- Đây là gì?
Victor chỉ vào bức tranh và hỏi,
- Vở hí kịch mới sắp xếp?
Tinkle lại gần, đánh giá tờ báo mấy lần,
- Không, thưa ngài... Bức tranh này chắc là ma ảnh.
- Ma ảnh?
Từ này hắn chưa từng được nghe qua, thân ở tương lai thật là tốt. Thương nhân đá quý vội vã hỏi:
- Có thể giải thích chi tiết cho ta nghe không?
Thị nữ hơi khó xử nói,
- Cái này… ta cũng không rõ lắm, mấy ngày trước quảng trường trung tâm treo lên bức tranh tương tự, khác là có màu sắc rực rỡ. Ta nghe nói ma ảnh là một loại biểu diễn hoàn toàn mới, thậm chí còn cần phải xây dựng một sân khấu đặc biệt thì mới có thể quan sát.
Nghệ thuật… vượt thời đại sao, dám dùng từ ngữ như vậy để hình dung, có thể thấy được lòng tin của vua Greyfort. Victor vuốt mặt giấy thô ráp, nghĩ thầm, xem ra vật này thật sự đáng giá để cho người ta mong đợi.
Hắn chú ý phía dưới dòng chữ to còn có mấy hàng chữ nhỏ, trên đó viết thời gian, địa điểm và cách thức mua vé.
Sau đó trong lòng tim Victor đập mạnh.
Chờ đã… Vé có giá bốn mươi kim long?
Hắn không nhìn lầm phải không! Giá này còn cao hơn đoàn diễn hí kịch đứng đầu Shining City!
Không phải hắn không thể lấy ra số tiền đó, nhưng là một thành phố không quan tâm đến đồ trang sức đeo tay, thì làm sao có người sẵn sàng bỏ ra tất cả để xem biểu diễn Ma ảnh?
Không đúng, phía sau vẫn còn có… Victor cau mày, tiếp tục đọc, đồng thời hắn không nhịn được lẩm nhẩm,
- Nếu có giấy căn cước công dân Neverwinter có thể được hưởng ưu đãi đặc biệt và chỉ cần hai mươi lăm ngân lang để đặt trước. Lưu ý: Vé mua với giá chưa chiết khấu mang lại trải nghiệm xem tốt hơn, số lượt có hạn, có thể đặt trước, quá thời hạn không đợi; Vé mua với giá ưu đãi không bao gồm đồ ăn và thức uống; đồ ăn thức uống bên ngoài không được phép mang vào. Xin hãy chuẩn bị tốt!
Đây thực sự là… hai mức giá cách biệt hoàn toàn!
Thương nhân châu báu không phải chưa từng gặp tình huống một sản phẩm hai giá tiền khác nhau, nhưng không có chênh lệch xa như vậy, dù sao thì giá thành bày ra ở đó. Hơn nữa phần lớn loại giao dịch này được tiến hành bí mật, không thể công khai bên ngoài, nếu không người trả nhiều tiền hơn sẽ phàn nàn, lần sau khó mà làm ăn, mà cách làm này của thành Neverwinter khiến hắn mở rộng tầm mắt!
Không chỉ công khai viết ở trên giấy, còn để nhiều hạn chế như vậy, giống như nghĩ rằng có rất nhiều người chọn số tiền kia, hơn nữa còn phải giành giật.
Tuy nhiên, hắn phát hiện mình là một trong số người giành giật….
Không thể không nói, cách bán hàng này quả thật có sức hút kỳ lạ, có thể bán với bốn mươi kim long, ít nhất cũng phải là đại thương nhân hoặc thế gia quý tộc, có thể vào bàn đã là một bằng chứng chứng minh thực lực của bản thân, chưa kể hắn cũng tò mò với ma ảnh.
Victor không nói hai lời mà nhảy khỏi chiếc giường êm ái, khoác lên mình chiếc áo khoác da sói.
- Đại nhân?
Tinkle thấp giọng nói. Nàng hiển nhiên đã chuẩn bị kỹ càng, trên người chỉ còn lại một tấm lụa mỏng, giờ phút này nằm trong chăn đệm, chân tay luống cuống nhìn hắn.
Victor nhặt quần áo của nàng trên mặt đất, ném xuống ngực nàng.
- Đặt vé ma ảnh ở đâu? Đưa ta đi đến đó, ngay bây giờ!
Quá trình quay phim “Woflheart truyền kỳ” đã bước vào giai đoạn cuối.
Trưởng công chúa nghênh đón lãnh chúa ma quỷ trong cung điện, cuối cùng đánh một trận, Roland dùng cả tầng một tòa thành, để cho tổ quay phim lấy cảnh thực.
Ngôi sao Tây cảnh May hiện là người phụ trách chính ma ảnh, vì để cho kịch đạt hiệu quả tốt nhất, nàng thậm chí còn bỏ diễn xuất, toàn tâm toàn ý tập trung vào chỉ đạo công việc.
- Cắt!
Khi Lorgar đá nát cửa tòa thành, xông vào đại sảnh, May hô lên khẩu lệnh,
- Rất tốt. Hôm nay tới đây, mọi người vất vả rồi.
- Yay…
- Đạo diễn cũng vất vả rồi.
Nhân viên đoàn kịch cùng trả lời.
Nếu đổi lại là nàng trong quá khứ, nàng nhất định sẽ kiêu ngạo nhìn họ, nhưng bây giờ nàng chỉ mỉm cười và gật đầu.
Đây có lẽ là một sự thay đổi theo thời gian, May nghĩ.
Sau khi di cư tới khu Biên Thùy, nàng thực sự đã thay đổi rất nhiều.
- Cẩn thận mảnh vụn trên mặt đất.
Carter Lannis bảo vệ bên cạnh lập tức đi tới.
- Có cần ta ôm ngươi qua không?
- Mọi người đang nhìn kìa.
May tức giận nói, tính tình chồng nàng không có gì để soi mói, nhưng mà lời nói lại không giống như một kỵ sĩ chính trực, cũng không biết bệ hạ năm đó nhìn trúng hắn cái gì, lại chọn hắn làm kỵ sĩ thủ tịch.
- Ta có thể tự đi.
- Vậy thì ta đi phía trước ngươi.
Carter bước tới phía trước vượt qua nàng, dùng chân quét ra một con đường cho nàng.
Dáng người cao lớn của hắn lập tức che khuất ánh nắng từ đình viện chiếu vào.
Điều này làm cho May không thể không mỉm cười.
Tuy nhiên, nàng biết rằng nàng tuyệt đối không thể cho đối phương phát hiện, nếu không thì sẽ làm hắn càng đắc ý, cuối cùng buổi tối sẽ liên lụy đến bản thân.
- Ngươi chuẩn bị xong buổi biểu diễn ngày mai chưa? Đừng để tiểu thư Lorgar đánh mà quên lời thoại.
Nói về hí kịch, Carter cay đắng nói:
- Ngươi có thể xin nàng nhẹ tay chút được không? Trong cảnh quay ở cánh đồng tuyết lần trước, ta suýt nữa thì nôn hết thức ăn trong dạ dày ra, sau khi nàng biến thành sói thì sức mạnh ngang ngửa với Ashes, đều là cấp bậc quái vật.
- Ngươi biết không? Cho tới bây giờ đều chỉ có diễn viên nhượng bộ cho hí kịch, mà không có hí kịch nhượng bộ cho diễn viên, huống chi Ma ảnh càng chân thật hơn so với hí kịch.
May che miệng nói.
- Thế nên phương pháp giải quyết rất đơn giản, ngày mai trước khi quay thì đừng ăn quá nhiều là được.
Kỵ sĩ thủ tịch dở khóc dở cười, lắc đầu chuyển chủ đề.
- Đúng rồi, ngươi đoán hôm nay ta gặp người nào ở bến cảng?
- Ồ… người yêu cũ của ngươi?
May nhún vai nói.
- Không thể nào!
Carter vội vàng quay đầu lại nói.
- Là Chagin Fez!
May không khỏi dừng bước,
-Thật không?
- Tất nhiên, hắn cũng được xem là danh nhân vương đô, ta làm sao mà nhìn lầm được.
Có lẽ nhận thấy sự thay đổi trong mắt nàng, Carter nhếch miệng cười nói,
- Hơn nữa nhiều người theo hắn xuống thuyền, ta nghĩ có lẽ đoàn đội biểu diễn của hắn. Lúc ấy, người nhận ra Chagin không ít, bến cảng cũng suýt chút nữa là tắc đường. Thấy sao, tin tức này có đáng giá một nụ hôn được không?
- Đáng!
May không chút do dự nói.
- Ta muốn đến thăm hắn!
Chagin Fez, cái tên này gần như đại diện cho hí kịch. Kể từ khi hắn bước lên sân khấu, hắn đã chinh phục tất cả khán giả trong gần 30 năm, từ Nam cảnh đến Bắc Địa, bất kể diễn viên nào muốn vươn lên đến đỉnh cao thì đều không thể tránh khỏi hắn. Từ khi ngoài 50 tuổi, Chagin đã không còn có thể biểu diễn sinh động trên sân khấu như trước, nên hắn từ trên sân khấu ra phía sau hậu trường, chuyên tâm sáng tác kịch bản, đến nay vẫn có sức ảnh hưởng vô cùng lớn trong giới hí kịch.
Khi May đến đế đô biểu diễn, chính là thông qua kịch mà mà hắn viết “Vương tử tìm tình ký” mà đứng trước mọi người. Nếu như không có Chagin Fez hướng dẫn và khen ngợi, nàng chỉ sợ sẽ không bao giờ trở thành một ngôi sao ở Tây cảnh, ít nhất là không thể được mọi người công nhận nhanh như vậy.
- Ta biết là ngươi sẽ nói như vậy mà.
Carter đưa cho nàng một mảnh giấy.
- Ta đã giúp ngươi hỏi bọn họ vào ở khách sạn nào, nhưng ta còn phải giám sát thợ thủ công thay cửa, nên không thể đi cùng ngươi.
- Cảm ơn!
May vui mừng cầm lấy mảnh giấy,
- Không sao, ta gọi những người trong đoàn đi cùng…
Sau đó, nàng nhìn các thành viên vẫn đang thu dọn đạo cụ, điểm danh gọi bọn họ,
- Irene, Tina, Rosia, Gate, Swallow! Đến đây!
Đúng vậy, Chagin đại sư chắc hẳn đến là vì buổi lễ đăng quang của Quốc vương, Wimbledon Đệ tam đăng quang, chính là màn trình diễn liên tục đẩy buổi lễ trọng đại lên đến đỉnh điểm, cho dù bây giờ không thể lên sân khấu, nhưng hắn mang đoàn kịch Greyfort là đoàn kịch hàng đầu ở Greyfort. Ví dụ, trong đoàn kịch, Roentgen và Apgo… đều là những diễn viên thiên tài với nhiều phong cách khác nhau, nếu như Irene và những người khác có thể được những người này hướng dẫn và cho lời khuyên, nhất định sẽ là sự trợ giúp rất lớn trong con đường diễn xuất!
Quả nhiên, khi nghe tin họ sẽ đến thăm Chagin Fez, mọi người đã không khỏi không reo hò ầm ĩ. Gate thậm chí còn lắp bắp,
- Ta, chúng ta thật sự có thể gặp được Chagin các hạ ư?
- Ta nghĩ chắc sẽ không thành vấn đề.
May nhún vai nói.
- Nhưng các ngươi phải làm việc chăm chỉ hơn trong tương lai để không lãng phí cơ hội này.
- Vâng! Ta chắc chắn sẽ làm việc chăm chỉ hơn gấp bội trau dồi kỹ năng diễn xuất mình!
Tina đáp với đôi mắt sáng lên.
- Vậy chúng ta đi thôi nào.
Đầu tiên họ dừng lại ở chợ mua ít đặc sản để làm quà. Sau đó, họ đến địa chỉ khách viết trên giấy - Khách sạn Whistle.
Rất nhiều người nghe tin đã tập trung ở quán rượu tầng một, nhưng khi nhìn thấy đám người May họ cũng tự giác nhường đường, rõ ràng bọn họ cũng có ấn tượng tốt với đoàn Star Flower.
Thậm chí còn có người còn lấy giấy, bút ra, có vẻ chuẩn bị ghi lại màn gặp gỡ đầu tiên giữa hai đoàn kịch. Không nghi ngờ gì nữa, người có thể mang theo những đồ vật này bên người, tám chín phần mười họ là phóng viên của Bộ Thông Tin và Truyền thông.
Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của May, nhân viên lễ tân quay lại với khuôn mặt lạnh lùng sau khi lên lầu không bao lâu.
Ngại quá, Ngài Chagin chưa bao giờ nghe nói về đoàn Star Flower, cũng không muốn gặp các ngươi, mời các vị trở về.