Làm công thần lớn nhất của việc lương thực tăng sản lượng, chuyện xưa của Foliage sớm đã lấy hình thức tranh liên hoàn, được viết vào trong “The Witch’s Tale”. Để tiện cho dân nên quyển sách này đều được bán ở trong chợ, thương nhân khác biết đến sự tồn tại của nàng cũng không ngạc nhiên.
Nhưng mà chỉ đích danh tên họ hy vọng có thể hợp tác với phù thủy, hắn vẫn là người đầu tiên, khác với Fiordland chủ trương mạo hiểm, đại lục bốn nước bị Giáo hội ảnh hưởng lớn hơn nữa, thành kiến với phù thủy cũng sâu hơn nhiều, hiện giờ có người sẵn lòng chủ động tiếp xúc với phù thủy, Roland cũng sinh vài phần hứng thú.
Xem xong thư, hắn sờ cằm:
- Đến từ Dawn sao… Chắc ngươi biết địa chỉ của hắn chứ?
- Vâng.
Barov nói:
- Hắn có ghi lại ở phòng hành chính. Ta còn xin Scroll nữ sĩ tra xét ghi chép nộp thuế, phát hiện ghi chép về hắn còn phải lội ngược dòng tới sáu năm về trước. Nhưng mà việc buôn bán khi đó của hắn chủ yếu về thu mua châu báu nguyên thạch, thỉnh thoảng sẽ tiện thể thêm một ít da lông, đều không hề có liên quan gì đến bông vải cả.
- Thú vị.
Trong lòng Roland rất rõ ràng hệ thống thuế của thời đại này đơn sơ đến cỡ nào, hoàn toàn dựa vào thuế thu ghi chép lại từng khoản, thời gian dài đến kể cả bản thân đều khó tính toán rõ ràng chứ đừng nói đến thẩm tra. Mặt khác cư dân thường trú có tài sản còn dễ nói, dù sao của cải còn đó chạy không thoát, mà thương nhân di chuyển thường xuyên lại có thật nhiều thủ đoạn có thể tránh khỏi “Bóc lột” của lãnh chúa địa phương. Có thuế thu ghi chép lại đồng nghĩa với đối phương thành thật thủ tín, đây chính là một phẩm chất không phổ biến trong các thương nhân.
- Gọi Victor vào thành bảo.
Hắn đặt bức thư xuống:
- Ta muốn nói chuyện với riêng hắn.
- Tuân mệnh, bệ hạ.
…
Roland nhanh chóng gặp được người thương nhân này ở trong phòng tiếp khách.
Hắn quả thật có đặc thù của người Dawn, giống như Andrea, tóc mỏng màu vàng; dung mạo ngũ quan thuộc tầng trên, làn da cũng được bảo dưỡng vô cùng không tệ; khi giơ tay nhấc chân hoàn toàn là tác phong quý tộc, lễ nghi cân nhắc vừa đúng, vừa thấy là biết gia thế không nhỏ.
Rất khó tưởng tượng, người như vậy cần vì kế sinh nhai mà bôn ba giữa hai nước. Cho dù là buôn bán số lượng lớn cũng có thể giao cho thuộc hạ tin cậy làm chứ không phải dựa vào bản thân làm từng chút một. Dù sao trong thời đại này cho dù lại giàu có nữa, hành trình đường dài cũng không phải là một công việc thoải mái.
Đối phương cũng thích hợp với đưa ra giải thích gia tộc phân tranh.
Vì tránh chèn ép của huynh trưởng, cũng vì chứng minh năng lực của mình, hắn mới không thể không từ biệt quê hương, đến Greyfort tiến hành buôn bán.
Cho dù phần giải thích này hơi hàm hồ, nhưng Roland cũng không tiếp tục hỏi thăm nữa. Cho dù như thế nào, đó đều là việc riêng của người ta, hắn không có nhiều hứng thú lắm. Mà Nightingale không có phản ứng nên đại biểu cho thương nhân không hề nói dối.
Nghe giới thiệu xong, Roland tiến thẳng vào chủ đề:
- Ngươi định để Foliage bồi dưỡng ra loại bông vải sản lượng cao, mục đích cuối cùng là tạo ra tiệm may hoàn toàn mới, thêm với dùng ưu thế vật đẹp giá thấp để mở rộng đến toàn bộ vương quốc?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn quyết định triệu kiến Victor, không phải hắn liên tưởng rất phong phú, mà cuối thư đã viết như vậy. Thật giống như có người đệ trình một phần kế hoạch buôn bán, góp vốn mục tiêu mười tỷ, hiện giờ chỉ thiếu năm trăm đồng của ngươi vậy.
- Không chỉ là vương quốc Greyfort.
Thương nhân gật đầu nói:
- Ta đã tính giá, cho dù thành phẩm cuối cùng vận chuyển đến Dawn thì vẫn có sức cạnh tranh.
Giá thấp bán ra chính là phép màu lớn để chiếm trước thị trường, nhưng mà… cũng không phải một chuyện dễ dàng thực hiện:
- Sao ngươi cam đoan nó có thể làm được vật đẹp giá thấp?
- Đầu tiên ta cần bông vải đặc thù, bệ hạ.
Victor hào hứng bừng bừng nói:
- Nếu Foliage tiểu thư có thể nuôi dưỡng được hoàng kim tiểu mạch có sản lượng gấp ba, như vậy ta nghĩ nàng chắc có thể khiến sản lượng bông vai tăng lên mấy lần gấp ba, nếu giá nguyên liệu có thể đè xuống bằng một phần ba trước mắt, như vậy giá quần áo có thể rẻ hơn rất nhiều.
Roland không khỏi bật cười thành tiếng, logic này như không chê vào đâu được, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút sẽ khiến người ta cảm thấy dở khóc dở cười. Bông vải sản lượng cao không tính là việc khó gì đối với Foliage, dưới ma lực mênh mông do Trái Tim Của Rừng duy trì, thời gian đào tạo của nàng còn có thể ngắn lại thêm, nhưng vấn đề là, sở dĩ giá lương thực ép được tháp như vậy là vì cân nhắc đến tính ổn định giá lương thực, chứ không phải nó bán không được giá cao.
Mọi người không ăn được cơm ra vấn đề lớn, nhưng bông vải lại không như vậy, trước nó còn có đay, vải thô và da thú đó.
- Được rồi… Cho dù Foliage quả thật có thể khiến bông vải tăng sản lượng lên gấp ba lần, vì sao ta không bán giá gấp ba cho các thương nhân khác mà phải hạ thấp giá bán cho ngươi chứ?
- Bởi vì ta có thể giúp ngài tiết kiệm một số lượng đầu tư lớn vào giai đoạn trước cùng với cung cấp công việc cho trên hai ngàn người.
Victor không hề tạm dừng:
- Trừ đó ra, ngươi còn có thể được thuế thu phong phú cuồn cuộn không dứt, dân chúng cũng có thể thu lợi từ giữa, tất cả đều không cần ngươi lo lắng làm, chỉ cần giao cho ta đi làm là được.
Không thể không nói, câu trả lời mang phong cách hiện đại hóa này khiến Roland lại một lần nữa cảm thấy kinh ngạc, qua một lúc lâu hắn mới mở miệng:
- Lý do này… ngươi đã từng nhìn thấy trên báo chí sao?
- Còn có mỗi bản thông cáo tuyên truyền của thành Neverwinter, ta đều cẩn thận xem thêm, tuy rằng mới đầu có không ít từ ngữ ta thấy hơi khó đọc, nhưng nó quả thật khiến cho ta thấy được ý nghĩa của buôn bán trên phương diện khác.
Victor đặt tay lên ngực nói:
- Nếu là lãnh chúa khác thì đề nghị tự hạ giá này chỉ biết đuổi ta ra khỏi cửa, nhưng nếu như là ngươi, ta cảm thấy không thể không thực hiện được.
Đây cũng là một phương thức khen tặng mới mẻ độc đáo… Nếu như hiện giờ đuổi hắn đi, vậy chẳng phải mình thành “Lãnh chúa khác” ở trong miệng hắn sao? Roland hơi nhếch miệng lên:
- Như vậy nói kế hoạch của ngươi đi.
Sau đó Victor thao thao bất tuyệt gần mấy giờ, hiển nhiên trước đó đã chuẩn bị đầy đủ.
Tư tưởng của hắn cũng không phức tạp, đơn giản mà nói đó là xây dựng một hệ thống buôn bán khép kín từ gieo trồng, dệt, tiêu thụ, gia tộc Lothar có lịch sử chế tạo quần áo tương đối dài, kinh nghiệm và kỹ thuật đều không phải vấn đề. Chỉ cần chính thức khởi động hạng mục, rất nhanh có thể nhìn thấy hiệu quả.
Đương nhiên ai cũng biết vẽ bánh vẽ rồi, mà nguyên nhân khiến Roland vẫn luôn nghe tiếp đó là vì phần lớn suy xét chi tiết, thành Neverwinter không thích hợp gieo trồng bông vải, bởi vậy một phần sản nghiệp này kèm theo sản xuất dệt đều tập trung ở vùng Nam cảnh. Nơi đó đầy đủ ánh sáng mặt trời, nhiệt độ không khí cả năm khá cao, đồng thời người Sand dời vào cũng sẽ mang đến lượng lớn người làm việc, điều kiện các phương diện đều vô cùng thích hợp. Ngành may mặc, chế tạo quần áo ngược lại thiết lập ở thành Neverwinter có sức mua rất cao.
Giai đoạn trước cho dù là thuê đất, tuyển người gieo trồng hay nhà xưởng dệt, thiết bị bỏ vốn vân vân đều do Victor gánh vác, thành Neverwinter không cần gánh vác nguy hiểm gì. Trừ bỏ cung cấp giống sản lượng cao ra thì toàn bộ quá trình đều rơi vào trạng thái chờ tiền lời.
Mặt khác bởi vì sử dụng bông vải chỉ có một, có thể đơn giản từ lượng mua vào tính ra sản xuất ra, bởi vậy thuế thu cũng vô cùng tiện lợi, đều giảm bớt không ít gánh nặng cho cả hai bên.
Mà trong những chi tiết này, Roland tương đối nhìn trúng hai điểm: Một là công cụ kéo sợi hiệu suất cao mà đối phương nhắc đến, có thể ứng đối vô cùng tốt xử lý công việc dưới bông vải có sản lượng gấp ba. Hai là nhà Lothar có được một một nhóm thợ cắt may, thường thiết kế quần áo cho quý tộc Shining City, có thể bảo đảm thành phẩm được dân chúng yêu thích rộng rãi. Victor cũng thừa nhận, sau khi hắn xem “Wolfheart kỳ duyên” mới phát hiện dân chúng của thành Neverwinter còn ăn mặc ở giai đoạn vô cùng mộc mạc, hoàn toàn không có phong thái của vương đô nên có nên mới nảy sinh suy nghĩ này.
Hai điểm này có thể là toàn bộ mấu chốt của kế hoạch, có chúng nó, hệ thống lại khổng lồ vả lại mạnh mẽ bừng bừng nữa đều không phải là ảo tượng, mà tương đối có khả năng.