ cũng đã giải quyết sạch sẽ rồi.”

Mẫu thân và phụ thân có ý kiến tương đồng, cả hai đều gật đầu với ta, chỉ đợi ta đưa ra câu trả lời.

Nhưng mấy tỷ tỷ thì không nghĩ vậy. Đại tỷ vừa ra cữ, đang rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, bĩu môi chê:

“Người thì trông cũng tàm tạm, nhưng tuổi tác thì quá lớn rồi, hơn Ngũ muội đến một con giáp ấy chứ, tặc tặc tặc, còn già hơn cả tỷ phu ngươi!”

Nhị tỷ cũng tiếp lời:

“Đúng đó, Ngũ muội đang độ thanh xuân, cớ gì phải lấy một ông già từng có thê tử như thế!”

Tam tỷ gật đầu:

“Điều khiến người ta tức nhất là lúc đầu hắn không tôn trọng muội, muốn để muội làm thiếp. Muội đi hỏi Tam tỷ phu xem, chàng ấy dám làm vậy không?”

Tứ tỷ thì nói:

“Thái tử còn chẳng dám một tay ôm trái, một tay ôm phải, hắn chỉ là một Quận vương, lấy đâu ra cái mặt lớn thế! Dù sao thì ta cũng là  xem thường hắn trăm lần!”

Nói xong, các tỷ tỳ đồng loạt nhìn về phía ta:

“Ngũ muội, muội nghĩ sao?”

Ta: “…”

Bình Luận (0)
Comment